
Trò chơi của những kẻ hai mặt
Chúng tôi rời khỏi Spinner's End vào lúc nửa đêm, khi thành phố chìm trong màn sương dày đặc và những ánh đèn đường vàng vọt lặng lẽ chiếu xuống mặt phố vắng. Marcus dẫn đường, Pansy bám sát phía sau, còn tôi và Draco sóng bước cùng nhau, tay anh không rời khỏi eo tôi lấy một giây.
Không ai nói gì. Mỗi người đều đang chìm trong những suy nghĩ riêng, trong nỗi hoang mang và lo âu chưa kịp nguôi ngoai.
Tôi vẫn chưa thể hoàn toàn chấp nhận những gì vừa biết được. Máu của tôi... là kết quả của sự pha trộn giữa hai gia tộc đối địch? Tôi — đứa trẻ được nuôi lớn trong những lời nói dối để rồi bây giờ trở thành một quân cờ quan trọng trên bàn cờ đầy toan tính này?
Tôi siết chặt lấy bàn tay đang đan vào tay mình — Draco. Sự hiện diện của anh lúc này là thứ duy nhất khiến tôi không sụp đổ.
Điểm hẹn tiếp theo của chúng tôi là một quán rượu cũ tên The Blind Basilisk, nằm khuất trong con hẻm nhỏ ở rìa phía Nam London. Đây là nơi Marcus nói rằng có thể tập hợp những người trung thành còn sót lại — những phù thủy chưa bị Greengrass hoặc Bộ Pháp thuật tha hóa.
Bên trong quán rượu tối om, mùi khói thuốc và rượu mạnh sặc sụa. Những gương mặt lạ lẫm nhưng ánh mắt sắc sảo quay lại nhìn khi chúng tôi bước vào. Tôi cảm nhận được ngay bầu không khí căng thẳng và sự cảnh giác lan tràn khắp nơi.
"Họ không tin chúng ta." Draco thì thầm.
"Họ sợ." Marcus chỉnh lại, điềm tĩnh bước tới giữa quán. "Nhưng cũng chính nỗi sợ ấy sẽ khiến họ hành động."
Pansy bật cười khẽ, ánh mắt liếc tôi đầy ẩn ý. "Đặc biệt khi họ nhìn thấy cô — đứa con lai của hai gia tộc lớn nhất thế giới phù thủy." Cô ta nghiêng đầu, cười nửa miệng. "Cô có biết mình đặc biệt đến mức nào không, Y/n?"
Tôi không trả lời. Tôi vẫn đang đấu tranh với chính cảm xúc hỗn độn trong lòng.
Marcus lên tiếng, giọng nói vang vọng khắp căn phòng:
"Những ai ở đây đều hiểu rõ: Greengrass không chỉ muốn quyền lực, chúng muốn kiểm soát cả tương lai của thế giới phù thủy. Nhưng hôm nay, chúng ta có một cơ hội. Cơ hội để lật ngược ván cờ."
Những tiếng xì xào nổi lên.
Marcus chỉ về phía tôi. "Đây là Y/n. Hậu duệ mang trong mình dòng máu của cả Greengrass và Evans — bằng chứng sống cho thấy sự kết nối, và cũng là kẻ duy nhất khiến bọn chúng phải dè chừng."
Tôi cảm thấy hàng chục ánh mắt đổ dồn về phía mình. Ánh nhìn nghi ngờ có, tò mò có, hy vọng cũng có.
Draco siết tay tôi chặt hơn, thì thầm: "Em không đơn độc."
Tôi hít sâu, bước lên phía trước.
"Tôi không phải anh hùng." Giọng tôi vang lên, rõ ràng hơn tôi nghĩ. "Tôi cũng không định làm kẻ dẫn dắt ai cả. Nhưng nếu các người cũng như tôi — không muốn sống trong thế giới nơi Greengrass cai trị bằng máu và bóng tối — thì hãy đứng về phía tôi. Không phải vì tôi đặc biệt... mà vì chúng ta xứng đáng với một tương lai tốt đẹp hơn."
Căn phòng yên lặng trong tích tắc, rồi từng tiếng thì thầm đồng tình vang lên. Một phù thủy lớn tuổi gật đầu. Một cô gái trẻ nâng đũa phép. Những ánh mắt dần thay đổi.
Pansy nhếch môi: "Cũng biết cách tạo ấn tượng đấy, Y/n."
Sau cuộc họp, chúng tôi lập ra một kế hoạch sơ bộ. Trước tiên là xác định những điểm yếu của gia tộc Greengrass. Astoria có vẻ là kẻ nguy hiểm nhất — thông minh, lạnh lùng và không bao giờ hành động mà không tính toán.
"Chúng ta cần thông tin." Marcus kết luận. "Và tôi biết ai có thể giúp."
Tôi nhíu mày. "Ai?"
Pansy cười bí hiểm. "Một kẻ hai mặt khác — Blaise Zabini."
Trái tim tôi siết lại. Blaise Zabini — phù thủy Slytherin máu lạnh, kẻ luôn biết mọi bí mật nhưng chẳng bao giờ để lộ ý đồ.
Trò chơi thực sự... vừa mới bắt đầu thôi .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro