#8
ChineseBoy: Yuta, về nhà ngay
JapanBoy: Sao thế?
ChineseBoy: Em đau đẻ!
.
.
.
ChineseBoy: Yuta à!
JapanBoy: Hả?
ChineseBoy: Em muốn ăn tteokboki?
JapanBoy: What? Này em vừa ăn một cái pizza, một phần gà hấp hành, một xâu bánh chuối, 5 cái cupcakes rồi đó! Em là heo à?
ChineseBoy: Yuta hết thương em rồi
.
.
.
JapanBoy: Win Win à
ChineseBoy: Đừng làm cái giọng đó với em!
JapanBoy: Anh chỉ nói là mình cùng nhau đi đón bé Junnie thôi mà!
.
.
.
JapanBoy: Win Win à, anh buồn
ChineseBoy: Kệ boá anh. Ôm em
JapanBoy: Lại đây
.
.
.
ChineseBoy: Yuta, ăn không?
JapanBoy: Ăn. Mà ăn gì vậy?
ChineseBoy: Cút mũi
.
.
.
ChineseBoy: Yutaaaaa. Ăn không?
JapanBoy: Lại cút nữa chứ gì?
ChineseBoy: Không! Ăn em kìa!
.
.
.
ChineseBoy: Về với em mau lên! Nhớ anh chết đi được
JapanBoy: Ừm, anh đang ở trước cửa nè!
ChineseBoy: Làm em tốn hết 200đ tiền gọi thoại anh rồi! Không thương em nữa sao?
.
.
.
End #8
Thôi thì các bác đọc đỡ nhiêu đây đi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro