[TashaNeul] Bầu trời nhỏ của chị.
"Tasha unnieeeeee~~"
"Wae wae ??"
"Haneulie muốn chơi cái nàyy~~"
Một tay chỉ vào chiếc máy gắp thú bông đầy màu sắc, một tay lắc lắc người bên cạnh, cô gái chúng ta đều biết không thể nào làm aegyo bây giờ lại aegyo tưng bừng, đòi chị Tasha cho chơi gắp thú.
Tasha bật cười trước sự đáng yêu của cô gái nhỏ tuổi hơn, vươn tay xoa xoa đầu cô đầy cưng chiều.
"Được rồi được rồi, em chơi đi."
Nói xong, Tasha lấy trong ví ra một xấp tiền lẻ, đặt vào đôi bàn tay đang xoè ra đầy hào hứng của ai kia.
"Yasss! Chỉ có unnie là thương em! Yêu Tasha unnie nhất nhấttt!!"
Haneul khua chân múa tay, biểu diễn cho Tasha xem cô yêu chị nhiều đến mức nào. Haneul bảo cô yêu chị rất nhiều, to như cả bầu trời vậy.
18 tuổi, độ tuổi căng tràn nhất của một thiếu nữ mới lớn, độ tuổi đẹp đẽ nhất của tuổi trẻ. Nhưng cũng tuổi 18, em chỉ nói với chị về một tình yêu chân thành giữa một đứa em dành cho người chị yêu quý của mình. Em quá hồn nhiên, hồn nhiên đến nhẫn tâm, không nhận ra rằng tình cảm chị dành cho em không chỉ đơn thuần vì em là em của chị. Chị yêu em giống như người nam yêu người nữ, muốn ở bên em như người nam ở bên người nữ, muốn chăm sóc cho em như người nam chăm sóc người nữ. Nhưng, em hồn nhiên quá! Em chẳng hề nhận ra.. Haneul à, bầu trời nhỏ của chị. Tasha chị phải làm sao đây ?
"Tasha unnie! Chị thích con nào?? Con khỉ này nhé?? Để em gắp cho chị!"
Haneul hì hụi bên chiếc máy gắp thú, cố gắng lấy cho người chị yêu quý của cô bằng được con khỉ bông kia. Rồi sau đó, chị sẽ khen cô giỏi, chị sẽ nựng má cô. Cô yêu chị, tình yêu ấy to như bầu trời kia là thật. Cô ngày nào cũng nói với chị rằng cô rất yêu chị, nhiều đến mức khiến cho Haneul có cảm giác chị dường như thấy chán ghét điều đó, chỉ mỉm cười và xoa đầu cô. Chị không nói chị cũng yêu cô, mặc dù Haneul muốn điều đó đến chết đi! Bình thường, Haneul là một cô gái rất năng động, mạnh mẽ, độc lập, hiếm ai thấy cô làm nũng hay phụ thuộc vào người khác. Thế nhưng khi ở bên chị, cô như trở thành một người khác. Cô muốn dựa vào chị, muốn chị để ý đến cô, muốn chị yêu chiều cô, muốn làm nũng với chị. Cô yêu chị Tasha. Cô muốn được làm bầu trời nhỏ của chị, giống như cái tên đẹp của cô vậy. Thế nhưng, có lẽ chị Tasha không có cùng cảm xúc với cô rồi..
"Yeahhhhh!! Tasha unnie, em gắp được nó cho chị rồiii!!!"
"Woah! Haneul của chị thật giỏi nha! Em giỏi lắm, Haneul à!"
Haneul phấn khởi trao cho chị con khỉ bông màu vàng, trong khi chị đang nựng má cô, như mọi lần. Chị Tasha lúc nào cũng xoa đầu và nựng má cô, thế nhưng, cô chẳng bao giờ thấy chán điều đó cả. Đối với cô bây giờ, chỉ cần thế này là đủ.
Tasha nhìn Haneul vui vẻ, trong lòng cũng dâng lên một tầng ấm áp. Có thể ở bên Haneul, thấy cô vui vẻ cười đùa, Tasha cô không còn mong mỏi gì hơn. Tiếng yêu đương thực sự, thôi để sau cũng được. Cô sẽ chờ, chờ đến khi Haneul hiểu ra lòng cô. Nhưng mà, cô nào hay biết, Haneul của cô cũng đang chờ đợi cô bày tỏ lời yêu, cũng đang khao khát trở thành người yêu chính thức của cô.
Hai người này, đến bao giờ mới có thể thành đôi ?..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro