I. buried (3)
Khi nhân viên phục vụ mở cửa, căn phòng vắng bóng khách ngoài hai người phụ nữ ngồi gần cửa sổ rộng lớn nhìn ra khu vườn cằn cỗi bên ngoài. Jisoo nhìn qua đôi chân của người phụ nữ bắt chéo và từ nơi chiếc quần của cô ấy được nâng lên, Jisoo có thể nhìn thấy đôi giày lười Chanel tô điểm cho đôi chân kia. Và Jennie hiện lên trong đầu cô.
Jisoo nghĩ rằng cô thực sự phải ngừng kết nối mọi thứ với Jennie.
"Yongsun-ah, tớ sẽ không trả tiền cho việc này," Joohyun nói khi cô ấy giơ cả hai tay ra. "Không ai yêu cầu cậu đặt trước cả một tòa nhà phụ!"
Jisoo đứng sau Joohyun một chút và cô thấy Seulgi lặng lẽ chui vào chỗ ngồi cạnh bức tường đối diện cô gái tóc nâu, người mà cô biết là Mamamoo's Moonbyul. Họ trao nhau một nụ cười trước khi sự chú ý của Moonbyul quay trở lại Solar.
"Yongsun đã bắt đầu tiếp tục sáng tác lại," Moonbyul nói. Sau đó cô ấy tiến hành sửa lại chiếc áo cổ lọ của Solar.
Joohyun im lặng đi một lúc. Cô ấy cảm thấy thích thú và cuối cùng cũng tiếp tục nói
"Ồ, đó là lý do tại sao cậu thậm chí còn đe dọa những kẻ anti của nhóm mình".
"Chính xác!" Seulgi nói.
"Đó là một lời cảnh cáo," Solar đáp lại. "Không phải là đe dọa."
"Mặc dù vậy, Yongsun của chúng ta thực sự có số luật sư lưu tại quay số nhanh," Moonbyul nói. Cô ấy mỉm cười và lắc tay Solar.
Ah, vậy là họ đã nắm tay nhau, Jisoo nghĩ.
Dù gì việc này cũng không phải là tin shock. Tin đồn lan truyền trong ngành. Và họ cũng thuộc công ty của bố cô.
"Vì vậy, nếu có ai cần cần hỗ trợ, chỉ cần nói bọn này," Moonbyul nói thêm. Và việc đó khiến cô ấy bị bạn gái đánh cho một cái vào cánh tay. "Bao gồm cả em," cô dừng lại ở đó, "Kim Jisoo"
"Vâng," Jisoo nói khi cô ấy cúi đầu. "Chúng ta lại gặp nhau, Moonbyul," cô dừng lại và quay sang người tiền bối khác. Jisoo đợi cho đến khi Solar xắn tay áo bạn gái xong. "Rất vui được gặp lại chị, Solar. Em là một fan của chị. Và cả Chaeyoung nữa, em ấy cũng thích chị. "
"À, Rosé," Jisoo sửa lại.
Là một người viết nhạc đầy tham vọng, Chaeyoung ngưỡng mộ sự chính trực của tiền bối Solar với tư cách là một nghệ sĩ. Jisoo nhớ Chaeyoung đã hứng thú như thế nào khi biết rằng tiền bối Solar có thể sáng tác các bài hát thuộc bất kỳ thể loại nào - từ ballad đến hip-hop. "Bọn em yêu giọng hát của chị. Đặc biệt là khi chị lên nốt cao. "
Thật là một cách nói nhẹ nhàng, Jisoo nghĩ. Cô có thể nhớ lại cách Jennie đã mắng cô vì mình đã không thể kiềm được nụ cười khi xem tiền bối Solar múa cột. Jisoo đã nói với Jennie rằng tiền bối Solar trông rất nóng bỏng và sau đó Jennie đã xông ra khỏi phòng. Đêm đó Jisoo đã nghĩ rằng, có lẽ, cô nên nói rằng múa cột là nghệ thuật thay vì nóng bỏng.
Bởi vì đó là nghệ thuật.
"Làm ơn, gọi chị là Yongsun," Solar nói. Cô ấy bắn cho Jisoo một nụ cười, đặt một chiếc ghế trống bên cạnh cô ấy, và để Jisoo ngồi ở đó. "Hay là đặt một chiếc bánh sinh nhật?"
Yongsun — cô ấy khăng khăng kêu Jisoo gọi cô ấy như vậy — cuối cùng đã gọi một chiếc bánh, cô phục vụ cắm những ngọn nến đầy màu sắc, để chia cho năm người họ. Moonbyul thậm chí còn làm beat-box khi mọi người hòa âm một bài hát chúc mừng sinh nhật.
Khi cuộc trò chuyện của họ hướng đến những thứ khác, Jisoo xin phép ra hiên nhà hít thở không khí. Hiên nhà là một bệ gỗ được kéo dài từ nhà phụ về phía vườn và dừng lại cách ao một mét. Một cái thang hẹp ở bên hiên nhà dẫn đến một con đường hẹp tới một băng ghế dưới gốc cây. Cái cây mục nát trong không khí lạnh giá bây giờ đã bị đổ bởi sức nặng của tuyết. Jisoo đặt tay lên hàng rào, và nghĩ rằng nỗ lực tô màu hàng rào trong những tháng u ám này thật là vô ích.
"Em gái chị luôn nói rằng người Anh vẫn vui vẻ ra ngoài chơi dù cho bầu trời có ảm đạm đến đâu." Jisoo thấy Yongsun đến gần; bây giờ cô ấy đã mặc áo khoác. Tiếng giày cộp cộp của cô ấy trên cây gỗ vang vọng trong cái chết của mùa đông.
Jisoo không ngốc. Cô nhận ra Yongsun và Moonbyul – đặc biệt là Yongsun – đã nỗ lực rất nhiều trong việc khiến cô vui hơn hôm nay. Jisoo tự hỏi liệu bố cô sẽ cảm thấy như thế nào khi gà đẻ trứng vàng của ông ấy đang ở đây cùng cô nói về mối quan hệ đáng lẽ ra không nên có này.
Jisoo nhìn chiếc khăn choàng lấp ló sau ve áo của Yongsun.
"Cô ấy đã tặng chị chiếc khăn choàng đó à?"
Yongsun nhìn chiếc khăn choàng và nói.
"Đúng vậy, cô ấy đã mua cho chị cái này khi trở về sau khi học xong." Cô bước lại gần Jisoo và dựa lưng vào hàng rào.
"Chị nghĩ cô ấy đặc biệt thích thương hiệu này " Yongsun nói. Jisoo nhìn thấy ánh mắt của Yongsun hướng về chỗ bạn bè họ đang ngồi. Jisoo có thể cảm nhận được cái nhìn chằm chằm của họ vào lưng cô.
"Em là con út nhỉ, Jisoo?"
"Chị không cần phải làm điều này, chị biết đấy," Jisoo nói. Mắt Jisoo nhìn vào những đám mây cuộn trên bầu trời. "Em ổn."
"Và chị thì giỏi trò chuyện với mọi người, chị không làm điều này vì em là đứa út mà ông chủ luôn nhắc tới với lòng kiêu hãnh đâu, ông ấy cũng không thật sự ủng hộ mối quan hệ của chị, em biết mà"
Jisoo nhìn Yongsun khi cô cảm thấy có một cú thúc vào mũi giày của mình.
Yongsun có nụ cười này - nụ cười làm nổi bật chiếc má phúng phính của cô ấy. Và Jisoo chợt déjà vu — theo cách mà cô thật sự không muốn có. Jisoo đột nhiên trẻ lại và đứng trước mặt cô là Jennie, một Jennie của năm 15 tuổi với chiếc má bánh bao phúng phính.
Jennie đang cười khi mũi em hứng một giọt tuyết.
"Trận tuyết đầu mùa đầu tiên cùng nhau của chúng ta, unnie!" Jennie nói. Một làn khói bay ra theo lời cô gái nhỏ.
"Và sẽ còn nhiều lần tuyết đầu mùa cùng nhau nữa!" Jennie chạm tay vào tay Jisoo, nắm lấy tay cô và thổi luồng gió ấm vào đó.
Jisoo nhìn tuyết rơi vào tóc Jennie. Cô nhìn thấy má Jennie ửng đỏ và nghe thấy hơi thở gấp gáp của Jennie; cùng những lời thì thầm dưới cơn gió lớn. Và Jisoo thề rằng cô đã có thể cảm thấy môi của Jennie trên làn da mình.
Jisoo nghĩ về việc mình đã đến với Jennie dễ dàng như thế nào.
Cũng giống như trận tuyết đầu mùa của năm đó.
---
---
---
Note: chắc nhiều bạn cũng có biết qua rumor bố Jisoo là CEO cty của Mamamoo, so yeah 💁♀️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro