Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

88. Mộ dung gia

Sau khi Kim Tại Trung từ Lưu Ly Các trở về, khuôn mặt lúc nào cũng u sầu, chiến sự ở phương Nam đã khai hỏa. Tuy Diệu Huy không bị đả bại, nhưng cũng thương vong nặng nề, đôi bên giằng co vẫn còn căng thẳng. Thiết triều buổi sớm, rất nhiều người thượng tấu yêu cầu Trịnh Duẫn Hạo xuất chinh. Gần đây Trịnh Duẫn Hạo cũng bộn bề đến nỗi chân không chạm đất, cả ngày ở quân doanh.

Kim Tại Trung cũng nắm được tình hình đại khái lúc này, người của Đại hoàng tử kiên trì cùng lắm chỉ năm đến bảy ngày nữa là cùng. Sau đó, Hoàng đế chắc chắn sẽ phái người đến biên cương, vẫn sẽ là Trịnh Duẫn Hạo xuất chinh, vì vậy mọi kế hoạch của y đều phải gấp rút hơn. Mấy ngày nay, Tại Trung cùng Tiểu Hân liên tục thương lượng đối sách, còn phải quan tâm xem khi nào Lục hoàng tử sẽ đưa ra chủ ý của mình.

Đêm.

Trịnh Duẫn Hạo tắm rửa xong, nhìn thấy Kim Tại Trung đang đọc sách trên giường, hắn bước qua.

"Đang xem gì đó?"

"Binh thư." Tại Trung buông sách, vươn tay.

"Thế nào?" Duẫn Hạo đưa khăn cho y, Kim Tại Trung vừa thuần thục giúp Duẫn Hạo lau tóc, vừa trả lời câu hỏi của hắn, "Chỉ có thể nói em rất bội phục suy nghĩ của cổ nhân."

"Thật không?"

"Ừm, Duẫn Hạo, huynh không chủ động xin xuất chinh liệu có việc gì không?" Tại Trung thoáng lo lắng, "Vương phủ quyền thế, phú quý, binh quyền nắm trong tay, sớm muộn gì cũng sẽ thành họa tâm phúc của Hoàng Thượng."

"Ta biết, Thái hậu còn đó, Hoàng thượng sẽ không hoài nghi chuyện gì cả."

"Nhưng mà..."

"Tại Trung, đại viện là người của Đại hoàng tử em hẳn đã biết. Nhị viện của chúng ta cũng đã sớm in dấu của Lục hoàng tử."

"Em biết."

"Hôm nay thượng triều, Lục hoàng tử tiến cử ta đi phương Nam, ta chỉ nói hết thảy nghe theo ý chỉ Hoàng Thượng. Đây là cơ hội Xương Mân cho ta, ta phải bắt lấy, không thể để Hoàng Thượng phát hiện ta nghiêng về phía Lục hoàng tử sớm như vậy được."

"Cái gì?"

"Đừng lo lắng, chuyện này ta đã thương lượng qua cùng Hà thống lĩnh, ông ấy cũng cho rằng cơ hội Lục hoàng tử thượng vị là rất lớn, gần đây động thái của các vị Hoàng tử khác đều rất lớn, nhất là Tam hoàng tử."

"Xương Mân cố tình tranh vị?"

"Hắn vô tình, nhưng hiện tại cũng thành cố ý."

"Có ý gì?"

"Mộ Dung gia đầu phục Hoàng hậu."

"Cái gì?!" Kim Tại Trung lắp bắp kinh hãi.

"Đừng nói em, ta đây sau khi nghe nói cũng phản ứng thế này. Mộ Dung lão thái quân đã nằm trên giường không dậy nổi, thái y nói chỉ còn nửa tháng, lúc này toàn gia Mộ Dung đều loạn. Nắm quyền bây giờ là Đại viện Mộ Dung Tường, chất tử của Hoàng quý phi."

"Đây chính là nguyên do khiến Xương Mân hành động?"

"Đúng, mất đi Mộ Dung gia, Hoàng quý phi cùng Xương Mân gần như mất đi trợ lực lớn nhất, Xương Mân đành phải vùng lên để Hoàng hậu thấy, hắn có kế hoạch lâu dài, cho nên vốn dĩ sẽ không cần Mộ Dung gia."

"Em đã hiểu, vậy huynh chính là tầng đảm bảo cuối cùng của Xương Mân?"

"Ừm, đúng vậy, Thái hậu tuổi đã cao, nếu không muốn Vương phủ ngày sau phải kinh hồn bạt vía, nhất định phải ra quyết định, mà Xương Mân chính là lựa chọn tốt nhất, nhưng lúc này ta cũng không thể lộ diện."

"Nếu đánh mất trợ lực, vậy chúng ta sẽ lập tức thay đổi kế hoạch." Kim Tại Trung dừng một chút rồi nói tiếp, "Duẫn Hạo nói cho em một chút về tình hình Mộ Dung gia gần đây đi."

"Ừm." Trịnh Duẫn Hạo mặc dù có chút khó hiểu nhưng vẫn thành thật kể lại, "Mộ Dung gia từ xưa đến nay luôn là đại gia tộc, cội nguồn ở phương Nam, về sau khi Mộ Dung Nhan Bạch trở thành Hoàng quý phi mới chuyển đến kinh thành và chia thành hai chi viện[1], chủ chi viện cũng chính là đại viện, hiện tại do Mộ Dung Tường nắm quyền, sau đó là bàng chi viện gồm nhị viện, tam viện, tứ viện; có điều tứ viện xem như chỉ là hình thức còn tồn tại ở quý phủ Mộ Dung gia. Nhị viện và tam viện trước giờ dạ vâng theo đại viện, như Thiên Lôi sai đâu đánh đó; tứ viện Mộ Dung Duệ người cũng như tên, vô cùng cơ trí, rất có năng lực kinh thương. Trước đây, vì Mộ Dung lão gia không muốn toàn gia Mộ Dung đều làm quan nên đã ép buộc Mộ Dung Duệ đi theo đường kinh thương, vừa hay tâm tư Mộ Dung Duệ cũng không đặt trên quan trường, khởi đầu từ một hiệu cầm đồ nho nhỏ mà phát triển đến giờ, hiện tại cuộc sống của phần lớn mọi người trong Mộ Dung gia đều phụ thuộc vào thu chi từ tứ viện. Về sau, đại viện trở thành người một nhà của Mộ Dung Cẩm Nương, từ đó nhị viện và tam viện quan hệ với chủ chi viện cũng không tốt lắm, nhưng bàng chi viện không có người cầm quyền thật sự, gần như mọi chuyện đều do cả ba viện cùng thương lượng. Bởi vì chuyện của Mộ Dung Cẩm Nương, chủ chi viện cùng bàng chi viện không hề thoải mái, nhị viện Mộ Dung Tương và tam viện Mộ Dung Bác cũng không làm quan, bọn họ dưỡng ngựa, bò, dê. Có điều nếu so sánh, thực lực của họ cũng không thể xem thường, ta cho rằng đây chính là nguyên nhân mà bàng chi viện không phân biệt người đứng đầu, họ dường như không muốn tham dự vào chuyện triều đình."

"Lão thái quân hiện tại có phải là nãi nãi ruột của họ hay không?"

"Dựa theo quan hệ huyết thống thì cũng không phải, gia gia của họ cùng phụ thân của Hoàng quý phi là huynh đệ thân sinh."

"Vậy tức là, Mộ Dung gia tách ra bàng chi là bắt đầu từ thời phụ thân của Hoàng quý phi?"

"Ừm, nhưng theo ghi chép về đại gia tộc của Diệu Huy, trưởng bối của chủ tộc mới là trưởng bối lớn nhất."

"Như vậy, khi lão thái quân tạ thế, có thể khiến Mộ Dung gia hoàn toàn tẩy bài không?"

"Tẩy bài?"

"Chính là đổi chủ đó." Kim Tại Trung thè lưỡi.

"Như vậy cũng có thể." Trịnh Duẫn Hạo dừng lại một chút, "Em đang muốn..."

"Đúng vậy, Duẫn Hạo không cảm thấy vị chủ tử tứ viện kia cùng nhị viện, tam viện của bàng chi viện đối với chúng ta càng thêm có lợi hay sao?"

"Nhưng Xương Mân cũng không thể hành động đường đột như vậy được."

"Qua năm ngày nữa chính là đầy tháng hai hài tử của chúng ta." Kim Tại Trung giảo hoạt cười. "Duẫn Hạo phải sớm phát thiếp mời mới được, tốt nhất huynh nên mời hết tất cả mọi người đến, những kẻ một lòng luôn muốn tìm hiểu về Vương phủ của chúng ta, nếu loạn thì hãy làm cho nó loạn một cách triệt để, hì hì."

Trịnh Duẫn Hạo nhìn đôi mắt sáng ngời của Kim Tại Trung, kéo y đặt bên dưới mình, "Em sao có thể thông minh như vậy chứ? Tại Trung của ta."

Aiz, hóa ra lại là một đêm không ngủ.

Hoàn đệ bát thập bát chương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #sưutầm