87. Lục hoàng tử
Hôm nay Trịnh Duẫn Hạo vừa mới đến quân doanh, Tại Trung chợt nghe Linh Tê báo lại:
"Thế tử phi, Lục hoàng tử đến."
"Lục hoàng tử?!" Kim Tại Trung có chút nghi hoặc, nhưng người đã vào đến rồi.
"Tại Trung ca."
"Lục hoàng tử?!"
"Tại Trung ca đa lễ, hôm nay có việc gấp."
"Chuyện gì?"
Trầm Xương Mân thoạt nhìn sắc mặt không tốt lắm.
"Tại Trung ca nhớ vị Mộ Dung Cẩm Nương đó không?" Không đợi Tại Trung trả lời, Xương Mân đã nói tiếp, "Vài ngày trước, Hoàng hậu đến Thanh Dương Quan dâng hương cầu phúc, không ngờ gặp phải thích khách, nàng ta đã đỡ cho Hoàng hậu nương nương một kiếm."
"Chuyện này Duẫn Hạo có nói với ta." Kim Tại Trung đại khái đã biết Trầm Xương Mân muốn nói đến chuyện gì.
"Hoàng Thượng hỏi nàng muốn được ban thưởng cái gì? Nàng ta lại nói muốn theo ca học tập trồng trọt."
"Ồ, rất thú vị!" Đầu ngón tay thon dài vuốt quanh miệng chén trà.
"Tại Trung ca, ca nhanh nghĩ biện pháp đi, không thể để Mộ Dung gia bước vào cánh cửa này, nếu không đối với cả ca cả ta đều trăm hại vô lợi!"
"Không vội, ta đang suy nghĩ, Xương Mân có chủ ý gì không?"
"Ta chỉ nghĩ đến hạ sách cho nên đặc biệt đến tìm Tại Trung ca."
"Nàng đã muốn thì ta sẽ dạy. Dù sao những thứ quan trọng ta cần, đều đã gieo trồng hết rồi."
Trầm Xương Mân cúi đầu không nói, sau đó bỗng nhiên thông suốt, "Ta đi sắp xếp."
"Làm phiền."
Đợi Trầm Xương Mân đi rồi, Kim Tại Trung ngồi đó suy nghĩ nửa ngày. Kẻ này thật đúng là đáng ghét, bản thân mình đã lâu không nổi giận với ai! Thế nhưng lại dám cho rằng mình dễ bắt nạt sao!
"Linh Tê, thu xếp đi, bổn phi muốn đến Lưu Ly Các."
Sau khi chơi cùng hai hài tử đến lúc chúng đi ngủ, Tại Trung dẫn theo Trịnh Tư, Linh Tê và Kim Vĩnh xuất phủ.
Đến Lưu Ly Các, Tại Trung trông thấy tiểu tư đang đợi ở ngoài, cô nương Tiểu Hân này không ngờ cũng rất có tài.
"Chủ tử, mời vào. Hân cô nương đã sớm chuẩn bị tốt mọi thứ." Một tiểu nha hoàn nhìn Kim Tại Trung nói.
Lên lầu, thấy Tiểu Hân đang ngồi bên cửa sổ uống trà, trên bàn là sổ sách kiểm kê.
"Tại Trung ca ca."
"Ừm."
"Hôm nay nhận được thư của Lục hoàng tử, muội vội vàng chuẩn bị, kiểm tra đối chiếu các khoản, Lưu Ly Các lãi ròng một năm là một trăm bảy mươi vạn tám ngàn năm trăm hai, số lẻ không tính, nộp sưu thuế một vạn hai. Trích bảy mươi vạn lượng làm vốn cho năm sau, hẳn vẫn còn thừa lại một trăm vạn lượng. Thương đoàn muội đã thu xếp xong. Trâm cài, ngân sai, ngọc sai, thủ trạc, nhĩ sức, lá trà, tơ lụa.[1] Những thứ này cũng đã đóng gói xong, hai vạn hai."
"Ừm, phiền muội."
"Tại Trung ca ca nói gì vậy chứ, vài ngày trước có phải cha muội đã viết thư cho ca không? Phụ thân nói gì vậy?"
"Phụ thân muội bảo ta chiếu cố muội hơn, khi nào muội muốn về thì nhớ gửi thư trước, ông ấy sẽ cho người chuẩn bị."
"Phụ thân không giận muội?!"
"Tiểu cô nương ngốc, đó là thân sinh phụ thân, thương muội còn không hết." Tại Trung xoa xoa đầu nàng.
"Đúng rồi, Lục hoàng tử nói trang sức tiến cung lần này Lưu Ly các phải tham gia!"
"Cái gì?!"
"Ừm, muội cũng không biết Lục hoàng tử có tính toán gì không, thật ra, muội cũng có ý này, Lưu Ly Các có thể tập trung cung cấp trang sức cho hoàng cung, thợ cả có tay nghề bậc nhất chúng ta có sáu người, nhị cấp mười người, tam cấp mười lăm người, bên cạnh đó vẫn đang chiêu mộ người tài, các sư phụ giỏi còn đào tạo thêm người mới, không ngừng tiến bộ từng ngày!"
"Ừm, chọn ra hai thợ tay nghề giỏi nhất tham gia các công việc trọng yếu."
"Muội sẽ phân phó người đi làm." Tiểu Hân nhanh chóng gọi người.
"Lục hoàng tử là người như thế nào?" Kim Tại Trung phát hiện ra y có chút không hiểu Trầm Xương Mân. Người này để lại cho người khác ấn tượng về hắn khi thì trí tuệ khi thì hồ đồ! Tỷ như sáng hôm nay, Trầm Xương Mân rõ ràng nói rằng đó là hạ sách, nhưng đồng thời lại gửi thư cho Tiểu Hân. Chuyện này có ý tứ ra sao?!
"Lục hoàng tử? Muội cũng không rõ, huynh ấy rất khó hiểu, không biết được đang nghĩ cái gì. Muội chung quy vẫn cảm thấy huynh ấy lòng dạ thâm sâu không hề giống với tuổi mười bảy. Cũng có lẽ vì ở trong hoàng cung, không như thế làm sao tồn tại được. Muội chỉ nghe nói qua một chuyện khá đặc biệt, đó là lúc Lục hoàng tử vừa ra đời, Tam hoàng tử vốn khỏe mạnh đột nhiên bệnh nặng, sau đó đến lượt Đại hoàng tử, mãi đến khi An Tịnh công chúa qua đời vì bệnh, hai vị Hoàng tử mới khỏe lại."
"An Tịnh công chúa?"
"Đó là Đại công chúa, là người con thứ ba của Hoàng hậu nương nương, lúc ấy khoảng ba tuổi."
"Bệnh gì?!"
"Không biết, đó là bí mật trong cung, nhưng Đại công chúa trước đó luôn mạnh khỏe. Sau sự kiện năm đó, Hoàng hậu và Hoàng quý phi bắt đầu bất hòa, có người nói Lục hoàng tử mệnh khắc chết người. Hoàng hậu nương nương liên tục cầu Hoàng Thượng đưa Lục hoàng tử đến Hộ Quốc Tự để nhận Phật quang soi sáng, đến khi các Hoàng tử bình an lớn lên rồi hãy triệu về, nhưng tất cả đều bị Thái hậu ngăn cản."
Kim Tại Trung nhíu mày, "Lục hoàng tử bắt đầu vào triều từ khi nào?"
"Có lẽ khoảng bốn năm trước, bởi vì sự quyết đoán trong vụ trọng án Vĩnh Định mà hiển sơn lộ thủy."
"Vĩnh Định?"
"Ngân thuế tiến cống của Vĩnh Định trong một đêm bỗng dưng biến mất, các đại thần thúc thủ vô sách đành thượng triều bẩm báo Thánh Thượng, Hoàng Thượng lúc này mới mời chư vị Hoàng tử đến cân nhắc xem xét, nhưng duy chỉ có Lục hoàng tử dám ra quyết định."
Kim Tại Trung vẫn chờ nghe, Tiểu Hân nói tiếp, "Huynh ấy nói rằng trực tiếp xử trảm tri huyện Vĩnh Định, sau đó đến núi Vĩnh Định tìm."
Hoàn đệ bát thập thất chương.
[1] Theo thứ tự lần lượt là: trâm, thoa cài tóc bằng bạc, thoa cài tóc bằng ngọc, vòng tay, hoa tai, tơ lụa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro