Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

80. Sinh nở

Sau đại hôn của Trịnh Trí Tuệ Kim Tại Trung mới hoàn toàn bỏ trút bỏ hết mọi ưu phiền trong lòng, toàn tâm toàn ý dưỡng thai. Song song với đó, chiến sự phía Nam ngày một khẩn trương, Tại Trung thập phần lo lắng, y không muốn Trịnh Duẫn Hạo rời đi trước khi mình sinh hạ. Chí ít Tại Trung cũng muốn Duẫn Hạo ở bên cạnh mình và hài tử một tháng.

Thời điểm sinh nở ngày một đến gần, Trịnh Duẫn Hạo cũng không vào triều nữa, một lòng ở phủ chăm sóc Kim Tại Trung, bà đỡ, bà mụ, tất cả đều được Tại Trung chuẩn bị tốt. Mỗi một ngày qua đi, Tại Trung lại càng khẩn trương hơn, nhưng y vẫn như trước, chiều nào cũng rời giường đi lại một chút trong viện.

Hôm nay, Tại Trung đang ở tư viện tản bộ, bỗng nhiên cảm thấy một trận đau đớn từ bụng dưới. Y vốn không quá để ý, nhưng càng lúc cơn đau càng dữ dội, lúc này Tại Trung mới ý thức được mình sắp sinh rồi, vội vàng bắt lấy tay Thái Phượng.

"Mau quay về, gọi bà đỡ, ta sắp sinh."

Trịnh Tư phía sau thoắt cái chỉ còn lại cái bóng, hắn vội chạy đến thư phòng bẩm báo Trịnh Duẫn Hạo.

Thái Phượng đỡ Kim Tại Trung về phòng, đợi Trịnh Duẫn Hạo chạy đến nơi, hai người cũng đi được gần mười thước.

Trịnh Duẫn Hạo nhấc bổng Kim Tại Trung một cái, sau đó ôm lấy người nhanh chân đi vào phòng. Trang ma ma nghe thấy động tĩnh cũng vội vàng cho người đến thiên viện của Tư Du viện tìm bà mụ.

Duẫn Hạo đặt Tại Trung lên giường, nhẹ nhàng nắm lấy tay y, nâng niu từng chút từng chút một. Hắn nói, "Không sao, không sao."

Tại Trung siết chặt lấy bàn tay có phần thô ráp của Duẫn Hạo, "Đau, Duẫn Hạo, em đau."

Bà mụ vào phòng, câu đầu tiên chính là, "Ôi, Thế tử gia, sao ngài còn ở trong này đợi, đây là..."

"Bảo đảm em bình an!" Trịnh Duẫn Hạo nhẹ giọng nói một câu, đặt lên trán Tại Trung một nụ hôn rồi bước ra khỏi phòng. Trịnh Tư theo sát Trịnh Duẫn Hạo đang siết chặt nắm tay, cùng bước ra ngoài.

"Thế tử phi, nước ối đã vỡ, nhưng mới chỉ mở được hai ngón tay, ngài phải để dành sức lực, nếu không đến lúc sinh sẽ phiền toái."

Kim Tại Trung rất muốn nghe lời bà mụ, nhưng cái loại đau đớn đến tê tâm liệt phế này làm y không thể nào chịu nổi. Tại Trung cảm giác như chính mình sắp bị xé rách, hai hài tử trong bụng đã vội vã muốn chui ra.

Đau đớn không ngừng tăng lên, Kim Tại Trung cảm thấy sức lực của bản thân đang ngày một biến mất, vội vàng nói với ma ma đứng trông bên cạnh.

"Lấy cho ta một ít canh."

Ma ma kia sửng sốt, rồi vội vàng đi đến bàn cạnh đó chuẩn bị, Kim Tại Trung nghiêng đầu nhìn động tác của ma ma đó.

Y nhắm hai mắt lại, Trang ma ma vừa thấy lập tức lấy chén canh để sẵn trong hạp gỗ cho Tại Trung uống hết. Ma ma kia vừa thấy đã trợn tròn hai mắt, bưng bát quỳ gối ở đó, thần tình hoảng sợ.

"Cho bà ta quỳ bên kia, Trang ma ma, nếu ta có chuyện gì ngoài ý muốn, giao bà ta cho Thế tử gia, nếu ta còn sống, thì để ta xem xét."

"Ta đã biết, thiếu gia, ngài chắc chắn không sao!"

Lại một cơn đau đớn kéo đến.

"Thế tử phi, nô tỳ nói ngài hít vào thì ngài hít vào, nô tỳ nói ngài dùng sức ngài hãy dùng sức!"

Tại Trung nhẹ gật đầu.

"Thế tử phi, hít sâu vào!"

Kim Tại Trung thật sự hít vào một hơi sâu.

"Dùng sức."

"A!" Tại Trung cố gắng dùng một chút sức lực, y cảm thấy chính mình sắp chết đến nơi rồi.

Mỗi câu "Dùng sức" của bà mụ, Kim Tại Trung lại thét chói tai một lần, nhưng càng lúc càng nhỏ dần.

Trịnh Duẫn Hạo ngoài cửa nghe từng tiếng hét to rất muốn chạy vào phòng trong. Lúc này Vương gia và cả đoàn người trong Vương phủ đều đang chờ ở chính phòng. Trịnh Duẫn Hạo cũng chẳng có ý tứ muốn tiếp đón.

Nhìn thấy Phác Hữu Thiên khoan thai rề rà đi đến, Trịnh Duẫn Hạo cực kì khó chịu hét lên một tiếng, "Vào nhanh!"

"Hừ, vào ngay vào ngay." Phác Hữu Thiên xoay người đi thẳng vào tẩm thất.

Lúc này trong lòng Duẫn Hạo mới bình tĩnh được đôi chút.

"Thế tử gia, ngài chớ lo lắng, sinh con đều thống khổ như vậy." Đại phu nhân ở bên cạnh an ủi Trịnh Duẫn Hạo.

Hắn không chút để ý đến, chỉ nhìn chằm chằm vào cánh cửa kia.

Phác Hữu Thiên vừa vào phòng đã châm cứu trước, làm cho Kim Tại Trung tỉnh táo.

"Tại Trung ca, ca có dấu hiệu sinh khó, ta đã chuẩn bị thuốc, cũng cho người sắc rồi, rất có hiệu quả trợ sản, nhưng có điều càng thêm đau đớn, ca nhất định phải chú ý, không được để lưỡi bị thương. Nếu vẫn không được, ta sẽ theo sản đạo trợ giúp đẩy hài nhi trong bụng của ca, nếu vậy vẫn không được..."

Phác Hữu Thiên không tiếp tục, ngược lại chỉ nói một câu khác, "Hắn ở bên ngoài chờ ca, rất lo lắng cho ca."

Kim Tại Trung mỉm cười, hít sâu một hơi, uống hết chén thuốc Linh Tê vừa đem đến, Phác Hữu Thiên lúc này lại bắt mạch.

"Hài tử hiện tại rất khỏe mạnh."

Kim Tại Trung cảm thấy lúc này vô cùng đau đớn, kịch liệt chưa từng có, nhưng đầu óc trái lại vẫn vô cùng thanh tỉnh, y muốn sống, muốn cùng Duẫn Hạo nuôi nấng hai hài nhi này!

Một tiếng hét đến tê tâm liệt phế, làm cho mọi người ngoài chủ ốc chờ đợi đều ngẩn người.

"Nữ nhân sinh con đã cực kỳ đau đớn, đây lại là nam nhân sinh con... Aizz.. Phật tổ phù hộ, đừng để tiểu thế tử của chúng ta sinh ra không có mẫu thân!"

Trịnh Duẫn Hạo xoay người đá chén trà trên bàn bay thẳng đến giữa trán đại phu nhân, làm nàng ta lập tức ngất xỉu.

Trịnh Duẫn Trần vừa muốn ầm ĩ, lại bị Vương gia tát một cái.

"Quản phu nhân của ngươi cho tốt đi! Cả ngày bái Phật bái Phật! Chẳng thấy làm nên trò trống gì, không thấy phu nhân ngươi vừa nói gì hay sao, ngươi ồn ào cái gì?!"

"Két" một tiếng, cửa mở. Một bà mụ ôm bọc tã đi ra: "Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Thế tử gia, là tiểu thế tử."

Người này vừa nói xong, một người khác lại bước ra, cũng lộ ý cười: "Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Thế tử gia, là tiểu thế tử."

Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Vương gia đang cau mày lập tức bình tĩnh, sau đó Phác Hữu Thiên thảnh thơi đi ra.

Trịnh Duẫn Hạo chắp tay, "Đa tạ." Sau đó vội vào phòng.

Hoàn đệ thất thập cửu chương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #sưutầm