70. Thủ phạm
Phác Hữu Thiên bị Trịnh Trung vác trên vai khiêng đến, theo sau còn có Kim phó tướng (Tuấn Tú).
Phác Hữu Thiên nhìn Kim Tại Trung, vội vàng để Duẫn Hạo đặt y nằm thẳng xuống, trông thấy Kim Tại Trung hô hấp càng lúc càng nặng nề, lửa giận của Trịnh Duẫn Hạo từ từ bốc lên, lo lắng trong lòng cũng tăng lên gấp bội, cuối cùng hắn cũng trút ra ngoài, suy sụp dựa vào trụ giường, ngây ngốc nhìn Kim Tại Trung.
"Thế tử gia, ta sẽ viết đơn thuốc hỗ trợ tiêu hóa, phải cho Thế tử phi uống nhiều nước ấm."
Phác Hữu Thiên kê đơn, đi giao cho Kim Tuấn Tú, người đã sớm nhận được ám hiệu của Trịnh Duẫn Hạo, hiện tại đang dẫn theo Trịnh Tư và Trịnh Nghĩa đến trù phòng tìm kiếm gì đó.
Trịnh Duẫn Hạo giúp Kim Tại Trung từ từ uống nước, đợi Phác Hữu Thiên quay lại mới mở miệng, "Tại Trung đây là..."
"Thế tử phi trúng độc, loại độc này nếu trúng phải tuy không có ảnh hưởng gì đến thai nhi, nhưng sẽ bị nhầm lẫn thành thai nghén, khiến người bệnh không ngừng nôn, ngày càng nghiêm trọng đến mức cổ họng bị nhiễm trùng, ảnh hưởng đến hô hấp, sinh ra tức ngực, khó thở, sau đó sẽ chết." Phác Hữu Thiên không chút gợn sóng sợ hãi nói thẳng, "Đoán chừng là đã dốc lòng dùng thủ đoạn này, nếu chỉ là một lượng nhỏ, sẽ không khiến người uống sắc mặt tái nhợt."
Trịnh Duẫn Hạo nghe Phác Hữu Thiên nói rồi hỏi: "Nhưng có thể tìm được độc dược không?"
"Làm sao tìm? Đây là thực vật tương khắc làm cho nôn mửa, nói đúng ra thì cũng không thể xem là độc dược. Làm phiền Thế tử phi gọi người nói cho ta biết hôm nay Thế tử phi đã ăn gì?"
"Hôm nay ai hầu hạ Thế tử phi dùng thiện?"
"Vâng. Là nô tỳ." Tinh Nguyệt quỳ trên mặt đất sắc mặt cũng tái xanh, hình như đã bị dọa sợ.
"Thế tử phi ăn cái gì?" Trịnh Duẫn Hạo hoàn toàn không mang theo chút cảm tình nào trong lời nói.
"Thế tử phi, Thế tử phi, đã ăn chút điểm tâm, ngày nào cũng ăn một ít." Tinh Nguyệt thoáng run rẩy nói.
"Ngày nào cũng ăn?" Phác Hữu Thiên lên tiếng, "Là ăn cái gì?"
"Canh trứng bắc thảo."
"Canh trứng bắc thảo? Còn gì nữa không? Mang đến đây." Phác Hữu Thiên nhìn Tinh Nguyệt.
"Nô tỳ đi tìm ngay." Tinh Nguyệt vừa định đứng dậy, lại bị ánh mắt của Duẫn Hạo làm cho ngừng lại.
"Tuấn Tú đâu?"
"Bẩm Thế tử gia, tại trù phòng không không tìm thấy gì, nhưng ở chậu rửa chén phát hiện một ít thứ gì đó màu đỏ."
"Vậy là không sai, đường đỏ ăn cùng với trứng bắc thảo sẽ làm nôn mửa." Hữu Thiên vỗ tay một cái.
"Là ai làm?" Lửa giận của Duẫn Hạo đã hừng hực muốn thiêu đốt mọi thứ, hắn cũng không tin đây là vô ý.
"Là Trang ma ma ạ." Tinh Nguyệt nói, "Không thể là Trang ma ma..."
"Gọi Trang ma ma đến, bao vây toàn bộ chính viện lại cho ta." Trịnh Duẫn Hạo nhìn Trịnh Trung nói.
Trịnh Trung nhận mệnh lui xuống, nhìn thấy Kim Tại Trung đã uống thuốc xong, gần như đã ngủ, Trịnh Duẫn Hạo siết chặt nắm tay.
"Lưu Quang, Thái Phượng ở lại đây chăm sóc Thế tử phi, những người còn lại đi theo ta."
"Vâng."
Sau khi mọi người lục tục rời đi hết, Lưu Quang nhém lại góc chăn cho Tại Trung rồi thở dài nói, "Thái Phượng, thật ra ta và Tinh Nguyệt cũng không phải người thân cận nhất bên cạnh Thế tử phi."
Thái Phượng ngẩn ra, nàng rất ít khi chạm vào đồ ăn thức uống của Kim Tại Trung, gần như không bao giờ chạm vào, nàng sợ, Vương phủ này rất đáng sợ.
"Người thân cận nhất bên cạnh Thế tử phi tên là Thái Tiên, hiện tại đang giúp đỡ Thế tử phi trông coi Lưu Ly Các, đó mới là tỷ tỷ cùng Thế tử phi lớn lên."
"Vì sao..."
"Lúc Thái Tiên tỷ tỷ thành hôn, Thế tử phi còn đích thân thiết kế một bộ trang sức tặng Thái Tiên tỷ tỷ, ta và Tinh Nguyệt vẫn luôn dụng tâm che chở Thế tử phi, nhưng..."
"Lưu Quang, ngươi oán Thế tử phi sao? Trò này? Ngươi, Tinh Nguyệt, Trang ma ma có lẽ đều không thể gánh vác nổi đâu, hãy nhìn tâm tình Thế tử gia mà xem."
"Ta chưa từng nghĩ đến những vấn đề này, chỉ một mực muốn giúp đỡ Thế tử phi thôi."
"Chuyện này ngươi và ta không giống nhau, nếu nói, thì có lẽ tính tình hai chúng ta là giống nhau nhất, Tinh Nguyệt và Linh Tê đều khá lỗ mãng, sẽ không nghĩ nhiều như vậy, nhưng suy cho cùng ta và ngươi cũng khác nhau, ta không muốn ở lại chỗ này, cái nơi ăn thịt người này, ta không muốn ở đây." Thái Phượng như nhớ tới điều gì đó, sợ hãi nói.
"Nếu có thể, ta thật sự hy vọng cả đời được ở lại bên cạnh Thế tử phi, Thế tử phi là người tốt. Thái Phượng, thật ra gặp được Thế tử phi, là phúc khí mà kiếp trước chúng ta đã tu luyện thành."
"Có ai nói không phải đâu?"
Hai người ngồi trong phòng trông nom Kim Tại Trung, nhẹ giọng trò chuyện.
Còn bên ngoài, quả thật đang nước sôi lửa bỏng, Trịnh Duẫn Hạo ngồi ở trước cửa chính, nhìn tất cả hạ nhân trong viện đang quỳ, Trang ma ma quỳ gối trước mặt hắn, bên cạnh là Tinh Nguyệt và Linh Tê, hai người dìu Trang ma ma.
"Nói, canh trứng bắc thảo là ai làm?"
"Là lão nô!"
"Ngươi? Trang ma ma, Thế tử phi luôn luôn đối với ngươi tín nhiệm có thừa, bổn Thế tử cũng thập phần tin tưởng ngươi."
"Thế tử gia, canh trứng bắc thảo hằng ngày lão nô làm đều dùng ruột cẩu kỷ nghiền nát nấu thành, không phải đường đỏ, đường đỏ nấu cùng trứng bắc thảo sẽ chết người! Lão nô, lão nô, tuyệt đối sẽ không hại Thế tử phi."
"À, vậy ngươi có chứng cứ không?"
"Thế tử gia, mười ngày trước lão nô cho Kim Vĩnh ra ngoài mua cẩu kỷ, ngài có thể kiểm tra sổ sách, bình thường phải hơn ba ngày nữa mới dùng hết cẩu kỷ, ngài có thể đến trù phòng tra xét, phòng của lão nô ngài cũng có thể lục soát, Thế tử phi không thích đồ ngọt, trù phòng ngày thường chỉ dùng đường trắng để nấu ăn, đường đỏ trước nay vốn không có." Trang ma ma khấu đầu nói hết.
Trịnh Duẫn Hạo vung tay lên, hai bóng người chợt vụt qua, một khắc sau đã trở lại, nói vài câu bên tai hắn.
"Đứng lên đi."
"Ta cho các ngươi một cơ hội, kẻ nào làm thì bước ra."
Tinh Nguyệt và Linh Tê đỡ Trang ma ma đứng lui sang một bên.
Trịnh Duẫn Hạo đảo mắt nhìn mọi người đang quỳ bên dưới.
"Tốt lắm, cơ hội cuối cùng, chỉ ra kẻ mà các ngươi cho rằng đã làm chuyện này, nếu không, toàn bộ đánh chết, thân nhân đuổi khỏi Vương phủ! Nô tịch ba đời." Tam đại thị vệ đứng phía sau, tất cả đều ngẩn ra, Thế tử gia tuy rằng tâm ngoan thủ lạt, nhưng không phải người giận cá chém thớt, lần này...
"Thế tử gia! Là Thanh Hòa!" Một tiểu nha đầu run rẩy nói.
Hoàn đệ thất thập chương.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro