Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

66. Giải quyết

Đợi mẫu tử Lâm thị đi rồi, Kim Tại Trung đến thư phòng.

"Thế tử gia, thần khanh có việc bẩm báo."

Trịnh Duẫn Hạo nhíu mày, buông bút trong tay xuống, "Em nói đi."

"Thỉnh Thế tử gia nạp Lâm Hướng Tình làm thiếp!" Những lời này vừa thốt ra, Trịnh Duẫn Hạo không thể tin nhìn y, còn ba người khác trong phòng, cũng đều ngốc lăng nhìn Kim Tại Trung.

Trịnh Duẫn Hạo không nói gì, chỉ nhếch môi, cuối cùng thở dài, nói một câu.

"Nghe theo em, lui xuống đi, ta mệt mỏi."

"Thế tử gia." Kim Tại Trung còn muốn nói gì đó, nhưng Trịnh Duẫn Hạo lại phất tay.

Kim Tại Trung buộc lòng rời đi, Trịnh Duẫn Hạo nhất định là hiểu lầm rồi.

Duẫn Hạo một mình ngồi trên ghế, phía sau là ba thị vệ thiếp thân.

"Trịnh Nghĩa, quân sĩ thế nào?"

"Vẫn như thế, dù sao hải quân cũng không giống với đội quân ở Tây Bắc. Thuộc hạ vô năng."

"Không sao, lần sau ta kiểm tra, nếu vẫn như vậy, lập tức trảm thủ thị chúng lĩnh quân."

"Vâng!"

"Trịnh Tư, tiếp tục quan sát Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử."

"Vâng."

"Trịnh Trung... Ngươi cứ...cứ bảo vệ tốt Tại Trung là được rồi."

"Vâng."

"Lui xuống đi."

Đợi Trịnh Lễ, Trịnh Tư đã lui xuống, Trịnh Trung vẫn chưa đi.

"Có việc?"

"Thuộc hạ có việc muốn nói."

"Nói đi."

"Thế tử gia, việc đó, thuộc hạ cảm thấy hình như Thế tử phi có nỗi khổ tâm, ngài có thể nghe Thế tử phi giải thích."

"Được rồi, được rồi, đi xuống đi, gia biết."

"Thuộc hạ cáo lui."

Hắn sao có thể không hiểu chủ ý của Kim Tại Trung, nhưng, trong lòng thật sự có chút tư vị khó chịu. Trịnh Duẫn Hạo ngồi trong thư phòng cả một buổi chiều, tính đứng dậy về Tư Du Viện, vừa mở cửa hắn đã thấy Kim Tại Trung đứng bên ngoài.

"Gia, về dùng cơm đi."

"Ừm, đi thôi." Trịnh Duẫn Hạo đi phía trước, Kim Tại Trung theo sau.

"Thế tử gia, em..."

"Không cần phải nói, ta hiểu Tại Trung." Trịnh Duẫn Hạo tranh lời trước.

"Gia! Huynh hãy nghe em nói xong đã! Người thì cưới, quan sát dưới tầm mắt em yên tâm hơn, nhưng huynh cũng không thể đến chỗ nàng ta! Động phòng cũng không cho, nếu không nhi tử của huynh sẽ không ngủ được, sau khi sinh ra em cũng không dạy nó gọi huynh là phụ thân!" Kim Tại Trung túm lấy tay áo Duẫn Hạo.

Trịnh Duẫn Hạo nghe xong cũng nở nụ cười, nắm lấy bàn tay nho nhỏ, kéo người một cái, ôm vào lồng ngực.

"Nghe lời em, chỉ cần em để nhi tử của ta gọi ta một tiếng phụ thân là được rồi."

Những lời này của Duẫn Hạo nghe có vẻ cực kỳ uất ức, Kim Tại Trung cũng vòng tay ôm lấy hắn.

"Gia, sau này không được chưa hiểu gì đã nổi giận với em, nhất định phải nghe em giải thích, được không?"

"Được, lần này ta sai rồi, đi thôi, chúng ta đi ăn cơm, hình như nhi tử của ta đói bụng lắm rồi."

Hai người tay trong tay đi về phía Tư Du Viện. Phía sau gốc đa thấp thoáng một bóng người, trong tay còn bưng một chén canh.

"Thật sự cứ mãi như thế được sao?" Bóng người vẫn đứng đó, mãi cho đến khi vầng thái dương khuất núi mới chậm rãi cẩn thận biến mất.

Lúc Trịnh Duẫn Hạo đi đến nhĩ phòng, Tinh Nguyệt lặng lẽ nói với Kim Tại Trung.

"Lúc ngài và Thế tử gia đi rồi, Kim Vĩnh nhìn thấy Chu nương đứng ở cửa thư phòng rất lâu."

"Chu nương?" Kim Tại Trung gần như hoàn toàn quên béng mất mấy phụ nhân ở hậu viện, từ sau khi mang thai, Trịnh Duẫn Hạo đã không cho nữ nhân hậu viện đến tiền viện nữa.

"Đúng vậy, ngài có muốn gọi Kim Vĩnh đến hỏi?"

"Không cần. Lui xuống đi."

"Vâng."

Chu nương, Kim Tại Trung cảm thấy nàng ta là kẻ có đầu óc nhất, nếu không phải nàng ta cho người truyền lời nói Từ trắc phi đang tuyển nha đầu thông phòng cho Thế tử gia, y cũng sẽ không nghĩ đến chuyện nạp Lâm Hướng Tình cho Trịnh Duẫn Hạo. Chu nương này, có chút tâm cơ.

Hoàn đệ lục thập lục chương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #sưutầm