48. Yến hội (Nhất)
Sau khi Trịnh Duẫn Hạo và Kim Tại Trung từ Thừa Thiên sơn trở về, Tại Trung vô cùng mỏi mệt, gọi Lưu Quang nhanh chóng chuẩn bị nước, khí trời hôm nay quả thật nóng muốn chết người, vừa mới thay y phục xong, Tinh Nguyệt vén mành vào.
"Thế tử phi, đại phu nhân đến."
"Mau mời vào."
"Thần phụ kiến quá Thế tử phi!" Đại phu nhân dịu dàng cúi đầu.
"Đại tẩu đa lễ, mời đứng lên."
Đại phu nhân ngồi xuống ghế, Lưu Quang nhanh tay rót trà.
"Đại tẩu đến là có chuyện gì?"
"À, là về việc thiết yến chiêu đãi, đây là đơn tử[1], ngài xem thử có cần giản lược thứ gì hay không?"
"Không phải đã nói giao cho đại tẩu hay sao?! Đại tẩu làm việc ta yên tâm." Kim Tại Trung mỉm cười nói.
"Ừm, vốn định đến đây từ sớm, cuối cùng lúc cho người thông tri, lại nghe Thế tử gia đã đưa ngài xuất môn."
"Ừm, là vậy, đi ra ngoài lòng vòng vài nơi, ở mãi trong viện lúc nào cũng chóng mặt." Kim Tại Trung ôm trán.
"Thế tử gia quả thật rất yêu thương ngài." Ánh mắt đại phu nhân tối sầm lại, Kim Tại Trung này.
Tại Trung nhìn đại phu nhân có chút đăm chiêu.
"Đại phu nhân nói đùa, tâm tư của Thế tử gia há để chúng ta có thể đoán?!"
"Thế tử phi chê cười, thần phụ chỉ là hâm mộ mà thôi."
"Ha ha, đại tẩu quá khiêm tốn, đại gia và đại phu nhân ân ái vô cùng mà."
Lúc này Trịnh Duẫn Hạo đi vào, đại phu nhân hành lễ, Trịnh Duẫn Hạo cũng đáp lại.
"Ta đây không quấy rầy Thế tử gia và Thế tử phi nữa!"
"Đại tẩu đi thong thả!"
Kim Tại Trung bước lên trước, khoác cánh tay Trịnh Duẫn Hạo.
"Gia đã điều tra được cái gì à?"
"Ừm, hôm đó cẩn thận một chút."
"Em biết."
.
Qua hai ngày sau, yến hội bắt đầu.
Kim Tại Trung vận nho sam[2] màu đỏ, mái tóc đen dài được búi đơn giản, gương mặt trắng nõn luôn treo ý cười nhàn nhạt, Kim Tại Trung gần đây đắm mình trong tình yêu ngọt lịm, đầu mày cuối mắt đều phảng phất một cỗ mị ý, khi y bước vào đại đường, các vị phu nhân và tiểu thư đều cả kinh, bốn chữ, kinh vi thiên nhân.
"Tại Trung thỉnh an các vị phu nhân." Nụ cười trong suốt, lúc này các vị phu nhân, tiểu thư mới hoàn hồn lại.
"Đây là Thế tử phi sao?! Quả thật là một mỹ nhân." Một vị phu nhân lớn tuổi cười nói.
Kim Tại Trung chỉ cười đáp lại, nhìn thấy Trí Tuệ và Tại Hi từ đằng xa khoan thai bước đến, y nhã nhặn cười nói:
"Sao lại đến trễ như vậy?"
"Tại Trung ca ca, tam ca ca an."
"Chúng ta tán gẫu đến say sưa, quên mất thì giờ." Trịnh Trí Tuệ thè lưỡi.
"Duẫn Hạo ca đâu?"
Kim Tại Trung vỗ vỗ đỉnh đầu Trí Tuệ.
"Sao không chịu trầm tĩnh một chút? Đều lớn như vậy cả rồi."
"Thế tử gia đương nhiên ở tiền viện chiêu đãi khách quý rồi."
"A, vị này là Trấn quốc công phu nhân, phu nhân an." Trịnh Trí Tuệ đột nhiên lên tiếng, mỉm cười ngọt ngào với vị phu nhân vừa nói chuyện.
"Hữu lễ, quốc công phu nhân."
Trấn quốc công phu nhân là nhà ngoại của Thái hậu, theo lý hẳn sẽ giúp đỡ Trịnh Duẫn Hạo. Cho dù không giúp, nhân tình này cũng phải đủ lễ.
Kim Tại Trung trò chuyện vui vẻ cùng một đoàn phu nhân, giống như ngày trước khi y còn là một giáo sư, các sinh viên nữ luôn vây lấy y.
Thấy Ngô Đồng vẫy vẫy tay với mình, Kim Tại Trung nói với Tinh Nguyệt bên cạnh, "Ngươi đi xem nàng ta có chuyện gì."
Một lát sau, Tinh Nguyệt trở lại nói, "Thế tử phi, vừa rồi nàng ta nói hạ nhân giúp việc ma ma bên người đại phu nhân không đủ, gọi nàng ta đi hỗ trợ."
"Bảo nàng đi đi." Trong lòng Kim Tại Trung chợt lạnh, Ngô Đồng, việc này đừng trách ta.
Hoàn đệ tứ thập bát chương.
[1] Đơn tử: Danh sách kê khai.
[2] Nho sam: Trang phục các vị nho sinh thời xưa thường mặc. Phần trang phục này mình không rõ tác giả chiếu theo triều đại nào nên không giải thích rõ được. Để khi nào rãnh mình sẽ chú thích kỹ lại phần này nhé!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro