Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

47. Khúc dạo đầu

Sáng sớm, Kim Tại Trung mơ màng tỉnh dậy, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của một người khác, y bình thản hỏi:

"Chưa tới thời gian vào triều sao?"

"Gia không đi mà, tiểu trư lười biếng."

"Hả?" Tại Trung có phần tỉnh táo hơn.

"Em cứ ôm tay gia, gia đi đâu bây giờ." Trịnh Duẫn Hạo cười. Kim Tại Trung đỏ mặt.

"Gia... Đây là vì em ngủ yên ổn một chỗ đó chứ." Tại Trung bắt đầu làm nũng, "Gia, em không muốn đi thỉnh an."

"Còn thỉnh với an cái gì nữa, đã qua canh giờ mất rồi." Duẫn Hạo nhéo nhéo cái mũi nhỏ của y.

"Gia cho người thông tri với Vương gia rồi, nói em thân thể không thoải mái."

Kim Tại Trung lập tức hiểu ra toàn bộ, làm sao bản thân ta lại khiến Duẫn Hạo không đi được chứ, hoàn toàn là do Duẫn Hạo không muốn vào triều, ngầm buộc Hoàng thượng phải xử trí Phụng quốc công.

"Gia. Xấu xa!" Kim Tại Trung càng ngày càng thích làm nũng với Trịnh Duẫn Hạo.

"Được, gia xấu, em ngoan! Ngủ tiếp đi." Trong này hai người vừa mới nằm xuống, không nói gì, Trịnh Duẫn Hạo vuốt ve tấm lưng nhẵn mịn của Tại Trung, nghe y nói về chuyện kho lương. Ngoài cửa lại truyền đến giọng của Ngô Đồng.

"Thế tử gia, Thế tử phi, trắc phi cùng hai vị di nương đến."

Kim Tại Trung nhíu mày, Ngô Đồng là nha hoàn nhị đẳng, làm sao lại ở ngoài cửa. Nha đầu này giữ lại sẽ nguy.

"Đi xuống đi." Một tiếng nhàn nhạt phân phó, Trịnh Duẫn Hạo ôm y không cho y ngồi dậy. Lúc này Linh Tê đến, "Thế tử gia, Thế tử phi, nô tỳ tiến vào."

"Vào đi." Vẫn là Trịnh Duẫn Hạo lên tiếng.

Linh Tê đi vào, đứng trước tấm bình phong nói:

"Vừa rồi Thái Phượng đi lĩnh bạc tháng này, Lưu Quang đi đến đại kho lấy vải may y phục mới, Tinh Nguyệt đi tìm Trang ma ma thương lượng công việc, nô tỳ thấy thời gian cũng không còn sớm, nên đến trù phòng bưng cơm. Nô tỳ đã dặn dò một tiểu nha hoàn để mắt trông chừng ở đây, rốt cuộc một lát sau nàng ấy lại đi làm việc, không biết Ngô Đồng lại đến."

"Có chuyện gì mà Lưu Quang đi lĩnh vải?" Kim Tại Trung hỏi.

"Ma ma ở đại kho nói không biết tiểu nha đầu ở viện chúng ta nên không cho, chỉ điểm gọi Lưu Quang đi. Lưu Quang cũng nói đi xem thử rốt cuộc có chuyện gì xảy ra."

"Ừm. Ba vị kia đến đây?"

"Vâng, đang ở sảnh phía Tây chờ."

"Không gặp." Trịnh Duẫn Hạo nhàn nhạt nói, "Đi nói Thế tử phi hôm nay thân thể không khỏe, đang nghỉ ngơi. Bảo bọn họ trong một tháng nữa đừng đến đây, kẻo lây bệnh."

"Vâng!" Linh Tê lui xuống.

"Gia, Phụng quốc công có mấy nhi tử?"

"Một."

"Ừm, không tồi, không tồi." Nhìn vẻ mặt đầy ý xấu của Kim Tại Trung, Duẫn Hạo hôn lên cái miệng nhỏ nhắn, "Đang nghĩ chủ ý xấu xa gì đó?"

"Em đang nghĩ đưa Ngô Đồng đến chỗ quốc công thế tử đó."

"Em thấy được là tốt rồi, Trịnh Trung nghe em sai bảo. Đến ngủ tiếp với gia nào."

Nói xong hắn ôm chặt Kim Tại Trung, không cho y động đậy.

Thật vất vả mới làm Trịnh Duẫn Hạo buông y ra, Tại Trung vội vàng gọi Trịnh Trung đến, đưa khế ước bán thân của Ngô Đồng cho hắn.

"Ghi nàng ta thành nô tịch."

"Vâng."

Sau đó xoay người chuẩn bị y phục cho Duẫn Hạo, "Gia hôm nay mặc huyền sắc sao?"

"Thanh sắc."

Hửm? Thanh sắc? Là bởi vì ta thích mặc thanh sắc?

"Lần sau em mặc huyền sắc."

"Được, gia đang muốn đưa Tại Trung ra ngoài?"

"Đưa em đến Kỳ Lân Hiên rồi đến Đức Thuận Lâu ăn một bữa. Được không?"

"Có thể đi Thừa Thiên sơn hay không?"

"Muốn đi? Có thể. Nhanh mặc y phục vào." Trịnh Duẫn Hạo thúc giục. Khi Trịnh Duẫn Hạo vận một thân trường sam thanh sắc đứng trước mặt Tại Trung, y bất chợt ngây người.

Không hề có chút xa lạ khó coi, lại còn vô cùng hợp nhãn. Trịnh Duẫn Hạo mặc thanh sắc toát lên vẻ bá đạo. Kim Tại Trung mặc thanh sắc lại làm người ta cảm thấy tao nhã cao quý, không giống với vẻ lạnh lùng, ngang tàng của Duẫn Hạo. Nhưng cả hai đều giống nhau, bất khả xâm phạm. Hai người đi ra khỏi phòng, toàn bộ nha hoàn trong viện đều kinh ngạc. Thế tử gia không ngờ lại yêu thương Thế tử phi đến như vậy.

"Khụ khụ! Nên làm gì thì làm đi!" Linh Tê đảo ánh mắt, mấy tiểu nha hoàn này sợ nhất là Linh Tê và Tinh Nguyệt.

"Lưu Quang và Tinh Nguyệt theo ta, Linh Tê và Thái Phượng giúp Trang ma ma quản lý việc trong viện."

"Vâng." Chỗ Trang ma ma y đã sớm căn dặn, kẻ nào hôm nay dám bước chân ra khỏi viện đến báo tin cho viện khác, một người cũng không thể lưu!

Kim Tại Trung định bụng trước khi hoài thai, ít nhất người trong viện phải sạch sẽ!

Phân phó hạ nhân xong, đoàn người ra khỏi viện.

"Đi lên núi làm gì?"

"Muốn xem thử chỗ đó có thích hợp trồng lúa nước hay không!"

Trịnh Duẫn Hạo lại một lần nữa giật mình, cái đầu nhỏ này quả thật chứa đựng vô vàn ý tưởng.

Hoàn đệ tứ thập thất chương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #sưutầm