Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

46. Cảm động

Hai người dùng bữa xong, nhìn nhau không nói gì, một người ngồi trên giường, một người trên diêu y. Cuối cùng vẫn là Kim Tại Trung chịu không nổi bầu không khí này, nhẹ giọng nói:

"Gia, vẫn còn không vui sao?"

"Duẫn Hạo."

"Này, Duẫn Hạo vẫn còn không vui sao?!" Kim Tại Trung đi sang, ngồi xổm xuống nhìn thẳng Trịnh Duẫn Hạo.

"Duẫn Hạo cũng không phải thánh nhân, khó tránh khỏi thế này, chẳng phải em không có việc gì sao..." Cái miệng nhỏ nhắn dẩu ra.

"Được rồi, ta cũng không tức giận nữa, ta chỉ đang nghĩ xem rốt cuộc Phụng quốc công suy nghĩ cái gì?!" Trịnh Duẫn Hạo vừa nói vừa kéo Kim Tại Trung ôm vào lòng, Tại Trung không chú ý đến nên ngã nhào vào lòng hắn.

Hai người mặt đối mặt, chậm rãi nhích đến gần, bốn bờ môi cùng giáp nhau triền miên.

Liếm láp, rồi cắn mút.

"Ưm, Duẫn Hạo."

Trịnh Duẫn Hạo ôm lấy người, trở mình một cái đặt xuống dưới thân.

"Nhanh sinh nhi tử cho gia!"

"Gia bất công, cứ đòi nhi tử, không cần nhi nữ!"

"Gia không bất công, em sẽ biết ngay thôi."

Bàn tay to thon dài kéo vạt áo trước xuống, trực tiếp cắn lên đóa hồng anh trước ngực y.

"A, Duẫn Hạo nhẹ một chút! Đau."

Trịnh Duẫn Hạo nghe vậy, dừng cắn, chậm rãi liếm nhè nhẹ.

"Ngoan, sinh nhi tử cho gia."

"Ưm." Không đợi Kim Tại Trung đáp lời, hắn nhanh chóng chiếm lấy làn môi mọng đỏ, cánh tay thon dài của Kim Tại Trung vòng quanh cổ hắn, cái lưỡi còn thật thà cùng Duẫn Hạo chơi đùa.

Bàn tay Duẫn Hạo nhanh chóng tiến vào nội khố, xoa nắn tiểu Tại Trung yếu ớt.

"Tại Trung, lên rồi."

Sau đại hôn ngày ấy, hai người đêm nào cũng phải ở trên giường triền miên một phen, có đôi khi đến tận hừng đông mới ngủ. Kim Tại Trung là một nam nhân, không có phiền não mỗi tháng, Trịnh Duẫn Hạo lại không kiêng nể gì, có điều nữ nhân ở hậu viện, hoàn toàn không được chạm vào dù chỉ ngọn tóc, muốn hoài thai cũng hoài không được.

Kim Tại Trung bị Trịnh Duẫn Hạo khiêu khích không nhịn nổi.

"Huynh hư hỏng!" Thân người vặn vẹo, giọng nói nỉ non đầy kiều mị, đôi mắt to tròn giăng đầy hơi nước, đầu mày cuối mắt phong tình vạn chủng, môi mọng nhỏ xinh, bật ra từng lời nũng nịu.

Trịnh Duẫn Hạo đang trong tuổi trẻ nhiệt huyết, tiểu thê tư mê người như thế, hắn làm sao không kích động, nhanh tay cởi bỏ nội khố của Tại Trung, thô bạo lật người Tại Trung lại.

"Tiểu yêu tinh!" Tăng nhanh tốc độ của bàn tay phía trước, tay trái nhẹ nhàng ma sát từng nếp uốn của đóa hoa phía dưới.

"A, Duẫn Hạo à."

"A a, ưm, huynh...hư hỏng." Tại Trung cắn môi, khoái cảm cực lớn này làm y không nói nên lời.

"Tại Trung ngoan, ta hư hỏng, ta xấu xa nhất."

Một luồng ấm áp tràn ra trên tay Duẫn Hạo, hắn dùng tinh hoa của Tại Trung để mở rộng tiểu huyệt chặt chẽ.

"Rõ ràng đã làm nhiều lần như vậy, tiểu huyệt của Tại Trung vẫn chặt như vậy nha."

"Huynh, không được, nói." Sau đau đớn, chính là cảm giác ngứa ngáy khó có thể diễn tả bằng lời, Tại Trung không kiên nhẫn lắc lư mông ngọc.

Trịnh Duẫn Hạo nhìn thấy một màn này, nếu còn nhịn được nữa hắn thật sự hoài nghi chính mình có phải đã bất lực rồi không.

Thuần thục cởi bỏ y phục, nói một cách chuẩn xác chính là trực tiếp xé bỏ y phục cả hai.

Thật lớn, Duẫn Hạo nhỏ chậm rãi tiến vào tiểu huyệt nho nhỏ, một trận kéo căng đau đớn lại đến, "Hô..." Kim Tại Trung hít vào một hơi, Duẫn Hạo vươn tay bao lấy vật nhỏ đã đứng thẳng của y.

"A, ưm..." Tại Trung chầm chậm rên rỉ thành tiếng, Duẫn Hạo tìm đúng thời cơ, tiến nhập vào ngay lập tức, Tại Trung chưa kịp cảm nhận đau đớn đã bị một luồng tê dại chạy dọc sống lưng, Duẫn Hạo vừa lúc chạm vào nơi mẫn cảm của y.

"A..a... Đừng..." Âm thanh kiều mỵ càng trở nên nỉ non.

Duẫn Hạo điên cuồng nhắm vào điểm mẫn cảm đó của Tại Trung, người dưới thân hắn từng cơn run rẩy, cuối cùng phóng xuất tinh hoa ngay trên tay hắn.

"Em đầu hàng, Duẫn, hu hu.." Kim Tại Trung khóc thút thít.

Trịnh Duẫn Hạo ôm lấy thê tử yêu kiều dưới thân, yêu thương luyến tiếc nói.

"Ổn ngay thôi, phu nhân, Tại Trung."

Nói xong lại bắt đầu trừu sáp, Kim Tại Trung bị khoái cảm cực đại xâm nhập, trong mắt lúc này chỉ còn nốt ruồi nho nhỏ bên môi Duẫn Hạo, thần trí mơ màng cắn lên đó, rồi chậm rãi di chuyển xuống vành môi mỏng.

"Duẫn, Duẫn, em thích huynh, em rất thích huynh, em yêu huynh, em thật lòng yêu huynh!"

Lời này làm cho Trịnh Duẫn Hạo thoáng dừng lại một chút, sau đó càng thêm điên cuồng mà đưa đẩy.

Kim Tại Trung cảm thấy ý thức của mình dường như bắt đầu tan rã, chỉ gọi Trịnh Duẫn Hạo từng tiếng một, "Duẫn."

Từng tiếng từng chữ khắc sâu vào lòng Trịnh Duẫn Hạo.

"Tại Trung của ta." Nhẹ gầm một tiếng rồi giải phóng. Trịnh Duẫn Hạo nhìn xuống Tại Trung đã mê man bên dưới, từ tận đáy lòng dâng lên cảm xúc vô hạn ngọt ngào, đây là thích đúng không? Em ấy nói yêu ta, thích ta.

Bế người đến nhĩ phòng, tiếng rên rĩ lại từ từ vang lên.

Hoàn đệ tứ thập lục chương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #sưutầm