Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

41. Thiếp thất

Trịnh Duẫn Hạo cùng Kim Tại Trung về đến Tư Du Viện, Kim Tại Trung thở dài một hơi, ghế ngồi còn chưa nóng, Linh Tê đã vén mành vào.

"Thế tử gia, Thế tử phi, Lý trắc phi, Chu nương và Mạc nương đến."

Kim Tại Trung hít vào một hơi, ai oán nhìn qua Trịnh Duẫn Hạo.

"Gia không có việc gì sao lại cưới nhiều như vậy làm chi!"

Trịnh Duẫn Hạo nghẹn họng không nói nên lời, nhéo nhéo cái mũi Tại Trung.

"Chu nương là do Tri châu Tây Bắc năm xưa đưa tới, em có biết Tây Bắc năm đó..." Trịnh Duẫn Hạo cũng không nói tiếp, hắn biết Kim Tại Trung hiểu.

"Mạc nương là trưởng nữ của Thông chính ti tham nghị, Vương gia đề nghị hôn sự này."

"Được rồi, em chỉ oán giận gia hai câu, gia còn tưởng thật sao, em đi gặp bọn họ, hay là gia cũng muốn gặp?"

"Vậy có cần ta đi cùng em?"

"Thế thì không cần, nhưng nếu ngài muốn gặp các nàng ấy, thì có thể theo em." Kim Tại Trung trêu đùa nhìn Trịnh Duẫn Hạo.

"Có vị chua ở đâu đây nha." Trịnh Duẫn Hạo vùi đầu vào hõm cổ của y, bật cười nói.

"Gia lấy em ra làm thú vui sao." Kim Tại Trung thẹn quá hóa giận.

"Chua" cũng không biết là vì ai?

"Em đi đi, gia ở đây chờ."

Kim Tại Trung "Ừm" một tiếng, chỉnh trang lại y phục rồi đi ra.

Ngồi ở chủ phòng, Kim Tại Trung nhìn xuống ba người bên dưới.

"Tỳ thiếp Lý Thanh Vinh kiến quá Thế tử phi."

"Tiện thiếp Chu thị, Mạc thị kiến quá Thế tử phi, Thế tử trắc phi."

"Đều đứng lên, ngồi đi."

Kim Tại Trung cảm giác được có người đang quan sát mình, muốn nhìn thì nhìn đi, ta tốt xấu gì cũng là một người hiện đại mà. Thấy Lý Thanh Vinh không ngừng nhìn vào phòng trong, y lên tiếng.

"Lý trắc phi đang nhìn cái gì?!"

"Ta không nhìn gì cả!" Lý Thanh Vinh hàm hồ trả lời, Tại Trung cũng nhíu mày.

"Ta thấy Lý trắc phi vẫn nên học tập quy củ cho tốt đi!" Kim Tại Trung không hờn không giận đặt chén trà xuống.

"Xin Thế tử phi lượng thứ, tỳ thiếp biết sai rồi!" Lý Thanh Vinh ý thức được mình đã sai, đành phải vội vàng nhận lỗi.

Kim Tại Trung cũng không nói gì tiếp, trong lòng bao trùm sự yên tĩnh.

"Hậu viện trước đây là ai phụ trách?"

Hai vị di nương ngẩn ra, họ không ngờ Thế tử phi này lại thẳng thắn như vậy.

"Là tiện thiếp cùng Chu nương cùng nhau phụ trách."

"Lưu Quang, lát nữa cùng Thái Phượng đến chỗ hai vị di nương nhận lại sổ sách. Đem hết sổ sách trước kia về đây, không cần tra xét. Trước kia các ngươi làm gì ta không nói đến nữa, tự mỗi người hiểu lấy, cũng đừng nói với ta trước kia mình không có ý tứ gì, lúc trước cầm bao nhiêu bạc gửi về nhà mẹ đẻ, dùng danh nghĩa Vương phủ buôn bán lời được ít nhiều gì đó, ta cũng không truy cứu. Nhưng, từ nay trở đi, nếu các ngươi còn có tâm tư đó, ta không đặt ra nghi vấn đương nhiên cũng sẽ không thủ hạ lưu tình, lúc đó nên tự biết thu dọn hành lý quay về nhà mẹ đẻ đi! Danh hào của Thế tử gia không phải để các ngươi làm chuyện bại hoại như vậy! Nếu không chấp nhận được quy củ này, muốn cùng bổn phi phân tranh cao thấp, đương nhiên có thể, nhưng hậu quả về sau, tự mình chịu trách nhiệm. Còn nữa, các ngươi sau này phải yên tĩnh an vị cho ta! Đây là Vương phủ, không phải giống như hậu viện của thế gia nào đó, người nào động thủ ta sẽ chặt tay người đó!"

Lời nói của Kim Tại Trung giống như một đòn đánh vào hai vị di nương, vốn nghĩ một nam nhân, sẽ không để tâm đến chuyện nội viện, cho dù có để trong lòng, cũng sẽ không nói ra cùng một đám nữ nhân. Họ không ngờ Kim Tại Trung không những nói ra, mà ngay cả lời trấn áp cũng rất gãy gọn, đang thầm tính toán trong lòng, vị Thế tử phi này rốt cuộc có phải chỉ đang hù dọa các nàng hay không.

"Các ngươi không phải đang suy nghĩ xem ta có bao nhiêu cân lượng đấy chứ!" Liếc nhìn Linh Tê một cái, Linh Tê hiểu ý rót trà.

"Các ngươi có thể nhìn thử xem vài cân lượng này của ta có đáng để vào mắt các ngươi hay không!" Sau đó Kim Tại Trung lại dịu dàng cười.

"Yên ổn ở tư viện, không có việc gì thì không nên chạy đến chỗ của ta, thỉnh an sớm chiều có thể tĩnh lược, cũng không cần dò xét ý tứ của ta, Thế tử gia muốn ai hầu hạ thì người đó hầu hạ, đừng nên không có chuyện gì cũng chạy đến chỗ của ta oán giận."

Nhìn thấy Lý Thanh Vinh vẻ mặt bất ngờ, "Thế nào Lý trắc phi, có chỗ nào không hiểu sao?" Khẩu khí Kim Tại Trung vẫn thản nhiên như trước.

"Tỳ thiếp không có, tỳ thiếp nào dám!" Nàng ta định hờn dỗi với Kim Tại Trung, không ngờ y lại bình thản đáp lại một câu, "Biết là tốt rồi."

Chỉ một câu, trả lại toàn bộ uất ức cho nàng ta nuốt vào.

"Hai vị di nương có hiểu rõ chưa?"

"Tiện thiếp tất cả nghe theo Thế tử phi an bài." Hai vị di nương dịu dàng cúi đầu.

"Ừm, không có việc gì thì trở về đi." Tại Trung bưng chén trà lên.

Ba người đi rồi, "Qua một khắc nữa, ngươi và Lưu Quang phải đi đến đó." Kim Tại Trung nhìn Thái Phượng nói.

"Nô tỳ đã biết."

Ngô Đồng vào phòng, "Thế tử phi, Trương đại tổng quản đến." Bên người Thế tử phi bình thường là bốn nha hoàn nhất đẳng, nhị đẳng nha hoàn chỉ có một mình Ngô Đồng, hôm qua y bớt chút thời gian gọi người đến báo với quản gia, có điều vị quản gia này đến rất nhanh. Lúc này, Trịnh Duẫn Hạo mới ra khỏi tẩm thất, "Trương đại tổng quản là quản gia nội viện, quản gia ngoại viện là Tiêu tổng quản!"

"Sao Thế tử gia lại ra đây?"

"Trong phòng buồn chán nên ra đây dạo." Duẫn Hạo ngồi xuống bên cạnh y, vừa rồi tất cả những lời Tại Trung nói hắn đều nghe rõ không sót một chữ, trong lòng Duẫn Hạo vô cùng ấm áp, y rất để tâm đến thanh danh của hắn. Kim Tại Trung không lật tẩy Duẫn Hạo, chỉ cười nói, "Nếu Thế tử gia ra sớm một chút thì có thể gặp được ba mỹ nhân rồi."

"Cái miệng nhỏ nhắn này của em sao không buông tha ai hết vậy?"

"Trương tổng quản đến!" Ngô Đồng thông tri.

"Lão nô tham kiến Thế tử phi, Thế tử gia!"

"Trương đại tổng quản đứng lên đi."

"Tạ ơn Thế tử gia Thế tử phi! Lão nô hôm qua nghe nói ngài thiếu hạ nhân, hôm nay vội vàng chọn mấy nha đầu đến đây."

"Ừm, làm phiền Trương tổng quản."

"Tinh Nguyệt đi gọi Trang ma ma đến đây."

"Trương đại tổng quản trong lòng đã chọn được người? Không ngại đề cử cho bổn phi hai người chứ!" Kim Tại Trung chỉ muốn xem thử quản gia này có thể dùng được hay không, nếu không được, y không ngại đổi người khác.

"Lão nô cảm thấy Hồng Thược và Thanh Hòa không tồi, tỷ tỷ của Hồng Thược hầu hạ trong viện Vương trắc phi, mẫu thân của Thanh Hòa ở đại trù phòng." Đại trù phòng nhiều người nhiều miệng, là nơi nghe ngóng tin tức tốt nhất, Vương trắc phi giúp đỡ Từ trắc phi quản lý Vương phủ, chỉ cần có biến động nhỏ, Vương trắc phi ít nhất sẽ biết trước ta! Quản gia này không tồi. Y nghiêng đầu nhìn Trịnh Duẫn Hạo, gương mặt hắn không chút biến sắc, khiến y không khỏi đau lòng một trận. Vương phủ này nợ Trịnh Duẫn Hạo, là của Trịnh Duẫn Hạo, Trịnh Duẫn Hạo của y không thể động thủ, như vậy Kim Tại Trung y sẽ động thủ, nợ chúng ta cái gì, chiếm của chúng ta cái gì, một mẩu vụn cũng không để sót, phải nhổ ra hết cho ta!

Hoàn đệ tứ thập nhất chương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #sưutầm