Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

39. Động phòng

Kim Tại Trung xem sách hồi lâu có hơi mệt mỏi, y dựa vào ghế nghỉ ngơi, cũng dặn dò Lưu Quang nếu Thế tử gia về thì gọi y dậy.

Trịnh Duẫn Hạo đẩy cửa vào, nhìn thấy Lưu Quang đang đứng sau Tại Trung, Tinh Nguyệt đang đi đóng cửa sổ, Linh Tê lấy thảm lông đắp cho Tại Trung, còn Thái Phượng đang trải chăn đệm. Tốt lắm, bốn nha đầu này rất tốt.

Lưu Quang vừa muốn mở miệng, Trịnh Duẫn Hạo đột nhiên ra hiệu không được lên tiếng, bốn nha hoàn lặng lẽ lui khỏi phòng, Duẫn Hạo dịu dàng ôm lấy Tại Trung, đi đến giường lớn, nhẹ nhàng ngồi xuống giường, để y dựa vào người mình rồi cùng nằm xuống. Đêm nay vẫn còn sớm, trời còn chưa tối hẳn, làm sao động phòng! Trịnh Duẫn Hạo ngắm nhìn Tại Trung hồi lâu, cái mũi nho nhỏ đều đều hít thở, thấy thời gian cũng không còn quá sớm nữa, hắn xấu xa nắm lấy mũi y.

"A, gia đáng ghét, đừng..." Tại Trung vỗ lên bàn tay Duẫn Hạo, chui đầu vào lồng ngực hắn, cọ cọ.

"Gia về khi nào?!" Vẫn là giọng mũi nũng nịu.

"Tiểu trư lười biếng, gia đã về nửa ngày rồi."

"Sao không gọi Tại Trung dậy." Kim Tại Trung ôm thắt lưng Duẫn Hạo, khẽ cọ cọ trước ngực hắn, trên người Duẫn Hạo tản mát mùi hương trúc diệp. Duẫn Hạo bị ai đó khiêu khích đến không xong rồi, nhanh chóng đặt người xuống dưới thân, hôn một ngụm lên đôi môi đỏ mọng.

"Bây giờ dậy cũng vừa kịp."

Nói xong, không đợi Tại Trung lên tiếng, hắn trực tiếp phong bế đôi môi anh đào. Nhẹ nhàng liếm mút, sau đó đầu lưỡi xâm nhập vào cái miệng nhỏ của Tại Trung, tìm lấy cái lưỡi đinh hương, kéo nó cùng dây dưa. Hai tay Tại Trung vòng quanh cổ Duẫn Hạo, đáp lại nụ hôn của hắn, vừa bá đạo nóng rực lại vừa dịu dàng hết mực.

Mãi đến khi hô hấp hai người bắt đầu không thông, Trịnh Duẫn Hạo mới chịu buông đôi môi Tại Trung ra.

Duẫn Hạo tiếc nuối vuốt ve khuôn mặt trắng mịn của Tại Trung,"Tại Trung hôm nay thật đẹp."

"Gia."

"Gọi Duẫn Hạo."

"Gia, Duẫn Hạo." Lời vừa thốt ra, Duẫn Hạo đã lại cúi người hôn lên đôi môi nũng nịu mọng đỏ, tay trái bắt đầu mở dây lưng trên eo Tại Trung, tay phải không ngừng vuốt ve đóa hồng anh trước ngực y.

"Ưm..." Một tiếng rên rỉ hoàn toàn châm ngòi hỏa dục trong Duẫn Hạo bùng cháy.

"Xoạt" một tiếng, y phục trên người Kim Tại Trung thay Duẫn Hạo đáp lời rớt xuống, hơi lạnh trong không khí làm Tại Trung mơ mơ màng màng không ngừng dựa sát vào người Duẫn Hạo.

"Gia."

"Tại Trung của ta, đừng vội." Trịnh Duẫn Hạo nhanh chóng cởi y phục của mình, áp người lên bên trên Tại Trung, mút vào vành tai xinh xắn của y.

"A...ưm...hưm...!"

Đôi môi mỏng di chuyển một đường xuống bên dưới, từng dấu ô mai hồng nhạt ẩn ẩn hiện hiện.

Dừng lại trước vòm ngực trắng nõn, ngậm lấy quả anh hồng bên phải, đầu lưỡi tinh tế của hắn cẩn thận liếm mút.

"A...ha."

Tay trái Duẫn Hạo bắt lấy phía bên trái, tay phải dứt khoát di chuyển thẳng xuống thân dưới, nắm lấy phân thân đã kiên cường của Tại Trung.

"A! Duẫn Hạo, a...Duẫn!" Tại Trung chịu không nổi kích thích từ cả hai phía thế này, bật thành tiếng.

"Tại Trung của ta!" Duẫn Hạo lấp kín cái miệng nhỏ nhắn đang rên rỉ của Tại Trung.

Hai người say sưa trao đổi nước bọt, đến khi tách nhau ra còn kéo theo một sợi chỉ bạc.

"A, ha...ha..ưm...muốn ra, Duẫn..."

Hai tay Tại Trung gắt gao siết chặt quanh cổ Duẫn Hạo.

"A!" Một đường bạch quang chợt xuất hiện, Tại Trung xuất ra ngay trên tay Duẫn Hạo.

Thoáng lấy lại tỉnh táo, Tại Trung nhẹ nhàng gọi một tiếng, "Thế tử gia."

"Ngoan."

Nụ hôn dịu dàng động lòng người hạ xuống trên trán y, bàn tay còn vương tinh hoa hướng về phía sau tìm kiếm đóa hoa diễm lệ.

"Thế tử gia." Tại Trung hơi sợ hãi, nhìn thấy phân thân to lớn dũng mãnh đứng thẳng của Duẫn Hạo, "Em sợ đau."

Khóe môi Duẫn Hạo khẽ run rẩy, "Ta sẽ thật dịu dàng."

Lần này Duẫn Hạo không tự xưng là "gia". Tại Trung nhẹ gật đầu, vẫn ôm chặt lấy Duẫn Hạo.

Một ngón tay thăm dò tiến vào tiểu huyệt, "Đau, nhẹ một chút." Tại Trung thở nhẹ. Duẫn Hạo dừng lại, đến khi Tại Trung khẽ vặn thân mình mới tiến vào ngón thứ hai. Thấy trên trán Duẫn Hạo đã phủ một lớp mồ hôi, Tại Trung cảm động đến rối tinh rối mù, hôn lên làn môi mỏng, nhẹ nhàng mút lấy, hàm răng khẽ cắn, cái lưỡi thơm tho lại liếm một lượt.

"Duẫn à!"

Âm thanh nhỏ nhẹ đáng yêu này suýt chút nữa khiến Trịnh Duẫn Hạo phải tước vũ khí đầu hàng.

"Tiểu yêu tinh!"

Nói xong hắn lại cho thêm một ngón tay vào trong, Tại Trung từ đau đớn ban đầu dần dần cảm thấy có chút tê dại, đến khi Trịnh Duẫn Hạo tiến vào ngón tay thứ tư, chật vật nửa ngày, Tại Trung cuối cùng cũng bắt đầu rơi vào khoái cảm.

Vòng eo nhỏ nhắn khẽ vặn vẹo.

"Gia, có thể rồi."

Trịnh Duẫn Hạo rút tay ra, phân thân thật lớn nhắm vào tiểu huyệt.

"A..." Tại Trung cắn môi dưới, thật sự rất đau mà... "đồ chơi" của Trịnh Duẫn Hạo quả thật không phải đùa!

Trịnh Duẫn Hạo lại ngậm lấy vành tai Tại Trung, từng chút từng chút tiến thân dưới vào bên trong y, nhưng vẫn không dám động.

Nội bích Tại Trung bị kéo căng rất đau, nhưng dần dần bắt đầu ngứa ngáy.

"A...nhột quá..."

"Duẫn Hạo, huynh có..." Lời mới chỉ nói một nửa, Duẫn Hạo đã bắt đầu cử động.

"A...chậm một chút, ưm..., a, nhanh quá..." Bàn tay ngọc ngà của Tại Trung để lại trên lưng Duẫn Hạo vài vết cào.

"A..ha... Duẫn, chậm...đừng..."

"Đừng cái gì?" Hơi thở dốc kịch liệt lại thốt nên một câu đậm mùi dục vọng.

"A...thật nhanh?"

Duẫn Hạo chậm lại, "Đừng cái gì?! Tại Trung, nói cho ta biết."

"A...ha..." Tại Trung uốn éo thân thể, "Đừng, ha, đừng có ngừng."

Trịnh Duẫn Hạo lại nhanh chóng trừu sáp, luật đạo ngày càng nhanh.

"Muốn bay...đừng, chậm một chút."

"Tại Trung của ta thật sự rất không ngoan...mà." Trịnh Duẫn Hạo không hề chậm đi, ngược lại còn kéo đùi Tại Trung vòng lên lưng mình, mạnh mẽ di chuyển.

"Duẫn, em tới rồi..." Tại Trung lắc lắc đầu.

"Chúng ta cùng nhau." Đôi mắt tràn ngập ý xấu, hắn cầm lấy ngọc hành đã đứng thẳng của y.

Theo động tác ra ra vào vào của Duẫn Hạo, Tại Trung vừa giải phóng, mà trong cơ thể cũng cảm nhận được một luồng nóng bỏng!

Hai người nằm trên giường nghỉ tạm một lúc, Duẫn Hạo ôm lấy Tại Trung đi đến nhĩ phòng, chỉ chốc lát, lại truyền đến tiếng nước chảy cùng tiếng rên rỉ.

Đêm vẫn còn rất dài!

Hoàn đệ tam thập cửu chương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #sưutầm