Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3. Tranh luận

Chốc lát sau, phu nhân, đại thiếu gia cùng nhị tiểu thư mang theo một đoàn người, chậm rãi đi vào phòng. Kim Tại Trung được Xích Tố đỡ dậy, nửa dựa vào tường, sắc mặt tái nhợt, thấy phu nhân đến gặp, y cố sức muốn xuống giường, lại bị phu nhân ngăn lại.

"Thôi thôi, ta cũng không trách chút phép tắc này, ngươi cứ nghỉ ngơi cho khỏe đi, hài tử ngươi, tính tình làm sao lại sốc nổi như vậy, lao đầu xuống hồ, chuyện này để phụ thân ngươi biết thì làm sao đây?"

"Mẫu thân." Giọng Kim Tại Trung vang lên ngọt mà không nịnh, tiếng "mẫu thân" này Kim Tại Trung dùng giọng mũi, làm người nghe không khỏi động lòng. Đại thiếu gia lập tức ngẩng đầu, nhìn thấy trên gương mặt nho nhỏ của Kim Tại Trung là biểu tình đau thương, đôi mắt to tròn ngấn lệ rưng rưng, đôi môi đỏ mọng tưởng như chỉ cần nhẹ cắn sẽ lập tức chảy máu, khiến cho người ta vô cùng thương xót. Ngay cả phu nhân cũng không ngoại lệ mà giật mình.

"Mẫu thân, trước đây Tại Trung bất hiếu, luôn làm người tức giận, lần này lại đem đến phiền toái cho người, mong rằng mẫu thân thứ lỗi."

"Aiii, nhi tử ngốc, ngươi đang nói cái gì vậy chứ, chúng ta vốn chính là người một nhà mà."

"Mẫu thân, có những lời này của người, Tại Trung đã cảm thấy đủ lắm rồi." Kim Tại Trung không màng Xích Tố ngăn cản, loạng choạng bước xuống, quỳ gối trên mặt đất.

"Tại Trung, ngươi làm cái gì vậy?" Phu nhân vội vàng cho ma ma bên cạnh đến dìu y dậy, nhưng ma ma lại không biết làm sao để đỡ y đứng dậy được. Phu nhân hiểu ra, Kim Tại Trung tiếp theo còn có lời.

"Tại Trung cả gan hỏi mẫu thân, Lục Đàn Ngôn Lục nhị công tử này, là công tử nhà ai?"

Nghe vậy, Kim Tại Trung trông thấy đại ca y, Kim Tại Lễ nhíu nhíu mày, vẻ mặt thể hiện sự chán ghét không nói ra, y không khỏi thầm cười trong lòng.

"Là con trai thứ hai của Đô sử chuyển diêm sở vận."

"Không biết đây là quan bái mấy phẩm?"

"Đô sử chuyển diêm sở vận quan bái tam phẩm, Lục Đàn Ngôn vẫn chưa tòng quan." Phu nhân nhíu mày, cảm giác mình bị cho vào tròng, nhưng lại không tìm được đường thoát.

"À, vậy mẫu thân cũng biết ngày ấy, ta vì sao ở hoa viên cùng Lục nhị công tử để bị hiểu lầm?"

"Hiểu lầm? Kim Tại Trung, ngươi chớ ngụy biện, nếu không phải ngươi dụ dỗ, nhị công tử kia làm sao vào hoa viên?" Nhị tiểu thư Kim Tại Mĩ mở miệng chanh chua.

"Nhị tỷ, ta từ nhỏ đã sống ở ngoại viện, sao có thể thoải mái ra vào nội viện? Ta lại làm cách nào mà truyền tin cho nhị công tử kia, rồi lại làm sao cho nhị công tử đó vào nội viện?"

"Đó...đó chỉ có thể chứng minh ngươi đã mua chuộc tiểu tư gác cửa nội viện!"

"À, vậy thỉnh mẫu thân, gọi tiểu tư đó vào đây, để chúng ta giáp mặt đối chất một chút được không?" Kim Tại Trung vẫn quỳ trên mặt đất, lời nói ôn hòa, cũng không có thái độ gây sự. Điều này làm phu nhân lần nữa nhíu mày.

"Tại Trung, ta biết ngươi không chấp nhận được hôn sự này, nhưng tiếng xấu của ngươi cùng nhị công tử đã sớm lan truyền bên ngoài, nếu không thể hữu nghị, sẽ liên lụy đến quan hệ hai nhà Kim Lục, càng liên lụy đến phụ thân ngươi, ngươi thật sự không hiểu chuyện đến thế sao?"

"Mẫu thân, nếu gả ta đi, chẳng phải càng thêm liên lụy đến thanh danh Kim gia sao, đường đường con thứ ba quan bái tam phẩm, nhưng lại gả làm tiểu thiếp cho con trai quan bái tam phẩm. Vả lại không phải quý thiếp, lương thiếp[1], mà là một tiện thiếp, chuyện này bảo sau này làm sao đại ca đón dâu, nhị tỷ tìm được lương quân?"

"Ngươi mồm mép càn quấy, Kim Tại Trung, ai chẳng biết ngươi là một kẻ nam tử dị thể, thấp hèn đến bước dụ dỗ Lục nhị công tử."

"Nhị tỷ, tỷ nói ta dị thể thấp hèn?!"

"Đúng vậy, nếu ngươi không phải thấp hèn, vì sao sinh ra với một gương mặt yêu nghiệt như vậy?!"

"Ta đây cần phải thật rõ ràng mà nói cùng nhị tỷ." Dứt lời Kim Tại Trung đứng lên, "Nhị tỷ nói dị thể thấp hèn, nhưng có nhớ, năm thứ nhất Hiếu Đức, Thánh Thượng kế vị, ban bố một loạt điều lệnh? Điều hai trăm lẻ sáu, nam tử dị thể, không cần cả đời nô lệ, mỗi người đều có cuộc sống, tính mạng của bản thân! Vậy có nhớ chăng, đương kim Hoàng quý phi, Mộ Dung Nhan Bạch, quân sư trợ giúp Hoàng Thượng giành quyền, lại là sủng phi của Hoàng Thượng, sinh hạ Lục hoàng tử?! Ngươi nói dị thể thấp hèn, có phải là đang nói Hoàng quý phi thấp hèn?! Lục hoàng tử thấp hèn, Hoàng Thượng bất phân thị phi?!"

"Ngươi nói hưu nói vượn, ta chưa bao giờ nói như thế!" Kim Tại Mĩ có chút kích động.

"Nhị tỷ chưa nói sao?!"

"Chưa!"

"Vậy xin nhị tỷ khi nói chuyện, chú ý lời lẽ!" Kim Tại Trung không tranh cãi nữa, xoay người nói với phu nhân.

"Mẫu thân, Lục đại nhân là quan bái tam phẩm, chuyện của con trai hẳn là đã biết rõ, nghe Xích Tố nói, ta cùng nhị công tử gặp nhau trong nội viện, Lục nhị công tử cùng ta chẳng qua chỉ là lần đầu gặp gỡ, vẫn chưa có hành động gì mạo phạm, vì sao khi ta gần đến cửa bên nội viện, chuẩn bị ra khỏi viện hắn lại nhào đến, lúc ấy có rất nhiều nha hoàn và tiểu tư nhìn thấy, là hắn nhào đến, nhi tử vẫn chưa có hành động gì, vì sao mẫu thân đem lỗi lầm trách phạt lên người nhi tử?!"

"Ngươi nếu cùng hắn lần đầu gặp mặt, vì sao lúc ấy ngươi không phản kháng?! Chuyện này mẫu thân làm sao bao che cho ngươi?!"

Ngay lúc phu nhân vừa nói xong, Kim Tại Trung đột nhiên nhào về phía Kim Tại Lễ, Kim Tại Lễ lúc ấy ngẩn ra sững sờ tại chỗ, "Mẫu thân xem, ta bổ nhào vào đại ca, lại là mặt đối mặt, đại ca vẫn bị kinh hãi, ta lúc ấy bị người từ phía sau ôm lấy, sao có thể không hoảng sợ, ngây ngốc một lúc mới phản kháng lại được?! Huống chi đại ca tập võ bao năm, còn không kịp phản ứng, ta đây thư sinh tay trói gà không chặt thì phải làm sao?"

Phu nhân biết, Kim Tại Trung hôm nay đã quyết tâm phải phản kháng, bà ta muốn xem, y làm thế nào thoát khỏi lòng bàn tay mình!

"Mẫu thân, vì sao không muốn cho gọi tiểu tư gác cửa nội viện đến, thẩm vấn vài câu?! Có phải sợ ta tìm được manh mối gì?"

"Được, ta lập tức gọi ngay cho ngươi rõ ràng, người đâu đi gọi người!"

"Khoan, việc này nên để Chu đại quản gia đi thôi, ông ta là người của phụ thân, nhất định sẽ không vì tình riêng mà làm việc gian dối, hại người hại mình!" Dứt lời, y nhìn chằm chằm Chu đại quản gia, "Ta nói có đúng không, Chu đại quản gia?"

"Tam thiếu gia tất nhiên rõ lý, nô tài tạ ơn tam thiếu gia tín nhiệm." Nói xong ông lau trán đi xuống tìm người.

Hoàn đệ tam chương.

[1] Quý thiếp, lương thiếp: Chính thất là phu nhân, tiếp theo sẽ đến quý thiếp, lương thiếp... thấp hèn nhất là tiện(tiểu) thiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #sưutầm