Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

13. Nan

Kim Tại Trung ngồi trên diêu y, nhìn thấy người trước mặt, trong lòng oán thán thật đúng như y đã dự đoán.

"Không biết mẫu thân đến đây có chuyện gì?"

"Không có chuyện thì không thể đến đây gặp ngươi hay sao?"

"Nhi tử thế này, mẫu thân không phải không thấy chứ?"

"Ai..., sao lại bất cẩn để bị ngã như vậy?"

"Mẫu thân ý người muốn nói, đã không cẩn thận sao lại không ngã gãy chân luôn đi phải không?!"

"Ngươi..." Phu nhân thật không ngờ Kim Tại Trung lại thẳng thừng như vậy, giản lược hết thảy hư tình giả ý.

"Ta cũng không nhiều lời với ngươi, đại ca ngươi vài ngày nữa sẽ đón dâu."

"Thay ta gửi lời đến đại ca, chúc đại ca cùng đại tẩu cầm sắt hòa minh, sớm sinh quý tử."

"Đó là đương nhiên, hôm nay ta tới tìm ngươi là muốn lấy một thứ."

"A? Mẫu thân muốn từ chỗ này của nhi tử lấy thứ gì?"

"Ngọc bội đeo trên người ngươi."

"À, miếng ngọc bội kia sao, hôm trước ta ngã làm vỡ rồi, đã đem đến tiệm kim hoàn cho thợ sửa rồi."

"Ta không nói miếng đó, mà là miếng ngọc bội ngươi đang đeo trên người."

Kim Tại Trung cúi đầu nhìn miếng ngọc bội y đang đeo bên hông, không khỏi nhướn mày.

"Chẳng lẽ đại ca không có ngọc bội vừa ý sao?"

"Đúng vậy, ngọc bội của đại ca ngươi quả thật không thể so được với ngọc bội này của ngươi."

"Nhưng cái này là của ta!"

"Cái gì của ngươi, nhà này là ta quản, tất cả đều là của ta!"

"Phu nhân có thể đi tra sổ sách xem miếng ngọc bội này có phải của phu nhân hay không."

"Dù có không phải thì làm sao?! Ngươi là do ta nuôi lớn, ta muốn cái gì ngươi phải cho ta cái đó!"

"Hừ, phu nhân nói xong rồi chứ, phu nhân nghĩ rằng mình là ai mà ngang ngược bằng cách đó, phu nhân nghĩ như vậy là làm khó được ta, ta không phải hạng ngu ngốc thiếu suy nghĩ giống Nhị tỷ đâu."

"Ngươi... Mặc kệ ngươi có bằng lòng hay không! Huynh trưởng như cha, miếng ngọc bội này xem như ngươi tặng đại ca làm hạ lễ!"

"Ta nói ta không muốn, phu nhân nghe không hiểu à?"

"Ta không cần biết ngươi có bằng lòng hay không."

"Đến lúc truyền ra ngoài tin chính thất áp bức con tiểu thiếp cướp ngọc bội tặng lễ cho đại ca, đoán chừng mặt mũi của mẫu thân cũng sẽ không biết để đi đâu, vừa mới loan truyền chuyện Nhị tỷ bắt Tứ muội muội thêu hà bao rồi, mẫu thân cũng không định hòa hoãn, còn làm thêm chuyện đến mức này, nên để cho mọi người nghỉ ngơi một chút, đừng để lão bá tánh cả ngày gièm pha nói chuyện Kim phủ chúng ta."

"Ngươi... đồ tiểu tạp chủng."

"Ôi, mẫu thân người lại miệng không lựa lời rồi, tiểu tạp chủng, người đây có phải ngay cả phụ thân cũng muốn mắng, tiện thể nói với phu nhân một tiếng, ta vẫn gọi người là mẫu thân đó, ta là tạp chủng, phu nhân là cái gì? Mẫu thân của tạp chủng? Mẫu tạp chủng sao?" Khóe miệng y trước sau vẫn mang ý cười, nhưng Trang ma ma và Thái Tiên đều biết, thiếu gia thế này là đang thật sự nổi giận. Trang ma ma dùng tay ra hiệu cho Kim Vĩnh đang đứng ngoài cửa, bảo hắn ra trước đại môn đợi lão gia, e là chuyện này không thể dễ dàng mà xong được. Kim Vĩnh cũng là người thông minh, lập tức thừa dịp không ai để ý nhanh chóng đến đại môn.

"Đồ không biết xấu hổ nhà ngươi!" Dứt lời bà ta giơ tay giật vạt áo Tại Trung lên, nhưng bị y ngăn lại hất tay ra.

"Thỉnh mẫu thân tự trọng!"

"Được, dám động thủ với mẹ cả! Người đâu tới vả miệng hai mươi cái cho ta, đánh hai mươi trượng! Còn vô pháp vô thiên! Ngươi nghĩ lão gia đã trở về thì ngươi có thể qua mặt ta sao?! Ta nói cho ngươi biết, ngươi nằm mơ đi!"

Trang ma ma và Thái Tiên bước lên ngăn mụ ma ma đang đi đến, Kim Tại Trung lạnh lùng nói.

"Kẻ nào đó ham thích vị trí đương gia chủ mẫu, cuối cùng nghĩ rằng mình rất giỏi, bà phái người ra ngoài hỏi thăm một chút xem, Trương Tú Mai bà, tiếng tăm ở Diệu Thành này, ghen tuông đến mức lão gia thà rằng đưa theo tiểu thiếp ra ngoài ở cũng không mang theo chính thê, ngoan độc giúp đỡ nha hoàn gây khó dễ thứ nam, cay nghiệt hạ nhục thứ nữ, bà thật may mắn, may mắn hôn sự của đại ca và nhị tỷ là do phụ thân định đoạt, bằng không khuê nữ nhà ai bằng lòng gả cho!"

"Ngươi..." Phu nhân tức đến nghẹn họng.

"Tương ma ma, đoạt lấy ngọc bội cho ta! Sau đó đánh nó cho ta, chỉ chừa chút hơi tàn là được!"

"Mẫu thân không nghĩ về sau phụ thân biết được, sẽ quở trách mẫu thân thế nào sao?"

Phu nhân sửng sốt, nhưng nhanh chóng hung ác trở lại, "Có quở trách thì làm sao! Ta hôm nay là không vừa mắt ngươi, không chịu nổi ngươi!" Sau đó bà ta nhìn Tương ma ma ra lệnh, Tương ma ma lập tức lao sang, muốn cướp ngọc bội bên người Tại Trung, y lấy tay ngăn cản, lại bị Tương ma ma bắt lấy cánh tay, đúng ngay chỗ bị thương, y nhất thời đau đớn, Kim Tại Trung mặt mũi trắng bệch. Thái Tiên thấy thế, vội vàng đến cản, nhưng Tương ma ma lại đạp vào bụng nàng, ngã sang bên cạnh, Tương ma ma hừ một tiếng, vừa muốn bổ nhào đến, Trang ma ma trong lòng vô cùng khẩn trương nhưng đáng tiếc lại đang bị một mụ ma ma khác giữ chặt. Kim Tại Trung đổi sang tay kia ngăn cản, chân không bị thương cũng đá về phía Tương ma ma, mụ ta nghiêng người tránh được, sau đó còn giẫm mạnh lên cái chân bị thương của Tại Trung, y lúc này sắc mặt đã tái nhợt, nhưng vẫn không buông ngọc bội trong tay, gắt gao nắm chặt. Kim Tại Trung thật sự không ngờ Trương Tú Mai có thể trắng trợn không biết xấu hổ như vậy.

Ngay lúc Tương ma ma vừa muốn đặt chân còn lại xuống, một âm thanh nổi giận chợt vang lên, làm cho mọi người đều dừng tay, "Cút sang một bên hết cho ta!" Là Kim Diệp Khanh, Tại Trung rốt cuộc cũng yên tâm, gắt gao nhìn chằm chằm Trương Tú Mai, thản nhiên nói một câu với Kim Diệp Khanh, "Phụ thân, nhi tử chết không nhắm mắt!", sau đó hôn mê bất tỉnh. Thái Tiên vội vàng lao sang, thấy trên cánh tay đã băng bó của Tại Trung ẩn hiện màu đỏ nhàn nhạt, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng y cũng có vết máu mơ hồ. Nhất thời nàng ngẩn ra, Tam thiếu gia đối với mình rất tốt, có đồ ăn ngon luôn dành cho mình một nửa, cũng không để mình sống khổ sống cực, không có trách mắng, lại càng không nói đến đánh phạt, Trang ma ma cũng xem mình giống như nữ nhi ruột thịt. Sau đó Thái Tiên ngây ngốc đứng dậy, nhào về phía Tương ma ma.

"Lão yêu bà này, Tam thiếu gia chúng ta như thế nào với ngươi! Ngươi phải đối xử với thiếu gia như vậy, ngài ấy nếu có chuyện gì, ta có thành quỷ cũng sẽ không buông tha ngươi! Lão yêu bà ngươi! Ta liều mạng với ngươi!" Thái Tiên vừa khóc vừa dùng sức nắm lấy tóc Tương ma ma. Tương ma ma đau đến không chịu nỗi, đá vào chân vào bụng Thái Tiên. Tất cả mọi người đều bị sự cố bất thình lình này dọa đến mức ngây người, nếu Tứ tiểu thư không vào cho nha hoàn kéo Thái Tiên lại, không chừng nàng đã bị Tương ma ma đánh chết. Kim Tại Hi vừa vào cửa đã thấy Kim Tại Trung ngất xỉu, đỏ hốc mắt, "Đông Tuyết, đi gọi tất cả đại phu ở Tể Nhân Đường đến đây hết cho ta, Hạ Hương, trói hết mấy mụ ma ma này lại, phạt trượng đến chết, một kẻ cũng không được sống! Tương ma ma đánh gãy chân gãy tay cho đến chết rồi ném ra bãi tha ma! Nhanh." Tại Hi quay đầu lạnh lùng nhìn phu nhân, không nói lời nào, đi thẳng đến trước mặt bà ta. Phu nhân lùi về phía sau lão gia, lại thấy Kim Tại Hi thẳng thắn quỳ xuống đất, dập đầu liên tục với Kim Diệp Khanh.

"Phụ thân, bất luận sau này người muốn trách phạt nữ nhi như thế nào nữ nhi cũng sẽ không nói một câu, những nô tài này nữ nhi không chỉ muốn lấy mạng mà còn muốn băm chúng thành ngàn mảnh! Thử hỏi Tam ca làm sai chuyện gì?! Tam ca của con làm sai cái gì?! Trong ngoại viện này liên tiếp xảy ra chuyện! Vì sao không dung nổi ca ca! Nữ nhi cầu phụ thân, đợi Tam ca tỉnh lại, hãy đưa Tam ca đến nhà ở Giang Nam, nữ nhi cũng đi theo! Tránh Tam ca bị người giết chết, nữ nhi cũng không muốn bị người đời coi mình là tú nương đến chết!" Kim Diệp Khanh sửng sốt, lập tức phản ứng, xoay người cho Trương Tú Mai hai bạt tai, "Người đâu, lôi độc phụ này vào từ đường trông giữ cẩn thận cho ta!" Kim lão gia đỡ Kim Tại Hi đứng dậy, "Nữ nhi ngốc nói gì vậy! Là phụ thân có lỗi với huynh muội các con."

Hoàn đệ thập tam chương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #sưutầm