Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

118. Trợ lực

Bệnh tình Hoàng Thượng dù có chuyển biến tốt, nhưng vẫn không khỏi hẳn, các vị phi tần ở phía trước hầu hạ, chỉ có Mộ Dung Nhan Bạch thản nhiên đứng một bên.

Nhưng ánh mắt Hoàng đế vẫn như trước, chăm chú vào Hoàng quý phi, "Quý phi ở lại, những người khác lui xuống." Hoàng Thượng phất tay, thanh âm mệt mỏi.

Chúng phi thần đã lui xuống.

"Mộ Dung, ngươi vẫn còn trách trẫm?"

"Hoàng Thượng nói đùa, thần khanh làm sao trách Hoàng Thượng được?"

"Phải không? Vậy có thể cười một cái với trẫm hay không?"

"Thần khanh, không phải vẫn luôn cười hay sao?"

Hoàng Thượng không nói gì, Mộ Dung Nhan Bạch cũng đứng bên giường nhìn lá rụng bên ngoài.

"Hoàng Thượng, lại một năm xuân và thu, vạn vật luân hồi, duyên phận tan biến. Hoàng Thượng cẩn thận tĩnh dưỡng, dân chúng Diệu Huy vẫn còn phải trông cậy vào Hoàng Thượng mà, thần khanh cáo lui."

"Nhan Bạch, ta biết ngươi hận ta, nhưng ta vẫn muốn nói, ta sẽ không buông ngươi ra, không can hệ dân chúng, không can hệ bất tín, chỉ là không muốn buông ra."

"Có đôi khi, thà làm ngọc nát, không làm ngói lành, còn dễ dàng sống hơn."

Mộ Dung Nhan Bạch bỏ lại một câu, không quay đầu bước thẳng.

.

Bên này, Kim Tại Trung ở Đức Thuận Lâu chờ một người.

"Thế tử phi, đợi lâu." Người nọ vẫn như trước, một thân tía sam tơ lụa.

"Tứ hoàng tử khách khí."

"Không biết Thế tử phi gọi bổn hoàng tử có việc gì?" Người nọ tùy tiện ngồi xuống.

"Xem ra Tứ hoàng tử đối với vị trí Thái tử là chuyện nhất định phải có, Tại Trung đặc biệt đến hỏi Tứ hoàng tử, ngài có nghĩ sẽ cần Tại Trung hỗ trợ hay không?"

"Ồ, chuyện này có phải ngươi đang nương nhờ vào ý tứ của ta?" Tứ hoàng tử cười nói, "Ngươi không sợ Vương gia và Thế tử gia..."

"Cũng không phải có ý nương nhờ hay dựa dẫm gì, chẳng qua chỉ là đôi bên cùng hỗ trợ, vả lại trong tay Tứ hoàng tử xem chừng cũng không có mấy võ tướng tài giỏi."

"À? Vậy chúng ta cùng ngồi xuống nghiêm túc nói thử xem."

Kim Tại Trung nhìn hắn cười.

"Ngự Thân Vương phủ sẽ không nhúng tay vào chuyện lập trữ này, ai là Hoàng Thượng, Ngự Thân Vương phủ sẽ nghe theo lệnh người đó, nhưng điều kiện tiên quyết là phải bảo toàn toàn gia Vương phủ, Thế tử gia biết nếu đại quyền rơi vào tay Đại hoàng tử hoặc Tam hoàng tử, vậy kết cục cuối cùng của Ngự Thân Vương phủ sẽ rất không hay, cho nên mới để ta tìm Tứ hoàng tử, chắc hẳn Tứ hoàng tử cũng hiểu rất rõ, bệnh tình của Hoàng Thượng khi tốt khi xấu lúc này chuyện gì sẽ xảy ra, nếu lần này không ngăn cản, e là cơ hội để chuyển mình sau này sẽ không còn nữa. Các vị tướng lãnh bắt đầu ngấm ngầm hình thành hiệp ước với nhau, yêu cầu Hoàng Thượng thu hồi quân quyền của Vương phủ, nếu đã không còn quân quyền Vương phủ cũng chẳng còn gì. Quân đội Diệu Huy chia làm năm phần, Tây Bắc, Phía Nam, Trung ương, thường trú, cấm cung. Hiện tại, quân quyền Tây Bắc trong tay Vương gia, còn phía Nam lại trong tay Thế tử gia, quả thật có sức uy hiếp đối với triều đình. Nhưng quân quyền trung ương nằm trong tay Hoàng Thượng, quân cấm cung thuộc về Thái hậu, còn quân quyền thường trú, Tứ hoàng tử đừng ngại suy đoán thử xem nằm trong tay ai."

"Không biết..." Tứ hoàng tử giận dỗi nói, Kim Tại Trung buồn cười nhìn hắn.

"Tứ hoàng tử đoán đúng rồi, là trong tay Đại hoàng tử, tuy quân thường trú không được để mắt tới nhiều, nhưng quân số có phần đông, nam nhi của Diệu Huy đa phần đều thuộc dự trữ quân cho phần quân đội này. Gần đây, thủ hạ của Đại hoàng tử ngang nhiên hoành hành, Tại Trung biết Tứ hoàng tử hữu tâm vô lực, dù sao nhiều năm qua ngài luôn bị Đại hoàng tử áp bách, hơn nữa Hiền phi cũng không được sủng ái, điều này ít nhiều khiến ngài không thể thi triển tài hoa của bản thân mình. Tại Trung đến đây chính là vì thương thảo chuyện này."

"Việc này, là ai nói với ngươi? Trịnh Duẫn Hạo?"

"Tứ hoàng tử đa tâm rồi, sự thật chính xác nhất không phải chính là hiệu quả tuyệt vời từ tin tình báo của bản thân mình sao?"

"Tình báo? Ta còn không biết đường đường Thân vương Thế tử phi lại còn có đường dây tình báo, ta cứ tưởng chỉ biết ở Vương phủ tranh giành tình nhân cùng với phần đông thị thiếp chứ?"

Kim Tại Trung chỉ cười, không nói tiếp chuyện này.

"Tứ hoàng tử cứ suy nghĩ kĩ, phận trợ lực này của Tại Trung, à không, là của Vương phủ, rốt cuộc ngài có cần hay không, nếu cần, Tứ hoàng tử có thể trực tiếp đến Lưu Ly Các tìm Nhiếp cô nương, nếu không cần, vậy xin Tứ hoàng tử thứ lỗi, đã làm chậm trễ thời gian của ngài, Tại Trung xin cáo lui."

Sau đó Kim Tại Trung trở về Vương phủ, chờ Kim Vĩnh báo cáo.

"Bẩm Thế tử phi, Tứ hoàng tử đã rời Đức Thuận Lâu, trở về Tứ hoàng tử phủ, nhưng đã ngồi ở Đức Thuận Lâu một canh giờ ạ."

Kim Tại Trung ngẫm nghĩ, Tứ hoàng tử này quả thật rất cẩn thận, nghĩ sâu tính kĩ.

"Đến truyền tin cho Lục hoàng tử, bảo hắn hãy đi tìm Tứ ca của hắn hàn huyên ôn chuyện một chút đi."

"...Vâng." Kim Vĩnh lui xuống, nhưng hắn vẫn không ngừng suy nghĩ, Lục hoàng tử này này sao lại dễ nói chuyện đến vậy nhỉ, Thế tử phi có thể tiện miệng nói thẳng như vậy được sao.

Hoàn đệ nhất bách nhất thập bát chương.

[1] Duẫn mà không quên, Hạo lại không thấu: Xứng đáng đến không thể quên, rộng lớn nên không hiểu thấu.

[2] Nhi tức: Con dâu.

[3] Bạch nhãn lang: vô tình vô nghĩa, vong ân phụ nghĩa. Ở đây Tại Trung muốn nói Trịnh Trung theo hầu hạ Tại Trung mà lại nhiều chuyện chạy đi mách Duẫn Hạo.

[4] Bề trên nằm trên giường: ám chỉ Hoàng Thượng ngã bệnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #sưutầm