Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

102. Nổi giận

"Ngươi chọn ngựa từ mã tràng nào?" Hoàng đế bắt đầu chất vấn.

"Nhi thần chọn từ mã tràng của Mộ Dung gia." Đại hoàng tử dồn ánh mắt mãnh liệt về phía Mộ Dung Duệ.

"À, Mộ Dung gia, được lắm, Mộ Dung Duệ ngươi còn có gì để nói."

"Tội thần đã không còn là người của Mộ Dung gia, Mộ Dung Duệ đã sớm cắt bào đoạn nghĩa cùng gia chủ."

"Cái gì?!" Hoàng Thượng một lần nữa không khỏi thốt lên, Tô công công tiến lên nói bên tài ngài vài câu. Hoàng đế giống như vừa bừng tỉnh. "Truyền toàn gia Mộ Dung Tường."

"Tội thần Mộ Dung Tường, Mộ Dung Viễn, Mộ Dung Tấn tham kiến Hoàng Thượng."

"Chuyện đoàn ngựa phải làm sao?"

"Tội thần đây sẽ phái người đưa ngựa đi trước."

"Mộ Dung Tường, nếu đoàn ngựa này đến địa phương chuyển lương lại bị sùi bọt mép thì phải làm sao đây?" Trầm Xương Mân hỏi.

"Cho ngựa đi tiếp?"

"Chuyện này... tội thần..."

"Cho dù đoàn ngựa này chuyển lương đến nơi không chết, vậy nếu đưa thêm một đoạn đường lại sùi bọt mép chết thì phải làm sao?" Trầm Xương Mân tiếp tục hỏi.

"Lục đệ! Chuyện này vốn không thể chỉ dựa vào lời dự đoán!" Tam hoàng tử ngăn lại.

"Vậy theo ý Tam ca là, quân lương dù có chậm trễ ba hay năm ngày, binh lính có chết hay không cũng không cần phải dự đoán? Lý do thoái thác tốt thật." Xương Mân tiến từng bước về phía trước, khí thế bức người thu hút.

"Lục đệ." Tứ hoàng tử bước lên ngăn lại. "Phụ hoàng còn ở đây."

"Tứ ca, từ trước đến nay ta đều nghe lời huynh nói. Nhưng quân lương lần này chỉ cần chậm trễ vài ngày, binh lính tổn hại vô ích, người cuối cùng bị liên lụy là Thế tử gia, tiếp đó sẽ bại trận, bọn họ lại ầm ĩ đòi xử phạt Thế tử gia, vậy ta xin hỏi rốt cuộc đây là lỗi của ai? Đã tự mình rơi vào thế khó để Duẫn Hạo ca phải đích thân xuất chinh đánh giặc, lại còn muốn huynh ấy phải lo nghĩ đến lương thực nữa hay sao?!"

"Lục hoàng tử, xin đừng tức giận, dù thế nào chuyện quân lương cũng đã chậm trễ, nhưng có điều, nếu Hoàng Thượng hạ chỉ đem theo mấy thứ này, dùng thương đội của Mộ Dung công tử vận chuyển, sẽ có thể tới kịp." Kim Tại Trung bình tĩnh nhìn Hoàng Thượng.

"Tại Trung ca! Ta thật không biết chuyện này cuối cùng phải..." Trầm Xương Mân trông vô cùng mất kiên nhẫn.

"Mộ Dung Duệ khẩn cầu Hoàng Thượng hạ chỉ!" Mộ Dung Duệ vội vàng ngăn lời Trầm Xương Mân chuẩn bị nói.

"Ngươi bớt giả mù sa mưa đi! Mã tràng trước đây chẳng phải đều do ngươi phụ trách hay sao! Ta đang nghĩ tại sao lúc ngươi đi ngươi lại không mang theo cả mã tràng!" Mộ Dung Tấn đã lên tiếng!

"Lúc ta phái người đến nói rõ với các vị rằng quá sớm, số ngựa này chưa đủ tuổi, các vị có nghe hay không ta cũng chẳng biết. Không đem theo cả mã tràng là vì để lại cho các vị một con đường sống." Mộ Dung Duệ bình thản nói, Mộ Dung Duệ biết Mộ Dung Tấn trời sinh tính tình nóng vội dễ xao động, càng như vậy sẽ càng chọc giận hắn.

"Ngươi xàm ngôn ít thôi! Không phải chỉ nói ra ngoài chuyện ngươi trời sinh dị thể thôi sao? Bên ngoài truyền tai đại ca nhốt ngươi loạn luân, chỉ cần ngươi biết rõ đó không phải sự thật chẳng phải được rồi..." Còn chưa nói xong, Mộ Dung Tấn bỗng ngã rạp xuống. Lại nhìn về phía Trầm Xương Mân đang nổi giận, một cước này khiến cho đại điện lập tức yên lặng trở lại.

"Tốt lắm! Truyền ý chỉ của trẫm..." Những lời phân phó sau đó Kim Tại Trung không còn nghe rõ nữa, chỉ cảm thấy trước mắt là một màu tối đen, ta thật nhớ Duẫn Hạo.

.

Sau khi Kim Tại Trung tỉnh lại, y đã ở trong Vương phủ. Mộ Dung Duệ đang ngồi trên ghế bên cạnh giường nhìn y, còn có Vương gia và đám người Từ trắc phi.

"Vương gia." Kim Tại Trung vội mở to mắt.

"Vương gia, nếu Thế tử phi đã tỉnh, tại hạ xin hồi phủ trước để chuẩn bị thương đội."

"Làm phiền Mộ Dung công tử."

"Vương gia khách khí." Mộ Dung Duệ nói rồi quay đầu về phía Tại Trung, "Qua hai ngày nữa ta sẽ đến thăm Thế tử phi."

"Mộ Dung đại ca đi thong thả, Linh Tê tiễn khách."

Sau khi Mộ Dung Duệ đi rồi, đại phu nhân lên tiếng, "Thế tử phi thật sự vô cùng phúc khí, lại được cả ngự y bên cạnh Thái hậu đến xem bệnh."

"Vương gia, hổ phù thế nào?" Kim Tại Trung không để ý đến đại phu nhân.

"Không sao, đã lấy về rồi." Vương gia quay lại nói với các vị phu nhân, "Các ngươi đi ra ngoài cả đi."

"Vương gia!" Từ trắc phi hô to một tiếng.

"Không nghe thấy lời của ta sao?"

"Vâng, tiện thiếp cáo lui."

Sau khi các vị nữ quyến lục tục ra ngoài hết Vương gia mới nói tiếp.

"Lão nhị gia, ta cũng sẽ không gạt ngươi, ngự y nói ngươi lại hoài thai."

"Cái gì?!" Kim Tại Trung mở to hai mắt nhìn, chuyện này... lại để Vương gia nói với y.

"Ngự y nói, ngươi vừa mới sinh được nửa năm, thân thể vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, nếu muốn giữ cái thai này có thể sau này sẽ gặp nguy hiểm. Ngự y ở bên ngoài chờ quyết định của ngươi." Vương gia không nề hà nói thẳng.

"Vương gia có biết đứa bé này đã được bao nhiêu ngày?"

"Một tháng."

Vậy chính là đêm trước khi Trịnh Duẫn Hạo đi... Kim Tại Trung càng đỏ mặt hơn.

"Vương gia, bên trong chính là tôn tử hoặc tôn nữ ruột của ngài."

"Bổn vương đây còn cần ngươi nói sao! Nếu không phải tiểu tử ngốc kia bảo bổn vương nhất định phải bảo vệ ngươi, ta có thể nói mấy chuyện này cho ngươi ư?!"

"Vương gia." Kim Tại Trung bật cười. "Thần khanh muốn giữ đứa bé."

"Vậy lát nữa ta sẽ nói với ngự y. Mà thôi quên đi, một hồi nữa vẫn nên để hắn bắt mạch cẩn thận cho ngươi lại lần nữa." Nói rồi Vương gia giao lại ngọc phù cho Tại Trung, "Cất kỹ, bổn vương đi thăm cháu đây."

Kim Tại Trung ma sát miếng ngọc bội trong tay, gọi Thái Phượng vào.

"Mộ Dung đại ca đã nói gì?"

"Mộ Dung cổng tử nói, Lục hoàng tử nổi giận, Tứ hoàng tử trấn an, Tây Bắc quay trở về."

Tứ hoàng tử này, có chút thú vị, về phần Trầm Xương Mân nổi giận, là ngụy trang, hay là bởi vì Mộ Dung Duệ?

Hoàn đệ nhất bách linh nhị chương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #sưutầm