DPTK 798-803
ĐẤU PHÁ THƯƠNG KHUNG
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
------ ~&~ ------
Chương 798: Bắt được
Dịch: trungnhau (A Nhậu)
Nguồn:
banlonghoi.com
“Oanh!”
Tiếng nổ kinh thiên động địa đột nhiên vang vọng ở cuối chân trời, khoảnh khắc đó, khắp Thiên Hạt sơn mạch đều run rẩy một chút, một ít người hai bên thực lực thấp kém trực tiếp bị tiếng vang đột ngột xuất hiện chấn cho chảy máu tai.
Năng lượng thất thải thật lớn, tựa như đám mây ngưng tụ trên bầu trời, cuối cùng chậm rãi khuếch tán ra. Chỗ bị năng lượng khuếch tán không gian vốn yên ả như mặt hồ tựa như bị một tảng đá lớn rơi xuống bỗng nhiên nổi sóng. Từng đạo năng lượng gợn sóng mắt thường có thể thấy được ào ào tuôn ra.
Tiêu Viêm được Tử Nghiên nâng đỡ dừng trên bầu trời, lúc trước thi triển Phiên Hải Ấn, cơ hồ tiêu hao tất cả đấu khí trong cơ thể hắn. Bất quá hoàn hảo, thi triển Đế Ấn Quyết nhu cầu sử dụng lực lượng linh hồn không lớn cho nên hắn cũng không xuất hiện trạng thái hôn mê như khi thi triển Phật Nộ Hỏa Liên.
Dù vậy, trạng thái Tiêu Viêm hiện giờ cũng không khá hơn chút nào, sắc mặt tái nhợt, hơi thở uể oải, lấy thực lực bây giờ của hắn thi triển Phiên Hải Ấn, vẫn như cũ vẫn có chút miễn cưỡng.
Giờ phút này ánh mắt Tiêu Viêm và Tử Nghiên đều nhìn chăm chú chỗ năng lượng thất thải khuếch tán trên bầu trời kia. Thiết hộ pháp chịu một kích mạnh mẽ của Mỹ Đỗ Toa như thế, chỉ sợ sẽ không chạy trốn được. Bất kể thế nào, đối người kia, Tiêu Viêm nhất định phải bắt bằng được. “Hiện giờ hắn đã nhận ra mình thi triển Đế ấn quyết, để tránh một vài phiền toái không đáng có về sau, tuyệt đối không thể để cho hắn thoát thân dễ dàng được.” Trong lòng hiện lên ý nghĩ như vậy, trong mắt Tiêu Viêm cũng xuất hiện môt chút ý mừng, người này không thể chịu được vô số đạo năng lượng thất thải đánh lên a.
Năng lượng thất thải khuếch tán lúc này đột nhiên sóng dậy, một đạo bóng đen chật vật nhanh chóng đi ra.
Bóng đen vừa hiện thân liền dụng tất cả sức lực nhắm hướng bắc chạy trốn, bộ dáng chật vật không còn chút uy phong nào. Hiển nhiên, trải qua đả kích liên tiếp đã làm vị hộ pháp Hồn Điện không còn cuồng ngạo như lúc trước.
Vẫn chú ý nơi này, Mỹ Đỗ Toa vừa thấy Thiết hộ pháp xuất hiện liền đã phát hiện ra. Nhìn thấy bộ dáng bỏ chạy thục mạng của hắn, chợt cười lạnh một tiếng, thân hình chợt động, hóa thành một đạo quang mang thất thải, chớp lên vài cái liền trực tiếp xuất hiện ở trước người Thiết hộ pháp.
"Ta là người Hồn Điện, nếu ngươi giết ta, Hồn Điện tuyệt đối sẽ không bỏ qua các ngươi!"
Nhìn thấy Mỹ Đỗ Toa chặn đường, tốc độ Thiết hộ pháp vội vàng chậm lại, lạnh lùng nói.
Giờ phút này hắc vụ lươn lờ xung quanh Thiết hộ pháp mỏng đi rất nhiều, hơi thở giống như Tiêu Viêm cực kỳ uể oải. Hiển nhiên, một kích lúc trước của Mỹ Đỗ Toa khiến cho vị cường giả Hồn Điện này bị thương nặng.
Ánh mắt Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng lướt qua người Thiết hộ pháp, trong mắt hiện ra sự châm chọc, cười lạnh nói: "Chó cậy nhà. "
"Hảo, hảo, ngươi đã không chịu buông tay, bổn hộ pháp sẽ liều chết cùng ngươi!" Bị Mỹ Đỗ Toa châm chọc một trận, Thiết hộ pháp rống giận, hắc vụ trong cơ thể vội ùa ra. Trong khi mọi người ở đây tưởng hắn sắp sửa tung ra một kích trí mạng cuối cùng. Nhưng không, dưới sự che dấu của hắc vụ hắn nhằm hướng chân trời lao đi.
Ánh mắt trào phúng nhìn Thiết hộ pháp chạy trốn, Mỹ Đỗ Toa khẽ lắc đầu, bàn tay mềm nắm chặt, trong lòng bàn tay đột nhiên xuất ra một luồng hấp lực rất mạnh. Dưới sự ảnh hưởng của hấp lực tốc độ người trốn phía trước nhất thời chậm lại. Thân hình Mỹ Đỗ Toa chợt động liền xuất hiện phía sau, một chưởng hung hăng đánh lên lưng đối phương.
Một chiêu đánh trúng, thân hình Thiết hộ pháp lại lần nữa lảo đảo vài cái, hắc vụ quanh thần lại hư ảo mỏng đi rất nhiều. Hắn hiện tại, chỉ sợ một cường giả Đấu Hoàng cũng có thể dễ dàng thu thập. Đánh trọng thương Thiết hộ pháp, Mỹ Đỗ Toa lúc này mới cười lạnh một tiếng, bàn tay mềm hoa lên, năng lượng thất thải hùng hồn trào ra tạo thành một màng năng lượng bao bọc Thiết hộ pháp lại.
Năng lượng thất thải giống như một cái gông phong tỏa Thiết hộ pháp, mặc hắn giãy dụa như thế nào đều không thể đánh vỡ màng năng lượng này. Bởi vậy, chỉ có thể ở bên trong tức giận rít gào.
Bàn tay mềm mang theo màng năng lượng, thân hình Mỹ Đỗ Toa chợt động, sau vài cái chớp động xuất hiện trước người Tiêu Viêm.
"Người nầy thương thế quá nặng, cơ hồ không còn sức phản kháng. Ngươi so với hắn tốt hơn rất nhiều. " Đem màng năng lượng để trước người, Mỹ Đỗ Toa nhìn Thiết hộ pháp trong đó, nhẹ giọng nói.
Nhìn thấy người kia không thể chạy thoát, Tiêu Viêm cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm. Phí tâm lớn như vậy, rốt cục thì đem tên giả hỏa Hồn Điện này bắt được.
"Không nghĩ tới, tên này bị thương nặng như vậy mà vẫn còn khí lực gào rống. " Mỹ Đỗ Toa có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua Thiết hộ pháp trong màng năng lượng, lông mày đen khẽ nhíu, bàn tay mềm nắm chặt nhất thời màng năng lượng nhanh chóng co rút lại, cuối cùng dính vào thân thể Thiết hộ pháp. Nhất thời một tràng thanh âm xuy xuy vang lên không ngừng. Thiết hộ pháp ở trong đó cũng phát ra tiếng rên thảm xiết.
Theo năng lượng thất thải ăn mòn, hắc vụ xung quanh thân Thiết hộ pháp càng ngày càng loãng, một lát sau hoàn toàn tiêu tán. Sau khi hắc vụ xung quanh thân tiêu tán hết, bản thể Thiết hộ pháp cuối cùng cũng hiển lộ ra. Bên trong màng năng lượng, một đạo linh hồn hư ảo chậm rãi phiêu đãng. Bất quá, hiện giờ đạo linh hồn này hư ảo dường như trong suốt, tựa hồ đã rơi vào trạng thái trọng thương nghiêm trọng. . . Mà khi Tiêu Viêm cùng Mỹ Đỗ Toa, nhìn thấy bản thể cường giả hộ pháp Hồn Điện liền sững sờ đương trường.
"Linh hồn thể? " Tiêu Viêm có chút líu lưỡi nhìn linh hồn Thiết hộ pháp suy yếu. Ai cũng không ngờ tới, hộ pháp Hồn Điện có thể đấu ngang tay cường giả cấp bậc Đấu Tông cư nhiên lại là một đạo linh hồn thể. "Đây là chuyện gì? Chẳng lẽ bắt lộn? " Mỹ Đỗ Toa cũng cực kỳ kinh ngạc nói.
"Hẳn là không phải…" Sắc mặt Tiêu Viêm ngưng trọng lắc đầu, nói: "Hồn Điện vì hồn vinh danh, hơn nữa mục tiêu săn bắt là một ít linh hồn thể cường hãn, tổ chức thần bí như vậy nên có quan hệ rất lớn đến linh hồn. . . một ít cường giả Hồn Điện, bản thể hẳn là linh hồn thể."
"Tỷ như, tên Vụ hộ pháp lần trước. . . Từ đầu đến cuối, hắn cũng không hiển lộ qua bản thể dưới hắc vụ. "
Nghe Tiêu Viêm đoán như vậy, lông mi Mỹ Đỗ Toa nhíu lại, nói: "Ngươi nói là, Hồn Điện dùng linh hồn thể đối phó linh hồn thể? "
"Ân, rất có khả năng này, bình thường đấu khí đối với linh hồn thể cũng không thể tạo thương tổn trí mạng, mà muốn bắt hoặc đối phó linh hồn thể, người đi săn tốt nhất nên là linh hồn thể." Tiêu Viêm sắc mặt ngưng trọng nói.
"Các ngươi giết ta, Hồn Điện sẽ không bỏ qua các ngươi!" Thiết hộ pháp ánh mắt hung ác nhìn Tiêu Viêm hai người. Mặc dù hiện giờ rơi vào trong tay người, khẩu khí vẫn hung hãn như lúc trước.
"Yên tâm, ta sẽ chiếu cố ngươi, có rất nhiều thứ ta muốn biết từ trên người ngươi a. . ." Bàn tay Tiêu Viêm tiến vào màng năng lượng, không e ngại chút nào sờ soạn linh hồn Thiết hộ pháp, cười híp mắt nói.
Nhìn Tiêu Viêm có hành động lớn mật như vậy, trong mắt Thiết hộ pháp nhất thời hiện một chút âm trầm, cong ngón tay búng ra, một đạo xiềng xích nhỏ màu đen quỷ dị hiện lên, sau đó nhắm bàn tay Tiêu Viêm mạnh mẽ đâm tới.
Thấy Thiết hộ pháp cử động như vậy, Tiêu Viêm hừ lạnh một tiếng, cong ngón tay búng ra, một ngọn lửa vô hình đột nhiên xuất hiện trên lòng bàn tay bắn tới linh hồn Thiết hộ pháp.
Vẫn Lạc Tâm Viêm lướt qua, cuối cùng trực tiếp đánh lên linh hồn Thiết hộ pháp.
Ngọn lửa vô hình hơi dính lên linh hồn Thiết hộ pháp, khói trắng nồng đậm cùng thanh âm “xuy xuy” vang lên không ngừng, chợt một tiếng thét thê lương chói tai từ trong miệng hắn vang lên.
"Chết tiệt, đây là loại hỏa diễm gì, sao lại có thể làm thương tổn linh hồn? "
Nhìn thấy Thiết hộ pháp kêu rên đau đớn khi bị Vẫn Lạc Tâm Viêm nung đốt, lúc này Tiêu Viêm mới gật đầu cười. Xem ra Vẫn Lạc Tâm Viêm quả nhiên có thể trực tiếp làm thương tổn linh hồn. Tuy nói chỉ cần lực lượng linh hồn hoặc đấu khí đạt tới trình độ nhất định cũng có khả năng làm thương tổn linh hồn. Nhưng không thể nghi ngờ, Vẫn Lạc Tâm Viêm mới là loại vũ khí khiến linh hồn thể kiêng kị thậm chí e ngại nhất.
Tại Vẫn Lạc Tâm Viêm đốt cháy, Thiết hộ pháp vốn đang bị trọng thương lại càng thêm nặng hơn. Trạng thái linh hồn tựa như trong suốt, xem ra tùy thời có thể hóa thành một đạo hư vô.
Nhìn thấy Thiết hộ pháp sắp bị hóa thành hư vô, Tiêu Viêm vung tay lên, ngọn lửa Vẫn Lạc Tâm Viêm chậm rãi tiêu tán. Lấy một bình ngọc từ trong nạp giới, tay khẽ vẫy, một luồng hấp lực trực tiếp đem linh hồn Thiết hộ pháp nhét vào trong bình ngọc, sau đó ngón tay vờn quanh bên bình ngọc, cuối cùng dùng hỏa diễm niêm phong miệng bình lại.
"Trước hết để hắn ở trong này, sau khi giải quyết chuyện nơi đây, sẽ tìm một ít tin tức liên quan đến Hồn Điện. "
Đem bình ngọc cất vào trong nạp giới, Tiêu Viêm lúc này mới thở một hơi nhẹ nhõm. Chỉ cần bắt được người này, như vậy mục đích lần này đã đạt được. Hơn nữa, biết một ít cường giả Hồn Điện có thể là linh hồn thể, như vậy Vẫn Lạc Tâm Viêm trong tay Tiêu Viêm, về sau giải quyết mấy tên kia cũng dễ dàng hơn.
"Ngươi không sao chứ? " Nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt tươi cười của Tiêu Viêm, Mỹ Đỗ Toa nhíu mày hỏi.
"Ha hả, chỉ là đấu khí trong cơ thể tiêu hao quá nhiều mà thôi, không có thương thế gì, chỉ cần tĩnh dưỡng liền có thể khôi phục. . ." Tiêu Viêm cười cười, ánh mắt dừng trên người Mỹ Đỗ Toa, nhẹ giọng nói: "Đa tạ. "
"Nếu không phải ngươi làm cho hắn tiêu hao quá lớn, ta cũng không có khả năng dễ dàng chế phục hắn như vậy. " Dưới ánh mắt của Tiêu Viêm, Mỹ Đỗ Toa lại hơi hơi nghiêng đầu, tùy ý nói.
Nghe vậy, Tiêu Viêm bất đắc dĩ lắc đầu, nếu không phải nhờ Mỹ Đỗ Toa trì hoãn, hắn làm sao có thời gian thi triển Phiên Hải Ấn nửa chín nửa sống kia chứ.
Trong lòng như vậy nghĩ, Tiêu Viêm vừa muốn nói chuyện, sắc mặt lại đột nhiên biến đổi, đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt bắn thẳng về phía không gian lao lung màu nâu tím rất lâu chưa từng có chút động tĩnh kia. Nơi đó, bỗng nhiên có một ít dao động khác thường.
"Phải phân thắng bại sao? "
Con mắt chăm chú nhìn mảnh không gian kia, tâm tình Tiêu Viêm đột nhiên khẩn trương hẳn lên.
ĐẤU PHÁ THƯƠNG KHUNG
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
------ ~&~ ------
Chương 799: Liều chết một kích
Dịch: Nex79 (A Né)
Biên : trungnhau (A Nhậu)
Nguồn: banlonghoi.com
Tại chân trời phía xa xa, một lồng giam thật lớn màu tím nhạt phiêu phù trên không, trong giây lát xuất hiện một cỗ dao động dị thường, chỉ thấy không gian bao phủ tại bốn phía lao lung đang vặn vẹo, đột nhiên nổi lên tầng tầng sóng gợn. Chỉ sau một lát không gian vặn vẹo càng lúc càng nhỏ, rồi chậm rãi phục hồi hoàn toàn như cũ.
Mà làn khói độc màu tím nhạt đang bao phủ tràn ngập xung quanh bức tường không gian vừa bị biến mất nhất thời không bị trói buộc nữa tràn ngập ra khắp nơi!
Nhìn thấy làn khói tím nhạt có độc khuếch tán trong không khí, sắc mặt đám người Tiêu Viêm đều thay đổi. Mặc dù làn khói tím nhạt còn ở khoảng cách khá xa, nhưng vẫn khiến cho bọn họ có một cảm giác khác thường, nếu để nó khuếch tán tự do như vậy, chỉ sợ tất cả sinh linh trên ngọn núi này đều sẽ chết ở trong độc khí.
Tuy nhiên, trong khi đám người Tiêu Viêm tính toán lui lại thì làn khói độc đang khuếch tán ra đột nhiên ngưng lại, giống như từ trung tâm truyền đến một cỗ hấp lực cuồng mãnh, đem khói độc chung quanh điên cuồng hút quay trở lại.
Khói độc tím nhạt lùi lại tốc độ cực nhanh, vẻn vẹn chỉ trong vài cái chớp mắt. Theo khói độc đang tràn ngập đã lui lại hết hai đạo thân ảnh ẩn dấu trong đó rốt cuộc cũng hiển lộ ra trước tầm mắt mọi người.
Tiểu Y Tiên đứng lăng không, phiêu phù phía trên bầu trời, hai tròng mắt màu tím đậm cùng màu xám phóng thích ra một chút ánh mắt sắc bén, nhìn qua vô cùng quỷ dị, trên thân thể đầy vết máu, thậm chí, trên cánh tay vẫn còn có vài vết thương dữ tợn dài khoảng chừng nửa thước.
Đối diện với Tiểu Y Tiên cách đó không xa, lão Hạt Tất Nham có vẻ cực độ chật vật, cả người máu tươi đầm đìa, trên thân thể có nhiều vết máu giăng khắp nơi tựa như một họa quyển đầy cảnh huyết tinh. Hai càng huyết sắc thật lớn hiện giờ một cái đã bị đứt gãy, máu tươi theo chỗ gãy không ngừng chảy ra kết hợp với khuôn mặt tái nhợt dữ tợn, nhìn qua thật là có chút ma quái, vô cùng dữ tợn.
Xem hai người thương thế như vậy, hiển nhiên, lúc trước trong không gian khói độc tím nhạt đã phát sinh chiến đấu kịch liệt hung ác hơn xa trận chiến giữa Mỹ Đỗ Toa và Thiết hộ pháp. . . Bất quá, xem hơi thở song phương, tựa hồ Hạt Tất Nham bị thương nghiêm trọng hơn.
Hai người hiện thân tất nhiên làm cho tất cả các cuộc chiến phía dưới đình chỉ hết. Vô số ánh mắt đọng trên hai người. Hiện giờ vị Thiết hộ pháp thần bí kia đã rơi vào tay Tiêu Viêm, Vạn Hạt môn chỉ còn trông cậy vào lão tổ tông Hạt Tất Nham mà thôi.
"Hạt lão quái, xem ra Huyết Hồn quyết của ngươi, cũng không lợi hại như trong tưởng tượng của ta a. . ." Tiểu Y Tiên nhẹ nhàng khẽ nâng bàn tay mềm, mút một giọt máu tươi trên đó, mắt chợt liếc nhìn sang Hạt Tất Nham ở phía đối diện, điềm nhiên nói.
"Ngươi chẳng qua dựa vào lực lượng Ách Nan độc thể mà thôi, làm gì kiêu ngạo dữ vậy? Nếu không có Ách Nan độc thể, bằng thiên phú của ngươi, bằng chừng ấy tuổi, căn bản còn không có tư cách đối thoại cùng lão phu! " Hạt Tất Nham nghiến răng nghiến lợi nói, hắn cũng không ngờ đem Ách Nan độc thể hoàn toàn cởi bỏ, Tiểu Y Tiên lại có thể bộc phát ra lực lượng kinh khủng như thế, thậm chí ngay cả Huyết Hồn Quyết đại thành của hắn cũng khó có thể địch nổi.
Ánh mắt Tiểu Y Tiên nhàn nhạt quét nhìn hắn một cái, được làm vua thua làm giặc, chỉ có kẻ thất bại mới đi viện cớ này nọ. Nàng cố nhiên dựa vào Ách Nan độc thể mới có thực lực như vậy, nhưng được Ách Nan độc thể cũng khiến nàng mất đi rất nhiều.
"Bất quá ngươi cũng không cần đắc ý, Ách Nan độc thể mỗi một lần bùng nổ sẽ làm cho ngươi càng nhanh đến gia đoạn hoàn toàn không khống chế được nó, nhìn bộ dáng của ngươi không bao lâu nữa sẽ đi rơi vào tình trạng này, đến lúc đó tự nhiên sẽ có người tới thu thập ngươi! " Hạt Tất Nham âm thanh cười lạnh nói.
"Trực tiếp giải quyết luôn hắn đi, không cần nhiều lời nữa. "
Ngay khi sắc mặt Tiểu Y Tiên trơ nên lạnh lẽo hơn thì một tiếng cười từ phía dưới truyền đến, chợt ba đạo thân ảnh thoáng hiện bay tới bên cạnh Tiểu Y Tiên, rõ ràng là Tiêu Viêm, Tử Nghiên, Mỹ Đỗ Toa ba người.
Ánh mắt quét qua Mỹ Đỗ Toa, Tiểu Y Tiên cùng Hạt Tất Nham đều là ngẩn ra. Ánh mắt nâu tím (ánh mắt Tiểu Y Tiên) quỷ dị thoáng lộ ra một chút vui sướng, sau đó sắc mặt trong giây lát trở nên dị thường khó tin nhìn lại.
"Thu thập xong tên kia rồi ư?" Cảm nhận hơi thở Thiết hộ pháp tựa hồ tiêu thất hoàn toàn, Tiểu Y Tiên kinh hỉ hỏi.
"Ân" Mỹ Đỗ Toa khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Hạt Tất Nham, nói: "Xem ra ngươi cũng không thể giải quyết xong hắn a, cần ta ra tay hay không? "
"Trong cơ thể hắn đã bị ta đánh vào Ách Nan độc huyết, hôm nay khó thoát khỏi cái chết. "Dường như không muốn thua Mỹ Đỗ Toa, Tiểu Y Tiên trực tiếp lắc lắc đầu, đạm nhiên nói.
Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng ngẩn ra, ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua Hạt Tất Nham phía đối diện, quả nhiên phát hiện sắc mặt lão gia hỏa này có chút quỷ dị, nhìn bộ dáng hàm răng cắn chặt của hắn tựa hồ đang vận toàn lực đuổi Ách Nan độc huyết ra khỏi cơ thể.
"Giỏi lắm, thật sự không nghĩ tới tên kia cũng chịu kết cục rơi rụng như vậy. . . Hắc hắc, bất quá các ngươi thật là can đảm, cư nhiên dám động thủ với hắn, mặc kệ các ngươi có lý do gì, ngày sau chỉ sợ sẽ không được an bình! " Hạt Tất Nham đầu tiên cả kinh, sau đó ánh mắt hiện vẻ tàn nhẫn cười nói.
"Không chỉ hắn, môn chủ Vạn Hạt môn Hạt Sơn cũng cùng chung kết cục đó. " Tiêu Viêm nhún vai, mỉm cười nói.
Nghe vậy, da mặt già nua Hạt Tất Nham đột nhiên run lên, ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, khàn giọng nói : "Là ngươi làm? "
Tiêu Viêm không nói gì chỉ gật gật đầu, đối với ánh mắt oán độc kia của hắn cũng không thèm quan tâm.
Nhìn thấy Tiêu Viêm gật đầu, trong mắt Hạt Tất Nham vẻ oán độc càng sâu. Nhưng không đợi hắn đáp lời, Tiểu Y Tiên một bên không kiên nhẫn phất phất tay, bàn tay mềm nhanh chóng kết xuất một cái thủ ấn!
Theo thủ ấn Tiểu Y Tiên kết động, Ách Nan độc huyết trong cơ thể Hạt Tất Nham, nhất thời vang lên một tiếng thình thịch rồi nổ tung ra cuối cùng hóa thành vô số sợi tơ xâm nhập vào máu toàn cơ thể.
Trong khi Ách Nan độc huyết tan vào trong máu Hạt Tất Nham, thân thể hắn đột nhiên run lên, ngay cả da tay cũng biến sang màu tím nhạt, nhìn qua có chút giống người màu tím.
Hàm răng Hạt Tất Nham cắn chặt, liều mạng thúc dục đấu khí trong cơ thể, nhưng độc huyết đã xâm nhập trực tiếp vào trong máu. Dưới sự tuần hoàn, cơ hồ làm cho mỗi bộ vị thân thể hắn đều bị độc huyết xâm chiếm.
Hiện giờ, nếu bản thân ở trạng thái đỉnh cao, Hạt Tất Nham tất nhiên sẽ có biện pháp đẩy chất độc nhiễm vào máu này ra khỏi cơ thể. Nhưng vì cùng Tiểu Y Tiên trải qua một phen sinh tử đại chiến, đấu khí trong cơ thể tiêu hao rất nghiêm trọng, nên muốn đuổi đi độc huyết lại lực bất tòng tâm.
Theo Ách Nan độc huyết nhanh chóng lan rộng ăn mòn, miệng Hạt Tất Nham phát ra từng tiếng ho khanh, mỗi lần ho khan máu tươi không thể khống chế từ trong miệng trào ra làm ướt cả áo.
"Ta thấy thực lực Hạt lão quái hiện giờ sẽ không thể chống lại tốc độ Ách Nan độc huyết ăn mòn rồi. . . " Tiểu Y Tiên đạm mạc nhìn Hạt Tất Nham đang không ngừng phun máu, chậm rãi nói.
"Giỏi cho Ách Nan độc thể. . . quả nhiên khủng bố… khụ, lão phu hôm nay. . . khụ, xem như chân chính được biết qua . . ." Hạt Tất Nham ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tiểu Y Tiên. Trong khi nói máu tươi không ngừng trào ra khiến cho âm thanh của hắn có chút làm người nổi gai ốc.
Khắp chân trời, giờ phút này lặng ngắt như tờ, ai cũng có thể nhìn ra, giờ phút này Hạt Tất Nham đã là một tên cùng đường mạt lộ, mà chỉ cần hắn ngã xuống, như vậy toàn bộ Vạn Hạt môn liền mất đi cây trụ chống đỡ cuối cùng...
"Hắc hắc, lão phu hôm nay có lẽ quả thật khó thoát khỏi một kiếp, bất quá, muốn lão phu chết, các ngươi cũng phải trả giá đại giới!"
Hạt Tất Nham đột nhiên hướng về phía đám người Tiêu Viêm lộ ra bộ mặt tàn nhẫn dữ tợn. Gậy trong tay hắn vẽ lên một đường trên hư không. Chỉ thấy giờ phút này máu trong cơ thể hắn giống như đang sôi trào, một đám bọt máu xuất hiện trên da tay, bên trong còn có thể thấy máu loãng bốc lên. Bộ dáng khủng bố như vậy làm người ta nổi gai ốc, trong lòng bỗng cảm thấy từng trận hàn ý.
Nhìn bộ dáng Hạt Tất Nham như vậy, đám người Tiêu Viêm cùng Tiểu Y Tiên cũng cả kinh.
"Cẩn thận, hắn muốn tự bạo! " Mỹ Đỗ Toa trầm giọng quát, trên gương mặt xuất hiện vẻ ngưng trọng, một gã Đấu Tông cường giả tự bạo, uy lực quả thực khủng bố cực độ.
Thanh âm Mỹ Đỗ Toa vừa mới thốt ra, bọt máu trên thân thể Hạt Tất Nham cũng càng lúc càng lớn, đến khi thân thể bành trướng cực hạn thì một đạo thanh âm thình thịch vang lên!
Nghe thanh âm này, đám người Tiêu Viêm vừa muốn lui lại, thì thân thể Hạt Tất Nham lại quỷ dị thu nhỏ lại, tự bạo trong dự liệu của mọi người vẫn chưa xuất hiện. Đang lúc bọn họ kinh ngạc, trên khuôn mặt Hạt Tất Nham lại một lần nữa lộ ra nụ cười dữ tợn, một thân máu nổ tan, chợt miệng hắn cố há ra thật to, ngửa đầu ra sau!
"Rắc rắc! "
Bọt máu nhanh chóng nổ tung, Hạt Tất Nham phun mạnh một hơi, một đạo hắc quang từ trong miệng bạo xuất ra trong nháy mắt!
Đạo quang mang màu đen này thể tích không lớn bằng khoảng ngón tay cái, nhưng tốc độ gần như có thể trực tiếp xuyên thấu không gian, thậm chí tia sáng này vừa từ trong miệng Hạt Tất Nham phun ra đã bắn ra xa hơn trăm thước đến trước mặt đám người Tiểu Y Tiên!
Với tốc độ nhanh hơn tia chớp này, đám người Tiêu Viêm chắc chắn không có thời gian để né tránh!
Nhìn Hạt Tất Nham phát ra một kích liều mạng, Tiểu Y Tiên cùng Mỹ Đỗ Toa cũng có chút trở tay không kịp, tại thời khắc mấu chốt chỉ kịp đem đấu khí trong cơ thể vận chuyển xung quanh cơ thể, hình thành một màn đấu khí cực độ cường hãn phòng ngự trước thân thể mình.
Các nàng vừa tạo thành màn phòng ngự xong, đạo quang mang màu đen đang lao đến chuẩn bị công kích lên màn phòng ngự thì ngoài dự đoán của mọi người bỗng nó chuyển hướng nhằm phía Tiêu Viêm dữ dội lướt đến!
Mục tiêu công kích Hạt Tất Nham lần này không phải Tiểu Y Tiên, mà là Tiêu Viêm!
ĐẤU PHÁ THƯƠNG KHUNG
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
------ ~&~ ------
Chương 800: Ma Độc Ban
Dịch: Lệ Kiếm( A Kiếm)
Nguồn: banlonghoi.com
Nhìn hắc mang bất ngờ đổi hướng, làm cho Tiêu Viêm có chút thất thần, cảm thụ được năng lượng khủng bố bên trong hắc mang, da đầu không khỏi có chút tê dại.
Thế công của hắc mang cực nhanh. dù là Tiêu Viêm, cũng khó có thể phản ứng kịp thời, bất quá trong lúc cấp bách, đấu khí trong cơ thể, tự động vận chuyển, mà tràn ra bên ngoài thân thể.
Đấu khí vừa tuôn ra, hắc mang cũng vừa tràn tới, mang theo một mùi tanh thối khiến người khác buồn nôn, hung hăng đánh vào màn đấu khí hộ thể xung quanh Tiêu Viêm.
Vừa chạm vào nhau, đấu khí nóng cháy màu lục sắc, như băng tuyết gặp phải mặt trời, cấp tốc tiêu tán, gần như ngay lập tức, đấu khí hộ thể bị hắc mang mạnh mẽ xé ra, cuối cùng không chút khánh khí mà hung hăn đánh vào thân thể của Tiêu Viêm.
Lúc va chạm vào, không hề sinh ra chút lực lượng nào, nhưng mà hắc mang lại như một loại chất lỏng. Trong nháy mắt biến mất trên da của Tiêu Viêm.
Từ lúc làn hắc mang phá vỡ đấu khí hộ thể, đến lúc tiến vào thân thể Tiêu Viêm, xảy ra chỉ trong một cái chớp mắt mà thôi, đợi đến lúc hắn tinh thần hồi phục lại, thì làn hắc mang đã đi vào trong thân thể, mà ở chỗ bị xâm nhập vào, lưu lại một hắc ban* (DG: giống như cái bớt á) bằng ngón cái.
Phục hồi lại tinh thần, Tiêu Viêm trước tiên sờ vào khối hắc ban ở trên ngực, vừa cúi đầu nhìn xuống, thì kinh ngạc phát hiện , từ khối hắc ban kia, đang lan ra những tia hắc tuyến*(DG: như rể cây lan ra á), mà những bộ vị bị tia hắc tuyến lan đến, đều là nhưng huyệt vị cùng với kinh mạch trọng yếu, khi nhìn thấy cảnh này, Tiêu Viêm sắc mặt nhất thời thay đổi, rồi đột nhiên ngẩn đầu lên, quay về phía Hạt Tất Nham quát lên: " Ngươi đã làm cái gì?".
"Khặc khặc..."
Từ lúc Hạt Tất Nham, phun ra màn hắc mang, thì như già thêm mấy tuổi, xuất hiện tóc bạc ở trên đầu, nến nhăn chồng chất lên nhau mà hiện lên, mặc dù là biến thành bộ dáng như vậy, nhưng mà ở bên trong con mắt vẩn đục, vẻ oán độc không giảm bớt. Mà càng thêm đậm.
"Tiểu tử, người giết nhiều người của Vạn Hạt môn như vậy, lão phu sao có khả năng bỏ qua cho ngươi?"
Nhìn thấy vẻ mặt oán độc của Hạt Tất Nham, sắc mặt của Mỹ Đỗ Toa cùng Tiểu Y Tiên đột nhiên thay đổi, thân hình chớt lóe lên, sau đó xuất hiện ở bên cạnh Tiêu Viêm, vội vàng xem xét.
"Không có việc chứ?" bàn tay nhỏ nhắn của Mỹ Đỗ Toa ở trên người Tiêu Viêm tìm tòi, thành âm có chút lo lắng nói, một kích kinh khủng lúc trước của Hạt Tất Nham, tuyệt đối không phải là phô trương thanh thế, lấy thực lực hiện tại của Tiêu Viêm, nếu bị đánh trúng, kết quả tất nhiên là sẽ không tốt.
Tiêu Viêm lông mày nhíu lại, tâm thần cấp tốc ở trong thân thể xem xét, nhưng lại không phát hiện chỗ nào có điểm không thích hợp.
Tiêu Y Tiên gương mặt cũng có chút ngưng trọng, ánh mắt ở trên người Tiêu Viêm lướt qua, chợt như phát hiện cái gì đó, bàn tay nhỏ nhắn xé y phục của Tiêu Viêm, nhất thời, ba người đều nhìn thấy, trên ngực có một hắc ban và những tia hắc tuyến đang lan ra một cách quỷ dị.
"Đây là cái gì?" vừa nhìn thấy việc này, Mỹ Đỗ Toa nhất thời ngẩn ra, vội vàng hỏi.
Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào cái hắc ban quỷ dị, Tiểu Y Tiên cũng vào một ngụm lương khí, cắn răng nói: "Dĩ nhiên là "Ma Độc Ban", cái lão vương bát này, thật là độc ác a!"
"Ma Độc Ban? Là cái gì?" nghe vậy, Mỹ Đỗ Toa cùng Tử Nghiên ở bên cạnh vội vàng hỏi.
"Ở Xuất Vân đế quốc có một loại chiêu thức thâm độc, có thể đem độc đấu khí toàn thân ngưng tụ lại một chỗ, bắn vào trong thân thể của địch nhân, cuối cùng hình thành một khối hắc ban, khối hắc ban này sẽ không ngừng sinh ra những đường độc tuyến, mà những đường độc tuyến này nối với mỗi huyệt vị trên thân thể, người bị trúng chiêu này, kinh mạch trong cơ thể sẽ nhanh chóng thối rửa, cuối cùng nhận vô tận thống khổ, mà chậm rãi chết đi." âm thanh của Tiểu Y Tiên, tràn ngập lừa giận.
"Bất quá một khi đã thi triển ra chiêu này, thì người thi triển vì đấu khí bị phân tán theo chiêu thức, mà suốt đời biến thành một phế nhân!"
Nghe được lời Tiêu Y Tiên nói, Tiêu Viêm sắc mặt kịch biến, Đấu khí ở trong cơ thể một lần nữa cấp tốc vận chuyển, sau đó không chế tâm thần một lần nữa ở trong cơ thể đảo qua, nhưng mà vẫn như cũ không huề phát hiện ra một khối ma độc bạn đến cùng là đang ở địa phương nào.
"Làm thế nào có thể đem nó hóa giải?" Mỹ Đỗ Toa sắc mặt âm trầm một cách đáng sợ, không gian ở xung quanh thân thể, không ngừng rung động mãnh liệt, hiển nhiên, trong lòng nàng lúc này, đã không thể giữ được bình tĩnh nữa.
"Nếu là một đấu vương bình thương thi triển "Ma Độc Ban", ta có thể giải trừ. Bất quá cái này là của lão tạp mao Hạt Tất Nham kia cũng là một đấu tông cường giả, dù là ta, muốn giải trừ được, cũng cực kỳ khó khăn...." Tiểu Y Tiên chần chờ một lúc, rồi có chút xấu hổ nói.
"Oanh!"
Tiểu Y Tiên vừa nói xong, sát khí ngập trời từ Mỹ Đỗ Toa bạo phát ra, cảm nhận cổ sát khí nồng nặc này, với định lực của Tiểu Y Tiên, cũng không nhịn được mà biến sắc.
"Lão tạp mao, đem giải dược giao ra đây!"
Mái tóc dài không có gió mà nhẹ nhàng tung bay, Thân hình Mỹ Đỗ Toa chợt lóe lên, sau đó xuật ở bên cạnh Hạ Tất Nham với vẻ mặt oán hận, bàn tay nhỏ nhắn trực típ kẹp lấy yết hầu, âm thanh đầy âm hàng như từ Cửu U truyền đến.
"Hắc hắc, khi đã thi triển ra Ma Độc Ban, lão phu cũng chẳng sống được không lâu nữa, có thể làm cho tiểu tử này đi theo ta, vậy cũng xem như là không cô đơn....." Nhìn Mỹ Đỗ Toa trong mắt đầy sát ý, Hạt Tất Nham cười khan nói.
Mỹ Đỗ Toa gương mặt lạnh giá, bàn tay nhỏ nhắn trực tiếp cầm lấy cánh tay của Hạt tất Nham, sau đó bỗng nhiên xé ra, tiên huyết tung tóe khắp bầu trời, sau đó lại nắm lấy cánh tay kia, tiếp tục xé rách ra.
"Nói, hay không nói? không có tay, thì còn chân, ta cũng có thể giúp ngươi mổ bụng lấy dạ dày ra!" Tiện tay đem cánh tay vứt đi, âm thanh của Mỹ Đỗ Toa vẫn băng lãnh nhu trước không huề có tình cảm.
Đau nhức làm cho trong miệng Hạt Tất Nham phát ra những âm thanh tê tê, trên trán cũng đầy mồ hôi lạnh, bất quá hắn vẫn như cũ cắn chặt hàm răng, âm thanh kịch liệt nói: "ha ha , để cho hắn bồi tiếp với cùng lão phu a, các người có phải rất tức giận? Ha ha. Ta chính là muốn loại hiệu quả này."
Trong con ngươi của Mỹ Đỗ Toa tràn ngập hàn ý, một cước đá Hạt Tất Nham lên, nhất thời tiếng xương cốt bị gãy vang lên.
"Ngươi đã ngoan cố, ta liền cho người biết ngươi càng coi trọng tiểu tử kia, ha ha, thì ngươi càng thống khổ!."
"Ca! Ca!"
Sát ý của Mỹ Đỗ Toa gần như chuyển thành thô bạo, nàng vung mũi chân lên, nhất thời đầu gối của Hạt Tất Nham cũng vỡ ra,, hai chân uốn thành một vòng cung quỷ dị, toàn bộ thân thể, bây giờ đã không giống như là của con người nữa.
Bị Mỹ Đỗ Toa ra tay hành hạ độc ác như vậy, Hạt Tất Nham hơi thở ngày càng suy yếu, bất quá trên khuôn mặt ý cười càng thêm đậm hơn.
Nhìn thấy khuôn mặt đang cười của hắn, Mỹ Đỗ Toa sát ý lần nữa bạo dũng, âm thanh âm lãnh nói: Sau khi người chết, ta sẽ đem tất cả người của Vạn Hạt môn chôn cùng ngươi, dù còn lại một chó, cũng tuyệt đối không bỏ qua!"
Trong lời nói của Mỹ Đỗ Toa đầy sát ý lành lạnh, rốt cục gương mặt đang cười của Hạt Tất Nham cũng cứng lại, một lát sau, chậm rãi nhắm mắt nói: "Ngươi muốn như thế nào liền làm như vậy a, Ma Độc Ban, mặc dù ta là người thi triển, nhưng cũng không có biện pháp giải trừ, cho nên, ta cũng không có cái gì giải dược."
Phốc!
Kiên nhẫn mỏng manh trong lòng, rốt cục cũng bị sát ý phô thiên cái địa lấn áp, trong mắt Mỹ Đỗ Toa đầy sát khí, bàn tay nhỏ như lưỡi đao, trực tiếp cắm vào trong lòng ngực của Hạt Tất Nham, bàn tay nhỏ bỗng nhiên nắm chặt lại, trái tim bên trong, lập tức bị chấn nát.
Trái tim bị chấn nát, sinh cơ trong mắt Hạt Tất Nham nhanh chóng biến mất, một lát sau, liền biến thành một cổ thi thể băng lãnh.
Chậm rãi rút bàn tay lại, đem thi thể Hạt Tất Nham tùy ý vứt đi, tóc dài phía sau Mỹ Đỗ Toa lay động, tiên huyết đầm đìa trên bàn tay, nhìn bộ dáng như vậy, thật giống như từ địa ngục đi ra.
Đem Hạt Tất Nham đánh chết, nhưng sát khí trong cơ thể Mỹ Đỗ Toa tràn ra không giảm mà lại tăng, đôi mắt xinh đẹp, chậm rãi dời xuống phía Vạn Hạt môn phía dưới, sát ý tận trời, làm cho mọi người trong Vạn Hạt môn như rơi vào hầm băng.
Ngay khi Mỹ Đỗ Toa trong đôi mắt đã đỏ sậm chuẩn bị không kiên kị gì mà tàn sát, thì một tiếng quát bất đắc dĩ vang lên.
"Thải Lân, trở về!"
Nghe tiếng quát quen thuộc, Mỹ Đỗ Toa thân thể mềm mại ngừng lại, đối mắt đổ sậm mới giảm bớt một chút, hơi lưỡng lự một chút, rốt cục cũng xoay người hướng về phía Tiêu Viêm bay qua.
Nhìn thấy Mỹ Đỗ Toa, cắn chặt răng đứng trước mặt, Tiêu Viêm cũng cười khổ thở dài một tiếng, lấy từ trong nạp giới ra một mãnh vải, đem tiên huyết trên bàn tay nhỏ lau sạch đi.
"Đi, ta mang ngươi quay về Gia Mã đế quốc, nếu như Cổ Hà không thể giúp ngươi giải độc, ta liền mang ngươi đi đến đại lục tìm người có năng lực giúp ngươi giải độc!" trở tay nắm lấy tay Tiêu Viêm, Mỹ Đỗ Toa đột nhiên nói.
Nghe vậy, Tiêu Viêm ngẩn ra, nhìn dung mạo bị da huyền thú che lấp, trong lòng sinh ra một chút cảm động, nàng dĩ nhiên vì mình mà làm như vậy.
"Am hiểu về dùng độc nhất là ở chỗ này, còn đi nơi nào để tìm người nữa?" Tiêu Viêm khẽ cười một tiếng, đem mãnh vải vứt bỏ, nghiêng đầu nhìn về phía Tiểu Y Tiên, nói:" Thứ này, thật không có phương pháp phá giải?"
Tiểu Y Tiên mày liễu nhíu lại, trầm ngâm trong chốc lát, rồi chán nản lắc đầu, nói:" Đấu Tông cường giả thì triển ra ma độc ban, ta thật sự không có năng lực giải trừ, trừ phi có thể tìm được một cường giả cao hơn người thi triển một bậc, thì có thể khả năng giải được."
"Người giải trừ cao hơn một bậc? vậy không phải là một đấu tôn cường giả trong truyền thuyết sao?" Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng nhíu chặt lông mày lại, nói.
Tiểu Y Tiên khóe miệng có chút cay đắng gật đầu, nhìn thấy Tiêu Viêm đang nhíu chặt lông mày, chần chờ một chút, rồi chậm rãi nói: "Ma Độc Ban tùy rằng thâm độc, nhưng cũng không phải tất cả đều xấu, trong đó có ẩn chứa đấu khí cả đời của Hạt Tất Nham, nếu ngươi có thể đem nó phá giải, như vậy lượng đấu khí khổng lồ kia, sẽ là của ngươi.... nhưng đương nhiên, điều kiện tiên quyết là người phải đem nó phá giải trước."
Nghe vậy, Tiêu Viêm nhất thời cười khổ một tiếng, bây giờ bảo toàn sinh mệnh mới là chuyện then chốt nhất, ai mà đi quản trong Ma Độc Ban có ẩn chứa đấu khí suốt đời của một gã đấu tông cường giả chứ?
" Ma Độc Ban này khi nào thì phát tác?" Trầm ngâm trong chốc lát, Tiêu Viêm hỏi về vấn đề quan trọng nhất.
Tiểu Y Tiên lần thứ hai chần chờ, một lát sau, rồi bất đắc dĩ thấp giọng nói.
"Nữa năm."
ĐẤU PHÁ THƯƠNG KHUNG
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
------ ~&~ ------
Chương 801: Thạch Trì
Dịch: Lệ Kiếm( A Kiếm)
Biên: Tuý Thư Cư Sĩ.
Nguồn: banlonghoi.com
Nghe Tiểu Y Tiên nói ra thời gian. Tiêu Viêm cũng cảm thấy phiền não, nửa năm thôi sao, hắn biết đi đến nơi nào để tìm Đấu Tôn cường giả mà phá giải Ma Độc ban đây?
"Có điều huynh đừng lo lắng, ta tuy không thể phá giải hoàn toàn được Ma Độc ban, nhưng lại có biện pháp làm cho thời gian nó phát tác chậm hơn rất nhiều!" nhìn thấy sắc mặt của Tiêu Viêm, Tiểu Y Tiên khẽ ấp úng, xấu hổ nói! Nếu không phải nàng mời Tiêu Viêm tới, thì đã không gặp phải sự tình này, hơn nữa khi xảy ra chuyện, nàng lại không có khả năng giúp đỡ hắn được nhiều.
Nghe vậy, Tiêu Viêm lúc này mới thoáng thở dài, nghiêng đầu nhìn vẻ mặt của Mỹ Ðỗ Toa vẫn đang nghiến răng cau có như cũ, không khỏi buồn cười: "Yên tâm đi, không có việc gì đâu! Nói không chừng khi phá được cái Ma Độc ban này, lại giúp cho thực lực của ta tinh tiến thêm thì sao?”
Ðối với việc này ngay cả Tiêu Viêm cũng không có bao nhiêu lo lắng, thì Mỹ Ðỗ Toa tự nhiên cũng không để trong lòng! Nhưng mà nghĩ lại, nàng cũng không có biện pháp gì hơn. Chỉ có thể quay đầu lạnh lùng liếc Tiểu Y Tiên, nếu như người kia đem Hạt Tất Nham giải quyết sớm một chút, thì cũng không nhưng chuyện phiền toái như thế này.
Đối với ánh mắt băng giá của Mỹ Đỗ Toa, Tiểu Y Tiên cũng chẳng thèm mở miệng phản bác, việc Tiêu Viêm trúng độc, đích xác là có quan hệ không nhỏ cùng với nàng.
"Được rồi, được rồi, trước hết đem chuyện ở đây giải quyết đã, sau đó hãy nghĩ cách phá giải Ma Độc ban...." Tiêu Viêm nhìn thấy tình thế của hai nàng lúc này, sợ rằng lại xảy ra đánh nhau, nên vội vã cười to.
"Vâng!" Tiểu Y Tiên gật gật đầu, thân hình khẽ động, từ trên trời bay xuống. Cường giả Vạn Hạt môn hôm nay tử thương hầu hết, nên Vạn Hạt môn đã không còn lực chống cự, bị Độc Tông chiếm đoạt, chỉ là việc trong sớm muộn mà thôi.
Nhìn theo bóng lưng của Tiểu Y Tiên, Tiêu Viêm lúc này mới nghiêng đầu qua Mỹ Ðỗ Toa, khẽ nói: "Việc này không thể trách cô ấy, ta vì Hồn Điện mà đến, gặp phải chuyện này, cũng là việc ngoài dự đoán thôi."
Chăm chú nhìn vẻ mặt của Tiêu Viêm, Mỹ Ðỗ Toa thở dài, khẽ gật đầu, chợt thấp giọng: "Ngươi hiện tại có cảm thấy không khỏe chỗ nào không?"
Tiêu Viêm cảm giác trong cơ thể một chút, nhíu mày: "Hình như cái này chỉ cần không phát tác, tịnh không có vấn đề gì, mà nếu phát tác, cũng sẽ như lời của Tiểu Y Tiên, một khắc là trí mạng".
"Vậy ngươi dự định thế nào?" Mỹ Ðỗ Toa lần nữa gặng hỏi, cường giả Đấu Tôn, đâu phải dễ dàng tìm được? Hơn nữa dù là tìm được rồi, thì cũng đâu phải tự dưng mà giúp người khác phá giải Ma Độc ban? Nhìn loại độc công này cũng đoán được, muốn phá giải, thế nào cũng phải tốn không ít công sức.
"Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, trước tiên đem chuyện này giải quyết rồi bàn sau." nghe vậy, Tiêu Viêm cũng có chút bất đắc dĩ nói.
Thấy thế, Mỹ Ðỗ Toa cũng chỉ đành thở dài, đôi mắt nhìn về phía Vạn Hạt môn, trong con ngươi sát ý thoáng hiện.
Sau khi thanh trừ tàn dư, Vạn Hạt môn xem như đã xóa tên khỏi Đế quốc Xuất Vân. Từ nay về sau, Ðộc tông có thể nói là đã trở thành lực lượng độc bá tại Đế quốc này, khó có thế lực nào có thể tranh chấp.
Đại chiến kết thúc , Tiểu Y Tiên mang theo ba người Tiêu Viêm, ly khai khỏi Thiên Hạt sơn, hướng về phía Thiên Ðộc thành.
ĐẤU PHÁ THƯƠNG KHUNG
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
------ ~&~ ------
Chương 802: Phong Ấn Ma Độc Ban.
Dịch: Bomchutich (A Bờm)
Biên: Tuý Thư Cư Sĩ (A Tuý)
Nguồn: banlonghoi.com
Trong hồ nước nóng, khói sương bốc mờ mịt, hai luồng ánh mắt nhìn chăm chăm vào nhau. Phải một lát sau, Tiêu Viêm mới định thần lại, nhìn hai má của Tiểu Y Tiên đã đỏ hồng lên, hắn khẽ ho khan, ánh mắt vội vàng dời đi.
Tiếng ho xấu hổ của Tiêu Viêm cũng đã khiến Tiểu Y Tiên từ trong mê muội thẹn thùng trở về thực tại. Lập tức thân thể trắng trẻo mềm mại mà trần trụi, uyển chuyển như tiên giáng trần kia đã nhẹ nhàng trầm mình xuống dưới hồ đá. Cái hình dáng mê người, khơi gợi trong đầu Tiêu Viêm biết bao liên tưởng nóng bỏng, cuối cùng cũng đã được bao phủ lại bởi làn nước tối đen trong hồ.
Nhìn thấy từng gợn sóng ì oạp vỗ trong hồ đá, Tiêu Viêm cũng rất ngượng nghịu. việc này đúng ra không liên can gì đến hắn, Đấu khí trong cơ thể vừa vận chuyển xong, mới mở mắt ra ai ngờ đã trông thấy một màn này cơ chứ.
“Róc rách!”
Trong lúc Tiêu Viêm còn đang bối rối, ở trước mặt cách đấy không xa, nước hồ khẽ xao động, một khuôn mặt đỏ nhừ xinh đẹp từ từ hiện ra, Tiểu Y Tiên lúc này chỉ ló đầu ra khỏi mặt nước, còn toàn bộ thân thể hấp dẫn vô song ấy vẫn đang được che giấu trong làn nước tối mờ mờ.
Ló đầu ra khỏi mặt nước, hai má của Tiểu Y Tiên ửng hồng, lộ rõ dáng dấp của một tiểu mỹ nhân đang e thẹn. Nếu người của Độc Tông mà nhìn thấy cảnh này, chỉ sợ cả tông phái sẽ đều kinh ngạc mà té ngồi ra đất tại chỗ. Tình huống này, không một ai có thể nghĩ ra được, một cô gái hung danh nổi tiếng cả đế quốc Xuất Vân, chỉ nghe tên đủ khiến bao người sợ mất mật, Thiên Độc Nữ cao cao tại thượng của Độc Tông, lại tỏ ra thẹn thùng quyến rũ đến như vậy.
“Khụ…Này… Việc này.. Cô tại sao phải làm thế?” Tiêu Viêm xấu hổ nhìn Tiểu Y Tiên, ánh mắt lộ vẻ trách móc, ho khan.
Nghe vậy, Tiểu Y Tiên cũng không biết nói gì, trừng mắt nhìn Tiêu Viêm, tức giận: “Làm thế này để làm gì? Không phải để giúp huynh áp chế Ma Độc ban hay sao?”
Tiêu Viêm cười khan, từng ý nghĩ lướt qua thật nhanh. Nhưng dù thế nào trong lúc nhất thời hắn cũng có chút bối rối khó xử, bởi trong tình huống cùng với một cô gái trần truồng tắm chung một hồ, nhất định ai cũng sẽ nảy sinh những suy nghĩ không đứng đắn.
Nhìn thấy bộ dáng xấu hổ lúng túng hiếm thấy ở Tiêu Viêm, Tiểu Y Tiên bỗng cảm thấy trong lòng chợt ấm áp, khúc khích cười.
Nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp tươi cười như hoa nở, Tiêu Viêm sững cả người! Nụ cười của cô ấy quả là độc nhất vô nhị, ôn nhu như hải đường, rực rỡ tựa hướng dương, giống hệt năm nào ở trấn Thanh Sơn, lay động lòng người.
“Cô cười thật là xinh đẹp.” Tiêu Viêm thì thào.
Tiểu Y Tiên ngẩn ngơ, mi mắt chợt cụp xuống, cánh tay tinh tế trắng như ngọc từ từ lộ ra, tùy ý co duỗi khoát nước, nhẹ nhàng tỉ tê: “Ở đế quốc Xuất Vân này, ai cũng gọi muội là Thiên Độc nữ… Sau này cũng vậy, một khi cái tai họa ngầm từ Ách Nan độc thể này còn tồn tại, muội vĩnh viễn không thể tiếp xúc với bất kỳ ai. Thời gian bùng nổ của chất độc trên thân thể càng ngày càng ngắn dần, mà tác động đối với người thân bên cạnh, thương tổn mang lại đã càng kinh khủng hơn!”
Nhìn nét môi hằn đầy cay đắng của Tiểu Y Tiên, Tiêu Viêm than thầm rồi nói: “Yên tâm đi, ta sẽ cố hết sức giúp cô khống chế Ách Nan độc thể. Chỉ cần tìm được những thứ kia, chắc chắn đến lúc đó giải quyết vấn đề khống chế hoàn toàn Ách Nan độc thể, cũng đơn giản thôi!”
Tiểu Y Tiên lại mỉm cười, tinh thần chợt mạnh mẽ phấn chấn hẳn lên, cánh tay nhỏ vũ động, giống như Mỹ Nhân Ngư đang múa, chậm rãi đi tới trước mặt Tiêu Viêm. Đôi mắt tím biếc diễm lệ tuyệt trần nhìn chằm chằm vào mảnh Ma Độc ban trên ngực hắn, khẽ gật đầu: “Tốc độ khuếch tán của Ma Độc ban đã chậm đi rất nhiều, với năng lượng của hồ nước độc này, hiệu quả hình như không thể rõ ràng như vậy?
“Ha ha, trong cơ thể ta có ba loại dị hỏa cùng tồn tại, kịch độc bình thường đối với ta, vốn là có tác dụng không lớn. Ma Độc ban mặc dù không nằm trong số này nhưng ít ra ba loại Dị Hỏa cũng có thể tạo ra trở ngại với nhất định đối với nó!” Tiêu Viêm cười to.
“Dị hỏa quả nhiên thần kỳ, ngay cả Ma Độc ban của Đấu Tông cường giả cũng có thể áp chế! Không hổ danh sở hữu lực lượng cực mạnh trên đại lục, khiến bao người phải thèm nhỏ dãi..!” Tiểu Y Tiên kinh dị thán phục gật đầu, rồi trầm ngâm: “Nhưng mà như vậy vẫn chưa đủ, kế tiếp, muội sẽ dùng thân thể của mình làm vật dẫn, đem độc tố trong ao thông qua cơ thể của muội tiến hành khống chế, đối với Ma độc ban tiến hành triệt để áp chế mới được. Như vậy, có thể tranh thủ đủ thời gian cho huynh đi tìm cường giả Đấu Tôn mà giải độc.”
Tiêu Viêm gật đầu: “Một khi đã như vậy, làm phiền cô vậy!”
“Huynh còn khách khí như vậy sao?” Tiểu Y Tiên oán trách nhìn chăm chú Tiêu Viêm, hai má lại đỏ ửng lên, giọng như hơi thở: “Huynh nhắm mắt lại cho muội, không có lệnh của muội, cấm mở ra đó!”
Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng hiểu được, cười khổ, đôi mắt cũng chậm rãi khép kín lại.
Nhìn thấy Tiêu Viêm đã nhắm mắt, Tiểu Y Tiên mới thở phào một hơi, bàn tay mềm mại giả vờ quơ quơ ở trước mặt hắn, rồi bặm chiếc môi đỏ mọng, mới chậm rãi đứng dậy.
Một tòa thiên nhiên trong ngọc trắng ngà, từ trong hồ uyển chuyển lộ dần ra. Từng dòng nước thuốc đen nhánh cũng theo đường cong mê người chậm rãi chảy xuôi xuống, rơi tý tách xuống mặt hồ, tạo nên từng vòng gợn sóng cong tròn xao động.
Thân thể nàng không một chút che đậy, hoàn toàn trần trụi đứng trước mặt của Tiêu Viêm, dù hắn vẫn nhắm tịt hai mắt, nhưng Tiểu Y Tiên lại cảm thấy khuôn mặt của mình đang bừng bừng như thiêu đốt, nóng bỏng đến dọa người.
Tiểu Y Tiên hít sâu vài hơi, mạnh mẽ đem cảm giác khác thường đang sôi trào ở trong lòng đè nén lại. Hai tay của nàng liền kết thành ấn, một cỗ hấp lực nhàn nhạt từ trong cơ thể tán phát ra, lấy thân thể nhỏ nhắn của nàng làm trung tâm, trên mặt ao xuất hiện một cái lốc xoáy nho nhỏ. Nó xoay tròn càng lúc càng nhanh, hút từng luồng độc chất đen như mực, nhỏ li ti, rồi tan biến trên thân thể Tiểu Y Tiên. Sau đó dưới sự khống chế của nàng, xuyên qua thân thể, cuối cùng ngưng tụ ở trên đầu ngón tay thon dài.
Ngón tay vốn tinh tế trắng như ngó sen lúc này đã hóa thành đen kịt, vẻ mặt của Tiểu Y Tiên đầy tập trung, đầu móng tay cái khẽ ấn vào nơi đen nhất trên ngón tay trỏ của nàng.
Móng tay vừa ấn vào, tại đầu ngón tay, một giọt máu đỏ sẫm khác thường lập tức hiện ra. Giọt máu xuất hiện, nhưng không hề rơi xuống, mà bám chặt tại đó, lung linh tỏa sáng chói lọi như một viên ngọc bằng máu.
Nhìn giọt máu này, Tiểu Y Tiên càng thêm chăm chú. Nó là Ách Nan độc huyết trong cơ thể, độc tính cực kỳ khủng khiếp. Với thực lực Đấu Tông của Hạt Tất Nham mà cũng phải chết bởi thứ này, đủ để thấy sức công phá mãnh liệt của nó.
Chậm rãi thở ra, tinh thần của Tiểu Y Tiên cực kỳ tập trung. Một lát sau, ngón tay nhỏ nhắn chậm rãi di động rồi dừng lại ngay chỗ Ma Độc ban trên ngực Tiêu Viêm. Nàng thoáng chần chờ, chợt mạnh mẽ cắn răng, bàn tay mềm mại hoa lên!
Ngón tay của Tiểu Y Tiên lay động, chỉ thấy từng sợi tơ màu đen nhỏ li ti từ trên đầu ngón tay phóng ra, cực kỳ xảo diệu mà quấn quanh vị trí Ma độc ban, hình thành một ký hiệu kỳ lạ. Mà trong khi sợi tơ độc màu đen kia không ngừng phun ra, hạt châu Ách Nan độc huyết cũng kèm theo một tia máu lấp lánh mà xen kẽ theo vào.
Theo sợi tơ màu đen quấn quanh, Ma Độc ban dường như cũng cảm nhận được gì đó, vô số điểm kịch độc cũng đột nhiên bạo xuất thành những đường cong, giống vô số mũi tên nhọn, bắn ra bọc lấy chung quanh ký hiệu.
“Hừ!”
Nhìn thấy Ma Độc ban có biến hóa, Tiểu Y Tiên hừ lạnh, tốc độ lay động của đầu ngón tay đột nhiên tăng lên, ký hiệu màu đen càng lúc càng rõ ràng hơn.
Ma Độc ban đang công tới đụng phải ký hiệu đen dày đặc đó, liền bắn ngược trở lại.
Nhìn thấy Ma Độc ban định ăn mòn phong ấn thất bại, Tiều Y Tiên cũng thở phào một hơi, nhưng khi ký hiệu phong ấn sắp hoàn thành thì Ma Độc ban đột nhiên lại phun ra một luồng kịch độc đen thẫm to bằng ngón tay cái mạnh mẽ tràn đến!
Nhìn thấy công kích mãnh liệt này của Ma Độc ban, Tiểu Y Tiên liền biến sắc, tốc độ của ngón tay đã nhanh lại trở nên gấp gáp hơn, càng về sau thì chỉ có thể trông thấy từng đạo tàn ảnh mờ nhạt lưu lại.
Luồng chất độc màu đen trong nháy mắt đã đụng vào ký hiệu phong ấn, nhưng vẫn chưa hề bị bắn ngược trở về. Bên trong luồng chất độc này như hàm chưa một lượng đấu khí khổng lồ. Dưới sự thúc đẩy mạnh mẽ của nó, luồng chất độc màu đen cuối cùng đã mạnh mẽ xé toạc ký hiệu phong ấn, giống như một con mãng xà dũng mãnh phóng mạnh đi, hung hãn lao vào những tầng ký hiệu phong ấn ngoài cùng.
Tiểu Y Tiên lạnh lùng nhìn lớp lớp ký hiệu bị kịch độc xé rách. Ngay khi nó sắp hoàn toàn đột phá thì Tiểu Y Tiên lại mạnh mẽ bấm ngón tay, Ách Nan độc huyết nhoáng lên lấp lánh, phún ra vài tia máu đỏ sẫm lên trên ký hiệu.
Có thêm Ách Nan độc huyết phụ vào, ký hiệu phong ấn nhất thời bừng lên một màu đỏ sẫm, vô số hắc tuyến ngọ nguậy, hình thành nên một thế thiên la địa võng!
“Vút!”
Kịch độc mạnh mẽ đụng vào vô số mạng lưới đỏ sẫm ở phía trên, càng lao sâu vào thì tốc độ càng chậm, cuối cùng, sau mấy lần vùng vẫy, tưởng chừng sắp hoàn toàn đột phá được ký hiệu phong ấn thì đột nhiên cứng đờ, rồi dừng lại.
Tuy vậy Tiểu Y Tiên vẫn không hề ngừng nghỉ. Ngón tay tiếp tục co duỗi, định đem ký hiệu phong ấn này hoàn toàn đóng lại. Nào hay khi thủ ấn vừa động thì kịch độc vốn đang nằm yên bỗng như pháo kích, hơi lui lại, rồi vài tiếng xì xì kì lạ vang lên, đột ngột một sơi tơ độc bén nhọn mảnh mai bắn ra xé toạc tầng ký hiệu phong ấn ngoài cùng phóng đi!
Ngay khi tia hắc tuyến nhỏ xíu kia vừa đột phá, thủ ấn của Tiểu Y Tiên cũng hoàn thành trong nháy mắt. Ký hiệu phong ấn chung quanh Ma độc ban lóe lên những luồng ánh sáng đỏ sậm, đem nó phủ kín lại!
Khi đã hoàn tất ký hiệu phong ấn, Tiểu Y Tiên cũng phát hiện tia kịch độc mong manh chạy thoát, lập tức cau mày.
Trong lúc nàng đang tính toán dùng phương pháp gì để đem tia kịch độc màu đen chạy thoát này phá hủy, thì kinh ngạc nhận ra, nhiệt độ cơ thể Tiêu Viêm cũng đang tăng dần lên. Xung quanh tia kịch độc nhỏ bé đang cấp tốc bỏ chạy, mơ hồ xuất hiện một màn lửa màu xanh lục. Màn lửa này đã mạnh mẽ bao bọc sợi tơ độc đó lại, bộ dáng như muốn luyện hóa nó vậy.
Mà khi ngọn lửa xanh lục cháy bùng lên, tia kịch độc liền vùng vẫy kịch liệt, tựa hồ luồng đấu khí khổng lồ trong đó cũng bắt đầu có phản ứng…
“Huynh ấy… Huynh ấy muốn luyện hóa tia Ma Độc này thành Đấu khí của mình sao?”
Nhìn thấy cảnh tượng đó, Tiểu Y Tiên vô cùng kinh dị, đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm. Tình huống này, dù Dị hỏa của Tiêu Viêm không có khả năng đem toàn bộ Ma độc ban luyện hóa thì với một ít tia Ma độc chạy loạn này, vẫn thừa năng lực đối phó.
“Mặc dù lượng Ma độc này cực nhỏ, nhưng trong đó lại ẩn chứa toàn là Đấu khí tinh túy. Nếu có thể luyện hóa được liền có thể thúc đẩy thực lực tăng lên không ít! Huynh… lá gan quả thật không nhỏ!”
ĐẤU PHÁ THƯƠNG KHUNG
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
------ ~&~ ------
Chương 803: Nhị Tinh Đấu Hoàng.
Dịch: Bomchutich (A Bờm)
Biên: Tuý Thư Cư Sĩ (A Tuý)
Nguồn: banlonghoi.comHỏa diễm xanh biếc hừng hực thiêu đốt. Nhiệt độ nóng cháy khủng khiếp khuếch tán ra xung quanh, làm cho cơ thể Tiêu Viêm giống như một cái lò lửa sôi trào! Cũng may Lưu Ly Liên Tâm Hỏa đã bị Tiêu Viêm luyện hóa, hoàn toàn khống chế, vì vậy loại nhiệt kinh hồn này đối với Tiêu Viêm hoàn toàn không có chút ảnh hưởng. Nói chung bất cứ ai sở hữu Dị hỏa trong cơ thể đều không sợ bị lửa thiêu đốt.
Bên trong ngọn lửa xanh rờn, một sơi tơ đen tối bằng năng lượng giống như một con rắn nhỏ đang kịch liệt vùng vẫy. Mỗi một lần quay cuồng, màu đen trên thân nó dưới sự thiêu đốt của Lưu Ly Liên Tâm Hỏa lại tiêu tán đi một chút.
Mặc dù tốc độ tiêu tán này cực kỳ chậm chạp, nhưng dưới tình huống không có thêm năng lượng bổ trợ, sớm muộn màu đen trên sợi tơ năng lượng đó cũng sẽ triệt để bị thiêu đốt hóa thành hư vô. Chỉ cần sợi tơ này mất đi kịch độc đen kịt kia, thì tất cả Đấu khí tinh túy mà Ma Độc đang ẩn chứa, sẽ được Tiêu Viêm thoải mái hấp thu. Trở thành vật đại bổ khiến cho thực lực của hắn tăng tiến không ít.
Tâm thần của Tiêu Viêm gắt gao chăm chú nhìn vào sợi tơ kịch độc đen kịt kia, lòng thầm cười lạnh. Nếu là Ma Độc ban thì với thực lực hắn bây giờ, chính xác là chưa dám chọc đến. Nhưng tí ti độc chất này, lại dưới tình huống không có gì hỗ trợ, thế mà cũng dám chạy lung tung? Phải chăng là coi thường hai loại Dị hỏa dung hợp thành Lưu Ly Liên Tâm Hỏa trong cơ thể mình? Cho rằng không có chút uy hiếp nào với nó?
Tâm thần chăm chú nhìn vào màu sắc đen kịt của sợi tơ độc kia đang nhạt dần, Tiêu Viêm đối với cái gọi là Ma Độc ban, cũng có chút kinh dị. Thứ này theo lời Tiểu Y Tiên nói, cực kỳ âm độc. Với thực lực Đấu Hoàng hiện tại của hắn đúng là rất khó phá giải. Nhưng khi thấy phần nào hiệu quả của Lưu Ly Liên Tâm Hỏa đối với Ma Độc ban, hắn liền có suy nghĩ, thì ra hắn hoàn toàn không phải không có lực chống đỡ.
Hai loại Dị hỏa cùng dung hợp tạo thành Lưu Ly Liên Tâm Hỏa, thật sự có thể đem độc tính của Ma Độc ban luyện hóa! Mặc dù tốc độ cực kỳ chậm chạp, điều kiện tiên quyết lại là chỉ được luyện hóa một số lượng Ma Độc cực ít! Nhưng dù sao, Lưu Ly Liên Tâm Hỏa ít nhất cũng có thể luyện chế nó!
Bởi vậy, Tiêu Viêm trong lòng tự có suy đoán, nếu Lưu Ly Liên Tâm Hỏa lại có thể tiếp tục dung hợp với một loại Dị hỏa nữa, đến lúc đó, luyện hóa nguyên khối Ma Độc ban chắc chắn không phải là chuyện quá khó!
Đương nhiên... muốn tiếp tục dung hợp một loại Dị hỏa nữa vô cùng khó khăn, không kém gì đi tìm một cường giả Đấu Tôn nhờ giải độc hộ. Đấu Khí đại lục này to lớn như vậy, tất nhiên Dị hỏa cũng cực kỳ thưa thớt. Nếu tìm được một loại thì đúng là một việc cực kỳ may mắn, hơn nữa cứ xem như là tìm được rồi, đem nó luyện hóa cũng là việc cực kỳ khó khăn... Dị hỏa thực sự không phải vật chỉ dành riêng cho Luyện Dược Sư. Một số người tu luyện Đấu khí thuộc tính hỏa, hay là một vài cường giả nào đó có thủ đoạn đặc thù, luyện hóa được Dị hỏa, đều có thể sử dụng nó. Mà trên Đấu Khí đại lục này, cường giả có năng lực luyện hóa Dị hỏa cũng không ít, ai lại không có tâm với Dị hỏa, không thèm nhỏ cả dãi chứ?
Một khi có tin tức của Dị hỏa truyền ra, chỉ sợ cái lợi trước mắt sẽ khiến vô số cường giả ùn ùn kéo đến tranh đoạt. Nếu như muốn từ trong hỗn loạn mà cướp đoạt với vô số cường giả, đánh bại hết thảy để thuận lợi lấy được Dị hỏa, thật sự là một việc vô cùng khó khăn.
Nhớ ngày đó, Tiêu Viêm để có được Vẫn Lạc Tâm Viêm, ước chừng đã phải mòn mỏi nằm chờ tại học viện Già Nam gần một năm, mới có cơ hội. Thừa dịp học viện Già Nam cùng cường giả Hắc Giác vực đại chiến mà lấy đi Vẫn Lạc Tâm Viêm. Chưa kể đến còn phải trả giá bằng một phen sinh tử, giãy dụa giữa sự sống và cái chết..!
Bởi vậy, muốn tìm một loại Dị hỏa, rồi lại còn phải dung hợp một lần nữa, độ khó sẽ không kém hơn so với việc đi tìm một cường giả Đấu Tôn.
Đương nhiên, nếu nói đến loại Dị hỏa thứ ba, đúng là trong cơ thể Tiêu Viêm cũng có. Đó chính là Cốt Linh Lãnh Hỏa mà Dược Lão lưu lại. Nhưng dị hỏa này có linh hồn ấn ký của Dược Lão, nếu không phải linh hồn của Dược Lão tiêu tán dần, muốn dung hợp, thì cần phải quét sạch ấn ký ở bên trong đi. Mà chuyện này, Tiêu Viêm tuyệt đối không muốn. Bởi hắn còn trông cậy vào Cốt Linh Lãnh Hỏa mà cảm ứng được sinh tử của Dược Lão.
Tuy Dược Lão từng nói, nếu dấu lửa in trên trán hắn bị tiêu tan, thì Tiêu Viêm có thể đem Cốt Linh Lãnh Hỏa luyện hóa dung hợp. Nhưng hôm nay, dấu lửa đó vẫn như cũ chưa từng phát ra nhiệt độ bất thường gì. Hơn nữa, lấy tính cách của Tiêu Viêm, dù dấu lửa in trên trán có biến mất, cũng khó có thể không cố kỵ gì mà đem nó cắn nuốt luyện hóa. Vì nếu thật sự chuyện đấy xảy ra, sẽ là tình huống mà hắn không nguyện nhìn thấy nhất....
Khi Tiêu Viêm đang bị cuốn theo những ý niệm trong lòng thì ở bên trong ngọn lửa xanh biếc, vẻ ngoài đen kịt của sợi tơ ma độc đã nhạt đi khá nhiều. Thậm chí, mơ hồ đã có thể thấy một loại đấu khí tinh thuần như chất lỏng, nhu nhuyễn, sền sệt ở bên trong đó.
"Không hổ là vật âm độc ngưng tụ Đấu khí cả đời của cường giả Đấu Tông, có thể ở trong ngọn lửa chống cự lâu như vậy..." Nhìn vẻ ngoài của Ma độc vẫn còn sót lại một ít màu đen kịt như cũ, trong lòng Tiêu Viêm không khỏi thở dài. Tâm thần cố gắng thúc giục khiến màn lửa xanh thẳm kia, đột nhiên trở nên sáng hơn rất nhiều, nhiệt độ cũng tăng vọt lên.
Cứ như vậy thong thả luyện hóa không biết kéo dài đến bao lâu. Tiêu Viêm chỉ biết, để luyện hóa Ma độc này, Đấu khí trong cơ thể hắn có lẽ đã tiêu hao gần hai phần ba. Từ đó, cũng có thể nhìn ra sự khó khăn trong việc giải quyết Ma Độc ban. Chỉ một tia nhỏ nhoi thôi, đã khiến Tiêu Viêm lâm vào tình trạng như thế này....
Hắn vừa tặc lưỡi than thầm, thì bên trong ngọn lửa xanh đang cháy hừng hực, đột nhiên xuất hiện một cỗ đấu khí tinh thuần hùng hồn khiến toan thân Tiêu Viêm rúng động. Tâm thần vừa chuyên chú lại thì thấy ngay bên trong ngọn lửa đang hừng hực kia, Ma Độc vốn có màu đen kịt, giờ phút này vẻ ngoài đã biến mất toàn bộ, đổi lại thành màu trong suốt. Từ trong đó, một luồng đấu khí tinh thuần sền sệt từ từ lưu động. Loại đấu khí này vốn tràn ngập độc tính, nhưng bị Lưu Ly Liên Tâm Hỏa trường kì thiêu đốt, luyện hóa, tất cả tạp chất đều bị khu trục ra, lưu lại chỉ còn năng lượng đấu khí thuần túy. Năng lượng này, chỉ cần có được thì bất kỳ ai cũng đều có thể đem nó hấp thu mà không hề có tác dụng phụ...
Quầng lửa xanh biếc từ từ tán đi, nhưng mà để bảo đảm an toàn... vẫn có một đoàn trôi lơ lửng ở bên cạnh, tùy thời để Tiêu Viêm sử dụng.
Tinh thần lực cẩn thận phát tán ra, cuối cùng nhẹ nhàng chạm một chút vào nguồn Đấu khí tinh thuần này. Không nhận thấy có gì nguy hiểm, Tiêu Viêm mới đem tinh thần lực từ từ xâm nhập vào trong đó.
Tinh thần lực xâm nhập, hầu như không hề gặp trở ngại. Trong nháy mắt, Tiêu Viêm liền kiểm soát được quyền khống chế nguồn Đấu khí tinh thuần này. Mạnh mẽ đè nén niềm vui sướng trong lòng, tâm thần hắn liền xoay chuyển, chỉ huy cỗ đấu khí tinh thuần này, dọc theo lộ tuyến của công pháp Phần Quyết, nhanh chóng vận hành.
Nương theo sự tuần hoàn của cỗ Đấu khí tinh thuần kia, Đấu khí trong người hắn cũng xoay chuyển càng lúc càng nhanh. Đến cuối cùng, giống như là nổi lên một cơn lốc năng lượng phát ra những âm thanh gào thét kỳ dị.
Cơn lốc năng lượng này, đối với Tiêu Viêm không có chút ảnh hưởng xấu nào. Mà ngược lại, nó đi đến đâu, từng giọt Đấu khí tinh thuần như chất lỏng sền sệt liền thấm xuống. Những chỗ đấu khí tinh thuần đọng lại, một cảm giác thư sướng đến cực điểm từ chỗ sâu kín nhất trong linh hồn của Tiêu Viêm lan ra, làm cho hắn nhịn không được rên rỉ đầy thoải mái...
Cơn lốc đến nhanh mà đi cũng nhanh. Sau khi chảy ra chừng ba mươi giọt Đấu khí, nó chậm rãi tiêu tán. Mà nguồn Đấu khí tinh thuần kia cũng dần dần nhạt đi, cuối cùng phân tán ra, lan khắp tứ chi xương cốt, rồi biến mất không còn dấu vết.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro