Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

thân thiện 🔞

jungwoo luôn là tâm điểm khi em xuất hiện ở nơi đó và những người đàn ông hay phụ nữ đều muốn có được em. nhưng jungwoo là của doyoung và anh sẽ đánh dấu em ấy để họ biết rằng người mà họ đang muốn tán tỉnh đã có chủ rồi.

kim doyoung - anh
kim jungwoo - em
___________________________________

jungwoo luôn thân thiện như vậy khi mọi người mỉm cười với em, em cũng mỉm cười lại với họ, khi họ nhờ giúp đỡ, em sẽ sẵn sàng giúp đỡ họ. em tham gia vào các cuộc trò chuyện và là một chàng trai thân thiện với nụ cười rất tươi, tiếng cười lớn và sự nồng nhiệt của jungwoo khiến ai tiếp xúc với em ấy cũng cảm thấy tích cực. đó là lý do mà doyoung thích ở gần em ấy. jungwoo không sợ con người thật của mình bị bại lộ và chiếm nhiều thời gian trong cuộc sống của mình, nhưng trong một số trường hợp thì em không muốn điều đó lộ ra.

vấn đề là, jungwoo quá hoàn hảo và tất nhiên mọi người đều muốn có được em ấy. ai mà không muốn có được một người mang năng lượng tích cực ở bên mình chứ? và doyoung thì ghét điều đó. anh ghét cái cách mọi người nhìn jungwoo, cách ngón tay họ nán lại quá lâu trên bàn tay của em khi họ bắt tay để làm quen, cách họ làm đôi mắt trìu mến để có thể có được trái tim của jungwoo. nhưng mà em ấy là của doyoung và mọi người dường như không hề biết về điều đó.

hiện tại, họ đang ở một bữa tiệc mừng sinh nhật của một ai đó. có một số món khai vị lạ mắt và rượu champagne đắt tiền. nhưng vào thời điểm này thì jungwoo lại là thứ đáng khao khát nhất ở đây. thậm chí hôm nay còn không phải sinh nhật của jungwoo nhưng hào quang mà em tỏa ra hệt như chủ tiệc của ngày hôm nay. nhưng doyoung chỉ để mắt đến jungwoo nên có lẽ anh không để ý đến cảnh vật xung quanh. thật lòng là doyoung đang gào thét và muốn jungwoo chú ý đến bạn trai của em nhiều hơn thay vì nhìn đi những nơi khác trong bữa tiệc.

mọi người không để ý đến sự tồn tại của doyoung. họ không bao giờ để ý đến anh khi jungwoo đang ở đây. nhưng doyoung cũng không quá bận tâm đến điều đó. thật lòng anh muốn em bé của mình được chú ý ở nơi đông người như này. nhưng điều anh bận tâm là cách mọi người công khai tán tỉnh em ấy. vì vậy mà anh đã đặt tay lên eo jungwoo để mọi người hiểu rằng em đã có chủ. đôi khi doyoung còn trừng mắt nhìn họ như một lời cảnh báo rằng jungwoo là của anh.

điều tồi tệ là jungwoo dường như không để ý mấy đến việc đó. em luôn ở trong bong bóng nhỏ bé của mình, nơi mọi thứ đều màu hồng và lấp lánh. em không bao giờ cố gắng tránh xa họ. thay vào đó, em cười trước những trò đùa của họ và đặt tay lên vai họ, tạo cho họ ảo giác về việc jungwoo có ý với họ. có vẻ như jungwoo cũng đang tán tỉnh lại. tất nhiên doyoung tin tưởng em ấy. doyoung biết đó là tính cách của jungwoo vì em sống rất tình cảm. hầu hết vấn đề này trước đây không khiến anh bận tâm như tối hôm nay. có rất nhiều người lạ và một trong số họ dường như muốn lợi dụng người yêu của anh. anh bắt gặp nhiều người trong số họ cố gắng khiến jungwoo uống nhiều hơn, họ liên tục thúc giục jungwo uống thêm rượu champagne. nhưng jungwoo đã nói rằng em đã uống rất nhiều và dường như không bao giờ nhấp một ngụm nào nữa nên doyoung có nhiều thời gian hơn để đổi đồ uống cho jungwoo bằng một ly nước trái cây. tửu lượng của jungwoo không tốt lắm nên doyoung luôn phải đảm bảo rằng em ấy không uống quá nhiều. có vẻ jungwoo đã uống quá tửu lượng của mình trong đêm nay, khiến em cảm thấy lâng lâng nhưng vẫn cố gắng tỉnh táo. một trong số họ chắc chắn muốn một cảnh phim về việc jungwoo thoát y trên giường và yêu cầu mọi người trong phòng hôn em ấy. điều này đã từng xảy ra từ lâu trước khi doyoung và jungwoo trở thành một cặp. nhưng bây giờ, doyoung luôn ở đây để chăm sóc em ấy và anh đảm bảo rằng jungwoo vẫn giữ được quần áo trên người.

tuy nhiên, bây giờ, doyoung bắt đầu mất kiên nhẫn. anh không phải mất kiên nhẫn với jungwoo mà là với những con cá piranha dường như không có bản năng sinh tồn. doyoung thề rằng sẽ xé đầu họ ra nếu họ chạm vào em bé của anh mà không có sự đồng ý của doyoung. bởi vì thật lòng là jungwoo không muốn họ, em yêu doyoung và doyoung biết điều đó. những người này rõ ràng không phải là mục tiêu của bé nhà anh.

doyoung biết rằng jungwoo mặc bộ tuxedo đó là một ý tưởng tồi, nó khiến em ấy trở nên quá hấp dẫn và chắc chắn là không chỉ riêng một mình doyoung muốn đè jungwoo ngay vào lúc này.

đôi khi jungwoo dành cho anh một cái nhìn yêu thương và cho anh một nụ hôn phớt qua má vì em cũng không thích bị chú ý đến, đặc biệt là trong bối cảnh như thế này. nhưng mà trong trường hợp đang ở trên chiếc ghế sofa ở căn hộ của họ thì đó lại là một câu chuyện khác. nhưng dù sao, doyoung vẫn thích sự chú ý từ jungwoo giống như vậy. jungwoo yêu doyoung và doyoung cũng yêu jungwoo, vì vậy mà doyoung có hơi chiếm hữu em một chút.

giờ thì đừng hiểu lầm doyoung nữa, anh nghĩ jungwoo là một cá nhân riêng biệt và em ấy nên làm mọi thứ em ấy muốn. nhưng thỉnh thoảng, có một giọng nói trong đầu doyoung bảo rằng anh nên chiếm hữu jungwoo một chút vì jungwoo là của anh mà. giống như thể jungwoo thuộc quyền hữu của doyoung vậy và điều đó chẳng có ý nghĩa gì vì em ấy không phải là một vật thể vô hình hay hữu hình. nhưng doyoung lại không thể kiểm soát những suy nghĩ này và ngay lúc này chúng thật ồn ào trong đầu anh.

vì vậy, anh nắm lấy cổ tay jungwoo và kéo em ấy ra ngoài. doyoung hầu như không nhận ra jungwoo đang xin lỗi trước khi họ vào xe, doyoung ngồi vào ghế tay lái. anh ấy căng thẳng, nghiến chặt răng và tất nhiên jungwoo nhận ra điều đó và ngay lập tức lo lắng cho anh người yêu của mình.

"doyoung, anh ổn chứ?" jungwoo lo lắng hỏi và có lẽ điều đó còn tệ hơn. bởi vì jungwoo quá ngây

"ừ, anh xin lỗi, anh chỉ hơi mệt một chút." doyoung cố gắng trả lời nhưng sâu thẳm bên trong anh đang sôi sục như lửa đốt.

anh cảm thấy bàn tay jungwoo đang đặt trên đùi mình và thường thì điều đó giúp anh bình tĩnh lại, nhưng ngay lúc này, nó khiến mọi thứ trong anh tồi tệ hơn.

chuyến đi khá yên tĩnh đối với doyoung và jungwoo đang ngân nga bài hát nhạc pop trên radio cùng với việc nhìn ra ngoài cửa sổ. đôi khi em ấy còn nói rằng đó là một buổi tiệc tuyệt vời với đồ ăn ngon và những người tốt bụng, nghĩ rằng điều đó sẽ làm doyoung vui lên. nhưng không phải vậy, jungwoo như vậy chỉ đang đổ thêm dầu vào lửa và khiến doyoung sắp nổ tung vì tức giận.

sau khi đỗ xe ở bãi đậu xe, họ đi đến thang máy và ngay khi cánh cửa đóng lại, doyoung đè jungwoo vào tường để hôn em ấy thật mạnh.

"anh đã muốn làm điều này với em trong suốt bữa tiệc diễn ra." doyoung thành thật nói khiến jungwoo ngạc nhiên nhưng cũng háo hức hôn lại anh.

"mọi người trong bữa tiệc đó đều muốn làm điều này với em nhưng anh là người hôn môi em ngay lúc này. môi của em chỉ được mình anh hôn." doyoung nói ra những câu từ mà anh đã suy nghĩ trong suốt bữa tiệc, đi kèm là những cái chạm môi đầy mãnh liệt như muốn ăn tươi nuốt sống jungwoo.

jungwoo rên rỉ trong những nụ hôn, em không hiểu hết tình hình nhưng vẫn thích những nụ hôn mà người hôn em là bạn trai của em. nhưng cuối cùng thì nụ hôn cũng dừng lại khi họ đến tầng của mình. nhưng trước khi doyoung mở cửa, anh quay lại nhìn jungwoo, đôi mắt tối sầm và giọng nói trầm thấp.

"em có nhớ những từ an toàn mà chúng ta đã từng nói trước đó không?" doyoung hỏi.

"tất nhiên là có, tại sao anh lại hỏi vậy?" jungwoo đáp lại.

họ không thường sử dụng chúng, nhưng đó là hệ thống về những từ ngữ giúp trấn an người còn lại trong khi họ đang mất kiểm soát và chúng cũng không khó để nhớ. tuy nhiên, thật kỳ lạ khi doyoung hỏi điều đó giữa nơi không có ai. thông thường thì họ sẽ hay nói những từ ngữ ấy trong hoàn cảnh đang ở nơi đông người.

"bởi vì anh sẽ không thể kiểm soát được bản thân mình. vì vậy, làm ơn, hãy bảo an h rời đi ngay bây giờ nếu em không muốn điều gì đó đi quá xa trong tình trạng anh đang mất kiểm soát như bây giờ." doyoung là người trong trạng thái này nên anh sẽ là người rời đi nếu jungwoo không thoải mái.

nhưng jungwoo siết chặt tay doyoung, quyết tâm giữ anh lại. jungwoo đã thoáng thấy khía cạnh này của doyoung từ trước nhưng đây là lần đầu tiên anh bộc lộ nó hoàn toàn và jungwoo muốn ở đây vì anh và anh nhận thức được hàm ý đó.

"hãy ở lại với em." jungwoo nói và chưa đầy 5 giây sau, doyoung đã bước vào căn hộ và kéo jungwoo theo rồi đẩy em vào cửa sau khi cánh cửa đóng lại.

"anh không thể tin là em để họ tán tỉnh em như vậy. anh đã ở đây và em đã dành toàn bộ sự chú ý của mình cho những người đó, cho những tên khốn nạn này và chúng có thể cưỡng hiếp em bất cứ lúc nào." doyoung tức giận cà nhấn mạnh từng câu chữ mà anh nói ra.

"doyoung, họ không-" jungwoo nói nhưng bị doyoung ngắt lời trước.

"im lặng!" doyoung đập tay vào cánh cửa gỗ làm jungwoo giật mình, không phải vì sợ mà là vì ngạc nhiên và vì em thấy được khía cạnh nóng bỏng của doyoung ngay bây giờ.

"em chỉ được nói khi anh hỏi em một câu hỏi trực tiếp hoặc nếu anh cho phép em. em hiểu không?" doyoung gằn giọng nói.

"vâng." jungwoo rụt rè trả lời.

doyoung hài lòng với điều đó nên anh tiếp tục áp môi vào cổ jungwoo hôn và cắn lên lớp da thịt của em. giữa mỗi lần như vậy, anh lại chèn thêm một câu nói và cứ như vậy mà mãi anh vẫn chưa nói xong những gì mình cần phải nói.

"anh sẽ cố gắng nói hết trước em có ý định ngắt lời anh." doyoung nói.

"ưm...em-" jungwoo nói trong khi thở hổn hển.

"em đang đùa anh đấy à?" doyoung túm chặt cằm jungwoo, bắt em nhìn thẳng vào mắt mình.

"trước đó anh đã nói gì, em quên rồi à?" doyoung nói. jungwoo nhìn xuống sàn vì xấu hổ. em đã quá quen với việc nói chuyện, em thích được nói chuyện với doyoung nhưng giờ thì không được phép.

"mở miệng ra." jungwoo nghe lời anh nói vì em không muốn để doyoung phải chờ và khiến anh tức giận nhiều hơn và hành động sau đó là doyoung khạc nhổ vào miệng jungwoo.

"đừng nuốt vội. làm vậy sẽ khiến miệng em bận rộn vì em không thể ngậm miệng lại được." doyoung nói và quay lại chiếc cổ của jungwoo để làm đặt hôn đỏ rực trên đó.

"như anh đã nói..." doyoung kiểm tra xem jungwoo có định nói lại không, nhưng anh không thể và có vẻ như cuối cùng anh đã hiểu được quy tắc của 'cuộc chơi' này.

"những thằng khốn đó muốn em. chúng quá tình cảm và em không thể đẩy chúng ra nhưng mà thật lòng thì nó giống như kiểu em cũng đang muốn chúng vậy." doyoung biết điều đó không đúng. ngay cả khi jungwoo cũng cố phủ nhận bằng việc lắc đầu. jungwoo hoàn hảo của anh sẽ không bao giờ lừa dối anh hay thậm chí nghĩ về điều đó vì họ đang quá yêu nhau, họ tin tưởng và cởi mở về cảm xúc của họ cho đối phương.

nhưng anh vẫn cảm thấy tức giận. anh không thích cách bản thân mình giống như một cái cây ở phía sau khi jungwoo bị nhìn chằm chằm và có quá nhiều bàn tay đang chạm vào đôi tay của em bé nhà anh.

"họ sẵn sàng quan hệ với em nếu em yêu cầu họ ngay trước mặt anh. có lẽ họ cũng  nghĩ em là một con đĩ và em đúng là như vậy. nhưng em chỉ có thể là con đĩ của anh." khi anh nhìn jungwoo lần nữa, có chút nước bọt chảy xuống cằm em. jungwoo không nuốt bất cứ thứ gì, để nước bọt của chính mình hòa vào nước bọt của doyoung cho đến khi không thể giữ lại được và doyoung cười khúc khích trước hình ảnh đó.

"giờ thì em có thể nuốt rồi." doyoung nói và jungwoo cố gắng nuốt chúng nhưng nó lại quá nhiều và em không thể nuốt nhiều như vậy cùng một lúc. em mở miệng ra để giải phóng một chút áp lực từ nước bọt làm nó chảy ướt cổ áo sơ mi của em.

"thật tồi tệ. em đã từng lãng phí quá nhiều tinh dịch của anh, thậm chí không thể nuốt một chút nước bọt như vậy. thật đáng thất vọng." doyoung nói và jungwoo phát ra một tiếng kêu bất an. em muốn trở nên tốt hơn, em muốn tinh dịch của doyoung trong miệng mình, nhưng em cảm thấy mình không xứng đáng với điều đó. tuy nhiên, em sẽ cố gắng chuộc lỗi. doyoung nhìn thấy suy nghĩ của em trên khuôn mặt em, bởi vì khi jungwoo nghĩ gì thì chúng điều sẽ hiện lên hêt trên mặt của em vì vậy mà anh dễ dàng nhìn ra được jungwoo đang nghĩ gì và anh quyết định sẽ rộng lượng cho em ấy một chút.

"gì vậy, babe?" doyoung cố tình hỏi và cho phép jungwoo được nói và em đã không chừng chừ mà cất tiếng.

"em sẽ không lãng phí tinh dịch của anh đâu. nó quá quý giá. anh có thể cho em làm được không?" jungwoo nói với đôi mắt cầu xin. em gần như trông ngây thơ khi yêu cầu được blowjob cho doyoung và khi doyoung nghe vậy, anh chỉ muốn phánhát cái hậu huyệt của jungwoo ngay bây giờ.

"vậy thì cứ làm đi. chứng minh cho anh xem về những gì em đã nói.” doyoung đồng ý và jungwoo liền quỳ xuống ngay lập tức, háo hức cởi khóa quần của doyoung. nhưng trước khi em kịp kéo quần doyoung xuống, tóc em đã bị doyoung giật mạnh.

“nhưng nếu một giọt rơi ra khỏi miệng em, em sẽ phải hối hận, jungwoo.” mắt doyoung rực lửa làm jungwoo nuốt nước bọt. em sẽ cẩn thận hơn nữa để không làm hỏng mọi chuyện. em không muốn thấy hình phạt gì nữa. tuy nhiên, doyoung không thả tóc em ra, thay vào đó, anh ấn mặt em vào háng mình và jungwoo chỉ có thể rên rỉ trong khi ngậm lấy miếng vải, nơi bao bọc thức to lớn của doyoung.

“anh thất vọng khi em không thể làm gì ngay cả việc dùng tay để cởi quần của anh, em chỉ nhận những gì anh cho em như một con đĩ ngu ngốc. hoặc có lẽ cuối cùng em không thực sự muốn dương vật anh?” doyoung khiêu khích và đúng là jungwoo cảm thấy ngu ngốc, vì em đã không thể suy nghĩ thấu đáo. nhưng em không muốn doyoung nghĩ rằng em không muốn blowjob cho anh nên em phải dùng tay. việc giữ thăng bằng như vậy hơi khó và điều duy nhất giúp em không ngã là doyoung giữ chặt tóc em. khi em giải phóng dương vật cho doyoung, nó đã cứng và em không đợi mà đưa miệng vào, lúc đầu chỉ định mút đầu khuất và hôn nhẹ lên nó, nhưng như vậy rõ ràng là không đủ với doyoung. em nghẹn ngào, cố gắng ngậm thật sâu vào khiến nước bọt chảy xuống cằm em, giống như trước đó. tuy nhiên, doyoung đang dần mất kiên nhẫn, vì anh không thật sự thỏa mãn và anh bắt đầu nắm lấy đầu jungwoo và đưa đẩy liên hồi vào miệng của jungwoo.

"rên rỉ như một con chó cái đang động dục chỉ vì blowjob cho anh. em thật ngốc nghếch và anh thậm chí còn chưa chơi cái mông nhỏ của em." doyoung siết chặt tay. anh cảm thấy thôi thúc muốn chiếm hữu jungwoo và jungwoo tội nghiệp khi em phải chấp nhận tất cả. bắt đầu có những giọt nước mắt rơi trên mặt em, trong em bây giờ thật xinh đẹp và doyoung chỉ có thể xuất tinh khi nhìn thấy cảnh tượng này.

“anh sẽ giữ dương vật của anh bên trong em cho đến khi tất cả các lỗ trên người em đều có hình dạng giống dương vật của anh.” doyoung nói làm jungwoo rên to hơn. em muốn chạm vào mình quá nhưng không muốn làm doyoung buồn. em không thể chờ để có dương vật của anh trong cơ thể mình. nhưng mà em biết mình chắc chắn sẽ có được nó vì doyoung cũng ham muốn giống em mà.

"chỉ có dương vật của anh mới có thể làm điều đó với em, đúng không? em đúng là một con điếm, có lẽ bất kỳ dương vật nào cũng có thể làm được điều này?" doyoung rút ra khỏi miệng em để nghe em giải thích trong giọng nói nghẹn ngào.

"chỉ...chỉ của anh thôi, doyoung." jungwoo thở hổn hển nhưng điều đó không ngăn cản doyoung mạnh bạo với em ấy một lần nữa.

"đó là những gì anh nghĩ em sẽ nói và cái miệng này chỉ có thể là của của anh thôi." và để chứng minh cho quan điểm của mình, anh xuất tinh vào bên trong miệng jungwoo mà không báo trước. jungwoo gần như ho sặc sụa. nhưng em là một chàng trai ngoan, em cần phải nuốt mọi thứ mà doyoung trao cho em. em buộc mình phải hít thở chậm trong khi nuốt, mùi vị tanh nồng và mặn mà và hương vị trên lưỡi em khiến dương vật của chính em giật giật trong quần. em cần phải xuất tinh. em nhìn lên với đôi mắt cún con, em nghĩ là mình sắp khóc nữa rồi và doyoung cười khúc khích.

"anh đoán là em xứng đáng được thưởng vì đã chứng minh được những gì em nói." doyoung nói với em làm jungwoo rung lên. phần thưởng dành cho những chàng trai ngoan, điều đó có nghĩa là em đã là một chàng trai ngoan khi làm theo những gì doyoung muốn. jungwoo đang mỉm cười, nhưng nụ cười của em chợt biến mất rất nhanh khi doyoung đặt chân lên cậu bé đang được bao bọc bởi chiếc quần dài và quần lót. doyoung vẫn đi giày nên hơi đau một chút và jungwoo rên rỉ. nhưng cuối cùng thì em cũng được chạm vào nơi mà em khó chịu nãy giờ.

"sao vậy em yêu? em không chịu được à?" à thực sự thì ngay cả với doyoung thì điều đó cũng hơi tệ nếu jungwoo dám làm thế với anh. nhưng jungwoo vẫn nói dối rằng em ấy không thấy đau. em thậm chí còn lắc hông để tìm kiếm khoái cảm từ sự đụng chạm này. jungwoo đang đau, em cần được chạm vào, nhưng doyoung không cử động nữa, anh chỉ tạo chút áp lực nhẹ nhưng như vậy là không đủ và doyoung đã nhìn thấy sự mong đợi trong ánh mắt của jungwoo.

"đừng nghĩ là anh sẽ làm hết mọi việc." doyoung hiểu rằng em ấy phải làm việc để được giải thoát, như thể miệng em ấy vừa không hoạt động vậy. nhưng jungwoo sẽ không phàn nàn, thay vào đó, em nghiến chặt chân hết mức có thể trong tư thế này. sự tiếp xúc thô bạo, giữa quần và giày. nó không hề thoải mái chút nào. sàn nhà thì cứng như cậu bé của em và em có thể sẽ bị đau đầu gối sau khi dành nhiều thời gian cho việc quỳ dưới chân doyoung như lúc này. jungwoo để mọi tiếng rên rỉ thoát ra khỏi miệng mình. em muốn nhắm mắt lại, nhưng chính cảnh tượng đó lại kích thích em. doyoung nhìn xuống em và cau mày khi thấy jungwoo tiến lại gần, anh cảm thấy hào phóng và ấn mạnh chân mình vào cậu bé yếu ớt ấy. chỉ cần thế là jungwoo đã xuất tinh vào quần lót của em. em vùng vẫy khỏi chiếc giày và ngã xuống sàn trong tiếng khóc. doyoung đá nhẹ vào xương sườn của em, cũng chỉ vì để khẳng định sự hiện diện của mình và anh không hề làm em ấy đau. nó chỉ đơn giản là tình cảm của anh dành cho em nhưng mà theo một khía cạnh khác.

"em chưa xong với anh đâu, em yêu." sự ngọt ngào của biệt danh và giọng điệu của anh không ăn nhập với nhau, nhưng điều đó chỉ khiến anh nghe có vẻ nóng bỏng hơn. doyoung cho jungwoo một phút để lấy lại bình tĩnh nhưng đó là tất cả những gì em ấy nhận lại được.

“ngồi dậy đi. anh không rảnh cả đêm đâu.” đó là một lời nói dối, anh có thể dành toàn bộ thời gian trong đêm nay và nhiều đêm khác cho jungwoo. hôm nay là cuối tuần nên họ có thể ngủ nướng và vui vẻ một chút.

jungwoo vùng vẫy nên doyoung đành thở dài trước khi bế em ấy theo kiểu công chúa trên tay.

"em đúng là công chúa mà." lần này, anh không nói bằng giọng trầm thấp mà bằng giọng trìu mến. nếu hình tượng của anh tan vỡ một chút thì sao? họ có thể nghỉ ngơi trong một lần lâm trận. doyoung không nói dối khi anh nói rằng jungwoo chưa xong với anh, nhưng anh cũng nhận thức được giới hạn của họ và anh không muốn thúc ép em ấy quá nhiều. đúng vậy, anh vẫn hơi tức giận và bực bội, nhưng anh sẽ không để việc ghen tuông quá mức của mình làm đau jungwoo. jungwoo luôn là sự ưu tiên của anh và anh đã gần như tan chảy khi người trẻ hơn dụi mũi vào cổ của anh. thật mềm mại và đầy tình yêu.

anh đưa jungwoo vào phòng ngủ và họ ôm nhau thêm một chút trên giường. doyoung nghịch mái tóc mềm mại của jungwoo, thì thầm những lời khen ngọt ngào vào tai em. khi cả hai đã đủ bình tĩnh, doyoung quyết định nói về những gì anh muốn làm tiếp theo. anh muốn chắc chắn rằng jungwoo đồng ý với điều đó. sự đồng ý của em ấy quan trọng hơn những điều mà anh đang suy nghĩ. họ đã nói về sở thích và những điều không nghiêm túc của họ nhiều lần rồi, nhưng tất nhiên họ không phải lúc nào cũng phải đồng ý, đó là lý do tại sao doyoung muốn nghe về cảm xúc của jungwoo ngay lúc này. có lẽ anh cũng nên làm như vậy khi họ về nhà, nhưng lúc đó anh đã quá mù quáng. anh biết jungwoo sẽ sử dụng từ an toàn của mình nếu điều đó quá đáng, nhưng anh vẫn hơi thất vọng về bản thân vì hành vi của mình. tuy nhiên, anh sẽ không để điều đó xảy ra nữa.

"này em yêu, em có muốn thêm hiệp thứ hai không?" doyoung hỏi trong khi jungwoo đang rên rỉ.

"được rồi doyoung, làm ơn. em cần anh vào trong em lúc này." để minh họa cho lời nói của mình, em bắt đầu cọ xát vào đùi của anh làm doyoung cười khúc khích.

"chậm lại nào, cưng à. chúng ta cần nói chuyện trước.” doyoung cố nói mặc dù là anh cũng đang rất muốn đè em ra chơi nát, jungwoo ngẩng đầu nhìn vào mắt anh, cảm thấy điều đó quan trọng hơn.

“nói cho em biết đi, là anh muốn gì?" jungwoo nói.

"anh muốn đánh dấu em.” doyoung thẳng thừng nói.

“em hiểu rồi, ý anh là anh muốn chiếm hữu em, có phải không?” doyoung im lặng. anh biết là jungwoo hiểu được ý của anh.

“không sao đâu, thỏ con. em thích khi anh nói em là của anh và đánh dấu em. em cảm thấy mình quan trọng đối với anh." jungwoo nói.

"tất nhiên rồi, em quan trọng với anh! em là cả thế giới của anh và anh không muốn người khác đến gần em." doyoung nói trong khi vuốt ve cánh tay em một cách nhẹ nhàng, chỉ để cảm nhận làn da của em.

"em biết là anh sẽ không bao giờ để ai chạm vào em như anh đâu. em biết đôi khi em vô tình, nhưng em chỉ để mắt đến anh thôi." có quá nhiều tình yêu trong đôi mắt của jungwoo, không đời nào doyoung có thể nghi ngờ lời em nói.

"anh biết mà cưng, anh biết mà. anh tin em. nhưng anh không tin họ." doyoung nói.

"được rồi, vậy thì cho họ thấy em đã thuộc về anh rồi. anh muốn đánh dấu em thế nào đây, anh yêu?" jungwoo nói với giọng gợi tình và doyoung suy nghĩ một lúc. anh đã có một ý tưởng khá độc đáo, nhưng anh hơi sợ rằng nó sẽ quá đáng với jungwoo.

"hickeys hoặc có thể là vết bầm tím vì ôm em chặt và..." thay vì nói, anh với lấy điếu thuốc trên tủ đầu giường. jungwoo cau mày một lúc trước khi hiểu ra và mắt em mở to.

"ồ." jungwoo cảm thán và doyoung không biết phải diễn tả âm thanh đó như thế nào.

"anh xin lỗi, anh hơi quá đáng lắm. anh sẽ hút nó sau." jungwoo không thích ý tưởng chờ đợi để xem doyoung hút thuốc. anh không thường làm vậy, chỉ khi anh quá căng thẳng hoặc quá nóng nảy thì anh mới làm vậy.

"không. hút thuốc ngay đi, và dùng em làm gạt tàn thuốc cá nhân của anh. làm ơn." jungwoo nói và điều đó làm doyoung có phần bất ngờ.

"được thôi." doyoung nói.

"nhưng mà đừng để lên mặt em nhé." jungwoo nói.

"đừng lo. anh sẽ không bao giờ để lại dấu vết trên khuôn mặt xinh đẹp của em đâu." doyoung nói trong khi jungwoo hôn vào xương quai hàm của anh.

"ngoài ra, em cũng có thể xin một điếu chứ?" jungwoo nói khiến doyoung nhướng mày ngạc nhiên. anh thật lòng không muốn bé nhà mình tập tành hút thuốc vì anh.

"nhưng em không được hút thuốc, jungwoo." doyoung nói.

"em biết, nhưng em cũng muốn thử cảm giác đó vì em là của anh mà, em muốn trải nghiệm những gì anh đang làm." jungwoo nói làm doyoung cảm thấy nóng trong người với lời nói đầy khiêu khích ấy.

"em là của anh." và với điều đó, anh đòi hôn môi jungwoo thật mạnh. doyoung không thể kiềm chế được ngọn lửa bùng cháy trong bụng anh. đủ rồi, trò chuyện như vậy là đủ rồi và cả hai rời môi đi vì bị vướng víu bởi những lớp vải trên người họ.

"vì em đã quyết định trở thành một con điếm bẩn thỉu và xuất tinh vào quần của mình, nên hãy cởi đồ em ra hết đi." với lời nói đó. chẳng mấy chốc mà jungwoo đã khỏa thân và nằm xuống giường. không còn gì cản trở nữa, doyoung đã có một cơ thể mà anh có thể tùy tiện để lại những dấu vết đỏ tím ở trên đó và anh ấy đã làm vậy. doyoung mút những vết bẩn khắp nơi, từ cổ đến bên trong đùi và khắp thân em.

“bọn họ không có quyền chạm vào em. anh sẽ xóa điều đó khỏi làn da của em nếu không thì anh sẽ cảm thấy thật kinh tởm." doyoung nói trong khi jungwoo đang quằn quại dưới thân anh. em nhạy cảm và sự kích thích khiến em lại cứng lên. em giờ đây gần như mất nhận thức khi mắt em nhắm nghiền và em không thấy điều gì xảy ra khi doyoung lật người em nằm sấp, để lộ lưng và mông em. em hét lên vì ngạc nhiên khi doyoung ngồi thoải mái trên mông em. nó không đầy đặn lắm nhưng mà với doyoung thì nó vẫn ngon và anh vuốt ve tấm lưng trần của jungwoo.

“em đẹp quá.” doyoung dành lời khen cho jungwoo.

doyoung luôn yêu tấm lưng của em và gần như sắp tôn thờ nó. từ vai đến cái hõm venus ngay phía trên mông em. cảnh tượng này thật tuyệt vời. toàn bộ làn da mịn màng và một đường cong hoàn hảo. có những vết hôn mờ và nó chỉ làm cho jungwoo đẹp hơn. anh hôn nhẹ lên nó, không muốn phá hủy nó ngay bây giờ. jungwoo xứng đáng với mọi thứ, cả sự thô ráp và sự mềm mại. đó là một sự nghỉ ngơi tuyệt vời cho người trẻ tuổi thích nhận được sự chú ý. jungwoo thư giãn dưới sự đụng chạm của anh. đôi bàn tay xoa bóp em và đôi môi lần theo đường rãnh trên lương em. sau một lúc, em không cảm thấy gì nữa và mắt em mở to khi nghe thấy tiếng bật lửa. jungwoo nổi da gà vì sự mong đợi và chuyện gì tiếp theo có thể xảy ra. em không thể nhìn thấy doyoung nhưng em nghe thấy anh ấy rít một hơi dài.

"anh không thể chờ đợi thêm nữa để có thể hủy hoại em." doyoung nói khi anh rít một hơi thuốc lá thật dài.

có điều gì đó đen tối trong giọng nói của anh và jungwoo cảm thấy tro tàn rơi xuống lưng mình. nó không nóng nhưng hơi nhột, đó như thể là một lời cảnh báo. bởi vì chẳng mấy chốc, doyoung nắm lấy bả vai em và em dần cảm thấy bỏng rát. jungwoo lại hét lên, nhưng lần này là vì đau. em cảm thấy doyoung ấn điếu thuốc vào lưng của mình. em ngửi thấy mùi da đang cháy. em choáng váng nhưng em không thể cử động được. em đang bị mắc kẹt bên dưới cơ thể doyoung. ngay cả khi em mong đợi cơn đau một lần nữa, nó vẫn đau khi điếu thuốc chạm vào một điểm khác. em thốt lên một tiếng hét, kèm với đó là tiếng khóc và rên rỉ. em cảm thấy như vậy là quá nhiều, bộ não em không hiểu phải phản ứng như thế nào. bởi vì nó mang lại cảm giác dễ chịu nhưng vẫn đau đớn. em mất tập trung khi doyoung đẩy mạnh hông mình vào mông em. doyoung vẫn còn mặc quần áo, nhưng cảm giác vẫn thật tuyệt. jungwoo cảm thấy mình như bị lợi dụng, em thấy mình như một món đồ chơi và chỉ ở đây để làm vui lòng doyoung. em cảm thấy bị sở hữu, muốn dấu vết của doyoung để lại ở khắp mọi nơi. nhưng như thế vẫn chưa đủ. jungwoo cảm thấy choáng váng và mất trí, nhưng em vẫn muốn doyoung đánh dấu mình và ngược lại, em muốn cả hai hòa làm một với nhau. em đưa tay túm lấy doyoung khi điếu thuốc của anh giờ chỉ còn là một mẩu thuốc.

"ưm...ưm." jungwoo không thể nói. em hầu như không thể cử động, nhưng em quyết tâm muốn doyoung hiểu em đang làm gì. tất nhiên là anh hiểu, vì vậy mà anh đã giúp jungwoo quay người lại và ngồi vào đầu giường. jungwoo nghiến răng khi cảm thấy gỗ cứng chạm vào làn da mới bị bỏng của mình. doyoung lấy một điếu thuốc khác và châm lửa trước khi hít một hơi. jungwoo lúc này như bị thôi miên, em cảm thấy bạn trai mình thật nóng bỏng và cũng rất quan tâm em, bởi vì anh đảm bảo quay đầu để thổi khói khiến nó không thể chạm tới em bé của anh. anh ngồi lên đùi jungwoo, đối diện với em và đưa cho em một điếu thuốc.

“tiến lên nào em yêu, hãy đánh dấu anh đi.” jungwoo hơi do dự một chút. em phải lựa chọn nên để lại dấu ấn ở đâu và em quyết định chọn để lại dấu bên trong cánh tay mình. em nhẹ nhàng nắm lấy tay doyoung, hôn nhẹ cổ tay anh trước khi vòng ra sau gáy và hôn dọc theo cánh tay anh. khi chạm đến vai anh, jungwoo ấn điếu thuốc vào cánh tay ấy. doyoung rít lên và túm tóc em để giữ bình tĩnh. jungwoo kinh ngạc khi nhìn làn da ửng đỏ. jungwoo lại nhét điếu thuốc vào miệng doyoung để anh có thể rít thêm một hơi nữa và jungwoo ngọt ngào vẽ một trái tim lên người mình yêu.

thay vì hình xăm, họ có vết bỏng đầy ngọt ngào và họ vẫn trân trọng chúng. doyoung giờ đã bình tĩnh hơn sau hai điếu thuốc và jungwoo vẫn đang rất ham muốn, họ lại bắt đầu hôn nhau, khám phá miệng nhau bằng lưỡi một cách thật chậm rãi, gợi cảm và đầy tình yêu.

cuối cùng doyoung cũng cởi bỏ quần áo. hai cơ thể trần trụi áp vào nhau. doyoung dành thời gian để mở rộng cho jungwoo bằng một lượng chất bôi trơn vừa đủ. anh đã chịu đựng đủ cho ngày hôm nay rồi, bây giờ anh chỉ muốn làm tình với em ấy.

vẻ đẹp trong việc tận hưởng mọi chuyển động và họ có thể cảm nhận mọi thứ. sự ma sát giữa dương vật của doyoung vào hậu huyệt của jungwoo. không có gì cản trở giữa họ. giờ đây chỉ có cảm xúc và ham muốn. cơ thể đẫm mồ hôi của họ ép vào nhau và di chuyển khi những đợt khoái cảm tràn vào họ một cách chậm rãi và sâu lắng. căn phòng tràn ngập mùi tình dục và tiếng rên rỉ của jungwoo vang vọng lại. đôi chân dang rộng của jungwoo quấn quanh vòng eo săn chắc của doyoung để giữ em không di chuyển quá xa. họ nắm tay nhau và hôn nhau một cách mãnh liệt. tuy đã làm điều này thường xuyên nhưng mỗi lần tiếp xúc như vậy vẫn làm họ có cảm giác đầy hứng tình và ham muốn.

cuối cùng doyoung lại xuất tinh vào bên trong jungwoo một lần nữa, biến em thành của anh và jungwoo cũng bắn ra dính lên bụng của cả hai. họ giữ nguyên tư thế một lúc, tận hưởng âm thanh của tiếng tim đập. doyoung nắm tay jungwoo trong tay mình nhưng anh không nhìn em. ngay cả khi anh vẫn đang nghĩ về những gì đã xảy ra trước đó.

"anh cá là một chiếc nhẫn sẽ khiến họ tránh xa em đó babe." doyoung thì thầm và anh nghĩ về chiếc nhẫn ở phía tủ quần áo và có lẽ đó không phải là một ý tưởng tồi. anh không thấy mắt jungwoo ngấn lệ khi anh nghĩ về chiếc hộp mà mình giấu ở trên cùng tủ quần áo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro