chương 2
Sau khi dồn chút sức lực cuối cùng để tele về phòng . Tôi ngã xuống sàn , không thể nhúc nhích được tí nào . Với người bình thường họ dùng mana để sử dụng ma thuật . Còn tôi là dùng thể lực của bản thân , tuy nhiên cơ thể tôi lại quá yếu để có thể sử dụng nhưng thứ phản lại quy luật tự nhiên . Tên Hiroshi gì đó cũng vậy thôi . Hắn đã đánh bài chuồn để bảo toàn chút mana cuối cùng nhưng vẫn cố tỏ ra ngầu lòi . Tôi có thể cảm nhận được mà , còn lâu mới làm màu được với tôi . Nhưng giờ làm sao để treo lên giường được đây , để người hầu nhìn thấy cảnh này thì phiền lắm . Ít nhất thứ tôi có thể làm lúc này là cố gắng leo lên giường ngủ như không có gì sảy ra . Nhưng cái gì tới rồi cũng sẽ tới thôi .
Tiếng cửa mở ra
- Xin lỗi cô chủ hôm nay tôi tới muộ...
CÔ CHỦ !
Cô hầu vội chạy tới bế tôi lên giường . Sau đó thì đủ các hành đồng như sờ trán sờ má sảy ra . Tôi không sốt đâu mà sờ dữ vậy . Sau khi không phát hiện được gì thì cô hầu vội chạy đi ra ngoài làm gì đó . Chắc là gọi bác sĩ . Một lúc sau thì mẹ tôi chạy vào , bà ấy làm gì ở đây mà tới nhanh vậy .
- Yuuko ,có chuyện gì sảy ra vậy con . Con có sao không .
Lúc này tôi mệt lắm rồi , mắt tôi dần nhắm lại và chim vào giấc ngủ .
-------------------------
Sau khi tỉnh dậy thì có chị Azami ngồi cạnh giường , tôi khá bất ngờ ,
- Hôm nay em đã làm những gì nói chị nghe nhanh . ( Azami )
Tôi hất chăn ra vì nóng và ngồi dậy . Trước còn mệt lắm mà sao giờ lại lại cảm giác như không có gì sảy ra vậy nhỉ . Cơ thể tôi có rất nhiều điều kì lạ mà hôm nay tôi mới để ý được .
Thấy tôi im lặng vậy Azami nói tiếp
- Bác sĩ bảo là em vận động quá sức nên mới ngất xỉu . Rốt cuộc em đã làm cái gì vậy . ( Azami )
- Em chỉ đi kiếm chút đồ ăn thôi .
- Đồ ăn ? Người hầu đâu sao em phải kiếm ? ( Azami)
Tôi kể cho bà chị một câu chuyện dựa vào việc không tìm được ai . Bà chị nổi khùng lên chạy ra ngoài . Tôi cũng chạy theo xem sao . Chạy ra tới sảnh chính thấy chị và mọi người đang cãi nhau ở đó .
- Con đã nói là phải để người lại rồi tại sao lại không còn ai ở đây ? ( Azami )
- Con bình tĩnh nghe ta nói nào ( Cha )
- Tất cả đều biết cơ thể Yuuko rất yếu vậy tại sao lại bỏ mặc con bé mà gọi hết người hầu đi . ( Azami )
Ngồi nghe một lúc thì tôi cũng hiểu được phần nào . Đại khái là hôm nay gia định tôi được nhà vua giao cho trọng trách tổ chức tiệc gì gì đó nhưng lại thiếu nhân lực vậy nên phải gọi tất cả mọi người qua . Bà chị đã nói là để người lại chăm sóc tôi nhưng cha mẹ lại yêu cầu đi hết . Đó là lý do tôi tìm khắp nơi không thấy ai . Nghe xong rồi tôi chuồn thôi . Ở lại bị lôi vào thì mệt lắm .
Nhờ có sự kiện hôm nay tôi mới thấy điều nghịch lý ở tôi . Khả năng tấn công vật lý của tôi rất mạnh nhưng bù lại cơ thể lại rất yếu về khoản chịu đựng . Bình thường nếu ai có sức mạnh cơ bắp thì họ sẽ hoàn hảo về tấn công và phòng thủ . Còn tôi thì như chơi game bỏ hết hp lẫn phòng thủ cộng hết vào tấn công . Khi luyện tập tôi cũng chỉ tập kiếm gỗ vậy nên nó không hề khiến tôi tốn nhiều sức . Vì vậy mà tôi không hề nhận ra giới hạn của bản thân . Về khoản ma thuật , tôi chỉ xài mấy cái cơ bản thì không hề tốn sức nhưng nếu nâng cao hơn nó sẽ tốn dần theo cách dùng . Đúng là một cơ thể rắc rối , vừa mạnh như hack nhưng cũng yếu như sên .
Sau khi nói chuyện ổn thoả , cơ mà với họ thôi chứ bỏ đói tôi cả buổi nhưng chả thấy nói gì với tôi tiếp . Đúng là cuộc đời con ghẻ khổ vậy đấy . Sau bữa tối tôi lại về phòng khoá chặt cửa lại và tele tới chỗ lúc sáng .
Vừa xuất hiện thì đã thấy tên Hiroshi ngồi ngủ gật trên cành cây .
- Tên kia , người làm trò gì trên đó vậy hả .
Nghe tôi gọi thì hắn ta giật mình ngã xuống đất .
- Giờ mới tới hả , anh chờ nhóc lâu lắm rồi đấy . ( Hiroshi )
- Chờ tôi ?
- Ta biết kiểu gì nhóc cũng tới tìm ta mà . ( Hiroshi )
Không hẳn , tôi đã có linh cảm hắn cũng sẽ tới đây vậy nên tôi đã tới đây .
- Xem ra có chung suy nghĩ đấy . Bắt đầu luôn chứ .
- đồng ý luôn ( Hiroshi )
- Khoan !!!!!
Hắn định vào đánh luôn nhưng mà tôi cản lại luôn .
- Ngươi bao nhiêu tuổi rồi ?
- Anh 8 , nhóc thì sao . ( Hiroshi )
- Thế đừng có gọi tôi là nhóc , cậu cũng bằng tuổi tôi thôi.
- Ồ , xin lỗi nha , tại cậu nhỏ con quá . ( Hiroshi ) - hắn vừa nói vừa cười mỉa tôi .
Bực rồi nha ! Tôi lôi cây kiếm gỗ ra đánh luôn . Hắn cũng lấy ra một cái gậy và đánh trả . Hai đứa lao vào đánh nhau như mấy bộ phim võ thuật ching chong . Tuy nhiên về khoản này tôi có vẻ nhỉnh hơn hẳn . Rất nhanh tôi đã chiếm được ưu thế . Hiroshi bị ám đảo thì cũng cố gắng tìm điểm sơ hở của tôi để tấn công . Tuy nhiên điều đó là không thể . Vì tôi biết tôi không có khả năng phòng thủ , vậy nên tôi đã cố gắng không để lộ bất cứ sơ hở nào . Nếu không thì chỉ cần một đòn là tôi đủ gục ngay . Nhân lúc hắn còn cố gắn tìm sở hở thì tôi gạt chân hắn , bị bất ngờ hắn ngã ra sau . Tôi đánh cây gậy của hắn văn ra xa . Và ngay sau trong vô thức tôi đã ngồi lên bụng hắn và dơ kiếm lên đập liên tục vào đầu . Hiroshi cũng chỉ biết đưa tay ra che đầu và chịu đòn . Đánh được hồi thì tôi dừng đánh và bắt đầu thở . Mệt thật đấy , tuy nhiên cảm giác như xả được cơn giận thật thoải mái . Thấy tôi dừng lại Hiroshi mặt đầy vết thương tích vội tóm lấy hai tay tôi đè ngữa tôi ra . Chết ! Lơ là cảnh giác rồi .
- Tóm được rồi nha , giờ cậu có muốn trăn trối gì không ? ( Hiroshi )
Hắn cười nhẹ sau khi đã khoá được hai tay tôi. Không thể thoát được , nhưng cái mặt của hắn thấy rõ ghét mà . Tôi co chân lại đạp vào bụng Hiroshi . Hai tay của hắn buông ra và ngã xuông người tôi . Hắn nặng quá , đau hơn là mặt hắn rơi vào mặt tôi và ôi cái mũi tôi .
- Đau quá , tránh ra ngay cậu nặng quá .
Bị tôi đạp trung phần dạ dày nên khó khăn lắm Hiroshi mới nhấc mình lên và nằm gục bên cạnh tôi .
- Sao nhìn nhỏ con mà cậu mạnh dữ vậy . ( Hiroshi )
- Nhỏ con ! Thích ăn đập nữa không ?
- Thôi cho tôi xin , đau lắm ! ( Hiroshi )
Tôi ngồi dậy và kể cho Hiroshi về sức mạnh của tôi và cơ thể yếu ra sao . Dù mới gặp nhưng tôi lại có cảm giác cậu ấy rất đáng tin và tôi có thể làm bạn . Hiroshi cũng kể với tôi hoàn cảnh của cậu ấy .
------------
Hiroshi cũng được sinh ra trong gia đình quý tộc . Tuy nhiên cậu bị vứt bỏ ngay khi vừa sinh ra vì gia đình đã sợ hãi phải chịu tai tiếng . Bởi vậy nên cậu không hề có họ . Thật may mắn đã có một ông lão sống trong rừng nhìn thấy cậu và nhặt về nuôi . Ý thức của cậu ấy có ngay khi cậu được sinh ra . Có vẻ cũng giống tôi là người chuyển sinh nhưng tôi lại không có được ý thức sớm vậy . Khi tôi có thể biết được mọi thứ thì cũng 3 tuổi rồi . Vậy nên tôi không hề biết những gì đã sảy ra trước đó . Nghe đâu kiếp trước cậu ấy là một trên otaku gì đó đúng như trong mấy bộ ln . Còn tôi thì phải dấu , tôi cũng chém gió đại là đứa con gái nào đó thôi . Chứ nếu biết sự thật ra sao thì ngại lắm . Tôi cũng không muốn bị chọc quê đâu . Và khi Hiroshi lên 7 , ông lão nuôi cậu cũng mất vì tuổi già . Từ đó cậu trở thành một tên côn đồ sống bằng nghề trộm vặt . Trong một năm với sức mạnh của mình Hiroshi đã đánh bại nhưng đứa vô gia cư khác và nhận chúng làm đệ . Đúng chất bọn đầu đường xó chợ mà .
----------------
Đây là lần tiên tôi có người nói chuyện . Nếu theo như ln thì chắc chắn đây sẽ là người bạn chí cốt rồi . Vậy nên tôi cũng hỏi luôn .
- Cậu có muốn làm bạn tập với tôi không ?
- Bất ngờ nha ! Lần đầu tôi thấy có đứa con gái chịu mở lời trước như cậu đấy . ( Hiroshi )
- Thế có làm không hay tôi tìm người khác .
+ Hiroshi cũng ngồi dậy và cười lớn
- Cậu biết rõ nếu tôi từ chối cậu sẽ khó có thể tìm được ai khác mà . Năn nỉ tôi đi tôi sẽ đồng ý ( Hiroshi )
Á ! Tên khốn này tính chơi tôi . Nhưng cậu ấy nói đúng , nếu Hiroshi từ chối thì rất khó để tìm được người nào khác . Nhưng mà bắt một đứa con gái phải năn nỉ cầu xin sự đồng ý à . Mơ đi nha
- Cậu cũng vậy thôi . Cậu nghĩ tìm được người khác để làm bạn tập à .
- Hahaha ! Lần này tôi thua cậu . Tôi vậy làm bạn nha . ( Hiroshi )
Hiroshi đứng dậy và đưa tay ra , tôi cũng đưa tay cho cậu ấy kéo tôi dậy .
- Chiếu cố cho mình nha Hiro !
+ Tôi nghĩ cắt bớt cái tên cậu ta lại cho dễ gọi . Nhưng mà Hiro cũng nghĩ vậy .
- Cậu cũng vậy , Yuu !
---------------------------
Spoli cho mấy ae đọc bản cũ thì hiro cũng nói phét về tiền kiếp nha .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro