Anh Thích Em... Bằng Gà Rán
Minjeong đang ngồi trong quán cafe cố gắng tập trung vào bài luận. Đột nhiên một túi giấy được đặt trước mặt cô.
Cô ngước lên thấy Doran đứng đó vẻ mặt đầy nghiêm túc.
"Cái này cho em."
Minjeong chớp mắt.
"Gì đây ạ?"
"Gà rán. Hôm qua em nói muốn ăn."
Cô mở túi ra đúng là gà rán thật. Nhưng khoan... sao lại có đến ba phần?
"Anh định nuôi em thành heo à?"
Doran nhún vai.
"Không phải. Anh chỉ muốn nói là anh thích em."
"Bằng... gà rán?"
"Ừm."
Minjeong im lặng nhìn.
Ừ thì, cũng đáng yêu đấy. Nhưng mà... lần đầu tiên cô thấy có cách tỏ tình thật lạ như này.
Minjeong nhìn xuống túi gà rán trước mặt rồi lại ngước lên nhìn anh. Doran vẫn đứng đó đôi mắt chân thành nhưng không giấu được vẻ căng thẳng.
"Anh... nói thích em bằng gà rán?" Minjeong nhướng mày cố kìm nén nụ cười.
Doran gật đầu như thể điều đó là hiển nhiên. "Ừm."
Minjeong thở dài lấy một miếng gà ra khỏi túi cắn một miếng nhỏ. Vị giòn tan lan trên đầu lưỡi mang theo cả sự ấm áp kỳ lạ mà cô không biết gọi tên. Cô khẽ lắc đầu.
"Thế này thì chẳng phải anh đang dụ dỗ em sao?"
Doran nghiêng đầu mắt sáng lên.
"Vậy em có bị dụ không?"
Minjeong giả vờ trầm ngâm nhìn túi gà rán đầy ắp trước mặt.
"Cũng khó nói lắm."
Doran khẽ cười kéo ghế ngồi xuống đối diện cô. Anh chống tay lên bàn nhìn Minjeong chăm chú. "Thích một người không cần phải phức tạp. Anh biết em thích gà rán nên anh mua cho em. Anh thích em nên anh nói ra. Chỉ vậy thôi."
Minjeong thoáng sững người. Cách anh nói đơn giản như vậy nhưng lại khiến tim cô lỡ một nhịp.
Cô cụp mắt xuống ngón tay vô thức vân vê lớp giấy gói trong túi. Một hơi ấm len lỏi trong lòng nhẹ nhàng nhưng đủ để làm rung động.
"Anh biết không? Cách tỏ tình của anh đúng là không giống ai." Cô lẩm bẩm.
Doran cười nhẹ.
"Vậy em có thích không?"
Minjeong ngước lên nhìn anh. Ánh mắt Doran vẫn kiên định không có chút do dự nào.
Cô khẽ mím môi rồi bất giác cầm một miếng gà lên đưa về phía anh. "Vậy anh cũng ăn đi. Nếu anh thích em thì ít nhất cũng phải cùng nhau chia sẻ chứ?"
Doran nhìn miếng gà trước mặt rồi lại nhìn Minjeong. Một nụ cười chậm rãi hiện lên trên môi anh.
"Được thôi." Anh cúi xuống cắn một miếng nhỏ từ tay cô.
Minjeong giật mình rụt tay lại hai má bất giác nóng bừng.
"Anh!"
Doran nhún vai thản nhiên nhai tiếp. "Anh thích em thật mà."
Minjeong lặng người nhìn anh rồi thở dài bất lực.
Ừ thì... cũng đáng yêu đấy. Nhưng mà... sao tim cô lại đập nhanh như vậy chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro