
tenth
Mưa rơi tầm tã bên ngoài, như xoa dịu những tâm hồn bối rối giữa đêm tối. Trong căn phòng khách sạn nhỏ ấm cúng, giữa ánh đèn vàng rực rỡ, Hải Đăng và Hoàng Hùng đang đắm chìm trong giây phút ngọt ngào mà họ chẳng bao giờ muốn quên.
Hải Đăng, người đàn ông với nét mặt lạnh lùng nhưng lại ẩn chứa niềm đam mê mãnh liệt, nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trần của Hùng. Giữa không gian kín, tiếng thở gấp và lời thì thầm tràn đầy cảm xúc dần hòa quyện.
“Em có chắc chắn về điều này không?” Hải Đăng hỏi, giọng nói trầm ấm xen lẫn chút lo âu.
Hùng, mắt ánh lên những tia sáng mâu thuẫn, đáp lời bằng một nụ cười nhẹ: “Anh biết, dù sai trái đến đâu, em cũng không thể chối từ cảm xúc này.”
Họ đã từng biết rõ ràng rằng mỗi cuộc gặp gỡ đều là mảnh ghép của một định mệnh không thể lường trước. Mỗi lần bên nhau, họ đều rơi vào cơn mê đắm, quên đi gánh nặng cuộc sống và những trách nhiệm bên ngoài. Nhưng đêm nay, giữa cơn mưa rơi, mọi thứ dường như trở nên khác lạ.
Ánh đèn lung linh phản chiếu lên khuôn mặt hai người, tạo nên những hình ảnh vừa quyến rũ vừa đầy tâm trạng. Hải Đăng nghiêng người cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên má Hùng.
“Em biết đấy, anh từng nghĩ rằng tình yêu chỉ dành cho những người trong sáng, nhưng giờ đây…”
Anh ngừng lại, mắt nhìn sâu vào đôi mắt em như muốn nói lên tất cả những điều chưa từng được thổ lộ.
Em vuốt ve mái tóc rối bù, giọng nói thì thầm:
“Anh có bao giờ nghĩ rằng chúng ta có thể có một tương lai khác, nơi mà nỗi đau của ngoại tình chỉ là quá khứ xa xăm?”
Hải Đăng im lặng trong chốc lát, ánh mắt anh như lạc vào một miền ký ức tươi đẹp.
“Em à, anh từng sống trong sự ràng buộc của một cuộc hôn nhân đã mất đi ý nghĩa, và em cũng vậy. Nhưng đêm nay, em có cảm nhận được một điều gì đó khác biệt không?”
Hùng đáp lại bằng một nụ cười chân thành,
“Anh, chúng ta hãy tin vào cảm xúc này. Nếu lòng mình đã chọn nhau, thì hãy dũng cảm bước tiếp, dù biết con đường phía trước sẽ không hề dễ dàng.”
Trong khoảnh khắc ấy, giữa tiếng mưa và ánh đèn mờ ảo, hai con người như tìm được sự an ủi trong vòng tay của nhau. Họ trao nhau những lời hứa, không phải là lời hứa ngay lập tức xóa tan mọi ràng buộc của quá khứ, mà là lời hứa về một khởi đầu mới, một cuộc sống được xây dựng trên sự chân thành và tình yêu thật lòng.
Ngày qua ngày, Hải Đăng và Hùng không chỉ gặp nhau trong những khoảnh khắc trốn giấu dưới màn đêm mà còn dần dần quyết định đối diện với cuộc sống. Một buổi chiều nắng ấm sau cơn mưa, họ gặp nhau tại quán cà phê nhỏ ven sông, nơi ánh nắng chiếu rọi qua những kẽ lá tạo nên bức tranh thiên nhiên bình yên.
“Hôm nay anh nghĩ sao?”. Hùng mở lời, mắt tròn xoe nhìn ra dòng sông trôi nhẹ nhàng.
Hải Đăng mỉm cười, đôi mắt tràn đầy hy vọng.
“Anh đã suy nghĩ rất nhiều. Anh nhận ra rằng, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, nếu chúng ta biết dám bước ra, chúng ta sẽ tìm được niềm hạnh phúc đích thực.”
Trong cuộc trò chuyện dài, họ bàn về quá khứ, những sai lầm đã khiến mình đau khổ và cả những ước mơ chưa thành. Hùng chia sẻ về vợ cũ, về mối hôn nhân rơi vào bế tắc từ lâu, khiến cậu chỉ cảm nhận được sự cô đơn. Hải Đăng cũng thổ lộ rằng, sau nhiều năm giam cầm trong một cuộc sống vắng bóng tình yêu, anh chỉ cảm thấy trống rỗng và mất phương hướng.
“Em đã quá mệt mỏi với sự giả dối, với những lời hứa hẹn không bao giờ trọn vẹn.”
Hùng nói, giọng nhẹ nhõm như gánh nặng từ bao năm nay đột ngột tan biến.
Hải Đăng nắm lấy tay Hùng.
“Vậy thì chúng ta hãy cho mình một cơ hội để bắt đầu lại. Anh biết điều này sẽ không dễ dàng, nhưng anh tin rằng, nếu chúng ta cùng nhau, mọi khó khăn đều có thể vượt qua.”
Cuộc trò chuyện kéo dài đến tận hoàng hôn, ánh sáng ấm áp nhuộm màu cả bầu không khí. Họ quyết định sẽ đối mặt với quá khứ để tìm kiếm một tương lai hạnh phúc. Hải Đăng liên lạc với vợ mình, người mà anh từng yêu thương, nhưng dần dần cảm thấy mất đi niềm tin vào hạnh phúc chung. Sau nhiều cuộc đối thoại trân trọng, cả hai đã nhận ra rằng, mỗi người cần một khởi đầu mới. Những giọt nước mắt, những lời hứa chia tay chan chứa sự trân trọng đã được trao đi trong buổi gặp gỡ đầy xúc cảm đó.
Trong khi đó, Hùng cũng gặp gỡ người vợ cũ của mình, một người phụ nữ mạnh mẽ nhưng trĩu nặng trong nỗi cô đơn. Qua những buổi tâm sự, họ nhận ra rằng, việc giữ chặt mối quan hệ không còn gì ngoài nỗi đau có thể làm tổn thương cả hai bên. Và cuối cùng, cả hai đã chọn cách rời xa nhau trong hòa bình, trao nhau những lời chúc phúc cho một con đường mới.
Thời gian trôi qua, khoảng cách giữa quá khứ và hiện tại dần dần se lại. Hải Đăng và Hùng tìm được nhau trong một không gian tự do, nơi mà tình yêu không còn bị ràng buộc bởi những lỗi lầm của trước kia. Họ quyết định chuyển đến một thành phố mới, nơi mà không ai biết đến quá khứ của họ. Ở đó, họ mở một quán cà phê nhỏ bên cạnh một khu vườn xanh mướt, nơi hai người có thể cùng nhau vun đắp hạnh phúc mới.
Một buổi sáng, khi ánh nắng dịu dàng xuyên qua khung cửa sổ, Hải Đăng đứng bên quầy pha cà phê, nụ cười hiền hậu hiện rõ trên môi. Hùng từ bếp ra, mang theo mùi hương của bánh ngọt tự làm. Họ gặp nhau trong khoảnh khắc giản dị mà đầy ý nghĩa.
“Anh đã từng nghĩ rằng, chúng ta sẽ mãi lạc lối trong những cơn mưa đêm kia,”
Hải Đăng nói, ánh mắt chan chứa niềm tin.
Hùng đáp lại, “Nhưng rồi, sau cơn mưa, bầu trời lại sáng tỏ. Em tin rằng tình yêu của chúng ta xứng đáng với tất cả những hi sinh và nỗi đau đã qua.”
Họ cùng nhau mỉm cười, cùng nhau bước tiếp trên con đường mới, một con đường được xây dựng từ sự tha thứ, sự chấp nhận và niềm tin vào tình yêu chân thành.
Trong quán cà phê nhỏ ấy, khách hàng không chỉ tìm đến để thưởng thức ly cà phê thơm ngon, mà còn để cảm nhận câu chuyện đằng sau, câu chuyện của hai con người đã dám thay đổi số phận để tìm lại hạnh phúc. Những buổi chiều, dưới tán cây xanh mát, Hải Đăng và Hùng ngồi bên nhau, trò chuyện, chia sẻ và cùng nhau ước mơ về một ngày mai tươi sáng.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng hoàn hảo, nhưng chính những vết thương xưa cũ đã dạy cho họ biết trân trọng từng khoảnh khắc hiện tại. Họ đã học được rằng, dù sai lầm có thể dẫn lối vào những ngõ hẻm tối, thì chỉ cần biết dám bước ra, hạnh phúc vẫn luôn chờ đợi ở phía cuối con đường.
Và thế là, sau những tháng ngày dài đối mặt với quá khứ và vượt qua những nỗi đau, Hải Đăng và Hùng đã tìm được con đường của riêng mình. Họ sống bên nhau, yêu thương và cùng nhau vun đắp một cuộc sống giản dị nhưng đầy ắp niềm vui. Câu chuyện của họ không chỉ là về ngoại tình, mà còn là câu chuyện của sự dũng cảm thay đổi, của việc tìm lại chính mình và biết ơn những điều đã qua để hướng tới một tương lai tươi sáng.
“Chúng ta đã từng lạc mất, nhưng giờ đây, chúng ta sẽ không bao giờ rời xa nhau nữa.”
Hải Đăng nói với Hùng, trong ánh mắt tràn đầy khát khao và niềm tin.
Hùng chỉ mỉm cười, ôm chặt lấy anh, “Anh à, mỗi ngày bên anh là một ngày hạnh phúc. Em tin rằng, dù có bao nhiêu sóng gió, chỉ cần chúng ta cùng nhau, mọi thứ sẽ ổn thôi.”
Giữa bầu không khí yên bình của quán cà phê và khu vườn, tình yêu của Hải Đăng và Hùng nở rộ như những đóa hoa mùa xuân, minh chứng cho việc dù xuất phát từ những sai lầm, con người vẫn có thể tìm được lối đi của riêng mình, lối đi dẫn đến hạnh phúc chân thành và bền lâu.
Với quyết định rời bỏ quá khứ đau thương và chọn cho mình một khởi đầu mới, Hải Đăng và Hùng đã khép lại một chương sử đen tối và mở ra một trang mới đầy hy vọng. Họ không hối tiếc vì những phút giây bên nhau, bởi vì đó chính là những giây phút đã khiến họ trở nên hoàn thiện hơn – không chỉ trong tình yêu mà còn trong chính bản thân mình.
Đó là câu chuyện của hai người, của những trái tim đã chịu đựng và dũng cảm yêu thương, dù đường đời có khúc quanh gian truân, nhưng cuối cùng, họ đã tìm thấy lối đi dẫn về bên nhau, một cái kết trọn vẹn, ấm áp và đầy hứa hẹn.
Hoàn 21 - 03 - 2025
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro