Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần Không Tên 100

Vốn buổi sáng hôm nay sau khi tàu tốc hành Hogwarts xuất phát chừng một giờ, những tử thần thực tử xuất hiện, bắt xe lửa ngừng lại. Lại đánh nhau cùng những người bảo vệ học sinh. Ngay từ đầu, hai bên đều rất ăn ý đánh nhau cách xa xe lửa một khoảng, bên "thiện" lo lắng sẽ liên lụy những học sinh hỗn huyết, bên "ác" thì không muốn làm hại tới những thiếu gia tiểu thư của những gia đình huyết thống thuần khiết, dù sao thì bên trong cũng có rất nhiều người có quan hệ họ hàng với bọn họ.

Ví dụ như, nếu làm Narcissa, Lucius bị thương, có lẽ gặp mặt nhau mỉm cười nói không sao cả, nhưng chắc chắn nửa đêm nhà của ngươi nhất định sẽ bị oanh tạc bằng axit sun-phu-rit hay gì đó tương tự.

Hơn nữa khi mới khai chiến, những huynh trưởng của các nhà đều nghiêm khắc trông coi cưỡng chế không cho phép học sinh ra ngoài, phần lớn bọn họ đều ghế đầu qua cửa sổ xem náo nhiệt, thường xuyên sẽ chỉ trỏ:

"Oa, nhìn hắn kìa, chiêu đó là "khỉ hái đào" @@, đánh thật trôi chảy", một nữ sinh cảm động.

"Ôi, bạn nhìn kìa, đối phương lập tức dùng "mò kim đáy biển" đánh trả"

"Trời ạ! Là chiêu đoạn tử tuyệt tôn!"

"Trời ơi! Đánh nhau tay chân không kìa!"

"Nhìn kìa! Bay rồi!", không biết là ai bị đánh bay một đường pa-ra-bôn qua nóc xe lửa.

"Thật hèn hạ, lại dám đánh xuống phía dưới yết hầu. Người ta là con gái nha!"

"Vậy thì làm sao? Cô ta không phải cũng tấn công dưới rốn người ta sao? Chỗ kia của đàn ông cũng rất yếu ớt!"

@@@@.

Cứ như vậy, bên trong xe lửa là cuồng nhiệt bình luận, mọi người nghỉ ngơi, học sinh không bị mất một cọng tóc.

"Như vậy không phải rất tốt sao? Nhìn thấy thực tế như vậy còn hơn sách giáo khoa, vừa giúp đối chiếu thực tế với lý luận tri thức, gia tăng cho các em hiểu biết về cách ứng dụng thực tiễn, mà lại không làm ai bị thương!", Abigail khó hiểu.

"A.... không phải là do các em ăn no không có việc gì liền chạy ra ngoài khoe khoang bản lĩnh chứ?", giọng nói cô bỗng cao vút, sâu trong ánh mắt bùng lên ngọn lửa mạo hiểm.

Regulus theo quán tính lùi lại từng bước, liều mạng lắc đầu, hắn nhìn người phía trước chợt thấy nao núng, sống chết giải thích:

"Chúng em nào dám! Không phải như vậy!"

Tuy nói những người kia là tử thần thực tử nhưng bởi vì xưa nay Dumbledore luôn quán triệt chấp hành phương châm "tránh mũi nhọn, nghỉ ngơi dưỡng sức", cho nên hội Phượng Hoàng đúng là luôn toàn lực bảo tồn thực lực, hơn nữa bọn tử thần thực tử muốn bắt sống vài người cho nên hai bên đánh nhau nhưng vẫn không có bên nào chiếm lợi thế.

Nhưng, lại có chuyện xấu xảy ra.

Potter và những người anh em ngu ngốc của hắn lén trốn khỏi huynh trưởng, chạy ra ngoài từ phía sau xe lửa, sau đó tiến vào chỗ chiến trường, đợi đến khi huynh trưởng phát hiện ra thì bọn họ đã gia nhập chiến đấu.

Bởi vì chạy ra từ phía sau nên hai tử thần thực tử không phát hiện ra, bị bọn họ dùng lời nguyền hóa đá và lời nguyền hôn mê đánh ngã trên mặt đất. Vốn cũng không có gì, bọn họ cứng rắn muốn đánh thì ai cũng không thể ngăn cản.

Điều đáng chết chính là Potter một kích đắc thủ liền đắc ý, còn gào to về phía xe lửa phía sau, giống như thấy được đồ ăn ngon: "Nhìn xem, bọn người kia kì thực cũng không có gì tài giỏi, các anh em, theo ta đánh nào! Là anh hùng hảo hán thì đứng ra đừng như rùa rút đầu trốn chui trốn lủi!"

Vốn là những thiếu niên mới mười mấy tuổi nhiệt huyết dâng trào, vừa thấy Potter dễ dàng đánh được Gryffindore nhất thời chạy ra phân nửa, còn Hufflepuff và Ravenclaw cũng nóng đầu.

"Nhìn xem, huynh trưởng nhà Gryffindore nằm ở kia kìa!", Regulus chỉ một thanh niên lớn tuổi, "Hắn bị những học sinh hùng dũng kia đẩy ngã, người người đều bước qua hắn mà đi ra ngoài, hắn bị dẫm cả trăm phát, xương sườn đều bị gãy gần hết, ngất ngay tại chỗ!"

Abigail kiễng chân, nhìn thấy vị huynh trưởng đáng thương kia ở phía xa xa, phát hiện mặt hắn hoàn toàn giống Trư Bát Giới, lập tức cho hắn một ánh mắt đồng tình, huynh trưởng cũng không phải dễ làm như vậy nha!.

Ragulus thở dài, tiếp tục kể.

Những người này vừa xông ra liền phá vỡ cục diện rằng co, mặc dù là những phù thủy vị thành niên, nhưng đũa phép trong tay họ cũng không phải để không, tử thần thực tử vừa thấy tình hình biến đổi liền chuyển chiến lược, cử ra một nhóm người tấn công mãnh liệt về phía những học sinh liều lĩnh kia.

Những học sinh kia không ngăn cản được liền vừa đánh vừa lui, một lát liền lui về phía xe lửa, vì vậy chiến trường liền tràn vào phía những học sinh vốn chỉ ngồi xem náo nhiệt kia.

Nói tới đây, Regulus oán hận trừng mắt nhìn đám học sinh nhà Gryffindore bên kia.

"Potter ngu ngốc! Gryffindore não tàn!" Abigail đấm rầm một cái xuống mặt bàn, nghiến răng nghiến lợi, ngươi muốn đánh thì tự mình đánh đi, sao lại còn kéo người khác xuống nước cùng? Kéo người khác xuống thì cũng thôi đi, hết chỗ lui rồi hay sao mà lại lùi vào trong xe lửa?

Tử thần thực tử đều là phù thủy hắc ám được huấn luyện nghiêm chỉnh, những chiêu tấn công của bọn họ đều là những pháp thuật hắc ám có tính sát thương cao, những thanh niên mười mấy tuổi thì tài giỏi cỡ nào chứ? Dù sao những người nổi bật lại chỉ chiến số ít, huống chi ở trong trường bọn họ chỉ được dạy pháp thuật "trắng" với những thứ linh tinh, nhiều nhất chỉ là đánh cho người ta ngất xỉu thôi.

Cho dù bọn họ sau khi tốt nghiệp có thuộc hàng xuất sắc thì sau đó cũng phải luyện tập tăng cường pháp thuật mang tính tấn công. Bọn hắn bây giờ làm sao có thể là đối thủ của đám tử thần thực tử kia?

Abigail đột nhiên nghĩ tới một chuyện, vội vàng hỏi: "Cho nên đám tử thần thực tử bắt đầu tấn công mọi người? Bởi vì vậy mà học sinh mới bị thương?"

"Không phải đâu!", Regulus lắc đầu, "bọn họ cũng không tấn công Slytherin"

Những tử thần thực tử này tuy rằng đều đeo mặt nạ, nhưng thị giác cũng không bị ảnh hưởng, khi bọn họ truy đuổi nhóm người Potter đến xe lửa, thấy đồng phục màu xanh- bạc liền tự giác né tránh, chính là không muốn đánh những người nhà Slytherin.

"Vậy sao các em lại bị thương?", Abigail càng nghe càng cảm thấy nhà Slytherin rất an toàn.

Ragulus đột nhiên quay mặt đi, mặt có chút hồng, cúi đầu không nói, Abigail lại ép hỏi vài lần, hắn vẫn ấp úng nói không rõ ràng.

"Chị Abigail, chị đừng hỏi hắn, nói ra lại thấy ngượng", lúc này, Elisa chia thuốc xong trở lại, giọng nói trong trẻo nói tiếp câu chuyện, "chị Abigail, tiếp theo để em nói đi!"

Nhóm tử thần thực tử kia đánh nhau với những học sinh liều lĩnh kia ngay trong xe lửa, hai bên đều đỏ mắt, giống như hai con cá chọi nhau trong chậu, ma pháp bắn ra bốn phía, lời chú, nguyền rủa bay toán loạn, những học sinh bên cạnh đều bị liên lụy, hiện tại đại đa số những học sinh nằm ở bốn phía đều do những đòn đánh của bọn họ đánh phải. Hơn nửa số đó không biết vì sao bản thân lại bị thương.

Trong lúc hỗn loạn, các học sinh lớn tuổi đều liều mạng che chở cho những học sinh nhỏ hơn của nhà mình, tránh cho bọn họ bị thương, mà xui xẻo nhất là phía sau có những tân học sinh năm nay mới nhập học.

Bọn họ vừa tiến vào thế giới phù thủy liền thấy một cảnh hỗn chiến như vậy, mà nhất là một số ít học sinh đến từ thế giới Muggle liền hoàn toàn sợ hãi, choáng váng, thảm nhất chính là, bọn họ không biết tìm ai để dựa vào.

Những đứa trẻ vô tội này giống như những chú lợn con đứng trong lò mổ, lạnh run không biết phải làm sao, đôi mắt của bọn chúng đều ngập nước nhìn bốn phía cầu xin, mong những anh chị lớn hơn xung quanh có thể bảo vệ bọn chúng.

Vốn dưới tình huống như vậy, những tên ngu ngốc nhà Gryffindore sẽ đảm đương việc này, nhưng những học sinh lớn tuổi trong nhà đều lao ra làm quân tiên phong, huynh trưởng lại bất tỉnh nhân sự, còn lại những người có thể bảo vệ người mới không đủ nhân lực.

"Cho nên các em liền gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ?", Abigail nhìn những người nhà Slytherin bị thương.

Regulus ngượng ngùng nói: "Đúng vậy, lúc ấy, chỉ có Slytherin chúng ta là an toàn nhất. Những đứa trẻ này lại rất đáng thương, có mấy đứa còn khóc. Hơn nữa trong số bọn họ cũng có vài người sẽ trở thành học sinh trong nhà chúng ta mà!"

Lúc ấy, trước tiên hắn đi nói với mấy vị đàn anh, nhưng Abigail và Snape hắn quen thuộc nhất lại không có mặt, Snape và giáo sư Sprout đã về trường trước. Lucy cũng muốn đi giúp đỡ nhưng bị Orlando lôi kéo. Mặt khác những học sinh lớn hơn đều có ý từ chối.

Nhìn những đứa trẻ người dính đầy máu, Regulus không khỏi nóng nảy, hắn lúc ấy liền nóng máu xông ra ngoài.

Hắn vừa vung đũa phép ngăn cản, vừa hướng tới những tân học sinh hô to: "Tất cả đứng đằng sau lưng ta mau!"

Một tiếng hô này giống như ánh nắng lúc rạng đông, xua tan đêm đen, chỉ đường cho những chú cừu no, bọn họ đều nhất nhât trốn sau lưng Regulus, mà những người anh em của hắn cũng tự động đứng ra hỗ trợ.

Giờ khắc ấy, những học sinh năm thứ ba nay bỗng giống như anh hùng tái thế trong mắt những tân học sinh.

...

"Thấy việc nghĩa là phải làm, đó là tác phong của Slytherin!", Abigail bất đắc dĩ thở dài, không phải châm chọc.

Đột nhiên áo của cô bị kéo, cô cúi đầu nhìn, một đứa nhỏ giống như cây nấm nho nhỏ, vẻ mặt của nó sợ hãi nói: "... chị ơi, chị ơi, chị đừng mắng anh Black! Anh ấy là người tốt, những anh này đều là người tốt!"

"Đúng vậy, đúng vậy!".... bên cạnh cô lập tức vây quanh một đàm động vật nhỏ đều là những tân học sinh, một số ít còn quấn băng vải, tất cả đều ánh mắt ngập nước, đứng lên phụ họa, không hẹn mà cùng dùng ánh mắt sùng bái nhìn những "vị anh hùng" kia.

Ragulus và những người anh em bất quá cũng chỉ mười ba tuổi, là độ tuổi thích được khen ngợi nhất, bọn họ vừa thấy những ánh mắt sùng bái kia đều run run đứng lên, ra vẻ anh hùng hảo hán.

"Anh ơi, cảm ơn anh đã bảo vệ em, em còn chưa biết tên của anh!"

"ha ha, đây là truyền thống của Slytherin, ta là XX,XX cho tới bây giờ luôn làm nhiều việc tốt!"

"Anh ơi, anh còn đau không? Em thổi cho anh nha!"

"Không cần, không cần, tuy rằng ta gãy một xương sườn, cẳng chân cũng gãy, đầu bị trúng hai phát, nhưng em hoàn toàn không cần để bụng đâu. Ha ha ha ..."

@@@@

...

Abigail không nói gì, một lát sau lại hỏi: "Sau đó thì sao? Chỉ bằng các em mà có thể giúp nhiều người như vậy?"

"Không phải!", Regulus lại càng không biết xấu hổ nói, "...Đúng là có người giúp"

Thấy Regulus và những tên kia lao ra, những người lớn tuổi hơn cũng ngồi không yên, Slytherin tuy rằng lạnh lùng lý trí, nhưng lại là người cực kỳ bao che khuyết điểm, nhất là sau khi những nhóm Regulus bị thương, bọn họ cũng không khỏi phải ra tay, lúc đó Lucy chính là đầu tàu gương mẫu, hung hãn vô cùng.

"Chị Green, chị tức giận sao?", Regulus lo lắng nhìn Abigail, ".. nhưng mà, chị luôn dạy em phải chăm sóc những người yếu đuối hơn mình mà!"

Abigail nhìn Regulus lại nhìn những đứa nhỏ phía sau hắn, cô lắc đầu: "Không, chị không tức giận, chị rất vui, các em đều là những người đàn ông chân chính. Chị rất kiêu ngạo vì các em!"

Bọn họ thở phào nhẹ nhõm, người chị hung dữ này nếu mất hứng, đối với người khác chắc chắn sẽ không nương tay đâu.

"Đúng rồi, Lucy đâu?", Abigail quay đầu nhìn, phát hiện những người bạn cùng phòng của cô không có ở đây.

Elisa nghĩ nghĩ, lại có chút do dự nói: "Đại khái là ở bệnh xá..... Số ít trọng thương đều ở chỗ... a, chị không cần lo lắng, các chị ý hình như là đi chăm sóc người khác, không phải bản thân bị thương."

Thấy thần sắc Abigail kinh hoảng, Elisa vội vàng nói.

Abigail yên tâm, nói với bọn họ vài câu, sau đó xoay người chạy thật nhanh đến bệnh xá. Còn nghe thấy ở phía sau những tân học sinh nói:

"Anh ơi, chúng em đều là Ravenclaw, nhưng em nhất định sẽ vào nhà Slytherin"

"Em cũng vậy, dù sao cũng tuyệt đối không vào Gryffindore, em ghét bọn họ!"

"Đúng vậy, đúng vậy! Bọn họ gây chuyện rồi lại không thể dọn dẹp."

"A, bọn họ cũng không có kém như vậy đâu, chỉ là kém xa so với Slytherin chúng ta thôi!", một nam sinh Slytherin phóng đại.

"Anh ơi, các anh giỏi như vậy, còn cứu mạng em, em cũng muốn vào Slytherin, nhưng những người hỗn huyết cũng được chứ?"

"Yên tâm, có sự bảo hộ của các anh đây, ai dám bắt nạt các em. Xem ta có đánh cho hắn rơi răng không"

"Anh ơi, anh thật là đẹp trai, tương lai em nhất định trở thành người như các anh vậy"

...

Abigail lại thở dài, quần chúng, nhất là những vị quần chúng nhỏ tuổi này, ánh mắt bọn chúng là ngây thơ nhất.

_____________

"....Ngày 1 tháng 9 năm 1975, xảy ra đại chiến giữa tử thần thực tử với những thành viên của hội Phượng Hoàng gần xe lửa tốc hành của Hogwarts, theo như kết quả nhận được, là tử thần thực tử thắng, bởi vì những thành viên của Hội Phượng Hoàng quá nửa nhân số là thương vong (chết và bị thương). Nhưng xét theo mục tiêu thì tử thần thực tử thua. Bởi vì bọn họ không đạt được mục tiêu mong muốn, chính là bắt sống đối phương hoặc giết chết, một lần liền tiêu diệt quân chủ lực của đối phương.

Nhưng việc này lại dẫn đến một kết quả không ai ngờ đến. Những học sinh mới tới bày tỏ sự bất bình về việc phân học viện của Hogwarts.

Bởi vì Gryffindore có những học sinh cá biệt lỗ mãng xúc động, làm cho đại bộ phận những người không liên quan bị cuốn vào trận chiến. Hơn nữa tạo thành số lượng thương vong rất lớn. Mà khi nguy cơ đến, những người xưa nay luôn bo bo giữ mình – Slytherin lại cứu được rất nhiều học sinh, những tiểu phù thủy không có năng lực tự bảo vệ.

Việc này đã để lại ấn tượng khó quên với những tân học sinh chưa được phân nhà. Trực tiếp ảnh hưởng đến quyết định phân nhà của bọn họ.

Năm ấy, gần một nửa tân học sinh đều chọn Slytherin làm học viện chính của họ. Trong đó có không ít huyết thống thuần khuyết và hỗn huyết. Những người khác hoặc chọn Ravenclaw hay Hufflepuff, mà Gryffidore, học viện từ trước đến nay số lượng học sinh luôn đông đảo nhất lại có nguy cơ không có học sinh.

Cuối cùng, hiệu trưởng Dumbledore đức cao vọng trọng và những vị giáo sư khác phối hợp thuyết phục một số ít nhà có truyền thống Gryffindore gia nhập học viện này, tình thế lúc này mới không quá nghiêm trọng.

Về sau, toàn thể giáo sư liền nghiêm túc đề nghị Dumbledore nghiêm khắc quản thúc Gryffidore, không cần phải vì tình cảm cá nhân mà dung túng học sinh có những hành vi khác người.

Tuy vậy, học viện Gryffidore vẫn liên tục vài năm vẫn thưa thớt học viên. Phải đến rất nhiều năm về sau, vị hiệu trưởng kế nhiệm đã cố gắng không ngừng, tình hình mới dần được cải thiện.

Đến vài năm về sau, việc phân chia không đồng đều học viên mới ảnh hưởng đến cán cân của thế giới phù thủy..."

—–<trích: Những sự kiện quan trọng của thế kỷ XX>

".... ngày 1 tháng 9 năm 1975 trong khi phát sinh đại chiến ở trên xe lửa Hogwarts, một người vốn vô danh của nhà họ Black, Regulus Black đã trổ hết tài năng.

Khi phóng viên hỏi hắn vì sao lại có thể vì những học sinh không quen biết mà ra tay, việc này không giống như tác phong xưa nay của nhà Slytherin, hắn lại tuyên truyền những lời như sau:

"Phù thủy là gia tộc sống thành số đông, đối mặt với những sinh mệnh yếu ớt tôi luôn sẵn sàng gánh vác!"

Ở Slytherin, hắn là một huynh trưởng luôn được yêu quý. Ở trên sân bóng, hắn là một đội trưởng có thể tin cậy được. Ở Hogwarts, hắn là người được yêu quý nhất. hắn nghiêm khắc quản lý bạn học, lại không trách móc nặng nề mà ngược lại đều ôn hòa, khẳng khái.

Trên thực tế, thành tích học ở trường của hắn không phải xuất chúng, thậm chí không chút vĩ đại. Nhưng hắn lại có sức hút làm cho người khác yêu quý.

Được Lord Voldermort kiên định ủng hộ, hơn nữa lại có quan hệ cá nhân chặt chẽ, hắn lại nhận được lời khen từ những phù thủy "trắng". Là một phù thủy khởi xướng quyền lợi để bảo vệ "những phù thủy có xuất thân Muggle", rồi lại được Voldermort tín nhiệm.

Có người chỉ trích hắn hai mặt, nhưng lại có nhiều người cho rằng hắn là một người rộng lượng, chính trực.

Regulus Black có tác phong khiêm tốn, có nguyên tắc kiên định giữ mình, công chính nghiêm mình, cuối cùng trở thành một thế hệ Pháp sư nổi tiếng. Càng làm cho gia tộc Blck vốn có xu hướng suy tàn dần khởi sắc."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #abigail