#4 A Trạch [Cheese]
Tên truyện: A Trạch
Tác giả: Tịch Tứ
Thể loại: thanh xuân học đường, thuần Việt
Reviewer: Cheese - itsailieyu
•••
I. TÓM TẮT
Vân Anh có một cậu bạn, tên Vũ, cô hay gọi cậu là A Trạch. Rồi tới một ngày, lớp cô có học sinh mới. Cô ấy rất xinh, có nụ cười đẹp cùng một tính cách ôn hoà. Cô bạn này có tên Hà Lan, và có vẻ như khá thân với A Trạch. Vân Anh từng nghĩ A Trạch sẽ thích Hà Lan. Nhưng rồi, tới một ngày, cậu tỏ tình cô.
II. NHẬN XÉT CHUNG
Về chung, vốn từ được dùng trong truyện khá gần gũi, tuy nhiên thì vẫn có một số từ hay được dùng trong đời sống thường ngày hơn là trong tiểu thuyết, dẫn đến việc sẽ có các độc giả không hiểu từ ấy (ví dụ như tớ). Phần miêu tả được Tịch Tứ thể hiện rất tốt, rất chân thực, về phần kể thì ở những chương đầu tớ thấy giống viết nhật kí hơn là viết truyện, nên tớ không thấy thật sự cuốn hút lắm. Tịch Tứ mắc phải lỗi viết truyện giống khá nhiều người, đó là cho quá nhiều thoại, vô tình vướng phải lỗi liệt kê thoại. Lỗi này thật ra cũng khá khó tránh, tới cả những truyện hàng triệu views rồi cũng đôi lúc mắc phải lỗi này nên tớ nghĩ nó cũng không ảnh hưởng quá nhiều. Cốt truyện xoay quanh nhân vật chính Vân Anh, và đôi lúc tớ thấy các nhân vật phụ trở nên hơi mờ nhạt, vấn đề này tớ sẽ nói cụ thể sau. "A Trạch" khá phù hợp với những độc giả ở tuổi teen, đặc biệt là những độc giả trong cấp trung học cơ sở. Truyện có cốt không mới nhưng không gây quá nhàm chán vì nó phản ánh một câu chuyện mà lứa tuổi học sinh nào cũng đã từng trải. "A Trạch" cũng một phần giúp ta hồi tưởng đến những kí ức tươi đẹp đó, dù không nhiều nhưng cũng là một phần rõ nhất, sâu đậm nhất.
III. NHẬN XÉT CHI TIẾT
*Chương 1. + Chương 2.
Ở chương 1, Tịch Tứ giới thiệu về các nhân vật theo phong cách "nói chuyện" hơn là "viết truyện" khá nhiều nên tớ cảm giác như đang đọc nhật kí vậy. Đối với tớ thì cách viết này khá kén độc giả, vì sẽ có hai bộ phận: thích và không thích, tất nhiên, tỉ lệ chênh lệch cũng ít hơn bình thường. Nói một cách dễ hiểu thì đây là cách viết 50:50, khá dễ khiến những độc giả không thích cách viết kiểu nhật kí bỏ đi, nhưng đồng thời cũng là sức hút cho những độc giả thích kiểu này. Bản thân tớ cũng là một tác giả viết tiểu thuyết mạng, văn phong của Tịch Tứ khiến tớ nhớ về quãng thời gian tớ mới viết, nói thật là không làm tớ hài lòng cho lắm. Nhưng ở Tịch Tứ có một cái "chất" mà sau này có thể tự tiến bộ lên. Cá nhân tớ thấy Tịch Tứ tiến bộ khá nhanh, vì chỉ tới chương 3 là văn phong đã chắc hơn nhiều rồi.
Điều làm tớ thấy thu hút nhất chính là cách Tịch Tứ miêu tả mọi thứ từ người, cảnh, vật cho tới những cung bậc cảm xúc khác nhau. Cách miêu tả của Tịch Tứ rất tốt, có thể nói là làm tớ cuốn vào trong đoạn tả đó luôn. Truyện vẫn có hơi ít đoạn tả, không tạo cảm giác "đủ" cho lắm.
*Chương 3.
Chương này chủ yếu chỉ nói về sự việc sắp xếp chỗ ở lớp học thêm, vì vậy nên tớ thấy khá ngắn. Phần này làm Hà Lan hiện ra một chút hình ảnh mờ mờ của "nữ phụ" trong truyện ngôn tình học đường, hoặc ít nhất thì Tịch Tứ đã cố tình làm độc giả cảm thấy như thế. Trong chương này thì một số biểu hiện "thích Vân Anh" của Vũ đã hiện ra rồi, tuy không giống với hình tượng nhân vật mà tớ tưởng tượng ở mấy chương trước cho lắm. Xoay quanh cả chương thì chỉ có sự việc này thôi, vì vậy cũng dễ làm độc giả quên đi nội dung ở chương 3 nhanh hơn bình thường.
*Chương 4.
Từ chương này, cụ thể là từ đoạn Vũ tỏ tình trở đi, tớ đã thấy văn phong của Tịch Tứ tốt hơn rồi, cho dù vẫn còn mang một chút hơi hướng của cách viết "nhật kí" trong mấy chương trước. Đoạn tỏ tình có thể nói là hơi đột ngột, cũng có thể nói là hơi bất ngờ, tuỳ theo cách nhìn nhận của độc giả. Chương 3 có thể coi là một bước đột phá của truyện. Hà Lan từ chương này khá mờ nhạt, tớ khá mong trong những chương sau nữa Hà Lan cũng như nhiều nhân vật phụ sẽ xuất hiện với tần suất cao hơn, nếu không thì câu chuyện cảm giác như chỉ xoay quanh Vân Anh thôi vậy.
*Chương 5:
Phải nói là Tịch Tứ tiến bộ thật sự nhanh chỉ qua vài chương ngắn ngủi. Phong cách ngôn tình học đường đã dần hiện rõ trong truyện rồi, khá ngọt ngào và nhẹ nhàng. Sự xuất hiện của Lâm làm độc giả cảm thấy hứng thú hơn khi đọc vì đã có xuất hiện một số yếu tố làm cốt truyện gay cấn hơn. Tuy rằng vẫn theo motif học đường cũ nhưng sẽ chẳng ai chán nó cả, vì nó là motif đi từ năm nay qua năm khác rồi, quan trọng là cách tác giả đã giữ độc giả lại truyện của mình như thế nào. Đối với tớ thì "A Trạch" là một sự lựa chọn không tồi cho lắm đối với fan ngôn tình học đường.
Và xin lỗi Tịch Tứ rất nhiều vì tớ đã trả review chậm, nên tớ sẽ review luôn chương 6 để đền bù ạ ToT
*Chương 6:
Tớ khá thích phần này, nó mang khá nhiều hơi hướng và xúc cảm của rung đồng đầu đời, cuốn tớ vào trong diễn biến của truyện. Vân Anh đồng thời cũng được khắc hoạ dần như một cô gái yếu đuối bên trong với vết thương lòng từ khi bắt đầu biết thích một ai đó. Chương này giống với một tiểu thuyết chuyên nghiệp thật sự, không phải cách viết non tay theo "hứng" nữa, mà là một sự nghiêm túc thả hồn vào tác phẩm.
IV. TỔNG KẾT
Ưu điểm: văn phong nhẹ nhàng, miêu tả tốt, từ ngữ gần gũi, khắc hoạ nhân vật tương đối tốt
Nhược điểm: đôi lúc có ngôn ngữ mạng hơi khó hiểu đối với nhiều "thế hệ" khác nhau, phần dạo đầu hơi gây chán nản
Cuối cùng, chúc "A Trạch" và Tịch Tứ ngày càng thành công hơn.
Một chút lời nhắn gửi của reviewer: Xin lỗi em nhiều nhiều lắm, năm nay chị cuối cấp và lựa chọn thi chuyên nên lịch học dày đặc, thi thoảng mới có thể làm đơn của em được. Hi vọng em chấp nhận lời xin lỗi và thích phần review này.
#Cheese
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro