Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1.







Nhậm Dận Bồng biết mình phải làm điều này, nhưng bản thân đối với tất thảy đều cảm thấy vô cùng buồn nôn.


*


Trong sảnh tiệc nguy nga lộng lẫy bữa tiệc linh đình vẫn đang diễn ra, âm thanh trong trẻo của những ly rượu chạm vào nhau cùng vô vàn lớp mặt nạ tươi cười hàn huyên, là dòng nước đen không ngừng lưu chuyển, là những giao dịch không thể lộ ra ngoài ánh sáng.


Bên ngoài là Nhậm gia tổ chức Trung thu thi hội. Trên thực tế tất thảy mọi người đều hiểu đây chính là để Omega được Nhậm gia dốc lòng nuôi dưỡng lần đầu giao tiếp xã hội.


Người người đều biết, thế lực của thế hệ thư hương Nhậm gia bây giờ đã không còn lớn mạnh như trước, lại bồi dưỡng được một Omega tinh thông cầm kỳ thi họa, lễ độ đứng đắn, nhưng cuối cùng vẫn là không giống dòng dõi thi thư.


Nghe nói người hôm nay chính là con trai của lão gia chủ đang học đàn Cello tại Áo. Lão gia chủ chính là đem người từ Áo gọi về, cho dù là ai đi nữa cũng có thể nhìn ra Nhậm gia đang vội vã gả người.


Nhưng là gả cho ai đây? Đây chính là một câu hỏi thú vị.


"Bồng Bồng, đã lâu không gặp con, đứa nhỏ này cao lớn lên không ít a. Bình thường nghe nói con kéo đàn Cello vô cùng hay."


Nhậm Dận Bồng, con trai của Nhậm gia chính là Omega vừa thành niên yếu ớt cười, vô cùng lễ phép cùng lão chủ gia tộc tóc đã hoa râm của Châu gia cụng ly.


Anh hôm nay mặc trên người một thân âu phục màu trắng, bên trong phối cùng áo sơ mi màu ngà bằng vải tơ, nhu thuận giống như con thỏ trắng nhỏ. Nhưng mà trong lòng đảo mắt đã sớm đảo đến Nam Cực. Hôm nay đi theo cha đến sảnh tiệc tiếp đãi khách mời, bản thân đếm không hết bao nhiêu trưởng bối khen anh dáng dấp thật cao, thật xinh đẹp. Ai mà không biết rằng Omega vốn nên là một dạng nhu nhược yếu mềm nam tính vô cùng ít ỏi. Giống như bản thân mình một thân thật cao nói khó nghe chính là bán không được.


Còn đàn Cello...


Được rồi, bản thân cũng không muốn nghĩ đến đàn Cello, ghê tởm.


Từng thế gia đại tộc thay nhau bắt đầu chào hỏi khiến Nhậm Dận Bồng cực kỳ khó chịu, bản thân giống như một khối thịt mỡ đang chờ giá cao. Nhậm Dận Bồng xoa xoa tóc trong khoảnh khắc biểu lộ được quản lý cẩn thận biến mất mà bĩu môi.


Con thỏ nhỏ đột nhiên giật mình khẩn trương nhìn bốn phía có vẻ còn may chưa bị người khác nhìn thấy liền thở phào một một cái.


"Ha ha, có chút thú vị."


Bên trên cạnh lan can gỗ lim của lầu hai, Alpha trên tay cầm ly Whisky liếm liếm môi.


Ở góc này hắn tựa hồ có vẻ vui vẻ mà không bị quấy rầy. Nhưng lại giống như một con chim ưng đang ở trên không trung săn mồi chăm chú quan sát một thân âu phục trắng dưới lầu, nhìn qua như một cái khiêm tốn dịu dàng Omega nhưng trong lòng chính là không chịu trói buộc cùng tràn đầy chán ghét.


Thật thú vị, cùng với mấy cái nũng nịu, yêu kiều Omega kia không giống nhau.


Tân gia chủ của Trương gia từ trên lầu xuất hiện, con sói đói đầy thích thú đi thẳng về phía bé thỏ trắng nổi loạn kia.


Ánh mắt Nhậm Dận Bồng vẫn luôn một mực nhìn quanh sảnh tiệc, mục tiêu của anh hôm nay chính là quyến rũ được tân gia chủ của Trương gia, Trương Gia Nguyên. Không có lý do vì sao, đây chính là nhiệm vụ mà cha đích thân ra lệnh.


Nhớ lại mấy cái lễ nghi xã giao của Omega học được từ mẹ cho đến hôm nay trong lòng liền không khỏi buồn nôn.


Hai tháng trước Trương đại lão gia chết thảm, vốn cho rằng vị tiểu thiếu gia của Trương gia có thể dễ dàng bị sai khiến, thế nhưng lại giống như kẻ điên chính là vừa giết vừa xông ra ngoài vòng vây.


Nguyên lai mấy gia tộc muốn liên hợp, kế hoạch cùng nhau chia rẽ Trương gia không thành, ngược lại tân tiểu gia chủ của Trương Gia một lần nữa thanh tẩy những người có âm mưu đoạt quyền, có thể nói dã tâm rất lớn.


Bọn họ đều không biết vị tân tiểu gia chủ này của Trương gia thật sự là một tên điên mà còn quá thông minh. Thế nên đến lượt Omega tiếng tăm truyền xa của Nhậm gia bước lên, tự cổ chí kim mỹ nhân kế vẫn là dễ sử dụng. Nhậm gia gió thổi chiều nào theo chiều nấy, bản lĩnh tính toán cũng thật tốt đi.


Trương Gia Nguyên từ lầu hai đi xuống tâm tư bất đồng chào hỏi đám người đang đón chào hắn. Cụng ly, xã giao, nụ cười giả tạo. Trò chơi quyền lợi này chính là chơi đến vô cùng vui vẻ.


Trương Gia Nguyên tùy ý ứng phó cụng ly đi vừa đi đến chỗ con thỏ nhỏ. Con mồi lại không thấy bóng dáng. Alpha hạ ly rượu trên tay mà nhìn quanh, người người nhốn nháo. Chỉ nghe thấy tiếng đàn trầm ổn trong trẻo bay vào tim tất cả mọi người ở đây. Hắn nhìn theo ánh mắt của mọi người nhìn thấy bé thỏ trắng nọ. Nhậm Dận Bồng cuối đầu chìm đắm trong bản nhạc mình đan kéo, âu phục màu trắng như hiện lên ánh trăng trong suốt.


Trương Gia Nguyên tự biết chính mình là kẻ thô lỗ, tuy được gọi là con độc nhất nhưng chính là từ nhỏ lấy nuôi thả trong chém chém giết giết mà lớn lên. Đương nhiên là diễn tấu âm nhạc tại nhà hát cũng không phải là chưa từng tham dự, nhưng mà lần trước đi đến cái loại này âm nhạc diễn tấu lại xảy ra đấu súng. Thật lấy làm tiếc.


Thế nhưng hôm nay, hắn chính là nghiêm túc nghe.


Thật êm tai. Trương Gia Nguyên liếm liếm môi, nhưng dễ nghe ở điểm nào hắn cũng không nói được, nhưng tựa hồ như là có thể cảm nhận được. Dường như quả thật có một chút tâm tình.


Một khúc « Les larmes de Jacqueline » kết thúc một đám người ào ào lớn tiếng vỗ tay liên tục khen ngợi, Trương Gia Nguyên dáng vẻ ngây người nhìn chằm chằm bé thỏ trắng rũ mắt đem đàn Cello cất đi.


Chậc. Nhìn qua thật ngoan ngoãn.


Nhậm Dận Bồng ngồi trên sân khấu nhận lấy tràng vỗ tay những người "bạn bè, người thân" của mấy thế gia đại tộc, trên mặt gượng gạo mỉm cười, ánh mắt mất tự nhiên quan sát xung quanh.


Sau đó đột nhiên chạm phải ánh mắt chăm chú của một Alpha đang ở đằng xa trên tay cầm một ly rượu.


Thỏ trắng cùng sói đói bốn mắt gặp nhau không phải là chuyện tốt đẹp gì. Nhậm Dận Bồng liếc mắt lảng tránh, trong lòng thầm khẩn cầu người kia đừng đi đến chỗ mình. Hi vọng chết tiệt của bản thân, Trương gia tiểu gia chủ Trương Gia Nguyên sẽ không vì mình mà sinh ra một chút hứng thú nào.


Nhưng Trương Gia Nguyên chính là tiến về phía Nhậm Dận Bồng. Nhậm Dận Bồng ý định bỏ trốn liền bị Nhậm lão gia cười tươi kéo lại cùng hắn cụng ly.


Nhậm lão gia cùng Trương gia tiểu gia chủ tùy ý trò chuyện, chính là một bản nhạc vừa rồi kéo coi như không tệ, thật dễ nghe, thật mới mẻ,... Nhậm lão gia liền tìm cái cớ mà rời đi, chỉ còn lại hai người trẻ tuổi trên tay vẫn cầm ly rượu.


"Cậu tên gì?" Trương Gia Nguyên trực tiếp tra hỏi, nghiêng mặt cười cười nhìn về phía con thỏ nhỏ yên lặng không lên tiếng.


" A? Là đàn Cello." Thời điểm Nhậm Dận Bồng đang ngẩn người nghĩ đến đoạn Cello mình vừa kéo đột nhiên bị gọi không kịp phản ứng. Vẫn là ngượng ngùng không quen xã giao. Khẩn trương cùng ý định muốn bỏ chạy lại thêm bản thân từ nhỏ tính cách đã nhút nhát dễ dàng xấu hổ gặp mặt sẽ không nói chuyện, lời mở đầu không trả lời lại nói là một cái đàn Cello.


Trương Gia Nguyên phì cười làm sao lại có thể đáng yêu như vậy, hắn chăm chú nhìn thẳng ánh mắt né tránh của con thỏ nhỏ, "Tôi hỏi tên của anh."


"A, Nhậm Dận Bồng." Ha, con thỏ nhỏ đỏ mặt xấu hổ. Thật đáng yêu.


"Nhậm Nhất Bồng." Trương Gia Nguyên trong miệng dùng khẩu âm Đông Bắc của mình đọc lấy, "Tôi tên Trương Gia Nguyên."


"Là Dận a, Nhậm Dận Bồng". Thanh âm chính là thật êm dịu. Ha cùng với yin của Đông Bắc bọn họ chính không giống nhau.


Thẳng đến hội thi thơ ngắm trăng sau khi yến tiệc kết thúc, Nhậm Dận Bồng thuận lý thành chương được sắp xếp ở bên cạnh Trương Gia Nguyên.


Khách sáo trò chuyện, lạnh lùng xa lánh, Trương Gia Nguyên biết Nhậm Dận Bồng từ lúc bị Nhậm lão gia gọi về từ trường học trong lòng đã bắt đầu bày ra mấy cái tính toán nhỏ nhặt. Nhưng bản thân hắn cũng không có cách nào. Nhậm gia muốn gả đi đứa con này Trương Gia Nguyên hắn cũng không ngăn được không phải sao?


*


Trương Gia Nguyên mở cửa phòng , hắn vừa rồi cùng các Alpha khác vừa hút thuốc, uống rượu ở trong phòng nghỉ mà nói chuyện, bản thân có chút say liền quay lên lầu nghỉ ngơi.


Nhậm gia sắp xếp cho hắn một gian phòng khách ở cuối cánh tây của biệt thự, đủ yên tĩnh, cách phòng ngủ của tiểu thiếu gia một khoảng đủ gần. Không biết tiệc trà của Omega đã kết thúc hay chưa, hắn liếm liếm môi đẩy ra cửa phòng.


Trương Gia Nguyên lại không nghĩ đến bé thỏ trắng đã ngoan ngoãn ở trên giường chờ hắn. Trên mắt buộc một dải lụa đỏ,


Đây đúng là sự tình mà Nhậm gia có thể làm ra, quả thật là đủ hăng hái.


Nhậm Dận Bồng trên mặt bị một dải lụa đỏ che lấy mắt không biết làn da tái nhợt bản của mình dưới ánh đèn bị cái này một dải lụa đỏ này làm cho lại càng thêm nổi bật, lại càng thêm câu người.


Nhậm Dận Bồng cùng gia đình của mình sau bữa cơm chiều cãi nhau một trận lớn.


Nói đúng hơn là, anh nghe được bản thân mình đêm nay phải trèo lên giường Trương Gia Nguyên liền đơn phương bỏ cuộc.


Nhưng lời nói của Omega vĩnh viễn không có trọng lượng. Thuốc kích tính hòa cùng nước trà bị ép đổ vào miệng, thời điểm lần nữa tỉnh lại toàn thân hoàn toàn vô lực nằm trên giường lớn ở một gian phòng khách xa lạ. Tầm mắt bị một dải lụa đỏ che đi, hai tay thì bị cột vào hai bên giường.


Nhậm Dận Bồng thử giãy dụa hai chân lại cảm thấy hạ thân vì tác dụng của thuốc mà đã ướt thành một mảnh lộn xộn. Hai cẳng chân khẽ động liền có thể nghe thấy tiếng nước khe khẽ.


Anh nhỏ giọng chửi mắng mấy câu nhưng cũng chấp nhận không giãy dụa nữa. Thuốc kích tình khiến cho bản thân xuất hiện dấu hiệu của kỳ phát tình, mặc cho anh đã rất lâu cũng không có trải qua kỳ phát tình. Nhậm Dận Bồng hiểu rõ thuốc ức chế sẽ có tác dụng phụ nhưng vẫn là không có cách, chính mình vẫn luôn dùng thuốc ức chế.


Nhưng bây giờ chính là vì tác dụng của thuốc mà không thể khống chế bước vào kỳ phát tình. Tin tức tố nồng đậm của Omega tràn ngập cả gian phòng. Nhậm Dận Bồng có thể cảm nhận được gương mặt mình nhất định là đang nóng đến đỏ ửng, tiểu huyệt dưới thân không ngừng tiết ra dâm thủy, cửa mình khao khát được thao lộng và lấp đầy.


Buồn nôn. Nhậm Dận Bồng từ sau khi phân hóa thành Omega luôn chán ghét bộ dáng này của chính mình. Nhưng là không có cách nào chối bỏ. Bò lên giường Alpha bán mình cầu vinh đoán chừng chính là số phận đời này của mình. Ai bảo để cho mạng chó này của mình là do Nhậm gia ban cho.


Hai tay bị trói ở bên giường Nhậm Dận Bồng không có cách nào dùng tay sơ sài giải quyết dục vọng của bản thân, chỉ có thể nâng chân cọ xát lên ga giường làm dịu đi tiểu huyệt trống rỗng đang rỉ ra dâm thủy của Omega, mỗi tế bào trên người đều khao khát được Alpha hung hăng xuyên qua.


Tựa như một cái kỹ nữ chờ được thao. Nhậm Dận Bồng căm ghét mà hình dung dáng vẻ không thể khống chế của mình. Mắt bị che đi Nhậm Dận Bồng hoàn toàn không có khái niệm thời gian dứt khoát thả lỏng đầu óc tự ép bản thân nhẩm lại một cái bản nhạc bản thân hay thường luyện tập.


Không biết trôi qua bao lâu ngoài cửa truyền đến tiếng giày da bước trên sàn nhà bằng gỗ.


Cửa phòng bị mở ra. Nhậm Dận Bồng có thể cảm nhận được khí tức vô cùng có tính công kích của Alpha đang đến gần.


Tin tức tố của Nhậm Dận Bồng rất hiếm gặp, là mùi đàn hương.


Trương Gia Nguyên vừa đẩy ra cửa phòng, không khí bên trong phòng tràn ngập tin tức tố nồng đậm của Omega thoáng chốc bao quanh hắn.


Cùng với mấy cái ngọt ngào Omega khác của Nhậm gia mà tân gia chủ của Trương gia được gặp qua chính là vô cùng khác biệt. Một cỗ đàn hương này tĩnh mịch nhưng lại trí mạng mê người.


Nhậm gia quả là có lòng nha. Trương Gia Nguyên nghiền ngẫm liếm liếm môi, hắn có thể đoán được cái này chính là Thao Thiết thịnh yến(*) của đêm nay. Nhưng mà hắn biết trên đời không có bữa cơm nào là miễn phí. Nhậm gia ân cần dâng lên cái này mỹ sắc, bên trong nhất định có mờ ám.


(*) Thao Thiết thịnh yến: Đại ý chính là món ăn vô cùng phong phú, và vô cùng nhiều, các món ăn đều là sơn hào hải vị muôn màu muôn vẻ. (Thao Thiết: Trong truyền thuyết một loại hung thú, sức ăn rất lớn). Ở đây "Thao Thiết thịnh yến" mà Nhậm gia bày ra cho Nguyên trong ý tác giả chính là Bồng Bồng.


Tin tức tố của Alpha đột nhiên xâm nhập kích thích cho thân thể Omega phản ứng càng lớn. Nhậm Dận Bồng hai mắt bị che kín vô thức cắn môi, không ngờ lại vô tình phát ra một tiếng rên, hai chân thon dài trắng nõn từ dưới gấm nhung chăn mềm màu xanh lam mà lộ ra, là một bức tranh mỹ cảnh không bất kì một Alpha nào có thể kháng cự.


Dục vọng dưới thân trong nháy mắt bị đánh thức, một mạch làm cho suy nghĩ của Trương Gia Nguyên lập tức mê muội. Bản năng ngang tàng muốn chiếm hữu của Alpha bộc phát, xâm chiếm lấy hết thảy không gian của Omega, mỗi tế bào trên thân đều đang kêu gào muốn chiếm lấy Omega trước mắt.


Dải lụa màu đỏ thẫm che kín hai mắt Nhậm Dận Bồng, đôi gò má tái nhợt vì phát tình mà ửng đỏ. Trương Gia Nguyên xốc lên chăn nệm vướng víu cưỡi lên trên thân người trên giường, cuối người bắt lấy hai cánh môi mỏng mê người. Hắn thuận thế kéo xuống dải lụa đỏ trên mắt Nhậm Dận Bồng.


Ánh sáng đột ngột khiến cho anh nhíu chặt lông mày, hàng lông mi thật dài chớp động thấp thoáng che lấy đôi con ngươi màu nâu, bờ môi mỏng đỏ hồng ướt át hiện ra ánh nước.


Trương Gia Nguyên tay vuốt ve gương mặt trắng nõn hiện lên ửng đỏ, trên mặt vẫn còn má thịt mềm mại của trẻ con.


"Đừng...không muốn..."


Nhậm Dận Bồng níu lấy một tia lý trí cuối cùng mà phản kháng, nhưng lại bị Alpha tay nắm lấy cái cằm một tay kia luồn vào trong tóc sau đó đem đầu của anh ấn xuống gối đầu cưỡng ép từng bước đòi lấy một nụ hôn sâu.


"Không phải cậu đến câu dẫn tôi sao? Nằm ở trên giường của tôi?" Nam nhân Đông Bắc nhếch miệng cười chăm chú nhìn Nhậm Dận Bồng. Vừa nói vừa cởi ra âu phục cùng áo sơ mi trên người, chỉ chừa lại áo trong ôm sát thân trên rắn chắc, thỏa mãn nhìn con thỏ nhỏ dưới thân liếc mắt nhìn qua thân thể của mình rồi xấu hổ quay đầu chăm chú nhìn trần nhà.


Trương Gia Nguyên cũng không có bất kỳ động tác gì khác chỉ là đem Nhậm Dận Bồng ôm vào trong ngực mà đặt xuống giường hung hăng hôn, giống như một con sói đi săn ở trong trấn an giương răng nhọn mà hạ con mồi, ngón tay liên tục trêu chọc Omega mở ra cửa miệng khao khát ở hạ thân.


"Tin tưởng tôi."'


Trương Gia Nguyên phần hông dùng lực chặt chẽ đè lấy thân thể người kia, dương vật thô to dễ dàng tìm được cửa mình. Hắn dùng sức đâm vào, Nhậm Dận Bồng như con con thú nhỏ nghẹn ngào rên rỉ một tiếng. Cửa mình dưới thân quá chặt dương vật to lớn khó khăn đi vào. Trương Gia Nguyên lại hai lần dùng lực đi vào, hạ thân đi vào được vài phân chỉ nghe được tiếng nức nở nghẹn ngào của Omega dưới thân, đầy đau đớn cùng chịu đựng chứ không phải vì kiềm nén sung sướng mà rên rỉ.


Tốt...Thật đúng là lần đầu tiên.


Trương Gia Nguyên lần nữa cúi người hôn Nhậm Dận Bồng, bất quá lần này hắn cố dịu dàng hơn rất nhiều, bờ môi nhẹ hôn lên hai phiến môi mỏng đỏ hồng kia, dần dần dùng sức mà mút vào, sau đó lại đem dương vật dưới thân mà rút ra.


Hắn trước đây cùng bạn giường quan hệ thân mật hiếm khi nghiêm túc giúp người kia chuẩn bị cùng mở rộng, bình thường đều là cởi quần trực tiếp làm, đã cắm vào sẽ càng không rút ra. Nói như thế nào đây? Đây cũng là quá mức quan tâm không có chút khí phách của Alpha.


Vậy mà hôm nay hắn lại cam lòng rút ra, ngược lại ngón tay dựa vào kĩ thuật bản thân nghe đồn qua một nông một sâu nhẹ nhàng xáo trộn cùng mở rộng lỗ nhỏ mấp máy của Omega, đem nơi đó làm cho càng thêm ướt át, khát cầu dương vật lấp đầy.


Đến khi cảm giác có lẽ không sai biệt lắm liền đem ngón tay dính đầy dâm thủy ngọt ngào bôi ở vùng bụng bằng phẳng của Nhậm Dận Bồng.


Trương Gia Nguyên rốt cuộc tiến vào, dùng sức vừa ra vừa vào xen kẽ nhau, Omega dưới thân rốt cuộc cũng bại dưới dục vọng bị khơi lên của Alpha. Nhậm Dận Bồng hơi khép hờ hai mắt, lông mi thật dài khẽ run nhè nhẹ, bên trong đôi mắt màu nâu mờ mịt một tầng ẩm ướt.


Nhậm Dận Bồng hai tay ôm chặt lấy thân thể cường tráng của hắn cố gắng dán cả thân mình thật gần trên người người kia, làm cho quá trình đi vào càng thêm dễ dàng. Nhậm Dận Bồng đem đầu chôn ở trên cổ Trương Gia Nguyên không để hắn nhìn thấy vẻ mặt của mình.


Con thỏ nhỏ đúng là quá xấu hổ, Trương Gia Nguyên thầm nghĩ. Thật đáng yêu.


Trương Gia Nguyên kéo căng hai chân của Nhậm Dận Bồng đem nơi đó mở ra đến cực hạn. Bên dưới không ngừng trừu sáp va chạm khiến cho chỗ kết hợp vang lên tiếng nước đầy phóng đãng. Nhậm Dận Bồng hai chân bị hắn nâng lên cao để cho phân thân đi vào càng sâu hơn.


Dương vật thô to đem mật đạo lấp đầy, quy đầu chạm đến một chỗ nhô ra kia.


Nhậm Dận Bồng cố gắng cắn môi không để bản thân phát ra bất cứ âm thanh tràn đầy tình dục nào lại không thể ngăn một tiếng rên rỉ nhỏ tràn ra khỏi miệng. Mật đạo gắt gao co rút một chút, một cỗ ấm nóng dâm thủy chảy ra càng khơi lên dục vọng lấy đầy Omega dưới thân của Trương Gia Nguyên.


"Bồng Bồng kêu thật êm tai nha." Trương Gia Nguyên hài lòng nhìn Nhậm Dận Bồng từ mặt đến tai đều đỏ.


Trương Gia Nguyên dưới thân lại càng mạnh mẽ trừu sáp, Nhậm Dận Bồng hai chân vô lực trượt xuống dưới lại bị hắn bắt lấy, trực tiếp cưỡng bức mở ra thành tư thế thuận lợi nhất để ra vào.


Quy đầu một mực hướng cửa nhỏ, dùng lực nghiền nát cửa khoang sinh sản.


"Bồng Bồng của chúng ta thật là xinh đẹp nha." Trương Gia Nguyên nắm lấy cằm anh, khẽ cắn lên bờ môi ướt át, "Sinh cho ta một đứa bé."


Nhậm Dận Bồng sớm bị Trương Gia Nguyên thao đến thần trí mơ hồ, giây phút này cảm giác được vật kia không ngừng ở trên cửa khoang sinh sản mà cọ xát khiến cho bản thân lập tức tỉnh táo.


"Ngươi....ngươi điên rồi sao?"


Nhậm Dận Bồng đang dán tại trên thân Trương Gia Nguyên ôm chặt lấy thân thể hắn, đem đầu chôn ở trên cổ người kia, hai cỗ thân thể tựa như sắp hòa làm một, đột nhiên dùng sức đẩy hắn ra. Trong miệng không ngừng la hét cầu xin ngươi, cầu xin người đừng đánh dấu ta, ta không muốn đứa bé.


Nhưng những lời này ngược lại khiến Trương Gia Nguyên càng tức giận. Hắn biết Nhậm Dận Bồng hôm nay chỉ là do uống thuốc kích tình, không phải là kỳ phát tình thật sự. Mà Omega không tại kỳ phát tình rất khó để đi vào khoang sinh sản. Hắn chỉ ở trên giường chơi đùa một chút lại không nghĩ lại khiến Nhậm Dận Bồng như thế này mà kháng cự. Giống như tất thảy yêu thương vừa rồi đều là giả. Trương Gia Nguyên nhìn lấy Nhậm Dận Bồng càng giãy dụa ngược lại càng muốn ở trong thân anh mà thành kết.


Hắn mặc kệ người dưới thân giãy dụa phản kháng, không ngừng đâm vào cửa huyệt bí ẩn kia, dùng sức mà trừu sáp, mặc kệ người kia trong miệng mơ hồ mắng chửi mình là tên điên. Sau đó hắn thỏa mãn nhìn đôi con ngươi màu nâu xinh đẹp dưới ánh đèn kia bị mình thao đến thất thần.


Dương vật thô to cưỡng bức mở ra cửa huyệt, sinh sản khoang của Omega chào đón vị khách đầu tiên tiến vào trong đời.


Hắn tiến vào khoang sinh sản, bọn họ thành kết, hai người bọn họ đồng thời bắn ra, hắn cắn lên tuyến thể của người kia. Trương Gia Nguyên đánh dấu Nhậm Dận Bồng


Tinh dịch nóng hổi từ chỗ giao hợp chảy xuống.


Trương Gia Nguyên nắm lấy tay Nhậm Dận Bồng đặt lên bụng của anh, nới đó vì thành kết mà có chút nhô lên.


Hắn trên hai cánh môi kia mà gặm cắn,


Nhậm Dận Bồng dưới thân hắn gấp gáp thở, quanh thân đều là tin tức tố nồng đậm của Trương Gia Nguyên, là đàn hương cùng bạc hà hòa vào nhau, khiến Trương Gia Nguyên cực kỳ hài lòng.


"Anh là tôi, Bồng Bồng." Trương Gia Nguyên thay lên một gương mặt khác, cùng với gương mặt của ác ma lúc nãy hoàn toàn không giống nhau, ngược lại chính là như đứa nhỏ ngây thơ bị làm cho hài lòng mà vui vẻ cười.


Trương Gia Nguyên nhìn về phía Nhậm Dận Bồng, người kia lúc này vô cùng ngoan ngoãn, thân thể bởi vì từ nhỏ không được rèn luyện nên gương mặt còn chút choáng váng, nặng nề thở gấp.


Trương Gia Nguyên cúi người hôn anh.


Nhậm Dận Bồng sẽ sinh cho hắn đứa bé, Trương Gia Nguyên nghĩ, một nam một nữ sẽ thật tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro