2. 3 tốt hơn 1 - Phần 1 (H+) R19+
Đây là cái bản mặt tui sau khi dịch xong
Ngụy Vô Tiện không biết làm thế nào mà hắn lại kết thúc trong tình huống này. Hắn hiện giờ đang hoàn toàn trong một mớ hỗn độn cả bên trong lẫn ở ngoài. Nếu trí nhớ của hắn gợi ý cho hắn một cách chính xác thì nhẽ ra hắn phải đang mày mò với lá bùa mà họ khai quật được từ chuyến săn đêm mấy hôm trước mới đúng. Hắn đang cố gắng tìm ra nguồn gốc của nó, tại sao nó lại bị niêm phong bên trong một chiếc hộp bị chôn sâu đến tận năm tấc, và chính xác thì nó có nhiệm vụ gì. Hắn đang phân vân so sánh nó với những lá bùa khác mà họ đã thu thập được từ những chuyến săn đêm trước đó, thế rồi chỉ trong nháy mắt, hắn đang đứng trước ba Lam Vong Cơ ở các mốc thời gian khác nhau; Lam Vong Cơ 15 tuổi mà hắn gọi là Lam Trạm, Lam...ừm...Lam Vong Cơ 20 tuổi và Hàm Quang Quân 35 tuổi.
Quả là thú vị cho đến khi cái miệng ngu ngốc của hắn bắt đầu huyên thuyên và giờ thì hắn đã tự đào mộ chôn mình với cả ba Lam Vong Cơ đang tàn phá cơ thể hắn, để lại hàng tá những dấu hôn đỏ ửng dọc theo làn da lộ ra.
Ngụy Vô Tiện kẹp một bàn tay xuống bờ vai săn chắc trước mặt, hàm hắn chùng xuống khi hàng chuỗi những tiếng rên rỉ nỉ non liên tục phát ra từ cổ họng hắn. Hắn lao về phía trước với lực đâm thọc sau lỗ huyệt của mình, cây ngọc hành nóng bỏng cắm vào rút ra liên tục không ngừng với tốc độ khiếp sợ khiến hắn mất đi những gì còn sót lại trong trí thông minh của mình.
"Lam...ưm...ưm...haha," Ngụy Vô Tiện đã rút tay ra, lần rờ trên cổ tay của Lam Vong Cơ 20 tuổi đang giữ chặt lấy phần hông đã bầm tím của hắn. "Ta không hề nói dối. Ngươi thực sự đã – ah – hôn ta đến phát điên, lại còn không thèm cởi bỏ khăn bịt mắt ra cho ta nữa."
Lam Vong Cơ lầm bầm, thúc mạnh hông mình lên, dương vật của y đâm thẳng vào tuyến tiền liệt của Ngụy Vô Tiện không thương xót. "Nói vớ vẩn!"
Ngụy Vô Tiện nuốt nước mắt, cổ họng khô khốc, cái miệng thô tục liên tiếp tuôn ra những lời nhận xét không biết xấu hổ khác chảy tràn qua bờ môi hắn. "Ngươi nói vậy nhưng nhìn ngươi xem- AH!" Hắn khẽ nghiến răng nói trong khi những ngón tay vặn vẹo xoa nắn đầu nhũ hoa của mình. Ngụy Vô Tiện gục đầu nhăn mặt đầy thỏa mãn. Bàn tay run rẩy của hắn đưa lên ôm lấy gương mặt của Lam Trạm 15 tuổi, bờ mông của hắn vẫn đang bị thao đến quên lối về. "Lam Trạm," hắn thở hổn hển. "Ngươi là người dịu dàng, phải không? Tha cho...ưm...ahah...ta đi."
Lam Trạm quắc mắt nhìn hắn rồi y mút lấy đầu nhũ hoa hồng hào của Ngụy Vô Tiện, đầu lưỡi đưa đẩy cắn vào đầu ti nhạy cảm. Y nhả nó ra với một tiếng nhoét, lưỡi phóng ra liếm vào môi dưới của mình. "Chỉ khi ngươi rút lại." Lam Trạm đòi hỏi, giọng y trầm thấp và kiên quyết.
"Rút...ah...ah," Ngụy Vô Tiện nhắm mắt lại khi hắn cảm thấy một ngón tay đang nhét vào cái lỗ đã căng ra của mình. "Khoan đã...ah...ah...ưm, kiên nhẫn chút đi mà," hắn run rẩy cúi đầu xuống đặt một nụ hôn mềm mại lên má Lam Vong Cơ hiện đang nới rộng lối vào vốn đã sưng phồng của hắn ra hơn nữa. Ngụy Vô Tiện chuyển sự chú ý của mình trở lại với thiếu niên 15 tuổi đang quỳ xuống trước mặt hắn; đôi mắt hồ vàng ánh lên đầy vẻ kiên định. "Rút lại cái gì?"
Lam Trạm nheo mắt nhìn hắn, một mảnh vải quen thuộc lủng lẳng trên tay hắn. "Ta không biết nên làm điều gì để khiến ngươi thấy sướng cả."
Ngụy Vô Tiện chuẩn bị tấn công y khi đôi mắt hắn cuối cùng cũng nhìn thấy nó nằm trong tay Lam Trạm. "Lam Trạm? Ngươi – ah...ha...ưm!"
Lời nói của hắn bị nuốt chửng bởi một đôi môi khác thô bạo ấn chặt vào môi hắn. Hắn để mặc cho chiếc lưỡi của mình bị càn quét và mút mát chùn chụt lúc hắn kéo một mắt ra lén nhìn xuống. Ngụy Vô Tiện chìm đắm trong nụ hôn khi hắn cảm thấy mình sắp chảy nước mắt đến nơi.
Lam Trạm kéo mạnh hai đầu mạt ngạch đang quấn quanh dương vật Ngụy Vô Tiện. Y đưa mắt về phía Ngụy Vô Tiện, miệng kề gần vào dương vật của hắn. Ngụy Vô Tiện liền nhanh chóng đẩy vai y, muốn trì hoãn cơn đê mê dục vọng đang cương cứng lên của mình. Một cánh tay mạnh mẽ ngay lập tức ghim tay hắn ra sau lưng, cho phép Lam Trạm mở ra hai cánh môi ấm nóng ngậm lấy cây côn thịt đang nảy tưng tưng kia. Ngụy Vô Tiện cảm thấy ngộp thở vì thiếu không khí đi vào phổi bởi một đôi môi mềm mại đang ngấu nghiến hôn hắn, sự cương cứng nơi hạ thân của hắn đang đê mê sung sướng, và hậu huyệt của hắn đang được lấp đầy đến miệng lỗ.
Răng nghiến chặt, cần cổ rướn lên khiến lưng hắn ưỡn xuống hết mức khi cơ thể hắn đưa đẩy uốn éo theo nhịp điệu khoái cảm. Ngụy Vô Tiện để cho cơ thể của mình nhấp nhổm lên xuống trên đùi Lam Vong Cơ tựa hồ mảnh vải phất phơ khi dương vật thô to và dài khủng khiếp của y đang ra vào liên tục trong hậu huyệt của hắn, hai cánh mông hắn ướt đẫm dòng chất lỏng nhớp nháp quen thuộc.
Hắn vòng tay ôm lấy Hàm Quang Quân đang ngồi trước mặt hắn, cơn đau sắp xảy đến thấm qua tứ chi. "Hàm Quang Quân," hắn gào lên, giọng hắn khàn khàn trong tiếng la hét. "Tại sao cả 3 ngươi lại hung hãn đến thế hả? Có phải các ngươi có kế hoạch – ah – khiến ta kiệt sức không? Các ngươi có nghĩ nếu tất cả các ngươi thao ta vừa đủ thì ta thực sự sẽ có thể chịu đựng được từng người một trong các ngươi không hả?"
Hàm Quang Quân liếc hắn, đôi mắt che dấu tình cảm bằng vẻ mặt lạnh lùng. "Tự ngươi đã chọn." Hàm Quang Quân khiển trách, để lại những dấu môi hôn tươi mới nơi vùng xương đòn của hắn.
Ngụy Vô Tiện hít vào một hơi, cơ thể hắn gần như tê liệt vì tất cả mọi giác quan đều dồn xuống cùng một lúc. "Khoan đã," hắn nài nỉ, đưa tay ra giằng co để cơ thể có chút vẫy vùng tự do dù là trong khoảnh khắc. "Cho ta nghỉ ngơi một chút nhé, xin các ngươi đấy." Giọng hắn như rên rỉ nỉ non vang lên trong không gian, lời cầu xin của hắn bị phớt lờ.
Hàm Quang Quân minh chứng bằng đôi môi của mình một lần nữa, bây giờ dịu dàng hơn khi hai tay ôm lấy khuôn mặt chứa chan lệ của Ngụy Vô Tiện. Ngụy Vô Tiện đáp lại nụ hôn nhẹ nhàng đó lúc hai Lam Vong Cơ kia cũng dần chậm lại, cơ thể hắn đang đau đớn bỗng chốc vơi bớt đi phần nào, mang đến cho hắn thoáng chút bình tâm. Các cơ bắp của hắn đều trở nên rệu rã, sẵn sàng ngủ gục ngay lúc đó. Cơn khoái cảm dần mất đi cường độ, lớp sương mù dày đặc che mờ tâm trí Ngụy Vô Tiện bắt đầu tan đi.
Hắn thở hổn hả hổn hển khi Lam Vong Cơ rút dương vật của mình ra, dưới hạ thân hắn cũng ngừng đong đẩy. Có phải họ đã làm xong?
Hàm Quang Quân khẽ cắn nhẹ vào môi dưới của Ngụy Vô Tiện, đôi mắt y nhìn hắn dịu dàng cùng những cái vuốt ve âu yếm. "Ngươi có muốn tiếp tục?" Y khẽ hỏi, giọng y tựa như đường mật, ngọt ngào như hoa.
Ngụy Vô Tiện vẫn còn trong trạng thái lâng lâng; đôi mắt vẫn còn mờ mịt. Hắn uể oải cúi người về phía trước, ấn một nụ hôn nhẹ lên đôi môi bóng mượt của Hàm Quang Quân. "Cứ làm bất cứ điều gì ngươi muốn với ta. Ta không quan tâm nữa."
Lúc này, cả 3 Lam Vong Cơ đều như muốn bốc hỏa, ánh mắt họ nóng lên đầy mê hoặc như thể đám sâu bướm hoàn toàn bị cuốn hút vào ngọn lửa quyến rũ đó là Ngụy Vô Tiện.
Ngụy Vô Tiện cảm thấy cơ thể mình lại được nâng lên, cây ngọc hành thô dài của Lam Vong Cơ 20 tuổi bỗng trượt ra khỏi lỗ huyệt vốn đã mở rộng ướt nhẹp của hắn với một tiếng nhép. Hắn rùng mình trước luồng không khí lạnh đột ngột, một vệt chất lỏng chảy dài xuống đùi hắn. "Ngươi định đi đâu?" Hắn hỏi khi nhận thấy cây ngọc hành kia đã rút ra khỏi hậu môn đang nhói lên sau hắn. Ngụy Vô Tiện đưa tay ra sau lưng, đôi mắt rũ xuống vì ham muốn lẫn nhọc mệt. "Cho vào lại đi...ưm...ha...ưm?"
Lam Vong Cơ 20 tuổi từ sau lưng hắn nhoài người về phía trước, cắn vào tai hắn. "Kiên nhẫn."
Ngụy Vô Tiện chế giễu. "Ngươi không phải là người đã sớm đâm vào ta như một con thú hoang sao?"
Có tiếng rên nhỏ nhỏ rung lên từ cổ họng Lam Vong Cơ. "Ngươi có thích không?"
Một nụ cười chậm rãi, gợi cảm len lỏi trên môi Ngụy Vô Tiện. "Mê là đằng khác." Hắn đưa tay vuốt ve gò má Lam Vong Cơ. "Ta yêu ngươi."
Ba từ đó đã đóng vai trò tựa như liều xuân dược càng khiến cho ngọn lửa dục tình thêm hừng hực bao trùm cả bốn người bọn họ – cơn khát tình lẫn niềm hoan ái mới mẻ bỗng chốc tràn vào tâm hồn họ. Ngụy Vô Tiện bị đẩy quỳ xuống, hai tay nhanh chóng chống thẳng dưới nền đất. Lam Vong Cơ và Hàm Quang Quân giờ đã ổn định phía sau hắn trong khi Lam Trạm giữ hắn ở phía trước.
Cơ thể hắn run rẩy trước cây ngọc hành đang đút vào lỗ huyệt nhạy cảm của mình. Một bàn tay vòng qua eo hắn, lần rờ xuống chỗ sâu hơn để vuốt ve kích thích Ngụy Vô Tiện. Ngụy Vô Tiện liếc nhìn về phía Lam Trạm đang quỳ trước mặt hắn, tròng mắt của y đỏ hết cả lên. Một ngón tay thon dài nâng cằm hắn lên, vừa đủ để miệng hắn ở ngang tầm với hai cánh môi ấn tượng kia. Ngụy Vô Tiện từ từ chậm rãi liếm môi mình với vẻ khêu gợi, dục vọng xác thịt quét qua mắt hắn. Hắn đẩy mình về phía trước và hôn chụt một cái vào đầu nấm dương vật y. Bàn tay hắn cầm vào cây ngọc hành của y, đầu lưỡi hắn vươn ra liếm láp dòng dịch thủy đang rỉ ra qua khe rãnh hẹp nơi đầu nấm dương vật. Lam Trạm đứng vững với một tay đặt lên vai Ngụy Vô Tiện trong khi tay kia luồn qua mái tóc ẩm ướt của Ngụy Vô Tiện. Ngụy Vô Tiện theo kịp với tốc độ đâm vào rút ra trong miệng hắn, hai má hõm xuống khi hắn mút mát, liếm láp không ngừng cây côn thịt vừa to vừa dài kia của y.
Hắn đột ngột phát ra tiếng rên lớn, đôi mắt hắn hướng đến hai ngón tay thon dài đang thọc vào trong hậu huyệt hắn. Nó di chuyển theo chuyển động tròn, vuốt ve và chọc ngoáy cửa huyệt nộn thịt của hắn như thể kích thích mời gọi. Thêm một ngón tay khác trượt vào bên trong, từ từ mở rộng cúc huyệt của hắn ra. Đầu Ngụy Vô Tiện oằn xuống, đầu nấm dương vật đâm sâu vào tận cổ họng hắn khi Lam Trạm tự mình lắc hông đâm dương vật vào miệng của Ngụy Vô Tiện một cách nhẹ nhàng.
Đôi môi mơn trớn hôn xuống dọc sống lưng hắn khiến hai má hắn lại phồng ra. Hắn chuẩn bị phàn nàn về việc không thấy đủ thì một trong một trong hai Lam Vong Cơ phía sau đang đâm mạnh vào cúc huyệt, phần nộn thịt mẫn cảm bên trong hắn ôm trọn lấy cây côn thịt đã quá quen thuộc.
Ngụy Vô Tiện giữ cho mình bận rộn với việc làm thỏa mãn Lam Trạm trước mặt hắn trong cơn khoái cảm, miệng hắn không còn nói ra những điều vô nghĩa nào khác nữa một khi hàng chuỗi những tiếng thở dốc, rên rỉ đang rung lên từ cổ họng hắn.
Đầu hắn vẫn còn có chút rõ ràng, trí thông minh vẫn còn nguyên vẹn cho đến khi hắn cảm thấy có thứ gì đó to lớn khác đang bắt đầu tiến vào cúc huyệt của hắn. Ngụy Vô Tiện nhả cây ngọc hành trơn bóng ra khỏi miệng, quay đầu lại để xem những gì đang diễn ra sau lưng hắn.
Đôi mắt hắn mở to hết cỡ lúc trông thấy thứ đang mở rộng hậu huyệt của mình. "H-Hàm Quang Quân," giọng hắn run rẩy, một cơn hoảng loạn xen lẫn hồi hộp không thể chối cãi vang lên trong huyết quản. "Ta-ta không nghĩ mình có thể chứa được tất cả."
Hàm Quang Quân nhìn chằm chằm vào hắn, quyết tâm làm cho bằng được đong đầy trong đôi mắt hồ vàng ấy. Cây côn thịt của y tiếp tục đâm vào hậu huyệt trong khi cây côn thịt đang ở sẵn bên trong Ngụy Vô Tiện ngừng chuyển động.
"Ngươi có thể." Lam Vong Cơ nói với hắn, tay vuốt ve hông hắn.
Ngụy Vô Tiện nuốt nước bọt, mồ hôi nhễ nhại trên trán. "Ngươi nghĩ sao về việc...ưm...ah...ngươi làm xong trước?" Hắn đề nghị. "Ta hứa ta sẽ không đi đâu cả. Ta sẽ để ngươi chịch ta bao nhiêu ngươi muốn. Chỉ là..." Ngụy Vô Tiện cảm thấy mình như muốn rút lại trước tinh lực của hai cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào hắn. "Nếu-nếu ngươi có thể đợi – AH" Khuỷu tay Ngụy Vô Tiện chống xuống, chuẩn bị tinh thần cho cây côn thịt thô dài khổng lồ thứ hai bắt đầu cắm vào bên trong hắn.
Ngụy Vô Tiện nhắm chặt cả hai mắt, cắn răng vào môi. Viền mắt hắn nhói lên, những giọt nước mắt tươi mát tụ lại nơi khóe mắt trong lúc cúc huyệt của hắn bị kéo banh ra.
Càng lúc...
Càng nới rộng.
Một tiếng rít xé ra từ cổ họng hắn khi hắn cảm nhận được cây ngọc hành thứ hai kia đã cắm phập đến tận sâu bên trong. Hắn cảm thấy quá no nê. Quá đủ của đủ ấy chứ.
"Thở đi, Ngụy Anh." Lam Trạm xoa vai, nhẹ nhàng lau đi những giọt lệ đã tuôn rơi khỏi mắt hắn. "Thở đi."
Ngụy Vô Tiện thở hổn hển, giữ im lặng khi hắn làm quen với hậu huyệt đang bị căng ra bất thường. Hắn đan các ngón tay vào năm ngón tay đang đặt trên vai hắn, hít thở thật sâu để làm dịu cơ thể mình xuống. Hắn đưa bàn tay run rẩy của mình lên, nắm chặt vạt áo trước của Lam Trạm. "Đến đây," hắn thở hổn hển. "Hôn ta đi, Lam Trạm."
Lam Trạm làm theo, cúi xuống hôn những nụ hôn yêu thương trên khuôn mặt Ngụy Vô Tiện như muốn hôn đi nỗi đau cho hắn. Ngụy Vô Tiện cảm thấy một hơi ấm dịu dàng lan tỏa qua lồng ngực mình, xua tan đi mọi cơn đau trong mình. Hắn đáp lại nụ hôn trìu mến của Lam Trạm, cơ thể hắn dần dần quen với mỗi cơn kích động bên trong hắn.
Ngụy Vô Tiện tách môi mình ra, kéo theo một sợi chỉ bạc ái muội nối liền giữa môi họ. Hắn liếc nhìn lại hai đấng phu quân của mình, một nụ cười dâm đãng lướt qua môi hắn. "Ta có phải di chuyển cho hai ngươi hay hai ngươi sẽ tự làm?"
Hàm của họ nghiến chặt, đưa tay vuốt ve đường cong da thịt trên eo hắn. Hông họ đưa đẩy chậm rãi khiến sống lưng Ngụy Vô Tiện ngứa râm ran. Hắn nắm chặt tay vào đám cỏ mềm mại bên dưới, móng tay cắm ngập xuống nền đất.
"Mẹ kiếp," hắn thở hắt ra, trán hắn cúi xuống lúc hai người kia di chuyển với tốc độ nhàn nhã phía sau hắn. Cơn đau nhói khi hậu huyệt bị banh ra của hắn một lúc trước giờ đã hoàn toàn bị nuốt chửng bởi một cảm giác lạ. Da thịt hắn nóng lên từng hồi và nếu hắn có ấn tay vào bụng dưới, hắn có thể cảm nhận được hai cây côn thịt đang ở trong đó.
"Nhanh hơn," Ngụy Vô Tiện rên rỉ, đẩy đẩy hai cây côn thịt kia. "Thao ta nhanh hơn, mạnh hơn đi."
Một tiếng càu nhàu truyền đến tai hắn và rồi một cú đâm sâu khiến hắn oằn người về phía trước, bàn tay hắn đột ngột nắm vào cây ngọc hành đang cương cứng trước mặt mình. Tiếng rên sung sướng cùng tiếng thở dốc nặng nề vang lên trong không gian xung quanh họ. Những âm thanh bạch bạch vang vọng từ phía sau, dòng tinh dịch nhầy nhầy dinh dính không ngừng chảy tràn quanh thịt huyệt. Hai cự vật bên trong hắn nảy lên và cọ vào nhau, khiến hắn đắm chìm trong khoái lạc, sẵn sàng ngụp lặn xuống biển hồ hưng phấn.
Một lực đẩy mạnh đâm thẳng vào vị trí đặc biệt khiến hắn gần như phát điên.
"Một lần nữa," hắn lại rên lên.
Hắn bị đẩy về phía trước, mặt hắn gần như đâm vào xương chậu của Lam Trạm. "CÁI ĐỆT!" Hắn gào lên, miệng hắn ngậm lấy cây côn thịt của Lam Trạm, đẩy nó vào sâu trong miệng hắn. Hắn ưm ưm rên rỉ, quai hàm hắn bạnh ra mút lấy mút để trước cơn kích động. Cơ thể hắn giật mạnh về phía trước với mỗi cú đâm thọc dữ dội, vách thịt của hắn siết vào rồi lại mở ra trước hai cự vật đang nghiền nát bên trong hắn, mang lại cho hắn niềm sung sướng tột cùng.
Ngụy Vô Tiện bị thao đến quên lối về. Những âm thanh mà hắn tạo ra không thể hiểu được, nước dãi không ngừng chảy xuống miệng, và có một số điều đặc biệt mà hắn đang thể hiện thành thứ mà tự bản thân hắn chưa bao giờ thấy như thế bao giờ trước đây.
"Lại một lần nữa," hắn lại năn nỉ, ngay lập tức hai cây côn thịt kia đồng thời đâm mạnh vào cùng một lúc phía sau hắn, đâm sâu đến điểm ngọt ngào của hắn – điểm nhạy cảm khiến hắn mất hết cả lý trí, ném hắn chơi vơi trong cơn khoái lạc.
"Lần nữa." Tâm trí Ngụy Vô Tiện bắt đầu quay cuồng, cự vật của Lam Trạm tiếp tục ra vào trong miệng của hắn. Hắn ti hí mắt nhìn vầng trán Lam Trạm nhăn lại, mặt y đỏ bừng và ướt đẫm mồ hôi. Ngụy Vô Tiện đưa tay xuống hạ thân của mình, vuốt lên vuốt xuống liên tục không ngừng bằng cả bàn tay dính dính nhớp nháp của tinh dịch.
Hắn hơi nghiêng đầu sang một bên, để cự vật cương cứng của Lam Trạm đâm sâu xuống cổ họng hắn. Lam Vong Cơ vuốt ve ngón tay lên mái tóc Ngụy Vô Tiện, giữ cho đầu của Ngụy Vô Tiện thẳng lại khi y đâm thọc vào miệng hắn.
Thêm một vài lần chiếc lưỡi hắn nhả ra mút vào mạnh mẽ, hông Lam Trạm oằn xuống rồi giật giật mấy cái. Dòng tinh dịch ấm nóng dày đặc phun thẳng xuống cổ họng của Ngụy Vô Tiện, lấp đầy miệng hắn. Hắn đẩy miệng mình ra kéo theo tiếng nhoen nhoét của dịch nhầy, xong hắn nhanh chóng nuốt chửng thứ chất lỏng đăng đắng đó. Lam Trạm nâng đầu Ngụy Vô Tiện lên để mút lấy thứ trong miệng Ngụy Vô Tiện, đầu lưỡi liếm láp phần còn lại mà mình vừa mới bắn ra.
Ngụy Vô Tiện giật mạnh hông, hắn sắp lên đỉnh để chuẩn bị cho ra. Hắn cảm thấy cánh mông của mình ngày càng banh rộng hơn, hai cây côn thịt đầy đặn liên tục đâm sâu vào bên trong hắn, khiến cả cơ thể hắn xóc nảy không ngừng run lên vì sung sướng.
"AH!" Ngụy Vô Tiện giữ chặt vai Lam Trạm, đầu gục trên ngực y. "Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt."
Hai cặp đùi va đập vào chân hắn, đẩy hai chân hắn xoạc rộng ra. "Đúng rồi! Ngay đó! Đừng dừng lại! – ah!" Ngụy Vô Tiện nỉ non, cảm thấy mình đang hoàn toàn đứng bên bờ vực của sự điên rồ.
"L-Lam...ha...ha...ưm," hắn nức nở, nước dãi chảy hết cả xuống cằm. "Hàm Quang- ah. H-Hàm Quang Quân. Mạnh hơn. Làm cho nó nhanh hơn. Ta sắp, sắp, sắp ra rồi."
Tất cả họ đều say sưa với mùi hương của lẫn nhau, tất cả đều trở nên cuồng dã. Lam Trạm ôm vào hắn, chặn đứng tiếng ồn ào của Ngụy Vô Tiện bằng miệng mình. Còn Lam Vong Cơ và Hàm Quang Quân tiếp tục đâm thúc hối hả vào bên trong hắn, không chút nhân từ, hai cây ngọc hành của họ tiến sâu vào trong cơ thể hắn.
Ngụy Vô Tiện cảm nhận được hai ngón tay thon dài trượt vào miệng mình. Hắn mở mắt ra nhìn Lan Trạm đang nghiến chặt răng, cơn sóng tình vẫn còn vương vấn trên khuôn mặt đẹp đẽ của y.
"Mút đi." Lam Trạm ra lệnh, thanh âm trầm đục tựa như hai cự vật đang ra vào sau hai cánh mông Ngụy Vô Tiện.
Ngụy Vô Tiện có thể tự mình bắn ra.
Hắn lắc đầu, mút lấy ngón tay thon dài mảnh khảnh của y. Hắn thè lưỡi lách vào giữa chúng, dùng răng nhấm nháp cắn vào đầu ngón tay y trước khi đưa nó trở lại trong miệng hắn lần nữa, mơn trớn mút lấy mút để khiến ngón tay y ướt nhẹp.
Lam Trạm rút ngón tay ra khiến Ngụy Vô Tiện bật ra tiếng thút thít. Y nhấc ngón tay lên môi hắn, mắt nhìn Ngụy Vô Tiện không dứt. Và rồi dần dần, từ từ, y đẩy những ngón tay ướt nhẹp vào trong miệng mình, mút lấy chúng.
Ngụy Vô Tiện nảy về phía trước, những cú đưa đẩy phía sau hắn ngày càng mạnh hơn. Ngụy Vô Tiện vội giật lấy ngón tay Lam Trạm, đưa chúng trở lại trong miệng cùng với tiếng ngân nga đầy thỏa mãn. Lam Vong Cơ nhìn hắn liếm mút ngón tay mình như thể đó là dương vật của y vậy.
Ngụy Vô Tiện liên tục rên lên ầm ĩ ư ư ah ah bởi hàng chục cú đâm thọc mạnh mẽ, tai hắn có cảm giác ù ù. Hắn nhả những ngón tay ra khỏi miệng và nắm lấy trung y của Lam Trạm, trên gương mặt hắn tràn ngập dục vọng khi hắn bắt đầu cảm thấy nút thắt của cơn khoái cảm sắp trào dâng. "Ta-ta sắp ra." Hắn hổn hển nói. "Ta sắp ra, Lam Trạm."
Cơ thể của Ngụy Vô Tiện giậy nảy lên rồi run rẩy, tinh dịch của hắn phun trào ra khắp đám cỏ, bắn cả lên trên bụng hắn. Lam Trạm vòng tay qua ôm vào hắn, đỡ lấy Ngụy Vô Tiện khi đầu gối hắn khụy xuống sau cuộc làm tình mãnh liệt. Hắn thấy bụng như trướng lên bởi lượng tinh dịch đổ vào bên trong mình, hai cây côn thịt cắm sâu vào cúc huyệt hắn đang co giật mấy hồi. Lam Trạm vừa vuốt ve mấy sợi tóc của hắn vừa nhẹ nhàng giúp hắn nhét chúng vào sau tai, sau đó y khẽ khàng áp môi mình lên vầng trán ẩm ướt của hắn.
Ngay khi hai Lam Vong Cơ đằng sau bắt đầu rút dương vật ra, Ngụy Vô Tiện yếu ớt lắc đầu, giọng hắn hầu như không nghe thấy. "Đừng," hắn lạc giọng nói. "Cứ giữ nguyên bên trong. Giữ lại tất cả trong ta."
Hai Lam Vong Cơ khẽ liếc nhìn nhau, lồng ngực phập phồng lên xuống. "Ân." Cả hai cùng lên tiếng. Họ từ từ trườn về phía trước, đôi mắt hồ vàng nóng bỏng dán chặt vào Ngụy Vô Tiện, đôi môi của họ nhẹ nhàng tiến lại gần,
gần hơn nữa,
và rồi...
Ngụy Vô Tiện giật mình tỉnh dậy.
Đầu hắn cảm thấy nhẹ bẫng còn quần áo ướt đẫm mồ hôi. Hắn chống khuỷu tay ngồi dậy, ngón tay cái và ngón giữa xoa xoa tròn ở thái dương.
Chuyện quái quỉ gì vừa mới xảy ra?
Hắn ấn gót chân lên trán, buộc mình phải tỉnh táo. Hắn lại đang làm gì nữa đây? Ngụy Vô Tiện nhớ đến việc mình đang ngồi nghịch ngợm một lá bùa mà họ có được từ chuyến săn đêm thế nào mà đột nhiên, hắn bỗng xuất hiện ở một nơi xa lạ để rồi gặp gỡ các bản sao khác nhau của phu quân nhà hắn. Tất cả họ đều nghĩ rằng hắn đang mạo danh Ngụy Vô Tiện và là nguyên nhân khiến họ bất ngờ bị triệu hồi đến bất cứ nơi nào quỉ quái nào đó. Sau đó, Ngụy Vô Tiện bắt đầu há hốc mồm tuôn ra hàng tràng những câu vô nghĩa và rồi...
Sau đó cả ba người họ thình lình biến mất.
Ngụy Vô Tiện cảm thấy gò má mình nóng bừng lên khi ký ức bất chợt ùa về. Hắn nhấc áo choàng lên lén nhìn vào háng mình và đúng như hắn nghĩ.
Dương vật của hắn đang cương cứng hơn bao giờ hết.
Chuyện xảy ra lúc ban đầu là chuyện gì chứ? Nó chỉ là một giấc mơ? Hay nó đã thực sự xảy ra?
Hắn đứng lên đi tìm Lam Vong Cơ lúc hắn cảm nhận được một vết chích sắc nhọn ở phía dưới.
Ngụy Vô Tiện thấy mồ hôi lạnh chảy khắp người.
Ôi không.
Làm thế nào để hắn có thể giải thích điều này với Lam Vong Cơ bây giờ?!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro