Linh Sơn và Cốt Truyện Bắt Đầu
Caius đứng trong thư phòng u tối, ánh nến lập lòe khiến bóng dáng cao lớn của hắn in dài trên bức tường đá lạnh lẽo. Một thị vệ bước vào, cung kính dâng lên một bức thư phong kín, mang dấu ấn tinh xảo của hồ tộc. Caius thoáng nhíu mày, ánh mắt sắc lạnh lướt qua người đưa tin trước khi cầm lấy bức thư.
Hắn mở thư cẩn thận, mùi hương quen thuộc thoáng phảng phất. Đôi mắt hắn nhanh chóng lướt qua những dòng chữ mềm mại, được viết bằng nét bút uyển chuyển, nhưng mỗi câu chữ lại chứa đựng một sức nặng khó tả.
Lyra gửi Caius:
"Caius của ta,
Đã lâu rồi kể từ ngày ta rời khỏi Voitera, nhưng lòng ta chưa phút giây nào thôi lo lắng. Ta vẫn nhớ ánh mắt cương nghị và sức mạnh không gì lay chuyển của người. Nhưng... lần này, ta e rằng mọi chuyện sẽ không dễ dàng như vậy.
Người hẳn đã biết, đại họa đang đến rất gần. Không chỉ với Voituri, mà còn cả với người. Ta đã thấy điều đó—một kết cục đau đớn dành cho người, và cả gia tộc của ngài. Ta không thể nói rõ hơn, nhưng xin người hãy thận trọng, thật thận trọng.
Ta bị giam giữ trong hồ tộc bởi cha ta—Hồ Thiên Thọ, người đã nghiêm cấm ta can dự vào việc này. Tiểu hồ ly cũng bị gia tộc ta ra lệnh không được tiết lộ bất kỳ điều gì. Nhưng ta không thể ngồi yên.
Caius, ta gửi kèm một mật lệnh đặc biệt cho Tiểu hồ ly. Hãy nghe lời con bé, nó sẽ giúp các người, ít nhất là phần nào đó. Hãy tin ta, mọi lời khuyên của nó đều quan trọng.
Ta nhớ người... thật sự rất nhớ. Mong người bình an, Caius.
Xin đừng để ta phải nhìn thấy hình bóng của người tan biến trong máu và đau thương.
Hãy giữ lấy sức mạnh của người. Và đừng quên, luôn có một người ở xa nhớ về người mỗi ngày.*
Lyra.
Caius đặt bức thư xuống bàn, đôi mắt màu đỏ rực sâu thẳm nhìn chăm chú vào từng dòng chữ. Hắn không nói một lời, nhưng lòng ngực lại dâng lên một cảm giác lạ lẫm—vừa lo lắng, vừa ấm áp.
Aro, tình cờ bước vào phòng, bắt gặp vẻ trầm ngâm hiếm thấy của Caius.
Aro:
"Lại chuyện gì khiến đệ trầm ngâm đến vậy, Caius? Không lẽ là một bức thư từ hồ tộc?"
Caius:
"Là từ Lyra."
Aro (nhướng mày, hứng thú):
"Ồ? Nàng ấy vẫn nhớ đến đệ sao? Có lẽ nàng ấy lo cho đệ nhiều hơn đệ tưởng, Caius à."
Caius không trả lời ngay, chỉ đẩy bức thư về phía Aro. Hắn bước ra khỏi bàn, khoanh tay đứng trước cửa sổ, nhìn ra ngoài bóng tối bao trùm.
Caius:
"Nàng cảnh báo về một đại họa, một kết cục đau đớn dành cho ta... và cả chúng ta. Nhưng nàng không nói cụ thể. Chỉ gửi một mật lệnh cho con bé Tiểu hồ ly."
Aro (nhìn thư, giọng trầm xuống):
"Đệ nghĩ nàng ấy có ý gì? Một kẻ như nàng không dễ gì xúc động. Nhưng lời cảnh báo này... thật sự đáng để chúng ta lưu tâm."
Caius:
"Ta không quan tâm nàng cảm thấy thế nào. Điều ta muốn biết là sự thật. Nhưng... lời nhắn này..." (Giọng hắn thoáng khựng lại, ánh mắt sắc lạnh) "Giọt nước mắt rơi trên giấy... nàng thật sự lo lắng cho ta."
Marcus (từ ngoài bước vào, giọng nhẹ nhàng nhưng nghiêm nghị):
"Nếu nàng lo lắng, đó không phải là chuyện nhỏ. Lyra chưa bao giờ là kẻ dễ khuất phục. Một khi nàng đã can dự, chắc chắn có lý do. Nhưng bây giờ, việc của chúng ta là chuẩn bị. Còn về mật lệnh của Tiểu hồ ly, ta nghĩ chúng ta nên làm theo, ít nhất là tạm thời."
Caius (gật đầu, giọng chắc nịch):
"Đúng vậy. Nếu lời nàng nói là thật, ta không thể để Voituri sụp đổ. Không bao giờ."
Hắn quay lại, ánh mắt quyết liệt hơn bao giờ hết.
Caius:
"Aro, Marcus, hãy triệu tập các trưởng lão. Chúng ta cần lập tức bàn bạc. Mọi thứ không được chậm trễ."
Bức thư của Lyra trở thành ngọn lửa âm ỉ trong lòng Caius, vừa thúc đẩy hắn bảo vệ gia tộc, vừa khiến hắn nghĩ đến nàng nhiều hơn. Dù cứng rắn, một phần trong lòng hắn dường như đã mềm mại đi, bởi những lời nhắn nhủ từ người phụ nữ mà hắn không ngờ mình lại trân trọng đến thế.
Caius đứng một mình trong căn phòng tối, một tay đặt lên bàn gỗ, tay còn lại chạm nhẹ vào bức thư của Lyra mà hắn vẫn giữ trên tay. Cảm giác nặng nề như một tảng đá đè lên ngực khiến hắn không thể nào xua tan được những suy tư vẩn vơ.
Hắn nhớ đến từng lời nàng viết, đặc biệt là câu nói cuối cùng: "Xin người hãy bình an nhé, ta sẽ rất nhớ người. Hi vọng chàng có thể vượt qua được đại họa này."
Cảm giác đó... cái cảm giác mà hắn chưa bao giờ trải qua, từ một người mà hắn luôn coi là kẻ lạ, thậm chí là một mối đe dọa. Nhưng giờ đây, hắn lại không thể phủ nhận sự thật rằng nàng có thể là người duy nhất mà hắn lo lắng về.
Vì sao nàng lại lo lắng cho ta? Caius tự hỏi trong lòng. Hắn không thể nào hiểu được, đặc biệt khi nhìn thấy nàng bị cha nàng giam giữ tại hồ tộc. Nhưng hắn cũng biết, đây là điều không thể tránh khỏi, như cách mà chính hắn sẽ phải đối mặt với đại họa sắp đến.
Hắn không muốn nghĩ về việc nàng bị nhốt, bị ràng buộc bởi những lệnh cấm của hồ tộc. Nó giống như một lời nhắc nhở rằng dù hắn có mạnh mẽ đến đâu, dù hắn có thể kiểm soát cả đế chế ma cà rồng, nhưng cuối cùng, hắn vẫn phải đối mặt với điều mà số phận đã an bài.
Lý trí nói với hắn rằng, đây là sự thật, và mọi chuyện đều phải diễn ra theo cách mà nó đã được định sẵn. Nhưng trái tim lại không thể ngừng lo lắng, không thể ngừng nhớ đến Lyra.
Trong lúc suy tư, hắn quyết định không để sự lo lắng chi phối thêm nữa. Hắn đã làm chủ bao nhiêu cuộc chiến, nhưng việc này... là một thử thách mới, một thử thách mà hắn không thể ngờ tới. Hắn biết mình không thể làm ngơ với những lời cảnh báo từ Lyra.
Quyết định đã được đưa ra. Hắn phải hành động ngay.
Caius gọi một thị vệ đến và ra lệnh triệu tập Tiểu hồ ly. Con bé nhanh chóng xuất hiện, bước vào phòng hắn với vẻ mặt nghiêm túc, đôi mắt sáng ngời như ánh sao giữa đêm.
Caius (nhìn Tiểu hồ ly, giọng lạnh lùng):
"Con đến đây để nhận mật lệnh của Lyra phải không?"
Tiểu hồ ly gật đầu, không nói gì, chỉ đưa tay nhận lấy bức thư kín đáo từ tay Caius. Cô cúi đầu, rút ra và bắt đầu đọc lướt qua. Đọc xong, con bé khẽ rùng mình, ánh mắt chuyển sang vẻ nghiêm trọng.
Tiểu hồ ly (ngẩng lên, nhìn thẳng vào mắt Caius):
"Nữ vương đã đặc biệt nhắc đến ngài... và còn yêu cầu em bảo vệ ba người đứng đầu trong gia tộc Voituri. Em sẽ không vi phạm lệnh của hồ tộc, nhưng... nếu đại họa xảy ra... em sẽ phải bảo vệ ngài. Đây là điều mà nữ vương đã căn dặn."
Tiểu hồ ly nhìn vào ánh mắt của Caius, một vẻ mặt hơi do dự, nhưng rồi lại không thể che giấu được sự ngạc nhiên. Con bé không nói ra, nhưng nó đã nhận ra một điều: Nữ vương Lyra đã để tâm đến Caius. Và điều này không phải là chuyện dễ dàng để hiểu.
Tiểu hồ ly (nói thêm, giọng nhẹ, nhưng nghiêm túc):
"Em cảm nhận được điều này, nhưng em sẽ không nói thêm gì về nó. Nữ vương đã giấu nhiều thứ, những điều mà ngay cả em cũng không dám nói ra. Nhưng em sẽ làm theo lời nàng dặn. Đó là sự bảo vệ của hồ tộc, và ta sẽ tuân theo."
Caius im lặng, ánh mắt của hắn như chứa đựng cả sự bất ngờ và sự ngấm ngầm căng thẳng. Hắn không thể không thừa nhận rằng lời nhắc nhở từ Tiểu hồ ly khiến hắn thêm lo lắng về những gì sắp đến. Tuy nhiên, hắn lại không thể để cảm xúc này chi phối quá nhiều. Hắn là một trong ba lãnh đạo mạnh mẽ nhất của Voituri, và hắn sẽ không để bất kỳ ai hay điều gì có thể làm lung lay sự lãnh đạo của mình.
Caius (giọng trầm, nhưng có chút gì đó mềm mại trong đó):
"Cảm ơn con. Ta biết con sẽ làm đúng."
Tiểu hồ ly cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt Caius. Cảm giác kỳ lạ trong lòng khiến con bé cảm thấy không thoải mái. Nó biết rằng chính nữ vương đã dự đoán rằng điều này sẽ xảy ra, nhưng liệu có phải nàng cũng không thể tránh khỏi cảm xúc dành cho người đứng trước mặt mình?
Tiểu hồ ly nhanh chóng quay người và rời khỏi phòng, để lại Caius đứng một mình, suy ngẫm về tất cả những lời cảnh báo mà Lyra đã gửi. Hắn sẽ phải chuẩn bị, không chỉ để bảo vệ gia tộc Voituri, mà còn để đối mặt với điều mà số phận đã an bài cho hắn.
Ánh sáng từ những ngọn nến mờ dần, và bóng tối lại bao trùm lấy căn phòng, giống như sự im lặng trước một cơn bão sắp đến. Caius không biết mình sẽ phải đối mặt với gì, nhưng hắn chắc chắn một điều: Dù cho đại họa có đến, hắn sẽ không bao giờ bỏ cuộc.
Forks, thị trấn nằm ẩn mình dưới bầu trời xám xịt, nơi những đám mây dường như chẳng bao giờ rời đi. Mặt trời chưa bao giờ hoàn toàn chiếu sáng nơi này, và dù có một vài tia nắng yếu ớt xuyên qua, chúng nhanh chóng bị che khuất bởi mây đen. Dù vậy, không khí vẫn luôn có cái gì đó đặc biệt, mang theo sự u ám và bí ẩn.
Trong suốt thời gian qua, Bella Swan – cô gái mới đến này – đã dần làm quen với sự im lặng kỳ quặc của thị trấn, nơi mỗi ánh mắt đều khiến cô cảm thấy lạ lẫm và bị đánh giá. Cô không thể hiểu tại sao mọi người trong thị trấn này lại có những bí ẩn không lời, và tại sao mỗi khi gia đình Cullen xuất hiện, không khí xung quanh lại như thay đổi. Họ mang vẻ ngoài hoàn hảo đến mức đáng sợ, với ánh mắt sáng ngời nhưng lại thiếu một cái gì đó rất quan trọng – cảm giác con người. Bella bắt đầu cảm thấy mình không thể hòa nhập, càng sống lâu ở đây cô càng nhận ra rằng có một điều gì đó không ổn. Và rồi cô gặp Edward, cái nhìn của anh như một lưỡi dao sắc bén, cắt đứt tất cả những bức tường mà cô đã xây dựng quanh mình.
Lyra, với đôi mắt đầy sự quan sát và tĩnh lặng, đứng từ xa, theo dõi cuộc sống của Bella và gia đình Cullen. Dù không tham gia vào câu chuyện này, Lyra vẫn cảm nhận được những thay đổi đang diễn ra. Cô không phải là người tham gia trực tiếp vào mọi sự kiện, nhưng luôn đứng ở một góc khuất, để quan sát và nhận thức được sự chuyển mình của mọi thứ. Những linh cảm của một hồ yêu, kết hợp với khả năng nhìn thấy trước tương lai, khiến Lyra không thể ngồi im mà không cảm thấy lo lắng về những gì sắp tới.
Nàng, với vẻ ngoài tựa như một người khách qua đường, đã đến Forks không chỉ để ngắm nhìn vẻ đẹp kỳ lạ của nơi này, mà còn vì nàng cảm nhận rằng đây sẽ là nơi mà những sự kiện không thể thay đổi sẽ bắt đầu. Gia đình Cullen không phải là những người duy nhất có bí mật. Nàng biết có thứ gì đó sắp xảy ra, thứ mà không ai trong gia đình Cullen hay Bella có thể ngờ đến.
Nằm trong bóng tối của một căn nhà nhỏ gần khu vực nhà Cullen, Lyra đã tạo dựng cho mình một nơi tạm trú. Cô không muốn gây sự chú ý, không muốn bất kỳ ai nhận ra mình quá sớm. Dù chỉ mới đến đây không lâu, nàng đã nhanh chóng xây dựng mối quan hệ với gia đình Cullen. Cô không lộ rõ bản thân mình, nhưng luôn là người xuất hiện trong những bữa tiệc nhỏ, những dịp đoàn tụ gia đình. Với khả năng của một hồ yêu, nàng dễ dàng khiến mọi người cảm thấy gần gũi, thậm chí cảm thấy thoải mái xung quanh mình, mà không bao giờ biết rằng, nàng thực ra đang quan sát họ từng chút một.
Nàng không can thiệp vào bất kỳ chuyện gì của họ, dù nàng biết rất rõ rằng cuộc sống bình yên của họ sẽ không kéo dài. Một cảm giác xấu bao trùm lấy nàng mỗi khi Lyra quan sát họ. Bella, cô gái bình thường nhưng lại có mối liên kết kỳ lạ với Edward. Gia đình Cullen, dù có vẻ hoàn hảo, nhưng nàng biết họ không phải là những gì họ thể hiện. Những bí mật ẩn sâu bên trong họ sẽ không thể giấu mãi.
Lyra tự nhủ rằng nàng sẽ không tham gia vào chuyện của họ, không để mình bị lôi kéo vào cuộc chiến mà nàng biết mình không thể can thiệp. Thế giới của ma cà rồng và con người này vốn đã quá phức tạp. Tuy nhiên, nàng không thể tránh khỏi việc quan sát, bởi vì nàng là một phần của cái vòng tròn này. Nàng có thể không tham gia vào mối quan hệ, nhưng Lyra biết rằng một ngày nào đó mọi thứ sẽ đổ vỡ, và khi đó nàng sẽ phải đối mặt với tất cả những gì đã diễn ra.
Nhìn ra cửa sổ, Lyra thấy Bella đang bước đi trên con phố nhỏ của Forks, ánh mắt mơ màng, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó mà cô không thể hiểu nổi. Cô nhìn thấy gia đình Cullen đi ngang qua, những khuôn mặt điềm tĩnh, lạnh lùng nhưng vẫn ẩn chứa một sự mạnh mẽ không thể xâm phạm. Nàng hiểu rằng, dù tất cả họ đều giữ bí mật, nhưng không có ai có thể giấu mãi được mọi thứ.
Bức tranh của cuộc sống ở đây, dù đẹp hay buồn, đều mang trong mình một sự tĩnh lặng chết chóc. Và Lyra, dù không tham gia, vẫn không thể nào rời mắt khỏi những sự kiện đang bắt đầu hình thành. Những con người này, những quyết định của họ, đều sẽ có tác động lớn đến cả thế giới này, và Lyra là người duy nhất biết rằng, có một thứ đang đến gần – và nó sẽ thay đổi tất cả.
Với một bước đi nhẹ nhàng, nàng quay lại vào trong nhà của mình. Một ngọn đèn yếu ớt vẫn sáng bên trong, chiếu lên những bức tường gỗ xung quanh. Lyra đứng lặng lẽ, mắt nhìn vào ánh sáng mờ nhạt, và nàng biết rằng tất cả những gì xảy ra tiếp theo sẽ là sự chuyển mình không thể tránh khỏi của thế giới này.
Thời gian đang trôi, và những sự kiện không thể tránh sẽ đến.
Forks luôn chìm trong ánh sáng mờ ảo của những đám mây dày đặc, tạo nên một không gian đầy huyền bí và tĩnh lặng. Mặt trời chưa bao giờ thực sự ló dạng tại đây, và chính điều này khiến cho thị trấn nhỏ bé này trở thành nơi có sức hút kỳ lạ, đặc biệt đối với những người như Bella Swan, một cô gái vừa mới chuyển đến.
Bella bước xuống từ chiếc xe hơi, mắt dõi về phía gia đình Cullen. Mỗi lần nhìn họ, cô lại cảm thấy có điều gì đó không ổn. Họ quá hoàn hảo, những mái tóc bạch kim, làn da trắng như ngọc, và những đôi mắt đầy sự tỉnh táo. Nhưng có một thứ không đúng, có một bí mật mà Bella chưa thể nào chạm đến. Cảm giác ấy chỉ càng mạnh mẽ mỗi lần nhìn thấy Edward Cullen – một chàng trai có đôi mắt sẫm như đêm đen, mang trong mình vẻ huyền bí mà không thể lý giải.
Bella (tự hỏi trong đầu): "Có phải mình chỉ tưởng tượng ra tất cả những điều này? Họ có thực sự là những người bình thường không?"
Giữa những suy nghĩ hỗn độn, Bella không thể ngừng nghĩ về gia đình Cullen. Và vào lúc đó, khi cô vừa bước vào căn phòng ăn trưa, đôi mắt của Edward bỗng nhiên gặp cô. Một cái nhìn lướt qua nhanh chóng, như thể anh không hề muốn để lộ cảm xúc. Nhưng Bella biết, có điều gì đó đang ẩn giấu, một sự thật mà cô không thể chạm vào.
Lyra đứng từ xa, quan sát hết thảy mọi thứ. Nàng đứng lặng lẽ trong bóng tối, không để ai phát hiện mình. Vốn không phải là người thích can thiệp vào chuyện của người khác, nhưng Lyra có thể cảm nhận được những thay đổi trong không khí khi Bella và gia đình Cullen bắt đầu tiếp xúc. Cô gái này, Bella, có vẻ là một phần quan trọng trong chuỗi sự kiện đang diễn ra – sự kiện mà Lyra không thể bỏ qua. Dù không trực tiếp tham gia, nàng vẫn cảm nhận được từng chút một sự chuyển mình của thế giới này.
Lyra đã quyết định, nàng sẽ không tham gia vào những cuộc gặp gỡ ấy. Nàng chỉ là một người khách qua đường, một kẻ quan sát. Tuy nhiên, điều nàng cảm nhận được không chỉ là sự căng thẳng mà là một mối nguy hiểm đang tiềm ẩn.
Vào một buổi tối, gia đình Cullen tổ chức một buổi tụ họp tại nhà. Bella, không thể bỏ qua cơ hội tìm hiểu thêm về họ, quyết định tham gia. Mọi người đều đã đến – những gương mặt lạnh lùng và kiêu hãnh, nhưng lại có một vẻ gì đó đặc biệt mà Bella không thể nào giải thích được.
Carlisle Cullen (mỉm cười, khi thấy Bella ngồi xuống): "Chào Bella, rất vui vì em có thể đến. Chúng ta luôn hoan nghênh những người bạn mới."
Esme Cullen (với nụ cười hiền lành): "Chúng tôi mong rằng em sẽ cảm thấy thoải mái. Gia đình Cullen luôn mở cửa chào đón em."
Rosalie Cullen (vẻ mặt nghiêm nghị, nhìn Bella một cách lạnh nhạt): "Cẩn thận, Forks không phải là nơi dành cho những cô gái yếu đuối đâu."
Emmett Cullen (cười vang, vẻ vui tươi): "Rosalie không phải lúc nào cũng nghiêm túc như vậy đâu. Nhưng quả thật, Forks có những điều kỳ lạ mà em sẽ nhanh chóng nhận ra."
Alice Cullen (với vẻ mặt tò mò): "Em thật sự sẽ tìm thấy rất nhiều điều thú vị ở đây, Bella. Chỉ cần em mở lòng ra."
Nhưng khi ánh mắt Bella dừng lại trên Edward, cô thấy anh đang nhìn mình, không nói gì. Dường như anh có một sức hút mạnh mẽ khiến cô không thể rời mắt khỏi anh, dù trong lòng Bella đầy những câu hỏi chưa có lời giải đáp.
Bella (lúng túng, cố gắng phá vỡ im lặng): "Cảm ơn mọi người đã mời tôi. Tôi chỉ không thể hiểu nổi... tại sao gia đình các bạn lại... đặc biệt như vậy."
Edward Cullen (nhẹ nhàng, giọng nói hơi trầm): "Chúng tôi khác biệt, Bella. Nhưng không phải ai cũng có thể hiểu được điều đó."
Chỉ một câu nói nhẹ nhàng, nhưng nó khiến Bella cảm thấy như mình đang đứng giữa một vùng đất đầy nguy hiểm, nơi mọi thứ đều có thể thay đổi trong tích tắc. Và lúc đó, cô nhận ra rằng sự tồn tại của gia đình Cullen không đơn giản như những gì cô tưởng.
Lyra lặng lẽ đứng quan sát từ một khoảng cách xa, lắng nghe từng lời nói của gia đình Cullen và Bella. Mặc dù không muốn can thiệp vào chuyện của họ, nàng biết rằng sự hiện diện của Bella trong thế giới này sẽ thay đổi tất cả. Mối liên hệ giữa Bella và Edward là sự khởi đầu của những sự kiện mà Lyra không thể ngờ trước. Nàng có thể không tham gia vào cuộc sống của họ, nhưng nàng không thể ngừng quan sát những sự thay đổi này.
Bằng ma lực của mình, Lyra đã dựng lên một căn nhà gần gia đình Cullen. Nàng sống một cuộc sống tĩnh lặng, chỉ như một người khách qua đường. Nhưng mỗi ngày, mỗi giờ, nàng đều âm thầm quan sát. Nàng nhận ra rằng, dù Bella có nhận thức hay không, cô ấy sẽ là người tạo nên những biến chuyển không thể quay lại. Nàng cũng hiểu rằng gia đình Cullen không chỉ là một gia đình hoàn hảo, mà họ có thể là một phần của một chuỗi sự kiện lớn hơn mà cô không thể làm ngơ.
Lyra (thầm nghĩ trong lòng): "Cả gia đình Cullen đều mang một bí mật mà họ không thể chia sẻ. Nhưng với Bella, cô ấy có thể là chìa khóa để giải mã tất cả những bí mật này. Cuộc sống của họ sẽ không thể kéo dài mãi mãi, và Bella chính là yếu tố thay đổi tất cả."
Lyra không muốn bị cuốn vào cuộc sống của họ, nhưng nàng không thể ngừng suy nghĩ về những gì sẽ xảy ra. Một thế giới đã quá phức tạp sẽ phải đối mặt với sự chuyển mình không thể tránh khỏi.
Vào lúc đó, một lần nữa, Bella và Edward lại có một ánh nhìn đầy sâu sắc. Không lời nào được thốt ra, nhưng sự hiểu biết giữa họ, dù ít ỏi, lại nắm giữ chìa khóa cho những gì sẽ đến.
Bella (trong lòng, thầm nghĩ): "Còn rất nhiều điều tôi không hiểu. Nhưng tôi biết rằng tôi không thể quay lại. Một khi tôi đã bước vào thế giới này, tôi sẽ không thể thoát ra."
Và trong màn đêm lạnh giá, cuộc sống ở Forks tiếp tục trôi đi, nhưng Lyra biết, mọi thứ đã bắt đầu thay đổi.
Forks, một thị trấn nhỏ bé dưới bầu trời u ám, vẫn giữ nguyên sự yên lặng đến kỳ lạ. Edward Cullen và gia đình đã rời đi, để lại Bella trong nỗi đau khổ, trong tuyệt vọng, vì sự ra đi bất ngờ của họ. Những lời giải thích, những lý do ẩn khuất đều không thể khỏa lấp nỗi mất mát mà Bella phải gánh chịu. Cô gái ấy, bị bỏ lại trong bóng tối, không thể hiểu nổi tại sao mọi chuyện lại xảy ra như vậy.
Bella (nói nhỏ trong lòng): "Họ rời đi... để bảo vệ tôi. Nhưng làm sao tôi có thể sống mà thiếu họ? Làm sao tôi có thể sống mà không có anh?"
Những ngày tháng tiếp theo, Bella dường như chìm vào một thế giới khác, nơi mọi thứ đều nhạt nhòa và vô nghĩa. Cô bắt đầu mơ về Edward, mơ về những khoảnh khắc mà anh đã dành cho cô, những giây phút hạnh phúc mà giờ đây lại trở thành đau đớn. Trong khi đó, những đêm dài không ngủ trôi qua như một chuỗi dài dằn vặt.
Lyra, từ một góc xa, cảm nhận được những nỗi đau mà Bella phải gánh chịu. Mặc dù nàng không can thiệp vào cuộc sống của cô gái này, Lyra không thể làm ngơ trước những sự kiện đang xảy ra. Nàng cảm nhận được nỗi buồn và sự bấp bênh của Bella, nhưng nàng cũng hiểu rằng tất cả những điều này chỉ là một phần của kế hoạch lớn hơn, một chuỗi sự kiện mà ngay cả nàng cũng không thể kiểm soát hoàn toàn.
Nàng biết rằng mọi chuyện sẽ không dừng lại ở đây. Chuyến đi của gia đình Cullen không phải là sự kết thúc, mà là khởi đầu của một trận chiến mà ngay cả Bella cũng không biết mình sẽ phải đối mặt với điều gì.
Một ngày, khi Lyra đang quan sát từ xa, một sự hiện diện không thể tránh khỏi đã đến. Caius và Aro, hai thành viên của gia tộc Volturi, xuất hiện trong khu vực gần nơi Lyra đang ẩn mình. Nàng nhận ra họ ngay lập tức, mặc dù không rõ họ làm cách nào mà đã tìm được nàng. Nhưng đối với Lyra, việc họ tìm đến không phải là điều gì đáng ngạc nhiên. Họ đến vì họ biết nàng là người duy nhất có thể biết những gì đang diễn ra. Và nàng cũng biết, họ đến vì một lý do khác – sự tiên đoán mà nàng đã nói.
Lyra mỉm cười nhẹ, không hề có vẻ sợ hãi hay bất kỳ sự lo lắng nào khi Aro và Caius bước vào phòng. Họ nhìn nàng, sự cảnh giác rõ rệt trong đôi mắt của cả hai.
Aro (với giọng nói đầy mưu mô, nở một nụ cười gượng gạo): "Lyra, thật là một cuộc gặp gỡ bất ngờ. Chúng tôi biết rõ rằng bạn là người duy nhất có thể giải đáp những thắc mắc của chúng tôi."
Caius (một cách lạnh lùng, ánh mắt sắc bén như dao): "Chúng ta cần những câu trả lời, Lyra. Có phải tất cả những điều bạn đã nói đều liên quan đến gia đình Cullen và Bella không? Liệu cô ấy có vai trò gì trong những lời tiên tri đó không?"
Lyra bước vào căn phòng một cách nhẹ nhàng, đôi chân không phát ra tiếng động, như một bóng ma di chuyển giữa ánh sáng lờ mờ. Dù đang ở trong một không gian sang trọng và ấm cúng, nhưng sự có mặt của Aro và Caius khiến không khí trở nên nặng nề và căng thẳng. Cả hai ma cà rồng này luôn tìm cách ép buộc Lyra phải tiết lộ những gì nàng biết về lời tiên tri, nhưng nàng lại chỉ mỉm cười nhẹ, như thể những lời họ nói không thể tác động đến cô.
Aro ngồi lên chiếc ghế ở phòng khách nhà Lyra, đôi mắt sáng lấp lánh đầy mưu mô, trong khi Caius lại đứng gần cửa, ánh mắt sắc lạnh của hắn vẫn không rời khỏi Lyra. Cả hai đều nhận thức rõ ràng rằng nàng là chìa khóa để giải quyết nhiều bí mật mà gia tộc Volturi đang cố gắng khám phá. Nhưng Lyra, một người có khả năng lừa dối và xoay chuyển tình thế, chỉ quan sát họ, không hề vội vàng trả lời.
Aro (nở nụ cười xảo quyệt, ánh mắt lấp lánh): "Lyra, em luôn là người khôn ngoan nhất trong chúng ta. Nhưng không phải lúc nào em cũng có thể giữ im lặng được. Em không thể trốn tránh mãi đâu. Cái gì đã khiến em chọn im lặng về những điều quan trọng này?"
Caius (giọng lạnh lùng, ánh mắt sắc bén): "Cô nghĩ rằng có thể giữ im lặng trong khi gia tộc Volturi đang đối mặt với nguy cơ ư? Chúng tôi cần câu trả lời, và em sẽ không thể tránh khỏi trách nhiệm này."
Lyra biết rõ mục tiêu của họ. Cả hai đều đã biết về lời tiên tri mà nàng đã truyền đạt, và bây giờ họ muốn biết thêm chi tiết, muốn kiểm soát tất cả mọi thứ. Nhưng Lyra, với bản tính xảo quyệt và khả năng kiểm soát tình huống, chỉ nhẹ nhàng lắc đầu và cười một cách đầy ẩn ý.
Lyra (giọng nhẹ nhàng, đầy quyền lực): "Các ngài không hiểu. Có những điều không phải chỉ với sức mạnh hay cưỡng ép mà có thể biết được. Dù các ngài có ép buộc tôi bao nhiêu lần đi chăng nữa, tôi cũng không thể tiết lộ bất kỳ điều gì."
Nàng tiến lại gần Aro, đôi mắt sâu thẳm như một vực thẳm vô tận, khiến hắn cảm thấy mê hoặc và không thể rời mắt khỏi nàng. Lyra, với bản tính quyến rũ, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của Aro, khiến hắn lùi lại một bước trong sự bất ngờ và khao khát. Nàng biết rõ cách gây ảnh hưởng đến những kẻ mạnh mẽ như họ.
Lyra (thì thầm, môi nàng gần sát tai Aro): "Tôi không muốn làm các ngài thất vọng. Nhưng có những điều tôi không thể tiết lộ. Đó là luật của tôi và của thế giới mà tôi đến từ đó."
Từng lời nói của nàng như một luồng điện, đầy quyến rũ và bí ẩn, khiến cả Aro và Caius đều cảm thấy mất kiểm soát. Nhưng điều họ không ngờ đến là sự bình tĩnh của nàng, sự kiên định trong ánh mắt và nụ cười của Lyra khiến mọi sự ép buộc trở nên vô ích.
Và rồi, trước khi Aro kịp mở lời thêm, Caius đã tiến lên, giận dữ, không thể kiềm chế thêm được nữa. Hắn giữ Lyra lại, đưa tay kéo nàng về phía mình và áp môi vào môi nàng trong một hành động cưỡng ép, nồng nhiệt và mạnh mẽ. Lyra không hề phản kháng, nhưng trong mắt nàng chỉ có sự lạnh lùng, không hề bị ảnh hưởng bởi sự cưỡng ép đó.
Caius (thì thầm trong khi cưỡng hôn nàng, giọng đầy căng thẳng): "Cô không thể giữ im lặng nữa. Nói đi, Lyra. Chúng tôi sẽ không buông tha cho cô cho đến khi cô tiết lộ tất cả."
Lyra cảm nhận được sự cứng rắn và sự khát khao kiểm soát của hắn, nhưng nàng vẫn mỉm cười dịu dàng, không vội vàng phản ứng. Đôi tay nàng nhẹ nhàng vỗ về mặt hắn, một cử chỉ xoa dịu nhưng cũng đầy uy quyền. Nàng biết rằng dù có bao nhiêu lần bị ép buộc, nàng cũng sẽ không hé lộ bất cứ điều gì.
Lyra (nhếch mép cười, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy kiên định): "Các ngài có thể cưỡng hôn tôi bao nhiêu lần cũng không thay đổi được điều gì. Tôi không thể tiết lộ điều gì. Và tôi sẽ không làm vậy. Dù có phải đối mặt với cả nghìn lần cưỡng ép, tôi vẫn sẽ giữ im lặng."
Nàng vuốt nhẹ vai Aro, ánh mắt lấp lánh nhưng không hề có dấu hiệu của sự sợ hãi hay hoảng loạn. Lyra biết rằng nàng có thể làm chủ tình hình, và mặc dù bị ép buộc, nàng vẫn sẽ kiên định giữ lời hứa.
Aro và Caius đứng lại, nhìn nàng với ánh mắt đầy giận dữ nhưng cũng đầy sự tôn trọng, nhận thức được rằng không dễ dàng để ép buộc Lyra làm điều nàng không muốn.
Aro (giọng nhẹ nhàng, nhưng có sự đe dọa tiềm ẩn): "Rất tốt, Lyra. Nhưng đừng quên rằng mọi thứ đều có cái giá của nó."
Caius (không rời mắt khỏi nàng, giọng lạnh lùng): "Lần này cô đã thắng. Nhưng chúng ta sẽ gặp lại."
Lyra chỉ nhẹ nhàng cúi đầu, mỉm cười như thể nàng không hề lo lắng. Những kẻ này, dù mạnh mẽ đến đâu, cũng không thể thay đổi quyết định của nàng.
Lyra lặng lẽ bước ra khỏi phòng, trái tim nàng bình tĩnh như nước, không hề rung động trước bất kỳ sự cưỡng ép nào. Cô biết rằng những thử thách tiếp theo sẽ còn khó khăn hơn, nhưng với sức mạnh và sự thông minh của mình, nàng sẽ tiếp tục đi theo con đường mà mình đã chọn.
Còn Aro và Caius, dù có thất vọng, vẫn phải đối mặt với thực tế rằng Lyra không phải là một đối thủ dễ bị khuất phục.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro