Ánh sáng kì lạ
Đêm trong Vương quốc Volturi bao trùm một không gian lạnh lẽo, yên tĩnh nhưng ngập tràn quyền lực. Ánh trăng mờ nhạt rọi qua những cửa sổ lớn của lâu đài, chiếu sáng những viên đá lạnh lẽo trên sàn, phản chiếu ánh sáng sắc nét và làm nổi bật từng chi tiết nhỏ bé trong không gian cổ kính ấy. Những ngọn đèn ở các hành lang chỉ mờ ảo, thắp sáng một phần không gian, tạo nên sự tương phản kỳ lạ giữa ánh sáng và bóng tối. Lâu đài Volturi – biểu tượng của sự vĩnh cửu, của những kẻ đứng đầu thế giới ma cà rồng – không chỉ lạnh lẽo mà còn đầy những bí mật.
Vào đêm này, có một sự hiện diện lạ lùng đang di chuyển trong Vương quốc này. Một bóng hình mảnh mai nhưng đầy uy lực đang tiến vào khuôn viên lâu đài. Lyra Nineflare, Nữ Vương của Tộc Hồ Ly, không phải là khách mời của Volturi, nhưng sự hấp dẫn từ nơi này khiến cô không thể không đến. Cô được sinh ra trong ánh sáng và bóng tối, trong sự huyền bí và quyền lực. Là hậu duệ duy nhất của dòng máu Cửu Vĩ thuần khiết, Lyra sở hữu sức mạnh vượt lên trên tất cả mọi sinh vật. Cô là hiện thân của sự quyến rũ, đầy mê hoặc nhưng cũng vô cùng thông minh và sắc sảo.
Lyra di chuyển nhẹ nhàng giữa những vườn cây cổ thụ, nơi những cành cây như vươn ra khỏi mặt đất cứng rắn, tạo thành những vòng cung uốn lượn, tạo nên một không gian mờ ảo, đầy bí ẩn. Không khí đêm tràn ngập mùi hương của đất ẩm và hoa cỏ, nhưng lại có gì đó lạnh lẽo, khiến người ta phải rùng mình. Những bức tượng đá đứng im lìm quanh các lối đi, ánh sáng từ những ngọn đèn lung linh chiếu lên mặt các bức tượng, khiến chúng trở nên sống động một cách kỳ lạ. Nhưng không ai nhìn thấy cô. Chỉ có ánh sáng từ những chiếc đuôi của cô – bảy chiếc đuôi dài, rực rỡ ánh bạc – lấp lánh trong bóng tối như những tia sáng huyền bí.
Lyra cảm nhận được sự kỳ lạ của nơi này, và dù cô đã đi qua rất nhiều vùng đất khác nhau, cô chưa bao giờ cảm thấy lạ lẫm và đầy kích thích như thế này. Nơi này, nơi quyền lực và sự tĩnh lặng quyện vào nhau, khiến cô thấy vừa an bình nhưng cũng đầy thử thách. Cô bước nhẹ nhàng qua các bậc thềm đá lạnh lẽo, những bước đi ấy như không hề phát ra âm thanh. Mặc dù là một nữ vương đầy quyền lực, Lyra lại thích những lúc được ở một mình, được hòa mình vào thiên nhiên, để tìm kiếm sự tĩnh lặng. Nhưng đêm nay, cô biết rằng nơi này không đơn giản như vẻ ngoài của nó.
Mỗi chiếc đuôi của cô, mỗi động tác, đều phát ra một năng lượng mạnh mẽ, khác biệt. Ánh sáng từ những chiếc đuôi của cô lóe lên trong bóng tối, tạo thành một vệt sáng kỳ lạ, không thể hòa lẫn vào đâu được. Lyra luôn có khả năng điều khiển ánh sáng, dùng nó để tạo ra những hiệu ứng ma thuật kỳ diệu, và đêm nay, điều này không phải là ngoại lệ. Cô cảm thấy sự tiếp cận của một cái gì đó, một sự hiện diện khác. Và rồi, đúng lúc ấy, một đôi mắt đỏ rực xuất hiện từ bóng tối.
Đột nhiên, một ánh sáng từ chiếc đuôi của cô lóe lên mạnh mẽ, chiếu sáng một vùng tối tăm xung quanh. Đó là một phản ứng tự nhiên, một dấu hiệu rằng cô đang bị theo dõi. Chỉ một khoảnh khắc, một tiếng bước chân vội vã vang lên từ phía xa. Lyra dừng lại, hơi quay đầu lại, đôi mắt sáng rực như đuốc đối diện với một bóng hình quen thuộc.
Caius, người tuần tra quanh lâu đài, bước vào khu vực này và dừng lại. Đôi mắt đỏ của hắn lóe lên khi nhìn thấy ánh sáng kỳ lạ phát ra từ đuôi của Lyra. Hắn tiến lại gần, một cảm giác lạnh lẽo dâng lên trong người, nhưng cũng không thể phủ nhận sự quyến rũ mạnh mẽ mà cô toát ra. Hắn nhận ra ngay lập tức rằng cô không phải là con người, và cũng chẳng phải một sinh vật bình thường.
Caius (nhìn chằm chằm, giọng lạnh lùng): "Ngươi là ai?"
Lyra (cười khẽ, giọng nói ngọt ngào và quyến rũ): "Ta chỉ là một lữ khách... Không có gì đáng sợ. Chỉ là tìm kiếm vẻ đẹp trong đêm."
Ánh mắt của Caius bỗng trở nên mơ hồ, vẻ lạnh lùng và nghi ngờ trong ánh nhìn của hắn như bị che phủ bởi một làn sóng cảm xúc lạ lùng. Dù vẫn muốn cảnh giác, hắn không thể rời mắt khỏi Lyra. Một phần trong hắn cảm thấy có điều gì đó nguy hiểm, nhưng phần còn lại lại bị cuốn hút, như thể cô đang dùng một phép thuật kỳ diệu, lướt qua mọi lý trí và kiểm soát tâm trí hắn.
Caius (đột ngột, không thể kìm nén sự tò mò): "Ngươi là gì? Tại sao lại ở đây?"
Lyra (mỉm cười, giọng kiên định): "Tôi chỉ là người đi qua, chưa bao giờ nghĩ sẽ làm phiền."
Ngay khi cô nói xong, một cảm giác lạ lùng ùa đến. Bóng tối xung quanh như mở rộng, và từ giữa không gian ấy, một bóng hình khác xuất hiện. Aro, thủ lĩnh của Volturi, bước ra từ bóng tối, ánh mắt ông đầy sự toan tính và quyền lực. Aro cảm nhận được sự kỳ lạ trong không khí, một năng lượng khác thường đang lan tỏa từ Lyra, một nguồn sức mạnh mà ông không thể bỏ qua.
Aro (nở nụ cười mưu mô, bước tới gần cầm bàn tay mềm mại của cô nhẹ hôn lên): "Thật vinh hạnh, Nữ Vương Lyra. Tôi là Aro, lãnh tụ của Volturi. Tôi đã nghe rất nhiều về cô."
Lyra nhìn thẳng vào ông, ánh mắt không chút ngạc nhiên. Cô đã biết rằng một ngày nào đó, Volturi sẽ không thể tránh khỏi sự chú ý của cô. Chỉ là hôm nay, cô không ngờ rằng cuộc gặp gỡ lại xảy ra theo cách này.
Lyra (cười nhẹ, giọng đầy quyền lực): "Aro, tôi không đến đây để làm phiền các ông. Tôi chỉ muốn tìm kiếm sự thanh thản trong vẻ đẹp của nơi này."
Aro nhìn Lyra kỹ lưỡng hơn, ánh mắt của ông ngay lập tức nhận ra sức mạnh to lớn trong cô. Cô không chỉ là Nữ Vương của Tộc Hồ Ly, mà còn là một sinh vật có thể khuất phục tất cả những ai dám đối đầu. Nhưng điều khiến ông cảm thấy hứng thú hơn cả chính là sức mạnh tiềm ẩn trong cô – một sức mạnh mà Aro luôn khao khát có được.
Aro (với nụ cười quyến rũ, chậm rãi nói): "Nếu cô tìm kiếm sự thanh thản, nơi này chính là nơi cô có thể tìm thấy nó. Nhưng hãy nhớ, mọi thứ đều có cái giá của nó."
Lyra không vội vàng trả lời. Cô cảm nhận được sự tò mò của Aro, sự cảnh giác của Caius và mối nguy hiểm tiềm tàng trong không khí. Dù đã là Nữ Vương của một tộc mạnh mẽ, Lyra cũng hiểu rõ rằng Volturi không phải là nơi để tự do và yên bình. Những lời của Aro mang theo một hàm ý khác, mà cô có thể cảm nhận được rõ ràng.
Lyra (ánh mắt kiên định, giọng nói nhẹ nhưng đầy quyền lực): "Tôi hiểu rõ giá trị của sự tự do. Nhưng liệu tôi có thể tìm thấy tự do trong thế giới của các ông, hay chỉ là những âm mưu không bao giờ kết thúc?"
Caius, dù bị cô thu hút, vẫn không thể bỏ qua cảm giác mơ hồ trong lòng. Hắn vẫn đặt câu hỏi về lý do Lyra lại đến đây, và liệu cô có phải là một cái bẫy.
Cảnh tượng đêm nay là khởi đầu của một cuộc đối đầu đầy phức tạp và nguy hiểm. Lyra, dù mang trong mình sức mạnh và sự quyến rũ không thể đoán trước, sẽ phải đối diện với những quyết định khó khăn, giữa việc bảo vệ tự do của bản thân và cái giá mà Volturi có thể đem lại.
Khi Lyra trả lời, Caius vẫn không thể tin được rằng nàng chỉ đến đây để du ngoạn. Hắn vẫn không từ bỏ sự nghi ngờ của mình và quyết định giám sát Lyra chặt chẽ hơn.
Caius (thô lỗ): "Tôi không tin cô. Cô là kẻ xâm phạm. Nếu cô không nói ra lý do thực sự, tôi sẽ không ngần ngại hành động."
Nhưng khi Lyra mỉm cười, đôi mắt nàng ánh lên sự kiêu hãnh, có một thứ sức mạnh mà ngay cả Caius cũng không thể phủ nhận. Mặc dù hắn vẫn muốn tấn công, nhưng sự quyến rũ và năng lượng ma thuật từ nàng đã khiến hắn ngập ngừng. Còn Aro, dù tò mò đến mức nào, cũng cảm nhận được rằng nàng không phải là đối tượng có thể bị áp chế dễ dàng.
Lyra (khẽ cười, sự tự tin toát ra từ từng lời nói): "Tôi nghĩ rằng các ngài có thể tin tưởng vào lời nói của tôi, hoặc có thể... một ngày nào đó, các ngài sẽ biết rõ hơn."
Nàng bước đi về phía lâu đài, để lại hai thủ lĩnh đứng đằng sau, trong lòng mỗi người là một câu hỏi chưa có lời giải đáp. Aro mỉm cười nhưng trong lòng đã bắt đầu lên kế hoạch khai thác bí mật của Lyra, trong khi Caius vẫn không thể thoát khỏi cảm giác nguy hiểm và sự mê hoặc đến từ nàng.
Nhưng Lyra, Nữ Vương Hồ Ly, biết rằng không có sự yếu đuối trong thế giới của mình. Dù nàng có muốn giữ sự tự do của mình, nàng không thể phủ nhận rằng sự kết nối giữa nàng và hai thủ lĩnh của Volturi sẽ dẫn đến những mối quan hệ phức tạp, không thể tránh khỏi.
Khi Lyra rời đi, ánh sáng từ đuôi nàng vẫn còn vương lại trong không khí như một dấu ấn không thể xóa nhòa. Caius và Aro đứng trong im lặng một lúc, mỗi người theo đuổi suy nghĩ riêng của mình. Nhưng với bản chất sắc sảo và đầy toan tính, Aro là người phá vỡ sự im lặng đầu tiên.
Aro (nhìn theo hướng Lyra đã biến mất, giọng điềm tĩnh nhưng sắc bén):
"Cô ấy không giống bất kỳ sinh vật nào chúng ta từng gặp, đúng không, Caius? Một sức mạnh như vậy... nếu ta khai thác được, Volturi sẽ không còn đối thủ."
Caius (vẫn chăm chăm nhìn về nơi Lyra rời đi, giọng đầy nghi hoặc):
"Sức mạnh? Ngươi không thấy sao, Aro? Cô ta không chỉ mạnh mà còn nguy hiểm. Ánh sáng đó—nó không phải chỉ để khoe khoang. Cô ta có thể kiểm soát cảm xúc của người khác... ngươi không cảm nhận được sao? Ngay cả ta... ta cũng đã bị hút vào sự hiện diện của cô ta, và điều đó khiến ta không thể chấp nhận được."
Aro quay đầu, đôi mắt đỏ rực ánh lên tia thích thú khi nghe thấy lời thú nhận hiếm hoi từ Caius. Hắn không thường dễ dàng thừa nhận rằng mình bị ảnh hưởng bởi một kẻ khác.
Aro (cười nhẹ, ánh mắt lấp lánh):
"Caius, ta chưa từng nghĩ rằng ngươi có thể bị quyến rũ đến thế. Nhưng hãy thừa nhận đi, cô ấy rất đặc biệt. Cái cách cô ấy bước đi, sự tự tin trong từng lời nói... Đó không phải là sự ngạo mạn thông thường. Ta thấy sự thông minh, một chiến lược ẩn giấu sau mỗi hành động. Nếu cô ấy là mối đe dọa, thì đó cũng là một mối đe dọa mà ta muốn tìm hiểu."
Caius (gắt gỏng, bước tới gần Aro):
"Ngươi lúc nào cũng chỉ muốn tìm hiểu, nhưng lần này thì khác. Cô ta không phải là một kẻ thù dễ chế ngự như những sinh vật khác. Ngươi có thấy không, Aro? Ta không thể đọc được cô ta, và ngay cả ngươi cũng không thể. Nếu cô ta đã chặn được khả năng của ngươi, đó không phải là dấu hiệu cho thấy chúng ta nên cảnh giác sao?"
Aro nhếch mép cười, đôi mắt lóe lên tia nguy hiểm.
Aro (giọng đều đều nhưng ẩn chứa sức mạnh):
"Chính vì không thể đọc được, ta càng muốn khám phá. Sự bí ẩn luôn hấp dẫn, và cô ấy biết cách tận dụng điều đó. Ngươi không thấy sao, Caius? Lyra Nineflare là một quân cờ quý giá. Nhưng ngươi đúng, cô ấy cũng là một mối nguy. Một mối nguy cần được kiểm soát... hoặc, tốt hơn, cần được thu phục."
Caius khẽ nghiến răng, sự khó chịu rõ ràng hiện lên trên gương mặt.
Caius (giọng hạ thấp, đầy quyết tâm):
"Nếu cô ta nghĩ rằng có thể làm chủ ta bằng sự quyến rũ và sức mạnh đó, cô ta sẽ thất vọng. Ta không giống như những kẻ yếu đuối bị cám dỗ bởi ánh sáng lấp lánh. Nếu cô ta là mối đe dọa, ta sẽ loại bỏ cô ta trước khi cô ta có cơ hội tấn công."
Aro lắc đầu nhẹ, tỏ vẻ bất lực trước sự cứng nhắc của Caius, nhưng trong mắt ông ánh lên vẻ hiểu biết sâu xa hơn.
Aro (giọng nhẹ nhàng, trầm ngâm):
"Caius, ngươi luôn nghĩ bằng thanh kiếm của mình. Nhưng hãy suy nghĩ xa hơn đi. Nếu Lyra là kẻ thù, cô ấy đã không cần phải xuất hiện như vậy. Cô ấy không hề sợ chúng ta—có thể cô ấy đang thăm dò, nhưng cũng có thể... cô ấy chỉ đơn giản là bị thu hút bởi vẻ đẹp của lâu đài và lịch sử của chúng ta. Cô ấy có nói rồi mà, đúng không?"
Caius không trả lời ngay. Trong lòng hắn, vẫn còn đọng lại sự bối rối mà hắn ghét phải thừa nhận. Lyra đã khiến hắn cảm thấy thứ gì đó không quen thuộc—không chỉ là sự nghi ngờ, mà còn là sự tò mò. Và có lẽ, một chút gì đó gần với sự hấp dẫn mà hắn không muốn thú nhận.
Caius (giọng cứng cỏi):
"Ngươi có thể nghĩ như vậy, nhưng ta sẽ không để mình bị lừa. Nếu cô ta ở lại, ta sẽ theo dõi từng bước đi của cô ta. Ngươi có thể thích thú với trò chơi của mình, Aro, nhưng đừng quên, ta sẽ hành động nếu cần thiết."
Aro mỉm cười, một nụ cười vừa tinh ranh vừa nguy hiểm.
Aro (gật đầu, ánh mắt rực lên tia sắc lạnh):
"Ta không mong gì hơn thế. Cẩn thận vẫn là điều cần thiết, Caius. Nhưng hãy nhớ... cô ấy là một món quà mà ta không muốn lãng phí."
Hai thủ lĩnh của Volturi trao nhau ánh nhìn nghiêm trọng, mỗi người giữ trong lòng một suy nghĩ riêng. Dù sự bất đồng trong cách tiếp cận với Lyra, cả hai đều biết rằng sự xuất hiện của nàng đã thay đổi cán cân quyền lực trong vương quốc này.
Caius quay lưng rời đi, sự cảnh giác in sâu trong ánh mắt. Aro, vẫn đứng đó, nhìn vào bóng tối, cảm nhận sự hấp dẫn của một tương lai đầy những bí ẩn xoay quanh Lyra Nineflare.
Và ở một nơi khác, Lyra mỉm cười khi bước qua cánh cổng ẩn của lâu đài Volturi. Nàng biết rằng trò chơi đã bắt đầu, và nàng chính là người kiểm soát ván cờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro