Văn án
Văn án
Đồng Bi Đạo sụp đổ rồi, Công Dã Tịch Vô trợn mắt nhìn ánh sáng rực rỡ kia tán ra xung quanh, rất đẹp, rực rỡ, rất đau mắt. Hắn vẫn nhìn, đau đến bỏng rát mắt vẫn nhìn. Hắn đã thấy Lê Tô Tô ra khỏi đó, hắn biết nàng bình an. Đương nhiên. Hắn cũng thấy kẻ thù diễm lệ của hắn tự tay bóp nát Tà Cốt, hình hài xinh đẹp tán ra giữa chùm sáng đó. Hắn vẫn nhìn, chùm sáng tắt dần, xung quanh đồng môn và sư phụ đã quay lại. Hắn nghe thấy, giữa những âm thanh ù ù bao quanh, chắc là mọi người xôn xao, hắn chẳng biết nữa, hắn nghe được tiếng thở dài của trưởng bối. Hắn chỉ nghe được đến thế, bởi vì trong tai hắn, trong đầu hắn chỉ còn
"Tịch Vô, ngươi đừng nhập ma "
" Tiêu Lẫm, tình yêu là gì?"
Lê Tô Tô ngồi dậy, xung quanh tịch mịch âm trầm, quý khí vương giả, năm tháng đã khoác thêm lớp bụi. Nhưng hai bia mộ đứng đó vẫn khắc rất rõ ràng. Một bên gọi "Ái thê", một bên chỉ xưng "Phu quân".
Hai lần hôn lễ, Đạm Đài Tẫn cùng Diệp Tịch Vụ, máu tươi thêm đỏ hỉ phục. Thương Cửu Mân cùng Lê Tô Tô, hỉ phục của nàng nguyên vẹn đẹp đẽ, còn y đến góc áo cũng không còn.
Đạm Đài Tẫn cùng Diệp Tịch Vụ, nguyện kết tóc se duyên, nắm tay nhau đến bạc đầu. Rốt cuộc nàng hoàn thành nhiệm vụ trở lại tiên môn, làm thần nữ yêu chúng sinh. Y hạ U Minh, tàn tạ như xác sống năm trăm năm vẫn cố chấp chung thuỷ.
Thương Cửu Mân cùng Lê Tô Tô, nguyện cộng hưởng thế gian. Rốt cuộc thần nữ yêu chúng sinh, y lại không phải chúng sinh của nàng, nàng thà chết để lấy mạng y . Còn y, y không yêu chúng sinh, chỉ yêu nàng, y nguyện chết để tế đàn tình yêu cao quý của nàng. Kẻ tan biến làm đẹp thế gian, người ngồi ôm bia mộ khóc cũng không còn ai hồi đáp.
500 năm sau
Đúng bằng thời gian Cảnh vương Đạm Đài Tẫn trầm phù dưới U Minh tìm Ái Thê, thần nữ Lê Tô Tô cũng tìm Phu Quân của mình, nàng không tuyệt vọng, cũng trưởng thành nhiều rồi. Từ thiếu nữ trong sáng, sống vô tư trong sự bảo bọc của cha và đồng môn, trở thành nữ nhân từng trải hiểu lẽ đời, năm tháng đằng đẵng, không phải dài với thần tiên, cũng đủ để hiều được từ 'mòn mỏi'. Nàng đã tài giỏi hơn rồi, chế tạo pháp khí, tu tập huyền cơ, có thời gian sẽ đến thăm Vương lăng, xuống U Minh, đi lại con đường, hồi tưởng tình duyên.
Trên con đường đó nàng gặp được nhiều người chung chí hường, kẻ là thân thuộc của y, người là 'tình địch'của nàng.
Hắn ngồi trên trường kỷ, khí phách chưởng môn, khí chất thần tiên. 500 năm không quá dài với thần tiên, nhưng thay đổi nhiều thứ, ví như quan hệ của hắn và nàng, thái độ của nàng và hắn. Công Dã Tịch Vô
- Có thần quang của Thần Giới báo xuống, Mệnh mâm của Cửu Mân quay rồi, ta biết ngươi sẽ quay về Hành Dương tông, chỉ có ta giúp được ngươi
- Vậy nên Công Dã chưởng môn lập sẵn trận chờ ta à, dù sao cũng cần thần hồn của chàng ấy, chỉ ta đủ thực lực khu giữ được
- Lê Tô Tô, Thượng Thần giới chỉ điểm rằng " Đạm Đài Tẫn nửa Thần nửa Ma, công đức đã tràn khắp Lục Giới. Nhưng chúng sinh nợ y, bao gồm cả ta và cô đều phải trả. Là dựa trên Duyên Cơ.
Lê Tô Tô thấy hắn cười, khoé mắt ửng đỏ, có mấy phần diễm lệ giống cố phu. Hắn chỉ vào mắt trận là mặt kính đang sáng lên
- Dẫn Vảy Hộ Tâm vào trận đi, chúng ta đi gặp tiểu sư đệ
Chiếc vảy xinh đẹp được thần lực dẫn vào trận, ánh sáng rực rỡ từ từ tràn ra, giống với ánh sáng khi Đạm Đài Tẫn kết thúc Đồng Bi Đạo năm đó, cuốn theo những kẻ mang Duyên Nợ với y
Ma Thai. Cũng không phải chỉ là Sơ Đại Ma Thần sinh ra, Ma Thai sinh giữa trận chiến Thần Ma, khi Chiến Thần Minh Dạ quyết tử. Ma Thai mang Tà Cốt, còn mang cả thần lực và chí khí của Chiến Thần. Nửa Thần nửa Ma
Công đức vô lượng tích vào Mệnh Mân tạo thành Mệnh Số. Duyên nợ sâu nặng tạo thành Duyên cơ, dệt hồng tuyến. Chính là từ bi trong Huyền Cơ của Thiên Đạo. Là nợ phải trả của chúng ta
Nhưng mà Lê Tô Tô, Duyên cơ của cô là gì?
Duyên Cơ của họ là gì?
Mà Duyên cơ của Công Dã Tịch Vô ta lại là gì?
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Đồng nhân này np, đoán xem 'n' này là ai
Tui muốn đòi công bằng cho Tẫn bảo
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro