Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Nguyệt Trầm U Hoàng (1)

[ Nguyệt Trầm U Hoàng [ Fanfic Chu Ôn ] - Chương 1 ]

Chương 1 :

" Ngươi lừa sư phụ ta thảm quá . Ta ... Ta ... "

" Hóa ra ngươi luôn lừa ta ."

Chu Tử Thư từ trên không trung đáp thân đứng chung với Triệu Kính và đám người trên đài cao . Y nhìn Ôn Khách Hành một thân y phục màu xanh sẫm vài chỗ đã thấm máu , tay cầm chiếc phiến màu trắng quen thuộc nhưng bây giờ đầy máu và rách nát .

Trước giờ sự ôn nhu yêu chiều của y dành cho Cố Tương ra thì tất cả còn lại dành cho Chu Tử Thư cùng Trương Thành Lĩnh . Suốt ngần ấy năm như trong địa ngục , Ôn Khách Hành lần đầu về lại nhân gian mới tìm được 1 người hợp tính hợp tình đến như vậy hắn rất vui và rất yêu . Ôn Khách Hành vốn biết người và quỷ không chung đường , định tìm 1 cơ hội để nói chuyện mình là Cốc Chủ Quỷ Cốc nhưng có lẽ không cần nữa vì bây giờ y biết rồi .

" Tử Thư ! Ta ... "

" Đừng nói nữa . "

Ôn Khách Hành nhìn Chu Tử Thư rút Bạch Y kiếm ra chỉa về phía mình , đôi mắt khẽ cong lên mang ý cười nhưng lại chứa đựng bi thương . Hắn hiểu rồi , hắn biết cuối cùng hắn cũng không thể trở về nơi nhân gian tươi đẹp này , vẫn là địa ngục hợp với hắn . Ôn Khách Hành nhẹ nhàng đặt tay lên bụng phẳng lì nhưng chứa một sinh linh nhỏ , cười khanh khách rồi cúi đầu mặc kệ nước mắt làm nhòa , nhỏ giọng lẩm bẩm :

" Xin lỗi . Là ta không tốt , hy vọng lần sau con sẽ tìm được người mẫu thân tốt hơn "

" Vù " Bạch Y kiếm từ đâu phi tới phía Ôn Khách Hành . Ôn Khách Hành nhanh chóng bắt được sự việc đang diễn ra với mình mà xoay người né .

" Sư phụ người phải cẩn thận. "

Trương Thành Lĩnh hét to khi thấy Chu Tử Thư phi thân xuống đấu với Ôn Khách Hành. Cũng đúng thôi , Chu Tử Thư bây giờ tuy võ công toàn thịnh nhưng phải cẩn thận . Cũng không phải y ( TTL ) chưa từng thấy Ôn Khách Hành có nội lực và võ công thâm hậu đến mức nào.

Ôn Khách Hành thấy mũi kiếm hướng về phía mình , y quăng quạt ra đỡ . Quạt kiếm chạm vào nhau * xoẹt * cây quạt rách làm đôi rơi xuống vũng nước bùn . Bạch Y đâm tới vẫn là né nhưng Bạch Y đã kịp để lại 1 vết xước trên gò má . Ôn Khách Hành đột nhiên nhăn mặt cảm nhận bụng chột đau không kịp né , lại thêm 1 chưởng của Chu Tử Thư . Chu Tử Thư chưởng Ôn Khách Hành xong thì thu tay lại , Ôn Khách Hành lùi về sau gần chục bước lại phun ra thêm ngụm máu đỏ .

Có lẽ đã quá sức rồi . Ôn Khách Hành đã cảm nhận được nơi hạ thân có gì đang không ngừng chảy ra . Hắn chỉ cười , vết thương trên gò má vì thế mà ép 1 hàng máu chảy ra . Hắn mệt rồi , quá mệt rồi . Từ 1 đứa trẻ ngây thơ hạnh phúc sống chung với cha nương , trong 1 ngày cả nhà chết thảm . Lưu lạc hơn 20 năm trong Quỷ Cốc , ngày nào cũng ngươi chết ta sống . Không một đêm ngủ ngon giấc . Hắn biết hôm nay hắn phải bỏ mạng rồi . Đứa bé con của y cũng không thể ra đời .

Nước mắt rơi vào vết cắt gò má rát không ?

Rát chứ !

Hắn trước giờ mấy lần rơi lệ ? Bây giờ đôi mắt hắn đầy nước , trong mắt như có máu , " phụt " lại thêm 1 búng máu từ trong miệng phun ra nơi cổ họng tanh ngòn pha thêm vị ngọt tanh .

Bạch Y kiếm lại vung lên hướng Ôn Khách Hành mà phi tới.

Mệt chưa ?

Mệt rồi !

Ôn Khách Hành không né nữa . Y đứng yên đưa tay vuốt bụng , nhắm lại đôi mắt đỏ đầy nước của mình . Môi vương máu cười như không cười .

" Phập "

Bạch Y kiếm ghim thẳng vào vai trái đẩy y ra sát mép vực . Máu tuôn ra đỏ cả vai , hắn nhẹ nhàng mở mắt . Bây giờ gương mặt thân quen của Chu Tử Thư ở trước mắt . Không nhịn được y đưa tay phải muốn sờ mặt Chu Tử Thư , vừa đưa lên giữa chừng thì lại " hối hận " mà buông tay . Y lại mở miệng cười , máu theo đó mà trào ra . Chu Tử Thư vẫn mặt không cảm xúc lãnh đạm nhìn hắn như người lạ .

" Thật may thật may . Ta vẫn chưa thích huynh ." - Câu nói này Ôn Khách Hành lại diếm trong miệng không cách nào nói ra.

Hắn mệt mỏi , Ôn Khách Hành lùi về sau một bước . Bạch Y cũng nhích ra 1 chút . Đến khi mũi Bạch Y kiếm đã ra khỏi bả vai thì 1 bước nữa là xuống vực . Mắt Ôn Khách Hành bắt đầu mờ rồi . Ôn Khách Hành nhắm mắt ngửa người về sau .

Rơi xuống vực .

Chu Tử Thư đứng ra sát mép vực nhìn theo . Đầu Ôn Khách Hành bắt đầu nhớ lại những kỉ niệm đáng giá trước đây .

Hắn cười.

" Chu Tử Thư chúng ta vĩnh viễn không gặp lại ! "

Màn sương mù nơi vực thẳm nuốt trọn thân ảnh Ôn Khách Hành , mờ dần mờ dần .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro