Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6

" Ngoan ah Thuần Khanh là em có lỗi làm sao em có thể nghi ngờ anh được nha /? Ngoan không khóc không khóc ah. Em rất đau lòng đâu " Cô vừa dỗ vừa hôn nhẹ lên tóc anh ( Mia : đây là ăn đậu hủ Thuần Khanh nha >.< ) 

  Thuần Khanh  vừa nghe vừa nhìn cô dỗ như thế anh rất vui, đỏ mặt. //(^.^)// hì hì . Nhớ lại chiếc vòng phượng anh nói : " Thế quân chiếc vòng phượng đó đeo vào không thể chạm người khác giới nha ^.^   nếu không họ sẽ bị chảy máu mũi nha  .. "

" Ah? Thế có ngoại lệ sao ? " Gia Áo vờ ngạc nhiên hỏi.

" Có nha trừ trẻ con và người đặc biệt thuần khiết, nếu chạm vào sẽ không sao nha ^.^ "

" Ừm, Thuần Khanh vậy thì em sẽ giữ " trong trắng " cho anh nha~~ . "

nghe thế Thuần Khanh  đỏ mặt thầm nghĩ ' Thê quân thật xấu >.< Trêu người ta ah '

" Thuần Khanh  ngoan ngủ đi tối rồi nè . Thuần Khanh  lần sau không được khóc nữa biết không? Nếu không em sẽ rất đau lòng nha~ hảo đau lòng đâu >^< "

Anh ngượng ngùng vừa cười e thẹn, vừa gật đầu : " Vâng thê quân, thê quân ngủ ngon . "

Vào phòng...

Thuần Khanh_anh lần đầu đến nhà thê quân anh rất hồi hộp không bình tĩnh được ah. Nghĩ đến lần đầu gặp thê quân không quên anh, còn đối xử rất tốt với anh.  Anh rất vui. Đây là phòng của thê quân, giường, gối, chăn, đều là của thê quân ... còn có mùi của thê quân nữa ... Ah? sao anh lại có thể nghĩ tới mấy thứ này nha >.<  Anh đỏ mặt tim đập ' thình thịch' như muốn nhảy ra ngoài, anh lắc đầu cố xua đi những ý nghĩ đó />.</ ( Mia: yêu quá đi 3.3 )

Còn về Gia Áo cô chỉ cảm thấy sàn thật cứng ah T^T . Nhưng là khi nghĩ tới những gì bản thân đã trải qua thì cô nhận thấy bản thân bây giờ đã rất sung sướng rồi ~.~ . Hơn nữa hôm nay cô chính thức gặp Thuần Khanh nha. Thuần Khanh bằng xương bằng thịt trước mặt cô anh rất đáng yêu, gần gũi đâu ^.^ . Thật sự ... thật sự là .... rất .... đáng ... yêu nha ~~~

Không biết có phải vì thấy Thuần Khanh khóc không ? Mà tối đó cô gặp ác mộng  >^< . Trong mơ cô thấy bản thân ở kiếp trước . Bàn tay cô nhuốm đầy máu hình ảnh kiếp trước dần ùa ra trong tâm trí cô... . Cuộc sống cô chỉ một màu đen rất u tối, âm u . Xung quanh chỉ toàn hắc ám cùng bóng tối mùi máu tanh bao quanh cô. Trái tim cô lạnh dần, lạnh dần đi.... Bỗng một ánh sáng nhỏ nhoi xuất hiện ánh sáng lớn dần lên ... Nó dần xua đi những bóng tối xung quanh cô.Cô giật mình, bàng hoàng vội nhìn lại. Là anh! Là Thuần Khanh! Cô bỗng nhận ra anh chính là nguồn sáng của cô, là ánh sáng đã xua đi bóng tối trong cuộc sống cô. Hình ảnh về anh từng ánh mắt, từng nụ cười, lúc anh thẹn thùng , lúc anh uất ức....



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro