Chương 7
"Chưa có tin tức gì của hắn sao?" Thái tử Chiến Dã ngồi trên Tử Diễm Hỏa kỳ lân lạnh lẽo hỏi.
Trầm Viêm lắc đầu, hắn biết thái tử đang nói đến vị nào. Nhắc đến vị này Trầm Viêm có chút chán nản. Từ lần thấy con lợn rừng cấp mười bị một kích băng chết kia cùng một dấu chân người ra thì không còn dấu tích gì khác.
"Theo như điều tra thì dấu giày để lại ở hiện trường là dấu giày của một nữ nhân, hơn nữa những họa tiết phức tạp chỉ có ở tiệm hàng cao cấp dành cho các phu nhân tiểu thư giàu có mới có. Dấu giày khá nông cùng kích cỡ có chút nhỏ thì hẳn là một thiếu nữ không quá mười sáu tuổi." Trầm Viêm báo cáo lại với chiến Dã kết quả bản thân mình điều tra được. Cuối cùng kết luận một câu. "Một thiếu nữ mười sáu tuổi đã là bát tinh triệu hoán sư quả là một thiên tài hiếm có."
Lần này phải quy công cho Bích Diệp Thảo. Phải biết là Bích Diệp Thảo ngoài công dụng thần kỳ nối các phần xương gãy với nhau ra, thì chất nhầy có trong Bích Diệp Thảo khi tiếp xúc trực tiếp với không khí ngoài trời sẽ ngay lập tức cô đặc thành một loại chất dẻo xanh lục, do vậy hoa văn của dấu giày được in trên đó vô cùng rõ nét.
"Thái tử, nếu có thể thu nàng về dưới trướng là tốt nhất." Trẻ tuổi như vậy đã là bát tinh triệu hoán sư tương lai tiền đồ chắc chắn vô hạn lượng.
Chiến Dã có chút bất ngờ, hắn cho rằng chỉ có Hí Thiên là cửu tinh triệu hoán sư lại có Băng Linh Huyễn điểu một trong tứ linh làm triệu hoán thú đã là thiên tài trẻ tuổi nhất hắn từng gặp rồi. Không nghĩ tới ngoài nàng ra còn có thêm một người nữa.
Nhân tài trẻ tuổi có thiên phú cao lần lượt xuất hiện ở Nam Dực Quốc, bất kể họ đến đây có mục đích gì thì đối với hoàng thất đều có lợi.
RỐNG! RỐNG! RỐNG!
Tiếng rít gào vang vọng thiên không.
Trời xanh lam bỗng chốc bị mây đen phủ kín.
Tử Diễm Hỏa kỳ lân bỗng nhiên ngẩng đầu lên, cũng rít gào trầm thấp, thoạt nhìn cực kỳ giận dữ.
"Có chuyện gì vậy?" Chiến Dã nhìn về phía sâu trong rừng rậm Phù Quang
"Hình như đã xảy ra chuyện, thái tử điện hạ, ngài về cung trước, thuộc hạ đi tìm hiểu tình huống." Trầm Viêm cưỡi linh điêu tiến lên nói.
"Hừ chỉ là một con linh thú thường thăng cấp thất bại bị linh lực cắn trả mà thôi." Xem chừng con linh thú đó cũng không sống được bao lâu.
Chiến Dã cau mày, nếu chỉ là một con phổ thông linh thú thăng cấp thất bại sao có thể phát sinh ra thiên địa dị tượng?
"Vẫn còn sớm, ta muốn đi xem sao."
Dần vào sâu bên trong rừng rậm, cây cối hai bên đường đều bị hàn băng che phủ.
Trên một khối tuyết bằng phẳng nằm một con mèo trắng bông xù đang co quắp, xung quanh nó khắp nơi đều là hàn băng nhưng khí tức hàn băng xem chừng đã dần dần yếu bớt có xu hướng tan rã...
"Hừ, linh thú cấp thấp mà vọng tưởng muốn tấn cấp làm thần thú? Đúng là chuyện nực cười!" Từ Diễm Hỏa kỳ lân khinh thường hừ lạnh.
"Ngươi nói con linh thú Thiên Tuyết miêu này đã là cấp mười hai đỉnh phong, muốn đánh sâu vào vách ngăn để trở thành thần thú chân chính?" Hoàng Chiến Dã nhìn con Thiên Tuyết miêu vì phản phệ mà hơi thở dần dần yếu bớt đi có chút tiếc hận. Không nghĩ tới cao giai linh thú cấp mười hai cứ như vậy mà chết đi. Nhưng hắn cũng rất bội phục sự quả cảm của con Thiên Tuyết Miêu này, không phải con linh thú đỉnh cấp nào cũng có đủ can đảm giống nó.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------
Rừng rậm dày đặc nằm ở bên ngoài đế đô, kích thước cũng không lớn, có thể là vì giáp với rừng rậm Phù Quang- nơi ma thú hoành hành ghê gớm nhất trên đại lục, cho nên độ nguy hiểm cũng rất lớn.
Cao thủ bình thường tuyệt đối không dám đơn độc mà xông vào.
Nhưng không bao gồm Thư Yên trong đó. Nàng dám cả gan một đường giết vào trong từ lúc còn là một phế vật tam tinh triệu hoán sư, huống chi là hiện tại. Những ngóc ngách trong rừng rậm này còn có chỗ nào nàng không biết?
Thân hình Thư Yên thoắt ẩn thoắt hiện qua những cành cây rậm rạp, càng dần về phía trung tâm rừng rậm nhiệt độ không khí càng giảm dần. Thư Yên cảm nhận được từng trận linh khí dao động quen thuộc, trong lòng ngày càng trở nên bất an.
Đáp xuống nền tuyết lạnh giá, Thư Yên tiến về phía con vật đang cuộn tròn thân thể không ngừng run rẩy vì thống khổ kia.
"Di, đây chẳng phải là con mèo to xác, bản mệnh linh thú khế ước của ngươi sao? Mới chưa đến một tuần không gặp mà đã thành ra thế này rồi?" Tiểu Ngọc trợn mắt kinh nghi hỏi.
"Trường hợp này có vẻ nó ăn phải thứ gì đó không nên ăn rồi. Không nghĩ tới cho nó vài ngày tự lập thôi mà đã sa sút đến độ đói bụng ăn quàng rồi." Thư Yên trầm giọng đánh giá Thiên Tuyết miêu, có chút bất đắc dĩ lắc đầu.
Không sai, Thiên Tuyết Miêu chính là triệu hoán thú của Tiêu Vận. Khi nàng xuyên đến nó vẫn còn là một con linh thú tứ cấp. Sau hơn một tháng nàng ép nó bán mạng cùng nàng, à không phải, là cùng nhau huấn luyện.
Sau một thời gian huấn luyện kết thúc Thiên Tuyết Miêu lập tức tấn cấp lên linh thú cấp mười một đỉnh phong làm Thư Yên ghen tị đến đỏ cả mắt. Ông trời quá là bất công, nàng và nó điểm xuất phát gần như là ngang nhau thế mà chỉ sau một tháng ngắn ngủi, nó đã vất nàng một đoạn dài. Thật là có đủ các loại ghen tỵ hận mà!
Điều này hoàn toàn không thể trách Thiên Tuyết miêu được. Ngoài bản thân nó thiên phú có trong huyết thống ra, kẻ đầu sỏ khiến nó trở nên lợi hại chính là Thư Yên.
Kiếp trước của nàng vốn là một vị luyện đan tông sư. Tuy trí nhớ có chút mơ hồ nhưng nàng lại nhớ rõ nguyên nhân nàng lìa đời là do có chút bất cẩn trong quá trình luyện đan nổ tan xác mà chết.
Mặc dù kiếp này sống ở thời cổ đại nhưng các linh dược và công dụng của chúng không khác ở hiện là bao.
Có một chủ nhân là thiên tài luyện đan, Thiên Tuyết miêu từ nay bước trên con đường là kẻ bị thí dược không lối thoát.
Cảm Nhận được chủ nhân đến gần, Cái đuôi to xù trắng muốt của Thiên Tuyết miêu khẽ vung vẩy tỏ vẻ chào hỏi.
"Meoooo~" Tiếng kêu nhỏ bé như từ trong mũi phát ra chan chứa vô hạn ủy khuất.
"Chủ nhân, ta đau quá!"
"Cẩn thận!" Đang lúc Thư Yên định tiến lên xem xét thương thế cho Thiên Tuyết miêu bỗng bị một giọng nói lạnh lùng ngăn cản.
Thư Yên nghi hoặc nhìn về phí phát ra giọng nói. Khi thấy người ngăn cản mình là ai sắc mặt thoáng trầm xuống. Hoàng Chiến Dã, sao hắn lại ở nơi này?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro