Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12

Cung yến hôm nay, cả phủ Trưởng công chúa đều được mời. Tuy nhiên, Cầm di nương cùng Tuyết di nương là thân phận thấp kém, dựa theo cung quy nếu không có chiếu dụ thì không có tư cách vào cung.

Bởi vậy, Tiêu viễn Trình chỉ dẫn theo vài vị tiểu thư thiếu gia trong phủ tiến cung mà thôi. Tiêu Trọng kỳ cùng nàng đương nhiên sẽ đi, ngoài ra còn có tứ tiểu thư Tiêu Nhu do cầm di nương sinh, nhị thiếu gia Tiêu Trọng Lỗi do tuyết di nương sinh, cùng với đại tiểu thư Tiêu Linh do Phương di nương sinh.

Xe ngựa dừng ở tiền viện, Thư Yên cùng mấy vị tiểu thư thiếu gia đều đã đến đủ, chỉ còn Hoàng Bắc Nguyệt đang chậm rãi đi tới.

Tiêu Viễn Trình vừa nhìn thấy nàng sắc mặt đã tái xanh, chán ghét nhìn nàng một cái rồi phóng lên lưng ngựa, cùng Tiêu Trọng kỳ song song dẫn đầu đi ra ngoài phủ.

Hoàng Bắc Nguyệt là tiểu thư dòng chính, ở đây có ai không căm ghét nàng ta chứ?

"Ngươi bệnh nặng như vậy không ở trong phòng dưỡng bệnh đi mà bày đặt tham dự cung yến làm gì?" Tiêu Linh nhanh mồm nhanh miệng, oán hận trừng mắt nhìn Hoàng Bắc Nguyệt.

"Đại tiểu thư, tam tiểu thư dù gì cũng là tiểu thư dòng chính trong phủ, ngươi dám dùng khẩu khí như vậy nói chuyện với nàng sao?" Tuyết di nương bỗng nhiên mở miệng, phi thường thân thiết đi tới trước mặt Hoàng Bắc Nguyệt, ân cần hỏi han vài câu.

Tiêu Linh bị nói như vậy sắc mặt lúc xanh lúc đỏ. Con ma ốm Hoàng Bắc Nguyệt này nàng còn dám tùy ý nhục mạ chứ mụ Tuyết di nương tâm cơ thâm trầm này, nàng không dám làm càn.

Hừ một tiếng, nàng chỉ có thể nhỏ giọng nói. "Đại phu nói bệnh của nàng là bệnh truyền nhiễm, nếu như tiến cung vô tình lây cho công chúa điện hạ thì phải làm sao bây giờ?"

"Đại tiểu thư không cần lo quá xa, thời gian bắt đầu cung yến cũng sắp đến rồi, mau đi nhanh đi, đừng trì hoãn nữa." Cầm di nương đang ở một bên xem cuộc vui vội vàng trừng mắt nhìn Tiêu linh một cái nói.

Nha đầu Tiêu Linh này thật không hiểu chuyện mà. Không thấy Tuyết di nương đang mượn sức Hoàng Bắc Nguyệt sao? Lanh chanh láu táu, Bây giờ thì hay rồi.

Nếu không phải Tiêu Nhu của nàng còn nhỏ, nàng cũng sẽ không thèm lôi kéo nha đầu Tiêu Linh do Phương di nương suốt ngày chỉ biết tụng kinh niệm phật này về phe mình đâu. Nàng cần Tiêu Linh kiếm được một vị quý công tử có thế lực trong cung yến để giúp nàng lên chính thất.

Nàng không thể chần chừ được nữa. Tiêu Vận là đứa trẻ có thiên phú nhất tại Tiêu gia, lại được một vị thần bí cao nhân thu làm trân truyền đồ đệ. Nếu một ngày kia nàng thật sự có tiền đồ thì Tuyết di nương chắc chắn sẽ dựa vào danh tiếng con, nói không chừng còn có thể an vị trí chủ mẫu nữa.

Hừ! Nếu như Tiêu Linh có thể gạ gẫm được một vị công tử của đại gia tộc thì nàng liền đem Tiêu Linh làm con nuôi của mình, như vậy nàng cũng có thể "mẫu tử bằng quý".

Một khúc nhạc đệm này cũng không ảnh hưởng gì đến Thư Yên. Do thân thể có chút suy nhược cộng thêm vừa rồi bị Tuyết di nương lăn lộn qua đi, nàng cũng không có đợi mọi người đến đông đủ liền trực tiếp lên xe.

Hoàng Bắc Nguyệt ngồi cùng xe ngựa với Thư Yên, khi lên xe thấy Thư Yên có chút lười nhác dựa vào nệm êm, không biết đã ngủ thiếp đi từ lúc nào. Có chút vô vị, Hoàng Bắc Nguyệt dứt khoát nhắm mắt dưỡng thần.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

"Tỉnh dậy đi, tiến cung rồi." Tiểu Ngọc lên tiếng nhắc nhở.

Ân ~ Thư Yên chậm rãi mở mắt ra. Mãi mới nghe thấy nó lên tiếng, mặc dù âm thanh có chút tủi thân nhưng chịu tiếp chuyện là tốt rồi. Chỉ là không biết bản thân có không gian thôi có phải là không vào được đâu mà tỏ ra rầu rĩ cơ chứ? Có điều, nửa ngày không cùng tiểu Ngọc nói chuyện nàng thật có chút không quen.

Xe ngựa tiến cung, sau vài lần kiểm tra cuối cùng cũng đến nơi. Đám người Tiêu gia lục tục xuống xe, cùng nhau hướng về Hào Quang điện, cũng là nơi thiết yến, dọc đường đi gặp không ít các phu nhân, tiểu thư trong các gia tộc lớn ở đế đô.

Đại thần và các thiếu gia thì hướng hoàng thượng thỉnh an, còn nữ quyến thì đều đến Hào Quang điện thỉnh an hoàng hậu.

Tuy Tiêu Vận đã tiến cung nhiều lần như Thư Yên thật sự không có khái niệm gì về hoàng cung này, đành đi theo phía sau đám cung nhân, quan sát xung quanh.

Nàng đem tầm mắt phóng ra xa, quả thật là cung  vàng điện ngọc, rực rỡ muôn màu, đám phu nhân, tiểu thư đều xinh đẹp động lòng người, trang phục lộng lẫy, xanh xanh đỏ đỏ, đua nhau khoe sắc. Thư Yên nhìn đến mức hoa cả mắt, vội dời tầm mắt lên không trung mới thấy khá hơn một chút.

Có thể là do tư thế Thư Yên ngẩng đầu quá cao, cùng những sợi tóc quá đỗi trơn mượt.

Lạch cạch một tiếng, chiếc châm hoa mai trên đầu nàng rơi xuống.

"..." Nàng biết ngay cái thứ đồ này không mấy hay ho rồi mà.

Do cúi xuống tìm châm nên Thư Yên bị tụt lại ở phía sau. 

Đối với các tiểu thư phu nhân khác rơi một vài đồ trang sức không phải điều gì đó to tát. Nhưng trên đầu Thư Yên có duy nhất một cái châm cài hoa mai này. 

Trên đầu không có trang sức đi cung yến dạ hội ở cổ đại là một điều vô lễ. Đừng hỏi vì sao nàng không lấy đồ từ trong nạp giới của Tiêu Vận ra. Vì điều này chỉ làm nàng càng ảo não thêm thôi.

Ban đầu trong nạp giới của Tiêu Vận đâu chỉ có một cái châm, trăm cái đổ lại là ít, lại còn chưa kể quần áo cùng vài thứ đồ linh tinh khác. Sau bị Thư Yên đem đi tiệm cầm đò hết, lấy tiền đi mua thảo dược. Giờ thì hay rồi, Thư Yên bất đắc dĩ nhận mệnh đi tìm châm. 

Hào Quang điện

Đương kim hoàng hậu cùng mấy vị phi tần dùng nghi thức long trọng đi tới, khiến các phu nhân, tiểu thư nhao nhao quỳ xuống hành lễ.

Được một lúc bên trong điện truyền đến tiếng "Miễn lễ" .

Sao lại không tìm thấy rồi, Thư Yên ảo não cùng các vị phu nhân, tiểu thư đi vào.

Hào Quang Điện đã bày xong yến hội, cung nhân tiếp đón đám nữ quyến rồi dẫn bọn họ tới chỗ ngồi đã chỉ định.

Thân phận của phủ trưởng công chúa cũng giống như vương gia, bởi vậy tự nhiên được ngồi gần hoàng thượng cùng hoàng hậu.

Thư Yên có chút không được tự nhiên, nàng không quen đến nơi đông người, huống chi lại được ngồi ở vị trí gần trung tâm nhất. Liếc nhìn một dãy bàn ghế, Thư Yên chọn một nơi ít bị mọi người chú ý nhất ngồi xuống.

Hoàng Bắc Nguyệt hợp tình hợp lý liền ngồi ở vị trí nữ chính trong khu vực trưởng công chúa. Vừa ngồi xuống nàng đã phát hiện chỗ ngồi của công chúa Anh Dạ ở ngay bàn bên cạnh, mà công chúa Anh Dạ lúc này cũng vừa vặn quay đầu lại, trông thấy Hoàng Bắc Nguyệt, có chút ngẩn ra. Trước giờ tiến cung Tiêu Vận đều ngồi ở nơi này, chẳng lẽ hôm nay nàng ta không đến? 

Vừa định thu hồi ánh mắt chợt nhìn thấy Thư Yên ngồi trong góc không mấy thu hút, hơi kinh ngạc. Tiêu Vận này trước nay đều rất kiêu ngạo không nghĩ tới khi cần thiết cũng là người rất biết tôn ti.

Nếu Thư Yên biết chỉ một hành động vô thức của mình lại khiến vị công chúa chanh chua này tán thưởng không biết sẽ có cảm tưởng gì.

Tiểu Ngọc khinh thường hừ lạnh: còn có thể là cảm tưởng gì, cái nữ nhân quê mùa đó thảo nào cũng sẽ không mặn không nhạt phun ra hai từ Ha hả a.

Mặc dù đã ngủ cả buổi chiều nhưng cảm giác mệt nhọc vẫn không giảm bớt. Lần giúp Thiên Tuyết miêu thăng cấp này tiêu hao của nàng không ít tinh lực. Có lẽ phải từ từ chậm rãi điều dưỡng lên vậy. Thư Yên mệt mỏi xoa mi tâm.

Ngay lúc này, một giọng nói có chút lanh lảnh vang lên. "Hoàng thượng giá lâm."

Mọi người trong Hào Quang điện lập tức đứng lên, dồn dập quỳ xuống hành lễ.

Hoàng thượng thấy vậy cười to một trận, vừa đi vào vừa giơ tay lên nói. "Hôm nay không cần hành lễ, các khanh mau bình thân."

Mọi người đứng dậy dồn dập tạ ân.

Theo sau hắn là thái tử Chiến Dã tuấn mĩ lãnh khốc cùng với mấy vị vương gia, đại thần.

Thái tử đi chung cùng với Tống Mịch. Tiêu Dao vương hôm nay vận một thân thanh y, nhẹ nhàng phong độ, bên môi treo nụ cười như có như không.

Thái tử cùng Tiêu Dao vương đến khiến không ít tiểu thư quý tộc trong Hào Quang điện xuân tâm nhộn nhạo, ngoại trừ Thư Yên.

Nàng còn bận suy nghĩ xem nên ra một lịch trình điều dưỡng thân thể yếu ớt này như thế nào cho hợp lý đây.

Thư Yên điều chỉnh tư thế thoải mái nhất, lười biếng cầm chén trà lên nhấp một ngụm. Nước trà chua chát đi vào khoang miệng làm tinh thần nàng tỉnh táo không ít.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dongnhan