Chương 62 - Vô đề
Lại nói Đường Thanh Phong vừa từ tu luyện tỉnh dậy còn chưa kịp cảm nhận thành quả đã bị tiếng long ngâm hấp dẫn.
Mãnh liệt dư chấn cùng hoàng kim hào quang khiến cả bầu trời đầy sương mù độc vụ của Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn cũng có chút trì trệ mà tản ra. Biết là bên ngoài đang có người đấu hồn, mà ở đây lại là địa bàn của lão độc vật. Như vậy, ai có thể ngang nhiên chống lại một vị Phong Hào đấu la đâu. Nếu không phải lão ba vô tâm thì chính là Sử Lai Khắc các vị lão sư cùng với hắn ca ca Đường Tam.
Hai tay phát lực, thân hình nhanh chóng thoát khỏi Băng Hỏa Lưỡng Nghi Tuyền. Hướng về phía cửa cốc chạy đi, lão độc vật cái gọi là độc trận đối với hắn mà nói chỉ là tiểu xiếc còn chưa làm khó được Tử Cực Linh Đồng của hắn.
Nhờ vào thị giác viễn siêu thường nhân, Đường Thanh Phong cũng đã đem tình huống phía trước nhìn khá rõ ràng. Hắn đuổi tới vừa kịp, lúc này Độc Cô Bác đã đem phương viên trong phạm vi mấy ngàn thước, thời gian hoàn toàn ngưng tụ rồi phá hủy Hoàng Kim Thánh Long bản tướng (Vân: kiểu như Hóa thân của La Tam Pháo sau khi dung hợp).
Mắt thấy Độc Cô Bác hướng ba người Đại sư hạ sát thủ, lúc này Đường Thanh Phong mới gấp giọng hô to rồi bay nhanh vọt lại đây. Đường Tam trông thấy đệ đệ trở về thở phào nhẹ nhõm, nếu quả thật tiểu Phong có gì bất trắc hắn cả đời này đều không yên.
Nhìn Đường Thanh Phong cước bộ vững chải, sắc mặt thông nhuận hoàn toàn không có vẻ trúng độc, trong lòng Độc Cô Bác bất giác tin tưởng hắn vài phần, nhưng càng thêm chính là sát tâm. Trong lòng thầm nghĩ tới đúng lúc lắm, hắn sẽ tự mình đưa tiễn năm người này đi một chuyến Hoàng Tuyền.
Lúc này, hắn thậm chí đã không suy nghĩ nhiều rằng tại sao Đường Thanh Phong có thể sống sót mà trở ra. Hắn thầm quyết định đem vấn đề trước mắt giải quyết trong một lần. Ngay khi Độc Cô Bác sát khí bắt đầu khởi động chuẩn bị động thủ , Đường Thanh Phong lại mở miệng nói. Hắn cũng không có hướng Đường Tam đám người nói chuyện, mà là nhìn Độc Cô Bác mà nói: "Độc Cô tiền bối, ngài không phải nói muốn thay ta làm ba sự kiện chứ? Bây giờ đệ nhất sự kiện là sau này bất luận lúc nào, ngươi cũng không được làm thương tổn bất kỳ kẻ nào của Sử Lai Khắc học viện chúng ta,. "
"Ân? " - Độc Cô Bác sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới lúc này , Đường Thanh Phong còn có gan đưa ra điều kiện cùng với mình.
Đường Thanh Phong mỉm cười, lúc này mới quay sang trấn an Đường Tam cùng hướng Đại sư, Phất Lan Đức cùng Liễu Nhị Long hành lễ: "Các vị sư phụ là tiểu Phong lao các ngươi lo lắng rồi. Kỳ thật, Độc Cô tiền bối mang ta tới cũng không hề có ác ý, chỉ là muốn xem xét một chút ta y thuật cùng muốn ta thay hắn chữa trị mà thôi. Hơn nữa, Độc Cô tiền bối còn tiễn ta một hồi cơ duyên đâu, không biết mọi người sao lại giương cung bạt kiếm như vậy?"
Nghe xong Đường Thanh Phong nói, đừng nói là Đường Tam cùng Đại sư nhóm mà ngay đến cả Độc Cô Bác cũng có chút ngây người, bọn họ ai cũng không nghĩ tới Đường Thanh Phong sẽ trả lời như vậy.
Đường Tam nghi hoặc đánh giá Đường Thanh Phong, phát hiện hắn đệ đệ sắc mặt không hề có tí sơ hở nào có đành hỏi lại: "Thật sự như thế sao? Thế nhưng nếu như chỉ là mời ngươi chữa bệnh hà tất lúc đó động tay chân cường mang đi ngươi đâu?"
Đường Thanh Phong bình tĩnh cười nói: "À đó là vì Độc Cô tiền bối muốn thử chúng ta năng lực phản ứng đâu. Ngài ấy làm như vậy cũng chính là muốn tốt cho chúng ta thôi."
Độc Cô Bác nhìn Đường Thanh Phong bóng lưng, trong lòng các loại tâm tình mọc tràn lan, đây không phải là nịnh hót mà là Đường Thanh Phong muốn che giấu cho hắn. đặc biệt khi nghe đến câu cuối cùng khiến vẻ mặt già nua của hắn cũng không khỏi đỏ lên.
Đường Thanh Phong quay về phía Độc Cô Bác, vẫn duy trì vẻ mặt thong dong như trước: "Được rồi, Độc Cô tiền bối hôm qua ngài có giảng về các loại xà độc trên người của Độc Cô Nhạn khiến ta vừa phát hiện một cách có thể giải trừ xà độc đó ra khỏi cơ thể nàng. Nói về dùng dộc, ta ca ca Đường Tam so với ta càng am hiểu chi bằng ba người chúng ta cùng đi trước bàn luận việc này được không?"
Độc Cô Bác nghe nói Đường Tam thiện độc liền nhịn được không khỏi đánh giá hắn vài lần. Vẫn không xem ra được Đường Tam có chỗ nào bất phàm, hai huynh đệ không chỉ diện mạo kém nhau một trời một vực, thiên phú cũng chênh lệch quá nhiều. Bất quá không bao lâu sự chú ý của hắn hoàn toàn bị lôi kéo về việc giải độc.
Theo lời Đường Thanh Phong, tâm tình của hắn cũng dần tỉnh táo lại. Nhẹ nhàng thu liễm sát khí cùng uy áp.
Độc Cô Bác phát hiện, nếu giết bốn kẻ trước mắt này đi thì đối với bản thân cũng chẳng có chả tốt nào, e rằng còn mang phiền toái không nhỏ, trước không cần nói Liễu Nhị Long cùng Ngọc Tiểu Cương sau lưng là Lam Điện Phách Vương Long gia tộc, mà chính khiến hắn đau đầu chính là Đường Thanh Phong huynh đệ phụ thân. Án theo thiên phú huynh đệ bọn hắn, kết hợp với lời cảnh cáo của Phất Lan Đức cùng Đại sư hắn liền tin lúc trước Đường Thanh Phong nói là sự thật.
Đường Tam vẻ mặt không tình nguyện, hắn thà rằng Độc Cô Bác tự độc phát mà chết, như vậy mới hả giận. Đường Thanh Phong nhìn hắn biểu cảm cười, ca nha sau này ngươi còn cùng cái này lão độc vật kết làm huynh đệ vong niên đâu.
Ba người Phất Lan Đức vẻ mặt mộng bức hai mặt nhìn nhau, không dám tin vào những điều mình vừa nghe nữa. Lúc trước bọn họ đều có thể cảm nhận rõ ràng sát khí mạnh mẽ từ Đọc Cô Bác truyền đến, không thể tưởng được Độc Cô Bác lại chuyển biến ngay thành như thế này?
Độc Cô Bác đi tới bên người Đường Thanh Phong. Cánh tay thân thiết nhẹ nhàng xoa lên đầu hắn rồi hướng tới ba người Đại sư nói: "Đệ tử của các ngươi quả thật rất xuất sắc, thẳng thắn mà nói, ta muốn thu hắn làm truyền nhân của ta. Lão phu cho tới bây giờ không có thói quen hướng đến kẻ khác mà giải thích, nhưng hôm nay vì tiểu tử này ta sẽ phá lệ một lần. Vừa rồi ta chỉ là thử một chút xem các ngươi có đủ tư cách để làm sư phụ của hắn hay không. Các ngươi quả thật không tệ, mặc dù thực lực không phải là hàng đầu nhưng với tình việc cam tâm tình nguyện hy sinh vì bằng hữu đã khiến lão phu bội phục."
Thấy Độc Cô Bác thân mật xoa đầu Đường Thanh Phong, Đường Tam bất mãn trừng mắt. (Vân: thấy gì không? Đường Tam có thuộc tính đệ khống nột!!)
Độc Cô Bác nói mấy lời này cũng không phải là nói láo, mặc dù hắn luôn luôn lòng dạ hẹp hòi, cho tới bây giờ toàn là làm việc không tốt nhưng đối với ba người Đại Sư sẵn sàng đón nhận cái chết vì đệ tử của mình cũng khiến hắn rất khâm phục.
Phất Lan Đức nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Độc Cô Bác, đột nhiên có chút cảm giác không biết nên cười hay nên khóc, nhìn lại bộ dáng thân thiết của Độc Cô Bác với Đường Thanh Phong khiến trong khoảng thời gian ngắn hắn cũng không biết thực ra là đã xảy ra chuyện gì nữa.
Đường Thanh Phong nói: "Các vị sư phụ cứ đi trước đi. Tại phương diện dùng độc thì Độc Cô tiền bối cực kỳ tinh thâm, hơn nữa ca ca Lam Ngân Thảo cũng có khả năng dùng độc nên ta muốn hắn cùng ta lưu lại trong thời gian sắp tới để nhờ Độc Cô tiền bối chỉ điểm cho một hai, các ngài cứ về trước đi nhé?"
Đại sư nghi hoặc nhìn Đường Thanh Phong sau đó mới quay qua Đường Tam, hắn đương nhiên biết trong giới độc hồn sư thì Độc Cô Bác chính là đứng đầu, nếu thật sự hắn nguyện ý chỉ điểm cho Đường Tam, vậy đối với Đường Tam mà nói tự nhiên là chuyện phi thường tốt, nhưng lúc này hắn cũng hiểu được có chút gì đó kỳ quái. Độc Cô Bác lúc này so với lúc trước có biến hóa thật sự là lớn.
Nhưng vừa rồi chính Độc Cô Bác cũng đã giải thích qua rồi cho nên bây giờ bọn họ cũng chẳng biết nên làm sao cho tốt.
Độc Cô Bác lạnh nhạt cười, nói: "Như thế nào? Chẳng lẽ các ngươi sợ ta mang Tiểu Phong giấu đi sao, hay là sợ ta cướp mất hai tên đệ tử này của các ngươi? Yên tâm đi, ta đã chứng minh các ngươi có đủ tư cách làm sư phụ của hắn rồi như vậy ta sẽ không tranh đoạt cùng các ngươi nữa. Hai đứa nhỏ này có thiên phú khiến ta rất giật mình, chậm thì nửa năm, lâu thì một năm, ta sẽ trả chúng lại cho các ngươi không thiếu một cọng tóc nào."
Ánh mắt Phất Lan Đức nhìn về phía Đại sư sau đó hướng Độc Cô Bác thi lễ, nói: "Độc Đấu la luôn luôn nhất ngôn cửu đỉnh, nếu ngài đã nói như vậy thì mọi chuyện cũng chỉ là hiểu lầm mà thôi. Ta đại biểu cho cả ba người chúng ta hướng tới ngài xin lỗi, Tiểu Phong cùng Tiểu Tam có thể được ngài giảng dậy trong một thời gian thì đó là vận khí của bọn hắn, chỉ là, hai đứa nhỏ này đã đi theo chúng ta nhiều năm cũng giống như con ruột của chúng ta vậy, không biết trong khoảng thời gian hắn học cùng ngài thì chúng ta có thể đến thăm hắn được không?"
Độc Cô Bác lạnh nhạt nói: "Đương nhiên có thể, bất quá không nên quá thường xuyên quá."
Nghe xong những lời này, ba người Hoàng Kim thiết tam giác mới yên lòng. Đại sư hướng Độc Cô Bác gật đầu: "Đã như vậy thì phải làm phiền tiền bối rồi."
Độc Cô Bác nhìn thoáng qua Đường Thanh Phong huynh đệ ở bên cạnh rồi nhàn nhạt nói: "Không phiền toái, một chút cũng không phiền toái."
Phất tay một cái, ba lọ dược hoàn phân biệt rơi trên tay ba người Hoàng Kim thiết tam giác rồi nói. "Hãy ăn giải độc này đi, như vậy các ngươi sẽ không bị ảnh hưởng bởi độc trận của ta. Các ngươi sau này có quay lại cũng phải nhớ ăn chúng nếu không thì rắc rối lớn đấy."
Phất Lan Đức mỉm cười nói: "Tốt rồi, ba người bọn vãn bối xin cáo từ, sau này sẽ trở lại bái kiến tiền bối."
Độc Cô Bác gật đầu, cũng không ngăn trở để ba người tùy ý rời đi.
Nhìn bóng lưng ba người rời đi, Độc Cô Bác thu hồi tay đặt trên đầu Đường Thanh Phong, lạnh lùng nói: " Tiểu tử, ngươi tại sao muốn che dấu cho ta? ta cần sao ?"
Đường Thanh Phong quay đầu nhìn về phía Độc Cô Bác: "Cái này là giao dịch của chúng ta. Ngươi từng đáp ứng làm thay ta ba việc ,chẵng lẽ ngươi đã quên sao?"
Độc Cô Bác hừ lạnh một tiếng: "Vậy chính là ngươi muốn giải độc cho ta và Nhạn Nhạn. Bất quá, ta càng ngày càng hoài nghi, ngươi thật sự chỉ mười ba tuổi? quả thực ngươi đúng là một tiểu quái vật. Nga là hai cái." Liếc mắt sang Đường Tam, nói tiếp: "Nếu trong thời gian đã đưa ra mà ngươi không thể giải được độc cho chúng ta, như vậy các ngươi chắc chắn sẽ phải chết."
Đường Thanh Phong đột nhiên nở nụ cười: "Lão quái vật, ngươi không phải nói tự mình luôn luôn giữ lời hứa hay sao? Vừa rồi hình như ngươi đã nói với các sư phụ ta là ngươi sẽ trả ta lại hoàn hảo không thiếu một bộ phận nào sao. Hơn nữa nếu như không chắc chắn giải được độc của ngươi ta ngốc hay sao lại đem ta ca ca lưu lại?"
Độc Cô Bác trừng hắn một cái: "Ta có nói qua, bất quá "tóc sẽ không thiếu một cọng" còn những bộ phận khác. Hắc. "
"Ngươi... " Đường Tam yên lặng lúc này không chịu nổi câm tức nhìn Độc Cô Bác lúc này đang tiêu sái hướng về độc cốc của lão.
Ba người Đại sư xuống núi cũng không có nóng lòng rời đi ngay, ngọn núi này có độc trận của Độc Cô Bác bảo vệ, ba người hồn lực tiêu hao cũng không nhỏ nên đành phải nghỉ ngơi một chút dưới chân núi.
Phất Lan Đức hạ thấp thanh âm, hướng Đại sư nói:" Tiểu Cương, ngươi nói Độc Cô Bác có thật sự muốn dạy Đường Thanh Phong huynh đệ không?"
Lúc đầu Đại sư có cảm giác không sai, chỉ cần có thể còn sống, không ai nguyện ý chết. Nhưng lúc này tỉnh táo lại thì hắn lại rõ ràng cảm giác được chuyện này có chút vấn đề.
Đại sư lắc đầu,trầm giọng nói:"Bên trong nhất định là có chuyện, nhưng lấy thân phận của Độc Cô Bác nếu không phải có nguyên nhân đặc thù thì sao có thể thân mật với Đường Thanh Phong được như vậy, hơn nữa hắn còn có chút kiêng kỵ Đường Thanh Phong nữa."
Phất Lan Đức vuốt cằm nói: "Bất kể nói như thế nào, Tiểu Phong cùng Tiểu Tam tạm thời không có nguy hiểm, nếu không Độc Cô Bác cũng không bỏ qua cho chúng ta. Nhất là khi hắn đã biết lai lịch của tiểu Phong rồi, nếu hắn còn động thủ với Tiểu Phong thì đó chính là tự tìm xui xẻo. Có thể trở thành phong hào đấu la hắn tự nhiên là người thông minh cho nên cái loại phiền phức như vậy sẽ không ai muốn nhận lấy cả."
Đại sư than nhẹ một tiếng,nói:" Bây giờ cũng chỉ hy vọng là như thế thôi, từ nay về sau ta không muốn nói với ai nữa, có thể nói là chúng ta an bài một chỗ cho Đường Thanh Phong và Tiểu Tam tiềm tu. Một là không nên ảnh hưởng đến sự tu luyện của hắn, mặt khác, chúng ta cũng phải đem chuyện này giữ bí mật, trừ khi có thể tìm được phụ thân của bọn trẻ, nếu không chúng ta không thể coi thường vọng động. sự khủng bố của Phong hào đấu la không phải chúng ta có khả năng đối phó."
Trong mắt Nhị Long lãnh quang lóe ra,"Đáng tiếc. Nếu thực lực chúng ta mạnh hơn một chút, đạt tới đỉnh phong của cảnh giới Hồn Đấu La rồi thi triển vũ hồn dung hợp kỹ, nói không chừng vừa rồi có thể giết chết lão quái vật."
Đại sư lắc đầu nói: "Không thể dễ dàng như vậy đâu, các ngươi chẳng lẽ không phát hiện ra, trước khi Độc Cô Bác chiến đấu cùng chúng ta thì hình như có chuyện gì cố kỵ nên không dám thi triển ra toàn lực, nếu không chỉ sợ chúng ta còn thua nhanh hơn. _ "
Phất Lan Đức gật đầu:" Sau khi trở về chúng ta lập tức phái người đi tìm Đường Hạo, chỉ cần có thể đem hắn tới đây, vậy bất luận mục đích của Độc Cô Bác là gì, thì cũng đều giải quyết dễ dàng."
Hồn lực của ba người lúc này đã khôi phục được một chút, lúc này mới hướng về phía mặt trời lặn mà đi ra khỏi Sâm Lâm.
Độc Cô Bác một lần nữa đi tới Băng Hỏa Lưỡng Nghi nhãn, Đường Thanh Phong huynh đệ theo sát phía sau. Sắc trời đã dần dần sáng lên, trải qua một đêm chiến đấu, khuôn mặt già nua của Độc Cô Bác toát ra chút mệt mỏi.
Mặc dù thực lực của hắn cao hơn ba người Đại Sư nhưng thời gian này hắn cũng phải khổ sở để sống qua ngày, nên khi chiến đấu Hoàng Kim thiết tam giác đã mang đến cho hắn áp lực không nhỏ, lúc này hồn lực hắn vẫn sung mãn như trước, nhưng thể lực đã có chút giảm sút.
Dù sao xương cốt cũng đã già.
Sắc mặt Độc Cô Bác phát lạnh,"Nếu các ngươi không thông qua khảo nghiệm của ta thì các ngươi sẽ phải chết. Thời gian đã tới rồi, ngươi chuẩn bị tốt chưa?"
Đường Tam đánh giá một chút nơi này, phát hiện có rất nhiều loại độc thảo cùng tiên thảo. Càng ngạc nhiên chính là đầm nước hai màu bạch hồng – Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn. Liếc mắt nhìn sang Đường Thanh Phong dò hỏi.
Đường Thanh Phong nhìn hắn gật đầu khẳng định.
Độc cô bác có chút nghi hoặc nhìn hắn,"Ngươi thật sự đã chuẩn bị rồi?"
Đường Thanh Phong gật đầu, làm ra một cái thủ thế xin mời.
-------------------------------------------
Nay 1 chương thôi nhé mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro