Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 60 - Băng Hỏa luyện thể (1)

Trước không cần vội vàng, khó được diện kiến thiên địa bảo tuyền một trong: Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn sao có thể bỏ lỡ đâu, như vậy là phí phạm của trời nha.

Chỗ lợi hại độc đáo của Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn dĩ nhiên là Độc Cô Bác biết, Hắn ngay cả Độc Cô Nhạn cũng chưa dám mang đến nơi này cho thử qua bởi vì hắn sợ sẽ gây tổn hại cho cháu gái. Mà chính hắn còn đang mang một thân kịch độc, Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn tuy đang dần phá hỏng thân thể hắn nhưng cũng không phải không có chỗ tốt.

Lần này đem Đường Thanh Phong đến đây tuy lão quái vật này ra vẻ hào phóng, nhưng thực ra hắn muốn xem Đường Thanh Phong y thuật trình độ có đủ để sinh tồn hay không ở nơi đây.

''Thật là Tiên phẩm chí bảo, hơn nữa còn không ít đâu." trong lòng Đường Thanh Phong thầm than một tiếng, hắn biết, nếu không phải do Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn ở bên cạnh, sợ rằng xung quanh bất kỳ một loại tiên phẩm dược thảo nào cũng sẽ có một vật tuyệt độc đi kèm theo để bảo vệ theo lý thuyết tương sinh tương khắc. Vật cực tất phản chính là đạo lý này.

Nhưng nơi này dù sao sinh vật cũng rất khó để mà sinh tồn, cho nên tiên thảo không có hồn thú bảo vệ. Bất quá, tiên thảo cho dù tốt thì cũng phải hiểu rõ ràng đặc tính mới được phép sử dụng, nếu không chẳng những không có chỗ tốt mà ngược lại còn tự đưa bản thân vào chỗ chết. Cho dù là tiên thảo lại tốt đến mấy mà không có phương pháp sử dụng đặc thù thì cũng giống như thuốc kịch độc sẽ gây chết người.

Hai đầu Trường Sinh Đằng lao tới hai gốc tiên thảo, đầu tiên Đường Thanh Phong điều khiển chúng quấn lấy hai gốc tiên thảo rồi trong nháy mắt phát lực đồng thời đem hai chu tiên thảo kéo bay về hướng mình.

Cùng lúc đó, hai tay hắn bỗng trong như Ngọc rồi nhanh chóng cắt chặt đứt hai gốc Trường Sinh Đằng.

Lựa chọn của Đường Thanh Phong không thể nghi ngờ là chính xác tuyệt đối, cơ hồ ngay khi hắn chặt đứt hai gốc Trường Sinh Đằng, đầu Trường Sinh Đằng bên trái đã biến thành khúc băng, mà phía bên phải tích tắc biến thành cây than củi còn bốc khói. Quả nhiên không hổ là Tiên Phẩm linh thảo, chỉ tiếp xúc một lát thôi Trường Sinh Đằng nổi tiếng sinh mệnh lực cũng trụ không quá 3s liền knock-out.

Hai gốc tiên thảo chẳng phân biệt được trước sau rơi xuống trước mặt Đường Thanh Phong. Nói cũng kỳ quái, lúc trước vẫn còn vô cùng lạnh và vô cùng nóng nhưng khi tới trước mặt Đường Thanh Phong thì hàn nhiệt, hai loại trạng thái lại đồng thời biến mất. Mắt sáng tròn xoe nhìn trong tay Tiên thảo, Đường Thanh Phong khóe môi chợt kéo, lần này lời to hai gốc Trường Sinh Đằng mất đi cần hai tuần để hồi phục lại, đổi lại 2 gốc Tiên Thảo.

Phía trên Bát Giác Huyền Băng Thảo bao phủ một tầng hồng quang nhàn nhạt , mà phía trên Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ lại bao phủ một tầng bạch khí nhàn nhạt .

Đường Thanh Phong nghĩ đến Băng Hỏa Tôi Thể Đan. Một loại bảo đan dùng để luyện thể, tôi huyết kết hợp với Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn hắn tin tưởng hắn thể chất sẽ bước đến một giai đoạn hoàn toàn mới. Có lẽ so không thua gì Hồn Thánh Võ hồn gia thân.

Nghĩ đến liền làm, tay trái nhẹ phất, trước mặt xuất hiện một đầu hắc sắc lô đỉnh. Là đan đỉnh, dùng để luyện đan, chỉ là được làm từ hắc thiết không tính là thiên tài địa bảo gì nhưng giá trị cũng không kém. Đây là hắn nhờ Đường Tam rèn hộ, dùng để luyện đan.

Vung tay, đem nắp lò mở ra sau đó tùy tay ném hai gốc Tiên Thảo vào bên trong. Thiếu, chính là hỏa rồi. Hắn hồn lực mang Mộc thuộc tính, cùng biến dị Mộc thuộc tính Phong hệ. Hỏa pháp không phải hắn sở trường, cũng may Nguyên Anh kỳ tu chân giả đã có thể tự mình phóng thích Anh Hỏa, một loại Hỏa diễm được tạo ra từ tu giả Nguyên Anh.

Hết thảy thuận buồm xuôi gió mặc dù đây là lần đầu tiên luyện đan, nhưng rất may không có sai sót. Thử hỏi trên đời này ai so với y giả càng hiểu rõ thuộc tính, ai so với Mộc hệ tu chân giả càng hiểu biết thảo dược đặc tính đâu chứ. Lại thêm luyện đan thuật truyện từ Ngọc Thanh nhất mạch. Tam Thanh Đạo Thánh, Thái Thanh Lão tử đan thuật không ai có thể so (nhìn xem hóa thân của Lão tử - Thái Thượng Lão Quân là biết), Thượng Thanh Thông Thiên Giáo Chủ trận xuất tiên ma lui tránh ( nổi tiếng không gì bằng Tru Tiên Kiếm Trận cùng Vạn Tiên Trận ở Phong Thần ký). Cuối cùng Ngọc Thanh Nguyên Thủy, luyện khí thuật thiên công đoạt xảo.

Đường Thanh Phong mang trong mình công pháp Ngọc Thanh Chính Quyết không hề mang theo chút luyện khí thuật nào, với hắn mà nói suốt ngày cầm búa đi gõ gõ một khối sắt sẽ khiến hắn điên mất. Luyện đan thuật của Ngọc Thanh nhất mạch mặc dù so ra kém Thái Thanh nhất mạnh, nhưng so với tu tiên giới các mạch khác sẽ không kém, dù sao cũng là Tam Thanh chân truyền.

Lúc này một trận đan hương phiêu phiêu xuất hiện, Đường Thanh Phong phất tay thu đan vào tay. Chỉ thấy hai viên đan hoàn oánh nhuận, một nửa hồng sắc nửa bạch sắc quấn quýt lấy như Thái Cực đồ án. Hai viên thì hai viên đi, lần đầu xuất thủ luyện đan khó tránh khỏi một ít sai xót dược tính bị thất lạc mất một ít là điều dễ hiểu.

Không chút do dự quăng vào miệng một viên.

Đan dược nhập khẩu tức tan, chẳng bao lâu Đường Thanh Phong chỉ thấy cả người lúc nóng như lửa đốt lúc lạnh như băng.

Phốc một tiếng, Đường Thanh Phong cả người đã rơi vào dòng suối và chìm vào trong đó.

Sở dĩ hắn sau khi ăn Băng Hỏa Tôi Thể Đan liền lập tức tiến vào trong nước, chính là muốn dược hiệu phát tác ở mức cao nhất, lúc này làm một chính là được mười nha.

Đường Thanh Phong sở dĩ quyết định hấp thu hai loại dược thảo này, tự nhiên là đã trải qua suy nghĩ kỹ càng. Hai loại tiên phẩm kịch độc thảo lại có Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn chung quanh cũng không phải phẩm chất tốt nhất, chỉ có thể xem như là bình thường, nếu thiếu một thứ, sợ rằng nếu đi vào cũng sẽ lập tức lâm vào nguy hiểm cực độ.

Nhưng là, băng hỏa tương khắc, làm hai loại dược thảo tụ tập cùng một chỗ thì sẽ xuất hiện hiệu quả vừa rồi, đó cũng là cơ hội duy nhất để sử dụng hai loại dược thảo này.

Đương nhiên, hai loại dược thảo ,băng hỏa đặc tính cũng không có bởi vậy mà biến mất, khi dùng luyện thành tiên đan, Đường Thanh Phong muốn nhờ nó để khiến cho cơ thể được mạnh mẽ.

Tu tiên giả quan trọng nhất là gì? Đó là Đạo tâm. Sau đó chính là tu vi.

Mà cuối cùng chính là thân thể. Ở giữa dòng khổ hải, tu giả dùng đạo tâm để chỉ hướng đến Bỉ Ngạn, dùng tu vi làm sức đẩy, còn thân thể chính là tàu thuyền. Cho dù Đạo tâm thông suốt, tu vi thông thần, nhưng thân thể lại rách bươm há có thể vượt qua khổ hải?

Huống hồ, Đường Thanh Phong có chút cười khổ. Huống hồ bản thân hắn từ lúc Kết Đan thậm chí Nguyên Anh đều chưa một lần kinh qua thiên kiếp. Điều này không hề tốt, có thể ngươi cho rằng thiếu bị sét đánh là điều đáng mừng. Nhưng điều này có nghĩa là ngươi sẽ không có cơ hội được thiên kiếp tẩy luyện phàm thể, tu đến Đại Thừa sợ rằng cơ thể cũng không thể thừa nhận nổi pháp lực mênh mông mà nổ tan xác hóa vi bụi bặm.

Lại nói hắn lựa chọn dùng hai gốc tiên thảo này một phần chính là vì bên cạnh còn có Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, bởi vì căn cứ trong Huyền Thiên Bảo Lục ghi lại, muốn tiến vào bên trong băng hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, cơ hội duy nhất là đồng thời ăn vào bát giác huyền băng thảo cùng gia liệt hỏa hạnh kiều sơ. ( Luyện Đan thuật chỉ có thuật luyện đan, còn dược lí đa số là căn cứ Huyền Thiên Bảo Lục cùng bà bà giảng dạy).

Chỉ có trong trạng thái vừa phát sinh sau khi ăn hai loại tiên thảo mới có thể khắc chế uy lực kinh khủng của hai loại nước suối.

Đường Thanh Phong lúc này nhìn qua như lâm vào nguy cơ cực độ, nhưng trên thực tế, dưới tác dụng của Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, tốc độ hấp thu đan dược của Đường Thanh Phong tăng lên rất nhiều. Đồng thời băng hỏa năng lượng cũng được chuyển hóa vào.

Độc Cô Bác lúc trước đã căn dặn Đường Thanh Phong không nên tiếp xúc với Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn cũng không phải là hư ngôn, cho dù hắn thân là Phong Hào đấu la nhưng nếu hắn bị đưa vào trong Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn thì cũng phải cực kỳ may mắn mới có thể thoát ra được.

Mà trong nước suối Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn thì tất cả kịch độc đều không có hiệu quả, không có độc tố gì có thể tồn tại.

Đường Thanh Phong lựa chọn hai loại đối lập này mục đích lớn nhất không phải là ở dược thảo, chủ yếu là muốn cho chính mình lưu lại một con đường để lui.

Vạn nhất sự tình không như trong lời của Độc Cô Bác , như vậy trong lúc hắn hấp thu Băng Hỏa tôi thể đan, thì sẽ có Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn bảo vệ chính mình.

Băng hỏa hai chủng năng lượng mặc dù lúc trước đã dung hợp thành đan dược, nhưng lúc tiến vào trong cơ thể hắn, lại điên cuồng công kích, tiên phẩm dược thảo ẩn chứa dược lực kinh khủng, băng hỏa tương khắc, trong nháy mắt năng lượng bộc phát đánh sâu vào cơ thể,..., Đường Thanh Phong cắn răng vận chuyển toàn lực Ngọc Thanh Chính Quyết, đồng thời miệng niệm Thanh Tâm chú gắng sức giữ cho tâm trí thanh tỉnh.

Kinh mạch không ngừng bị hỏa năng đốt cháy, lại bị băng năng đóng băng. Cũng may thảo dược đều mang theo sinh mệnh lực mang hắn kinh mạch trọng tổ lại. Cứ thế lặp đi lặp lại, ngươi đốt ta đóng băng, làm không biết mệt.

Thời gian như nước chảy, từ sáng sớm đến đêm. Màn đêm một lần nữa phủ xuống, đêm đen bao phủ , trong phạm vi Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn đã một lần nữa chìm vào trong bóng tối, mà Đường Thanh Phong lại không có trồi lên mặt nước, tựa hồ, hắn đã hoàn toàn biến mất .

Bên trong rừng rậm,mặt trời đã lặn , có ba người đang bay nhanh chóng xuyên qua rừng. Không ngừng đi tới .

Bốn người này gồm ba nam ,một nữ, trong đó hai gã nam tử , một gã thanh niên thần sắc trên mặt lộ vẻ cực kỳ lo lắng khác hai trung niên nam tử cũng vậy. Nữ tử mặc dù vẻ mặt bình tĩnh, nhưng cũng là cau mày.

Lúc trước, sau khi Đường Thanh Phong bị Độc Cô Bác bắt đi, Đại Sư lập tức mang Đường Tam tìm Phất Lan Đức thương lượng. Đường Tam nhất quyết muốn cùng bọn hắn đi tìm đệ đệ, nói gì cũng không chịu trở về.

Vừa nghĩ tới một thân độc vật - lão quái vật, Đường Tam không khỏi lâm vào trong khủng hoảng , rơi vào trong tay lão độc vật , hắn đệ đệ có thể có cái gì tốt đây? Hơn nữa, bọn họ căn bản là không biết nơi lão quái vật kia tọa lạc.

Phất Lan Đức cũng cực kỳ lo lắng, Đường Thanh Phong mặc dù cũng không phải truyền nhân đệ tử của hắn , nhưng là một trong Sử Lai Khắc bát quái , hắn cũng là đệ tử của Sử Lai Khắc học viện , càng huống chi, lúc đầu cái kia hắc y nam nhân đã nói với hắn những thứ làm hắn không thể quên, hắc y nam nhân so với Độc đấu la càng thêm kinh khủng hơn.

Nhưng là, lúc này, Phất Lan Đức vẫn tỉnh táo hơn đại sư một chút.

Cẩn thận tự hỏi , Phất Lan Đức đưa ra quyết định trở lại Thiên Nhật hoàng gia học viện một chuyến.

Trước một ngày tại Thiên Nhật hoàng gia học viện, lúc ba vị viện trưởng liên thủ đối kháng Độc đấu la , rõ ràng là giống như nhận thức hắn, có lẽ ba vị kia sẽ biết nơi ở của Độc Cô Bác, nếu bọn họ cũng không biết, có lẽ cũng chỉ còn cách đi tìm vị Tuyết Tinh Thân Vương .

Đương nhiên, cùng một vị đế quốc thân vương đối kháng hiển nhiên là không khôn ngoan, nhưng nếu có kế hoạch hợp lý thì vẫn không phải là vấn đề gì.

Dù sao. Bất luận là Đại sư cùng Liễu Nhị Long tông môn Lam Điện Phách Vương Long, vẫn còn Thất Bảo Lưu Ly tông sau lưng Trữ Vinh Vinh , đều là một trong đương thời Thất Đại tông môn , cho dù Tuyết Tinh Thân Vương kia quyền cao chức trọng, cũng không dám đắc tội bọn họ.

Mà sự thật là bốn người cũng không có vận dụng tới kế hoạch đi uy hiếp Thân vương. Gặp lại ba vị viện trưởng của Thiên Nhật hoàng gia học viện, ba vị Hồn Đấu La cảm thấy xấu hổ, vừa nghe Đường Thanh Phong đã bị Độc Cô Bác bắt đi, ba vị hồn đấu la nhất thời rất là giật mình.

Bọn họ nói cho Hoàng Kim thiết tam giác, Độc Cô Bác làm người luôn luôn cô tịch. Mặc dù được hoàng thất sở dụng, nhưng chính mình lại không ở bên trong Thiên Nhật đấu thành, mà là trong rừng rậm , nghe nói là ở tại trên một ngọn núi, nhưng vị trí cụ thể bọn họ cũng không biết.

Ba vị viện trưởng hồn Đấu La này đối với việc Đường Thanh Phong bị mất tích đều tỏ vẻ tiếc nuối, nhưng bọn hắn cũng xác nhận là không cách nào trợ giúp sử lai khắc học viện đi đối phó với Độc Cô Bác. Mặc dù không có nói rõ nguyên nhân, nhưng Phất Lan Đức ba người tự nhiên rõ ràng.

Người nào lại nguyện ý đi đối mặt với một tên có một thân kịch độc kinh khủng lại còn là một vị Phong Hào Đấu La nữa chứ, động vào hắn để rồi chịu chết à? Cho dù cấp bậc phong hào đấu la là người mạnh nhưng đối với kịch độc kia cũng không có biện pháp.

Hoàng Kim thiết tam giác không thích khẩn cầu người khác, cả bốn nhanh như điện chớp rời đi Thiên Nhật đấu hoàng gia học viện, với sự dẫn đầu của Liễu Nhị Long lao thẳng tới rừng rậm âm u.

Âm U Sâm Lâm cách hướng đông của Thiên Nhật đấu thành khoảng trăm dặm. Chính là một trong vài địa phương ở Thiên Nhật đấu đế quốc mà hồn thú hoang dã cư ngụ. Diện tích mặc dù không lớn như Đại Sâm lâm , nhưng trong đó cũng không thiếu hồn thú cao cấp.

Từ sáng sớm tiến vào rừng rậm. Bốn người đã tìm kiếm suốt một ngày, chỉ còn thiếu nước lật ngược cả khu rừng mà thôi.

"Nhị long,sao không nghỉ ngơi một lúc đi. " Phất Lan Đức dừng lại , có chút thở dốc, đúng là một ngày tìm kiếm vất vả, mặc dù đối với hắn, hơn bảy mươi cấp hồn thánh mà nói, như vậy cũng không tính gì cà, nhưng về mặt tinh thần thì đã có chút mệt mỏi.

Liễu Nhị Long dừng bước, đi tới trước mặt Phất Lan Đức cùng Đại sư cùng Đường Tam , nhìn vẻ mặt Đường Tam, an ủi nói: "Tiểu tam bình tĩnh, ngươi đừng quá lo lắng. Ta nghĩ, Độc Cô Bác kia cũng không nhất định sẽ giết Đường Thanh Phong. Nếu theo lý thuyết mà nói, hắn mà tới bất kỳ nơi nào của học viện mà hạ thủ đều được, cần gì phải đem Đường Thanh Phong bắt đi để giết chứ?"

Đường Tam thở dài một tiếng, trong mắt lóe ra sự thống khổ , "Không, Nhị Long a di ngươi không rõ . Độc Cô Bác bắt Đường Thanh Phong đi, tất nhiên bởi vì lúc đầu Đường Thanh Phong đã làm thương tổn Độc Cô Nhạn, hơn nữa Đường Thanh Phong để lộ một tay y thuật cao siêu. Nếu ta đoán không sai, Độc Cô Bác kia nhất định là đối đệ đệ hắn có thể giải được độc của hắn mà hứng thú. Muốn xem y thuật của tiểu Phong cao tới đâu. Hơn nữa, ta có thể khẳng định, Độc Cô Bác tuyệt sẽ không lưu lại tánh mạng của Đường Thanh Phong. Thử hỏi một người nổi tiếng dụng độc như hắn thế nào có thể dung hạ một người có thể giải được độc của mình đâu chứ. "

Phất Lan Đức cười khổ một tiếng, "Nếu tiểu Phong thật sự xảy ra chuyện, chúng ta làm như thế nào để giải thích với kẻ kia chứ ?"

"Người kia? Ngươi nói chính là người nào? " Đường Tam cảm giác bắt được điều gì, mạnh mẽ quay sang Phất Lan Đức hỏi.

Phất Lan Đức vừa định mở miệng, đột nhiên một tiếng tiếng huýt gió từ xa xa truyền đến, tiếng huýt gió cuồn cuộn như sấm, phá hư màn đêm yên tĩnh, làm cho hồn thú trong rừng rậm phải xôn xao cả lên.

Bốn người liếc nhau, cơ hồ đồng thời đứng lên . Bọn họ đương nhiên nghe được trong tiếng huýt gió kia ẩn chứa uy thế kinh người, mà loại uy thế này cũng là chuyên thuộc về phong hiệu đấu la. Ở trong rừng rậm , chẳng lẻ còn có người thứ hai đạt đến phong hiệu đấu la sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro