Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

13 Sức mạnh tổ hợp tinh anh (3)

Tiếng xào xạc của rừng cây, gió thổi nhẹ nhàng mà êm ái nhưng đâu đó lại cảm thấy phần lạnh lẽo bên trong. Nhìn mọi thứ cứ yên bình nhưng ai cũng chả bao giờ nghĩ tới rằng có 1 sự nguy hiểm trong khu rừng rậm này. Cô cứ vội thoăn thoắt đi trên những cành cây vô định mà không nghĩ rằng điều khác lạ của nó

Cứ như thế, cô đi càng ngày càng lâu, thoắt cái đã là mấy tiếng đồng hồ

" Cạch, cạch " lại là tiếng bước chân ấy, nó đã theo cô từ khi cô bước vào trong rừng nãy giờ, có cảm giác nó không có dấu hiệu dừng lại, cứ như thế nó càng gần cô hơn, càng nhanh hơn. Cô chạy nãy giờ cũng chả có ích gì, đành lánh sang 1 bên, kiếm 1 chỗ núp thật cẩn thận. Tay cầm thanh kunai chặt không có dấu hiệu của sự run rẩy, chứng tỏ cô gan lì đến mức nào

" Cạch, cạch " bước gần hơn và nhanh hơn, đã sắp tới gần rồi. Cô hơi lùi lại như chuẩn bị xông lên

Khi hắn đã tới, cô cũng nhanh chóng lao ra nhưng 1 cánh tay cường tráng từ đâu kéo cô lại, tay còn lại bịt môi cô lại để phòng trừ hét lên. Người đó ôm chặt cô như không muốn cô cử động 1 tí nào

- Kì lạ? Sao đến đây mất dấu rồi- cái người theo cô nãy giờ bất giác lên tiếng. Nghe giọng qua cô cá chắc đã biết hắn là ai. Cô cử động mạnh như muốn thoát khỏi cái tên đang ôm mình để ra đấu với tên ngoài kia

- Suỵt! Ngươi không phải đối thủ của hắn đâu- tên kia mở miệng nhắc nhở, chất giọng rất quen thuộc

Cô ngừng cử động, im lặng trong lòng hắn mặc cho bản thân vài phần nghi ngờ. Có cảm giác đã từng gặp nhưng tiếc ở chỗ là chả nhớ gì

Tên ngoài kia sau 1 hồi loay hoay đi tìm không thấy cũng bắt đầu rời đi. Nhân cơ hội đó, cô nhanh chóng thoát ra khỏi người tên kia. Xoay người lại nhìn hắn, tay cầm kunai chắn chuẩn bị tấn công

Ánh trăng lên, làm tất cả cũng trở nên rõ ràng hơn, làm cho cô có thể nhìn thấy được tên đó. Mái tóc mang màu của bầu trời vô cùng bình yên, đôi mắt màu cỏ xanh đầy ấm áp nhưng cũng vài phần tinh nghịch, ngũ quan thanh tú hợp với bộ xiêm y màu lục bảo. Hắn vẫn như thế nhưng đã thay đổi nhiều hơn trước, nhiều đến mức cô không thể nhận ra có phải là hắn hay không

- Ngươi.....- cô vẫn còn mơ hồ

- Yo! chủ nhân, mới mấy năm không gặp mà quên ta rồi à- hắn nở nụ cười vô cùng khoái chí, vẫn rất rạng rỡ

- Mấy năm? 7 năm nay ngươi an nhàn quá nhỉ- nở 1 nụ cười vô cùng gượng, cô đang phẫn nộ, hắn không biết rằng từ khi hắn mất tích cô đã vô cùng lo lắng như thế nào đâu

- 7 năm rồi sao? Ta tưởng mới mấy năm chớ- hắn dường như chả thấy sự phẫn nộ của cô, vẫn cứ giỡn

- Hừ!- cô bỏ mặc hắn, phẩn nộ, buồn bã hay vui vẻ cũng chả có là gì đối với hắn, hắn nào hiểu được cảm xúc của người khác đâu chứ. Thích đi thì đi, thích về thì về, ai cản được hắn. Cô quay lưng rời đi, thật chả muốn nói chuyện với hắn

- Này, chờ ta với- tên nào đó vẫn thờ ơ trước cảm xúc của đối phương

- Cút- cô gào lên, sát khí đùng đùng, rất đáng sợ

- Ể.....Temari đại nhân......ta....ta.....ngươi....đừng....nóng....- Yaku đổ hết mồ hôi, ai nói rắn không thể đổ mồ hôi được chứ, nói hắn không sợ trời đất, phải, không sợ nhưng lại sợ đại đại đại nhân này của hắn khi khùng thôi à

- Không cút? ta đi- Temari nóng giận thật rồi, ai bảo con rắn ấy làm cô nóng lên chứ

- Này!- Yaku vội vàng đuổi theo phía sau, trông hệt như tên ngốc chả hiểu được sự đời

Đi được 1 hồi cô dừng lại, cảm thấy sự khác lạ của nó. Tại sao đi nãy giờ vẫn không rời khỏi, cứ cảm giác nó cứ lòng vòng qua lại, như đi nãy giờ cũng chỉ về 1 nơi

Ảo thuật? 1 tia sáng lóe lên bên trong cô

Cô liền thử kết ấn giải nó nhưng bất thành. Ảo thuật này không hề đơn giản ! Rất cao cấp!

- Sao thế!- thấy cô trầm tư nãy giờ Yaku bèn hỏi

- Ảo thuật này, ngươi giải được không?- 

Yaku đột nhiên im lặng đến lạ thường. Không gian cũng vì thế mà lặng im theo. Vù vù, tiếng gió bắt đầu nổi lên, cứ thế mà càng ngày càng mạnh. Mây mù cũng kéo đến nhanh hơn lạ thường, dày đặt, nghi ngút pha theo nguồn âm khí lạnh giá. 

- Yaku?- cô nhìn hắn, là sự khó hiểu, sợ hãi hay lạ lẫm

Hắn nhếch môi lên nhẹ, tuyệt đẹp mà đáng sợ rồi đọc nhẩm 1 câu gì đó rất lạ. 

Đoàng! 1 tia sét rạch ngang nữa bầu trời đột giáng xuống vô cùng mạnh mẽ. Cái lớp vỏ ảo thuật bao bọc quanh khu rừng bị vỡ tung ra nhiều mảnh. Nhìn cứ như nguyên cả khung cảnh bầu trời đang bị vỡ nát

- Ảo thuật đã được giải hahahaa -Yaku nở nụ cười ma quái, nhìn cứ như đang tự kiêu với tài năng của mình

-Haha- bất giác lại cười theo cũng như đánh hắn 1 cú thật mạnh. Thường thì cứ nghĩ sẽ bị văng ra ai ngờ lại ngã nhào nằm xuống đất

- Này! Sao thế! Mới đánh cái mà ngất rồi- Cô thắc mắc, 2 tay chống hông, mày hơi nhướng lên mà từ từ đi tới

Thấy hắn cứ nằm im thun thút làm cô bắt đầu lo lắng, cứ gọi mãi chẳng thấy hắn dậy đâu, liền ngồi xuống khua khua gọi hắn nhưng chả có động tĩnh.

- Này, đừng có mà đùa ta-

- Hóa ra ngươi ở đây, ngươi bắt ta kiếm ngươi hơi lâu đấy- tên đó cuối cùng cũng phát hiện ra. Đứng dựa trên cành cây gần đó, 2 tay khoanh lại vào nhau, đầu hơi nghiêng nhìn cô và hắn.

Temari im lặng, chăm chú nhìn Yaku bất tỉnh

- Ngươi thích hắn ta!?- Kaizo hỏi 1 câu vô cùng ngớ ngẩn

- Không- cô trả lời lập tức mà không có suy nghĩ

- Hửm!? Vậy sao lại quan tâm đến vậy!?

- Liên quan gì đến ngươi- Temari đứng dậy, tay cầm quạt lớn, ánh mắt như chuẩn bị khiêu chiến

Tên Kaizo nhảy xuống, thủ thế võ thuật, hắn vẫn chưa quên nhiệm vụ của mình đâu

Temari lao lên quất mạnh quạt, Kaizo liền lấy tay cản lại. 2 bên đánh nhau rất dữ dội, trông rất cân sức. Nhưng nếu nhìn kĩ một chút thì Temari đang bị thất thế

Hắn nhanh quá!

Tên Kaizo đó, từ nhỏ đã không thể sử dụng được nhẫn thuật nhưng thay vào đó thì thể thuật không ai bằng hắn. Di chuyển linh hoạt, tốc độ nhanh chóng, đòn đánh chính xác, những cú đánh đều nhắm vào chỗ yếu nhất. Có lẽ Temari trụ từ nãy giờ là không đơn giản

Hắn xoay người, đá 1 cú nhất điểm vào eo cô, ngay lập tức đã bị đá văng ra xa

Temari khó khăn đứng dậy, quạt mạnh một cái, 1 trận cuồn phong nổ ra. Cuốn theo những chiếc lá tạo thành 1 nguồn lốc lá khổng lồ. Cơn gió nhắm thẳng vào hắn, di chuyển rất nhanh

Hắn đứng yên tại chỗ, tay hắn được một lượng chakra bao phủ tạp thành sắt, rất cứng cáp, hắn chém đôi một cái., cơn lốc đã bị cắt đôi ra

Cô kinh ngạc, cảm giác năng lực của hắn không chỉ có đơn giản như vậy, có lẽ còn mạnh ngang ngửa Naruto

- Ngươi không thể thắng được ta đâu-

- Hừ, 30 chưa phải là tết, ta chưa gục chắc gì đã thua ngươi - Temari cắm cây quạt xuống đất, chóng tay nói

Hắn lười nói, lập tức lao lên nhanh như sóc, chuẩn bị đấm một cái, khi đến gần Temari đột nhiên hắn lại không di chuyển được

Âm Độn. Ảnh Chân Tự.

Phía sau Kaizo, một khoảng cách khá xa, 1 chàng trai cao ráo, tóc đên buộc cao. Anh chấp tay thi triển 1 nhẫn thuật

- Ngươi- Kaizo tức giận, hắn ghét ai xen vô cuộc chiến của hắn. Hân giằn co thật mạnh như cố thoát ra

- Ngươi mà không yên là nhẫn thuật của ta có thể siết chết cổ ngươi đấy- Shikamaru hù dọa hắn

Bản thân hắn cũng chả sợ chết gì nhưng nhiệm vụ chưa hoàn thành, hắn không thể ngỏm ở đây. Bất giác đã trở nên ngoan ngoãn hơn

Temari thấy thế, lấy ra cuộn dây thừng  trói chặc hắn lại để mang về làng điều tra

Shikamaru dừng nhẫn thuật, từ từ tiến về phía cô, mắt hơi liếc kẻ đang nằm dưới đất

- Tên này chưa chết sao?- ngỡ là hắn mất tích mấy năm nay chết rồi, ai ngờ lại còn sống

- Shikamaru, Yaku hắn...- Temari định nói gì đó nhưng đã bị cướp lời

- Con rắn lục này chỉ là sử dụng quá nhiều chakra nên bất tỉnh thôi- Shikamaru xem xét hắn sơ qua rồi cõng hắn lên vai- Tớ cõng con rắn này về, cậu canh chừng tên kia-

- Được- Temari buộc đầu kia của dây thừng vô tay mình

Tất cả mọi người ra khỏi khu rừng an toàn, còn cô gái Lucia đi theo Kaizo lúc nãy liền biệt tâm

Mọi người họp lại nhau, nhưng cũng chả thấy Naruto xuất hiện, ai nấy đều lo lắng

- Ruốc cuộc Naruto kun đi đâu rồi chứ- Hinata bồn chồn, dù đã kiếm khắp làng nhưng vẫn không thấy cậu

- Chắc bị ta đánh thảm quá, mất mặt nên trốn rồi không chừng - tên Kaizo cười mỉa mai

Ngay sau câu nói của hắn, mọi ánh mắt sắt bén, lạnh lùng kèm theo vài tia lửa nhìn chằm chằm hắn. Kaizo liền đổ mồ hôi không ngừng

- Giỡn thôi, giỡn thôi mà, làm gì căng vậy-

- Ruốt cuộc, ngươi đã làm gì Naruto - Ino quạo lên

- Ta nào gì làm được hắn, khi đấu với hắn, ta là người chạy đầu tiên đó- hắn nói rất ủy khuất

- Naruto không đuổi theo ngươi - Sai thắc mắc

- Ai biết, ta chỉ thấy hắn cứ đứng yên một chỗ- Kaizo thật lòng nói

- Naruto kun liệu đã gặp chuyện gì ? - Hinata vô cùng lo lắng

- Bây giờ dù gì cũng không kiếm được cậu ta, giờ cứ về làng trước -Shikamaru đề cử

- Còn Naruto - Temari hỏi

- Có lẽ cậu ta đã về làng trước chuyện quan trọng bây giờ là giao tên này cho các Kage. Choji và Temari canh chừng hắn ta, Sai, Ino, Hinata bảo vệ Mirina-

- Được - tất cả đồng thanh

Ngay ngày hôm sau, mọi người lập tức lên đường. Mặc dù không có Mirina nhưng làng Ảo vẫn được xây dựng lại nhờ lãnh chúa Izushi ( chồng Mirina ).

Hinata trên suốt đường đi không nói tiếng nào, cứ suy nghĩ lơ đãng, vừa nhớ vừa lo, vừa sợ

...........Ở một nơi nào đó.....

Ào ào, tiếng thác nước lớn

Suối nước chảy dữ dội, vô cùng lớn. Chim chóc kêu, rừng xào xạc, rất trong lành

- Bà ơi ,có người bị thương - tiếng 1 cậu nhóc la lên. Cậu đi men theo những tản đá vô tình thấy 1 cái xác trôi trên mặt nước

Bà cậu ấy nhanh chóng chạy đến, 2 bà cháu cố gắng kéo cậu trai đó lên

- Đưa cậu ta về nhà nào cháu- bà ấy cùng cậu bé cố gắng khiêng anh đến nhà

Nhà tuy không xa, khá gần nhưng vì phải vác theo 1 cái gánh nặng nên hơi lâu




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro