Phiên Ngoại 4 : Ta Là Nhật Nguyệt Lộ Hoa Chi ( 1 )
“ Nhắc lại cho ta , ngươi là ai !? ”
Mạc Bắc Quân thấp giọng trầm khàn , ánh mắt gã nhìn chằm chằm vào gương mặt của người dưới thân .
“ Hức ... Ta ... Ta là Thượng Thanh Hoa... Hức... Đại Vương... Ư .”
Ta thúc thích khẽ run rẩy dưới ánh mắt của gã , ta không hiểu tại sao gã lúc nào cũng hỏi tên của ta ? Nhưng kỳ thực ta rất vui !!
“ ưm ...a ”
Mạc Bắc Quân cúi đầu hôn lấy bờ môi ta mút mát chiếc lưỡi nhớp nháp của ta , càng làm ta kích thích hơn nữa là ngón tay đang ra sức càng quấy của gã , khiến ta chỉ biết rên rỉ sảng khoái mà hưởng thụ sự cưng chiều của gã.
Đến khi tấm chăn bên dưới cũng đã ướt đẫm , ta thật sự rất khao khát tính khí của gã ,dù có chút ngại ngùng nhưng ta vẫn không thể nào xóa bỏ sự trống rỗng bên trong cơ thể, chỉ có thể thèm khát thỏ thẻ bên tai gã :
“ Đại Vương...Thanh Hoa ... muốn... ”
Mạc Bắc Quân giả vờ không nghe thấy nhưng chân mày vẫn không kèm chế được mà nhếch lên.
Ta biết gã là đang giả vờ , Đại Vương lúc nào cũng muốn trêu chọc ta đến bật khóc cầu xin gã mà thui . Nhưng lần này ta sẽ không cho gã được như ý đâu , ta tự mình điều chỉnh eo đem ngón tay không thể thỏa mãn được ta lôi ra , rồi hướng tới tính khí đã cương cứng của gã mà cọ xát.
Mạc Bắc Quân híp mắt nhìn người dưới thân, gã thấp giọng cười trêu chọc :
“ Ngươi càng ngày càng ,lẳng lơ ”.
“ Không có ... Đại Vương...ta chỉ muốn ngài ...”
“ Ngươi muốn ta , muốn ta làm gì ngươi cơ ? ”
“ Hức ...ta muốn ngài ...muốn ngài ...”
“ Hử ? ”
Cơ thể ta như bị thiêu đốt, mặt ta đã đỏ đến không thể đỏ hơn được nữa nhưng gã cứ là không buông tha cho ta , ta thực sự không nhịn được nữa liền nói lớn :
“ Ta muốn ngài đập con cá chà bặc của ngài vào lỗ hút nhả của ta !!! ”
Nói xong ta liền cảm thấy mình thật sự không cứu nổi nữa rồi, muốn đào một cái lỗ mà chui xuống luôn cho rồi, đúng là quá mất mặt đi mà !!!
Mạc Bắc Quân yên tĩnh một lúc lâu, đến khi ta nghĩ mọi thứ đã xu cà na rồi thì bất thình lình đít ta bị lấp đầy theo đúng nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Ta bị đâm một cú thì bé chim nho nhỏ của ta đã run lẩy bà lẩy bẩy bắn ra .
“ Hử , ra nhanh thế? ”
“ A...điều...điều tại...Đại Vương... Ư ”
Chả phải điều tại Mạc Bắc Quân là gã đấy sao? Người ta đang thả lỏng thì bất thình lình chơi một cú như vậy ai mà chịu nổi, đúng là thứ ác ôn!!!
Nhưng rồi, ta lại cảm thấy hối hận. Mạc Bắc Quân như đang muốn trêu ta ấy , đâm vào có một nửa thì liền rút ra ,cứ vậy mà ra ra vào vào . Thật là biết cách trêu đùa người ta mà , chơi không sướng thật sự là không sướng, vừa ngứa ngáy vừa trống rỗng, gã không muốn cho ta ăn no a !!!
“ ưm ưn ... Đại Vương... Xin ngài ...đừng dày vò ta nửa...Xin ngài...”
Mạc Bắc Quân nâng một chân của ta lên, bàn tay to lớn mà vút ve bé chim bé nhỏ của ta , giọng nói gã trầm khàn mang theo hơi thở khó khăn đầy kèm chế :
“ Thanh Hoa, Thanh Hoa của ta ... Nói, ngươi là của ta .Ta sẽ cho ngươi ăn no , nói! ”
“ Đại Vương... Ta là Thanh Hoa... Là Thượng Thanh Hoa của Đại Vương... Là Thượng Thanh Hoa của Mạc Bắc Quân... Ngài ...A !!! ”
Ta còn chưa đọc xong lời nói thường ngày mà Đại Vương hay hỏi ta , thì cự vật thô cứng lúc trước chỉ đâm mỗi đầu khắc ,giời phút này lại tàn bạo đâm nguyên một cây vào dường như là muốn đâm lủng luôn bụng của ta vậy . Cảm giác tê dại đau rát làm ta vừa sướng vừa khoái nhưng muốn bắn thêm lần nữa mới có thể giải thích được độ sướng này của ta vậy, mông ta bị va chạm kịch liệt đang diễn ra làm cho nóng rát muốn vỡ tung . Toàn là ta đắm chìm trong cơn đâm rút của Đại Vương, không thoát ra được.
“ Ha , chặt quá ! Thanh Hoa ngươi đúng là rất thích bị ta chơi mà , kẹp chặt như thế hả ? ”
Giọng nói có phần khoái cảm của gã , làm cho ta biết Đại Vương cũng vô cùng thích chơi ta nha ! Nhưng gã cứ là không cho ta thời gian hít một hơi nào cả , cứ nhắm vào tuyến tiền liệt của ta mà bạo ngược xông tới.
“ A a a ... Hức ...ư...a ... Đại Vương... Chết mất... Xin ngài...ngừng ...ngừng lại một chút... A...cầu ngài ...aaa ”
Không được rồi, dù ta rất thích được Đại Vương chơi nhưng cứ như vậy thì ta sẽ bị đâm đến vỡ tuyến tiền liệt mất . Hậu huyệt của ta cũng đã cao trào rồi, co rút không ngừng rồi nhưng cái cự vật to tổ bố của gã vẫn không ngừng đâm rút ,làm ta cứ có cảm giác thịt non bên trong bị kéo ra ngoài ý .
“ Không... Đại Vương... Ngừng lại... A...ư... Đại ...Vương ...hức... Đau...ta đau...”
Ta khó chịu mà rẫy rịa muốn thoát khỏi cự vật đang dần to lên trong hậu huyệt của ta , nhưng đáng tiếc lời cầu xin của ta bị nuốt chửng trong tiếng rên rỉ đầy dâm đãng của chính ta mất rồi. Mạc Bắc Quân gã cứ là vẫn chạy nước rút , cự vật thô to ma sát trong vách ruột mềm mại của ta . Thật là một cảm khó tả ...
“ Nhịn một chút, Thanh Hoa ngoan mà ... ”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro