Chương II: Săn đêm (Truy Nghi Lăng)
Trấn nhỏ Châu Thành.
Thôn trấn này nằm gần rừng rậm, không có tên, dân cư thưa thớt, gần đây xuất hiện tẩu thi, lòng người sợ hãi. Tiểu bối các gia tộc được tiền bối cho đi lịch luyện ở những tình huống như thế này, vừa có thể tích lũy kinh nghiệm vừa không nguy hiểm tới tính mạng.
Giữa rừng cây, le lói ánh lửa, làn khói trắng chờn vờn giữa đêm đen, lặng lẽ tan vào không khí. Ba thiếu niên ngồi vây quanh đống lửa, trầm mặc không nói.
Ba người này là tiểu bối Lam gia và Kim gia, Lam Tư Truy, Lam Cảnh Nghi và Kim Lăng.
Do Kim gia chỉ có mình Kim Lăng nên cậu được Kim gia chủ gửi đến Lam gia học tập, rồi kết thành bạn với Lam Tư Truy và Lam Cảnh Nghi, ba người ban ngày cùng học, ban đêm cùng đi săn, ở Cô Tô Lam thị nổi tiếng là bộ ba không thể tách rời.
Kim Lăng cầm nhánh cây chọt chọt đống lửa, tiếng nổ lách cách vang lên, cậu liền nhớ tới chuyện sáng nay nhìn thấy trong phòng bếp, dáng vẻ của Ngụy tiền bối và Hàm Quang Quân.. Kim Lăng đỏ mặt, bối rối sao mình lại nghĩ đến chuyện này chứ, cậu lén lút nhìn Lam Tư Truy và Lam Cảnh Nghi, giật thót vì thấy hai người kia cũng đang nhìn mình.
Kim Lăng : " Các ngươi nhìn ta làm gì? "
Lam Tư Truy xấu hổ ho khan một tiếng, nhìn sang chỗ khác không nói gì. Lam Cảnh Nghi thì mạnh dạn hơn, cười lấy dũng khí nói:
"Haha.. Có phải ngươi đang nghĩ tới chuyện chúng ta nhìn thấy lúc trưa không? "
Lam Tư Truy mất tự nhiên ngẩn đầu lên nhìn, mặt Kim Lăng càng đỏ hơn, vành tai Lam Cảnh Nghi cũng ửng hồng. Không cần nói cũng biết ba người họ đều nghĩ về một chuyện.
"Cái đó.. Cái đó.. "
Lam Cảnh Nghi đột ngột ôm lấy Kim Lăng từ đằng sau, "Tuyệt quá, Kim Lăng, ta biết ngươi cũng thích mà! "
"Làm.. Làm gì đó!!!! "
Lam Tư Truy vươn tay nâng mặt Kim Lăng lên, cố nén sự ngượng ngùng, "A Lăng, có phải ngươi cũng muốn giống như Ngụy tiền bối không? "
A.. A Lăng!
Kim Lăng bị cách gọi này làm cho ngẩn người, chưa kịp hoàn hồn, Lam Tư Truy đã dán môi mình lên.
Kim Lăng lần đầu tiên được hôn môi. Cậu không biết làm gì, chỉ để mặc cho Lam Tư Truy càng quét chính mình. Ở đằng sau, Lam Cảnh Nghi cũng tháo nút áo cậu ra, luồn một tay vào trong, đi tới đỉnh hồng nhỏ ở trước ngực, nhẹ nhàng vân vê.
Một luồn cảm xúc kì lạ lan tràn khắp thân thể, người Kim Lăng mềm nhũn, tựa vào Lam Cảnh Nghi, cậu muốn đẩy họ ra, nhưng không hiểu sao không động đậy được, muốn nói gì đó, nhưng bị sự triền miên của Lam Tư Truy đánh gục, hai mắt Kim Lăng dần mê ly, không muốn phản kháng nữa.
Quần áo Kim Lăng xốc xếch, xương quai xanh lộ ra, Lam Cảnh Nghi cúi người gặm từ cổ xuống, ở bên tai thổi nhẹ một cái, lại liếm một cái, Kim Lăng không kiềm được rên nhẹ ra tiếng, hơi thở dồn dập thấy rõ.
"A Lăng.. Thật thích ngươi! "
Lam Tư Truy nói, vuốt nhẹ cánh môi sưng đỏ của Kim Lăng, ánh mắt dời xuống cái cổ trắng nõn và xương quai xanh mê người kia, đẩy Kim Lăng nằm trên người Lam Cảnh Nghi, chính mình hôn xuống.
Làn da trắng nõn rất nhanh hiện đầy dấu đỏ hồng, hai mắt Kim Lăng đầy nước, cậu cắn chặt môi không để bản thân rên ra tiếng, nhưng dưới mông như có vật gì đó to cứng lại nóng hổi chọc vào, mặt Kim Lăng đỏ bừng khi nghe Lam Cảnh Nghi thì thầm bên tai.
"Kim Lăng.. Nó vì ngươi mà cứng đó.. "
"Hỗn đản.. "
Lam Cảnh Nghi bật cười, vuốt ve eo cậu, giọng nói mang theo một tia khàn khàn khác hẳn thường ngày.
"Không phải ngươi cũng rất kích thích sao? Xem này.. "
Lam Cảnh Nghi lật Kim Lăng lại, để y nằm sấp trên chân mình, cởi y phục ra, nhìn cúc huyệt đỏ hồng đang xấu hổ mà co rụt lại, cười đến không có ý tốt:
"Tư Truy nhìn xem, thật đẹp.. "
Lam Tư Truy rất phối hợp, làm như không thấy vẻ quẫn bách trên mặt Kim Lăng, dịu dàng nói:
"Của A Lăng cái gì cũng đẹp! "
Kim Lăng xấu hổ không thôi, nơi tư mật bị người ta phơi bày rồi đánh giá, nếu là trước đây cậu sẽ một tiễn kết liễu hắn cho xong nhưng khi Lam Tư Truy nói lời này, cậu lại không thể nổi giận, tại sao chứ?
"A... "
Cảm giác dị vật xâm nhập thân thể truyền tới, hoá ra Lam Cảnh Nghi vừa đút một ngón tay vào cúc huyệt của Kim Lăng, chậm rãi ra vào.
Lam Tư Truy nâng đầu Kim Lăng lên, hôn lên môi cậu.
"Kim Lăng, chặt quá, ta không động được.."
"A Lăng đừng sợ, thả lỏng nào.. "
Lam Tư Truy từng chút từng chút hôn, như đang nâng niu một thứ trân bảo quý nhất thế giới, Lam Cảnh Nghi ra vào cẩn thận, sợ làm đau Kim Lăng, hai người phối hợp ăn ý, mang Kim Lăng đi tới một thế giới mới tràn đầy xúc cảm.
Dần dần, có tiếng nước nhóp nhép truyền ra, mặt Kim Lăng đỏ hồng, hơi thở hỗn loạn khi Lam Cảnh Nghi đưa ngón tay thứ hai vào, tốc độ cũng nhanh dần lên.. Bỗng nhiên, thân thể Kim Lăng run rẩy như bị điện giật, một cỗ tê dại từ trong thân thể truyền tới từng tế bào, cậu vô thức kêu lên một tiếng.
Lam Tư Truy hơi ngạc nhiên nhìn Lam Cảnh Nghi, chỉ thấy Lam Cảnh Nghi giơ hai ngón tay ướt nhẹp của mình lên, đắc ý cười :
"Chạm phải điểm nhạy cảm đó! " y ghé đầu lại gần Kim Lăng, xấu xa hỏi "Kim Lăng, thoải mái không? có thích không? "
Kim Lăng vừa trải qua kích tình, nghe câu này vừa thẹn vừa giận, nhưng chưa kịp phản ứng thì mông đã bị Lam Cảnh Nghi nâng lên, kèm theo tiếng sột soạt là giọng nói ngả ngớn khác hẳn thường ngày " Ngươi sướng rồi giờ tới chúng ta, ta nhịn nãy giờ khổ sở lắm đó"
Tiểu Cảnh Nghi vừa to vừa nóng cọ cọ trước cúc huyệt Kim Lăng, thỉnh thoảng khẽ ấn, rồi từ từ đi vào, cảm giác thít chặt khiến Lam Cảnh Nghi thở ra một hơi, thật là mê người! Hèn chi Hàm Quang Quân và Ngụy tiền bối lại thích mỗi ngày đến thế! :>
Cúc huyệt non nớt khó khăn bao lấy tiểu Cảnh Nghi, Lam Cảnh Nghi không đợi được nữa bắt đầu luật động. Từ từ tiến sâu vào trong, tìm đến điểm nhạy cảm kia.
"Đau.. Đau.. " Kim Lăng nức nở nói, cảm giác tiểu Cảnh Nghi và ngón tay khác nhau một trời một vực
Lam Tư Truy cũng đã thoát y xong, nâng tiểu Tư Truy đến trước mặt Kim Lăng, dỗ dành:
"A Lăng, ngoan nào, ngậm lấy nó! "
Kim Lăng đang rất khó chịu vì dị vật xâm nhập, hai mắt đầy nước nhìn Lam Tư Truy, lắc đầu nguầy nguậy.
"Không..Umh.. Không muốn.. Ah.. "
Lam Tư Truy rất kiên nhẫn" A Lăng, ngoan, ngậm nó đi nào! "
Kim Lăng có vẻ thoả hiệp, hơi hé miệng ra, Lam Tư Truy liền đem tiểu Tư Truy tiến vào, xúc cảm mềm mại ấm áp khiến y không nói ra lời.
Tiểu Tư Truy vừa thô lại vừa to, chèn ép cuống họng Kim Lăng, cậu ngậm lấy nó, khuôn miệng bị bành trướng, nước mắt càng chảy nhiều hơn.
"A Lăng, ta động đây, không được cắn nhé! "
Lam Tư Truy hôn lên khoé mắt cậu, nói xong, cũng bắt đầu luật động. Hai mặt giáp công, thân thể Kim Lăng lên xuống theo động tác của hai người, cổ họng và cúc huyệt không ngừng bị ra vào, nhưng lại không cảm thấy khó chịu như cậu tưởng. Trái lại, còn có một chút vui thích, một chút thoải mái xen lẫn đau đớn khiến Kim Lăng như phát điên lên. Cậu dần dần sa vào khoái cảm Lam Tư Truy và Lam Cảnh Nghi mang lại, tiếng nức nở bị thay thế bằng rên rỉ, thân thể vì kích tình dâng cao mà run rẩy từng hồi.
Lam Tư Truy và Lam Cảnh Nghi nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương hưng phấn cùng thoả mãn, tiếng rên rỉ của Kim Lăng cùng âm thanh va chạm khiến người đỏ mặt đều mang đến sự hài lòng cho hai người. Ánh lửa bập bùng chiếu lên vách đá hình ảnh dâm mị kia, tiếng gió xào xạc xen lẫn tiếng thở dốc liên tục, khiến vầng trăng cũng phải thẹn thùng trốn vào màn mây.
Mặt Lam Cảnh Nghi đổ đầy mồ hôi, hai cánh tay siết lấy eo Kim Lăng, mỗi cú nhấp đều mạnh mẽ đến tận cùng, Lam Tư Truy cũng nắm chặt vai Kim Lăng, điên cuồng ra vào, gần như cùng một lúc, ba người hét to lên, chỉ có điều tiếng hét của Kim Lăng bị tắt nghẽn bởi tinh khí của Lam Tư Truy.
Kết thúc cuộc hoan ái, ai nấy đều mệt đến ngã ngồi, Kim Lăng đáng thương nhất, quần áo xốc xếch không còn hình dạng, trên mặt toàn là vệt trắng mờ ám, hai mắt rã rời, bị sặc ho khù khụ, Lam Tư Truy vội vã vuốt lưng cho cậu, luôn miệng xin lỗi. Lam Cảnh Nghi đi múc nước suối gần đấy về cho Kim Lăng uống, đồng thời giúp cậu chỉnh lại đầu tóc và quần áo.
Kim Lăng rất mệt, nằm một lát thì liền ngủ, rúc vào trong đùi của Lam Tư Truy. Lam Tư Truy và Lam Cảnh Nghi không hẹn mà nhìn nhau, một hiệp nghị bí mật nháy mắt được thành lập.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro