Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 87: Cõi lòng Shiki

An ủi một lúc lâu Nagisa mới thôi tự trách mình, ra khỏi phòng để lại Koro-sensei bên trong cô bước trên hành lang dài.

  - Yuurei! Con nên về nghỉ đi! Con đã không chợp mắt từ tối qua rồi! -- Mikio nhìn cô đang bước tới mới nhớ ra chuyện quan trọng. Cô vẫn chưa hề ngủ dù chỉ một chút!

  - Con không sao ạ! Mẹ không cần phải lo! -- Cô khẽ lắc đầu. Cơ thể này dường như có thức liền hai ngày cũng không có vấn đề gì lớn với cô.

  - Sao lại không lo được! Ảnh hưởng tới sức khoẻ lắm! Con nghe lời mẹ mà về nhà ngủ đi! -- Mikio khẽ nói.

  - Con thật sự ổn! Ba mẹ cũng đã thức cả đêm vì Shiki rồi! Hai người nên về nghỉ ngơi đi! -- Cô lảng tránh.

  - Chúng ta là người lớn! Chỉ 1 đêm không ảnh hưởng gì đâu! -- Mikio khẽ cười nói.

  - Vậy khi nào ba mẹ đi nghỉ thì con mới nghỉ! -- Cô thản nhiên đáp.

  - ... -- Mikio nở nụ cười sượng ngắt, sao cố chấp quá vậy?

  - Con nên về nghỉ đi! Cha có vài chuyện muốn nhờ con giúp! -- Đúng lúc đó Hiwashi bước tới nói.

  - Vâng! -- Cô ngoan ngoãn gật đầu.

  - Ta sẽ nói cho con biết vào chiều nay! Giờ thì đi về nhà đi! -- Hiwashi đáp, phải làm vậy thì mới có thể khiến cô nghe lời được.

  - Vậy con về trước! Trưa nay con sẽ mang thức ăn đến cho mọi người! -- Cô nói rồi rời đi.

  - Cám ơn con gái! -- Mikio mỉm cười vẫy tay chào cô.

Tuy nói là về nghỉ ngơi nhưng cô vẫn thức làm việc riêng. Không hiểu sao trong lòng cô cảm thấy bồn chồn, giống như sắp có chuyện gì đó xảy ra.

Trước mắt cô lại xuất hiện các ảo ảnh nhuốm đầy máu của những kẻ thất bại. Gần đây tần suất nó xuất hiện càng lúc càng nhiều. Nó khiến cô suýt chút nữa là không phân biệt được đâu là ảo ảnh đâu là hiện thực. Còn mái tóc này nữa, nó đã đỏ hơn 2/3 rồi, sẽ sớm trở thành một màu đỏ như Karma thôi. Tuy không biết tới lúc đó sẽ thế nào nhưng cô biết chắc đây không phải chuyện tốt lành.

Còn chuyện người thừa kế thì.....chắc cô sẽ từ chối thôi. Dù sao thì nó vốn là của Shiki nên cô không nên giành lấy vị trí của em ấy. Tuy hiếm khi biểu hiện nhưng Shiki là một người kiêu ngạo, một vị trí vốn đang nằm trong tầm tay lại đột nhiên vụt mất sẽ khiến em ấy rất sốc. Có thể từ chuyện đó mà suy nghĩ tiêu cực hơn cũng không chừng. Shiki cũng rất tài năng không hề thua kém gì cô, hơn nữa Shiki đã làm quen với việc đó từ lâu rồi nên sẽ có kinh nghiệm hơn. Tuy sẽ có những lúc phải dùng quyết sách nhưng cô tin Shiki sẽ có thể an toàn vượt qua.

Vả lại đối với việc làm doanh nhân cô không có hứng thú cho lắm. Thôi! Vẫn là để Shiki làm thì hơn!

Nhìn đồng hồ cũng đã hơn 11 giờ rồi, cô phải xuống bếp làm thức ăn mang đến thôi. Nãy giờ suy nghĩ vẩn vơ mà tốn nhiều thời gian ghê!

Shiki đang nằm ở trong phòng bệnh mà trầm tư. Dạo này mọi người cảm thấy cô ấy dường như có chút xa cách, thường ngày Shiki vẫn là người luôn sôi nổi hoạt bát nhất dù trong bất kì trường hợp nào. Không hiểu sao họ lại cảm thấy xung quanh cô ấy dường như có chút......ảm đạm. Không khí xung quanh cô ấy không còn tươi sáng nữa mà chuyển sang âm trầm như bây giờ.

Tuy ngoài miệng Shiki vẫn cười nói nhưng dần dần khoảng cách giữa cô ấy và lớp E đang kéo giãn ra....từng chút một.

Nagisa đã bình thường trở lại nên cậu đã đến xin lỗi mọi người và các giáo viên về hành vi của mình. Vì cậu ấy bị người khác điều khiển nên cả lớp không hề giận hay ghét Nagisa mà mỉm cười bỏ qua cho cậu. Sau đó Nagisa vì muốn chuộc lỗi nên đã trở thành một chân sai vặt cho cả lớp. Vì mỗi phòng là 4 người nên sẽ có tổng cộng là 7 phòng nên tội cho đôi chân Nagisa phải đi suốt.

Shiki nhìn mọi người mà khẽ cười nhẹ, sau đó cô ấy chìm vào thế giới riêng.

  "Cha ơi! Con muốn đi chơi!" Một cô bé khoảng 6 tuổi có mái tóc đen có phần đuôi chớm đỏ, đôi mắt đen ngây thơ nắm vạt áo cha mình mà kéo kéo.

  "Con đã làm xong bài tập chưa?" Hiwashi lúc đó đã cười nhẹ mà bế Shiki lên hỏi bằng giọng cưng chiều.

  "Con còn hai bài nữa nhưng khó quá! Con muốn đi chơi!" Shiki phồng má nói.

  "Không được đâu! Nếu bỏ dở giữa chừng thế này thì sau này sẽ hình thành thói quen xấu! Con hãy cố gắng làm xong đi rồi đi chơi cũng không muộn!" Hiwashi dỗ dành nói, đối với trẻ con nên dùng sự ân cần nhưng không chiều chuộng mà dạy bảo chúng.

  "Nhưng con không biết làm! Bài đó lớp bốn mới học mà sao cha lại bắt con làm chúng chứ?" Shiki tỏ vẻ bất mãn nói.

  "Bởi vì con sẽ là người lãnh đạo gia tộc sau này! Cho nên con cần có một sự hiểu biết rộng lớn chuẩn bị cho sau này!" Hiwashi nói.

  "Con không muốn làm đâu! Cha để người khác làm đi! Con chỉ muốn được đi chơi thôi!" Có lẽ còn nhỏ nên Shiki chỉ nghĩ đến việc muốn đi chơi nên không quan tâm đến việc khác.

  "Không được đâu! Con chính là người thừa kế tốt nhất của gia tộc! Đừng vì chuyện riêng mà rũ bỏ trọng trách của con!" Hiwashi nhìn Shiki mà nói.

  "Nhưng con thật sự không muốn làm người thừa kế gì đó! Con chỉ muốn được tự do chơi đùa thôi!" Shiki mím môi nói.

  "Con không được vô trách nhiệm như vậy! Đây chính là nhiệm vụ mà con cần phải làm! Cũng là một trong những lí do mà con được sinh ra! Hãy hiểu cho cha!" Hiwashi hơi gắt gỏng.

  "C-con biết rồi ạ! Con sẽ cố gắng để trở thành một người thừa kế ạ!" Shiki hơi sợ hãi vội rụt rè nói.

Từ hôm đó Shiki luôn cố gắng phấn đấu để trở thành một người thừa kế theo đúng ý của Hiwashi. Trong gia tộc thì có gia đình của Hiwashi là dòng chính nên dĩ nhiên người thừa kế được ưu tiên sẽ là Shiki. Gia tộc Suiren không phân biệt nam nữ mà chỉ dựa vào thực lực, tài năng và đạo đức của người đó.

Vả lại năng lực của cô ấy cũng không hề kém cỏi chút nào. Shiki hiện nay đang làm sếp ngầm của hai công ti nhỏ, hoạt động đang rất trơn truôn và đang phát triển dần. Bây giờ Shiki hoàn toàn phù hợp cho vị trí đó nhất trong gia tộc.

Nhưng....kể từ khi gặp cô và được cô cứu thì mọi chuyện đã khác đi. Ban đầu Shiki nhìn thấy cô chính là hình mẫu người chị hoàn hảo, hơn nữa khuôn mặt cả hai lại vô cùng giống nhau ngoại trừ đôi mắt và biểu cảm trên mặt cả nhà Shiki đã quyết định sẽ đem cô về. Khi mọi thứ thành công cô ấy vô cùng hạnh phúc vì cuối cùng cũng đã có một người chị.

Tuy lợi dụng lúc mất trí nhớ là không hay lắm nhưng họ nghĩ khi để cô cảm nhận tình yêu thương từ họ thì cô sẽ tha thứ và vui vẻ chấp nhận. Lúc này cô vô cùng dịu dàng lại yêu thương Shiki nên cô ấy cảm thấy rất vui vẻ và mãn nguyện.

  "Yuurei....ta muốn con trở thành người thừa kế của gia tộc Suiren!" -- Hiwashi ánh mắt kiên định nói.
 
  "....Con không nghĩ mình thích hợp với nó đâu cha!" Cô ngạc nhiên rồi đáp.
 
  "Con có đầy đủ điều kiện để trở thành người thừa kế! Con có đầy đủ những thứ mà Shiki không có! Shiki...hoàn toàn không phù hợp cho cái nơi còn ác liệt hơn chiến trường đó!" Hiwashi nói.

Lúc đó Shiki đi ngang qua vô tình nghe thấy cuộc trò chuyện này. Ban đầu là ngạc nhiên rồi cố gắng che miệng để không bật ra âm thanh nức nở. Tại sao chứ? Rõ ràng từ nhỏ Shiki đã được học rất nhiều thứ để chuẩn bị cho vị trí "người thừa kế" đó. Việc quản lí công ti cô ấy cũng làm rất tốt mà? Sao lại không phù hợp chứ?

Tại sao cô mới đến không bao lâu thì đã được Hiwashi để ý như thế? Tuy rằng học lực và khả năng chiến đấu của cô giỏi hơn Shiki nhưng ngoài ra cô còn cái gì giỏi hơn chứ? Tại sao cha lại chọn cô thay vì Shiki chứ? Rốt cục là tại sao? Cha có biết như vậy là tàn nhẫn với con lắm không hả? Một vị trí gần như là lẽ dĩ nhiên thuộc về bản thân lại trong chốc lát vụt khỏi tầm tay.

Shiki cũng thích Karma. Đó là lí do cho việc mà cô ấy luôn hành động ăn ý với Karma và hay lo cho cậu ấy. Shiki đã thích thầm Karma từ khi cậu mới đến lớp E, Shiki đã thích ngay cái nhìn đầu tiên. Cậu ranh ma tinh nghịch nhưng dịu dàng quan tâm người khác. Thế nhưng cậu lại thích cô, một người không có trái tim luôn lạnh lùng với người khác. Và cô không hề thích Karma chút nào lúc chưa mất trí nhớ.

Vì sao chứ? Shiki cũng có khuôn mặt giống cô mà? Cô lạnh lùng phớt lờ người khác bao nhiêu Shiki lại nhiệt tình quan tâm người khác bấy nhiêu nhưng sao Karma không thích cô ấy? Cậu ấy chỉ xem Shiki là một người bạn hoặc nhiều nhất là một đứa em gái nhưng tại sao lại không phải là người yêu?

Shiki hay đi cùng hai người vì cô ấy cố tình muốn làm bóng đèn cản trở hai người tình tứ một phần là do Shiki cảm thấy ghen tị nhưng không hề có ác ý gì với cô. Shiki còn âm thầm lui bước tác hợp mà không phá đám trong nhiều lần. Vì cô là chị của Shiki.

Người mình thích đã thích người khác, bây giờ vị trí người thừa kế cũng đã vụt mất. Cha mẹ cũng đang dần yêu thương cô hơn cô ấy. Shiki lúc này chẳng còn lại gì cả ngoại trừ ngọn lửa ghen ghét đang bùng cháy mãnh liệt trong lòng. Nó làm Shiki vừa căm ghét cô cũng vừa không nỡ, dù sao thì cả hai cũng đã rất thân thiết với nhau.

Nhưng mà.....

Con sẽ chứng minh cho cha thấy ai mới là....người thừa kế xứng đáng!

Con sẽ cho cha thấy tài năng và năng lực của con! Để được cha công nhận!

Và Karma....sẽ có một ngày cô ấy sẽ làm Karma thích mình!

Tại một nơi khác

Một đám người mặc áo choàng đen che kín khuôn mặt đang âm thầm tập trung ở một căn nhà hoang. Trên tay chúng ai nấy cũng đều cầm vũ khí tương đối lạc hậu vì không có bất kì khẩu súng hay vũ khí hiện đại nào. Một đặc điểm ở đây là bọn chúng không nói ngôn ngữ của thế giới này.

  [Đã tập hợp đủ chưa?] Một tên mặc áo choàng trắng trông có vẻ là người cầm đầu hỏi một tên mặc áo choàng đen.

  [Vâng! Đã đủ rồi ạ!] Tên áo đen cẩn trọng đáp.

  [Tốt lắm! Chúng ta sẽ bắt đầu khởi hành sớm thôi! Để tìm......Thợ săn! Để được rửa hận!] Tên mặc áo choàng trắng nở một nụ cười nguy hiểm, sát khí toả ra khắp nơi, loáng thoáng có thể nhìn thấy những con rết độc bên trong.

  [Rửa hận! Lấy đầu Thợ săn để rửa hận!] Bọn áo đen hô to.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro