Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 2. Chương 21: Trận đấu (đã sửa)

“Đừng lo lắng, những tên ngu ngốc với cái đầu đầy cỏ lác và sên có liên quan đến quỷ khổng lồ sẽ không chạy vào một khu rừng tối tăm đầy những sinh vật huyền bí để tìm chết đâu.”

Lời nói của ngài Ravenclaw khiến Harry, Draco và Lucius ở đây cảm thấy rất quen, bọn họ chưa từng nghĩ rằng một ngàn năm sau, Ravenclaw lại được mệnh danh là nhà Ravenclaw hiền lành nhất, tao nhã nhất, hiểu biết nhất lại độc miệng như vậy. Bọn họ cứ tưởng rằng, độc mồm độc miệng là đặc sản của nhà Prince!

Mọi người đồng loạt nhìn về phía Severus, bọn họ cảm thấy ngài Ravenclaw dường như có chung suy nghĩ với Severus, vì cả hai đều thích sử dụng nguyên liệu độc dược hoặc cự quái để chế nhạo những người bọn họ cho rằng chỉ số thông minh thấp.

Ngài Ravenclaw phát hiện sau khi mình nói những lời này, phản ứng của mấy đứa nhỏ đều rất kỳ quái, bọn họ không hẹn mà cùng nhìn về phía cậu bé tóc đen, mắt đen, trầm mặt khác, mà cậu bé mắt đen kia dường như có vẻ mặt rất vui vẻ, giống như cậu rất hài lòng với những lời ông vừa nói.

Ngài Ravenclaw khó hiểu nhìn mấy đứa nhỏ này, lại nhìn vẻ mặt hiển nhiên của ngài Gryffindor và ngài Slytherin, ông hy vọng hai người bạn mới này có thể giải thích cho ông biết chuyện gì đang xảy ra.

“Haha, Fios, là như thế này.” Ngài Gryffindor cười quái dị, kéo Severus đến trước mặt ngài Ravenclaw giới thiệu, “Đây là Severus Slytherin, con nuôi của nhà Alois, sở trường của cậu bé ngoại trừ độc dược và bùa chú, cậu bé cũng rất độc miệng và dùng câu từ để châm chọc người khác, thường liên quan đến tất cả các vật liệu độc dược đã biết, giọng điệu của cậu bé cũng rất thú vị. Fios, hai người có rất nhiều điểm chung.”

“Ồ? Thật sao?”

Severus nhìn ngài Ravenclaw đột nhiên biến thành quái vật khổng lồ hình người, nhìn đôi mắt sáng ngời của ông, vẻ mặt đầy hứng thú, như thể coi mình là một sinh vật huyền bí quý hiếm nào đó, nếu không phải trường hợp không đúng, phỏng chừng ông có thể đem cơ thể sống của mình giải phẫu.

“Ừm…” Severus hiếm khi có lúc không nói nên lời, “Ngài Ravenclaw, ngài có thể đừng dùng ánh mắt nhìn những vật liệu quý hiếm nhìn ta được không? Ta nghĩ, ta không phải là cỏ ánh trăng, hoa phong lữ, cũng không phải xà quái có thể cung cấp nọc độc, phải không?”

“Hahaha, con quả nhiên là một thiên tài!” Ngài Ravenclaw gật đầu, dùng ánh mắt khen ngợi nhìn Severus, “Quý ông nhỏ, chúng ta chơi một trò chơi, thế nào?”

“Cái gì?” Severus nhướng mày nhìn ngài Ravenclaw trước mặt có chút giống một con cáo già, “Trò chơi gì?”

“Chỉ là một cuộc thi phản biện mà thôi!”

“Hân hạnh được tham gia!”

Nếu là trước đây, Severus sẽ không đồng ý tham gia một cuộc thi nhàm chán như vậy, nhưng bây giờ thì khác, người đứng trước mặt là gia chủ nhà Ravenclaw, chính là thần tượng mà y tôn thờ khi còn học thuật luyện kim, y không thể dùng thái độ ác liệt với người khác để đối xử với gia tộc Ravenclaw.

Tiếp theo, mọi người may mắn được thưởng thức một màn quyết đấu độc mồm độc miệng trước nay chưa từng có, chỉ trong mười phút, hai người này dường như đã trải qua một hành trình độc dược tuyệt vời, cuối cùng, bọn họ không biết thi đấu gì nữa, trực tiếp liệt kê tất cả các thành phần độc dược mà mình biết.

Ngài Ravenclaw cũng là một người hâm mộ độc dược, ông vẫn luôn tin rằng không ai biết nhiều về độc dược hơn ông, tuy nhiên, hôm nay ông đã gặp được bậc thầy độc dược trẻ nhất từ trước đến nay, ngài Ravenclaw cảm thấy mình đã gặp được một đối thủ hiếm có, vì thế, hăng hái tăng lên rất nhiều, trận đấu lại từ liệt kê các thành phần độc dược thành cách nấu các loại độc dược cao cấp.

Những người khác giống như Muggle đang xem một trận đấu tennis, nhìn từ trái sang phải, nghe bọn họ nói những lời châm chọc bằng những giai điệu hoa lệ, ngay cả Harry, Draco và Lucius, những người đã bị tẩm độc nhiều năm cũng rụt cổ lại, đừng nói tới người chưa từng trải qua như Sirius, Harry thấy ánh mắt bắt đầu mê mang của cậu ấy, nếu hai người kia nói chuyện thêm một lát nữa, Sirius có thể sẽ ngất xỉu ngay lập tức.

Godric và Salazar nhìn hai người đấu võ mồm một cách vô cùng thích thú, bởi vì bọn họ thường xuyên chứng kiến cảnh đấu võ mồm giữa ngài Gryffindor và ngài Slytherin nên bọn họ không quá ngạc nhiên, họ chỉ cảm thấy bọn họ thật sự biết quá nhiều nguyên liệu độc dược. Thậm có một số nguyên liệu không thể gọi là nguyên liệu độc dược cũng có thể được họ dùng làm ví dụ, suy nghĩ này thật sự rất nhanh chóng và thông minh.

Cuối cùng, bọn họ nghe được Severus nói về một số loại độc dược cao cấp mà y đã cải tiến trước đây, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt khâm phục, mặc kệ ở đâu, có thể cải tiến độc dược cao cấp đều là cao thủ trong cao thủ, thậm chí cả ngài Gryffindor và ngài Slytherin - hai bậc thầy am hiểu về cải tiến độc dược cũng chưa cải tiến được nhiều độc dược như vậy, hơn nữa những thứ này chỉ chiếm một phần nhỏ trong tác phẩm của Severus.

“A, ta thua rồi.” Sau một giờ thi đấu, ngài Ravenclaw xua tay với Severus, “Severus… Ta có thể gọi con như vậy được không?”

“Vâng, thưa ngài Ravenclaw.” Severus gật đầu.

“Được, ta thua, ta khẳng định mình thua!” Ngài Ravenclaw thở dài, “Nhiều năm như vậy, ta chưa từng gặp phải đối thủ mạnh như vậy, thật sự có người lợi hại hơn người, bên ngoài còn có thiên tài! Alois, con trai ngài thật sự rất xuất sắc, sau này sẽ trở thành một bậc thầy độc dược vĩ đại!”

“Hahaha, cảm ơn ngươi khen ngợi!” Ngài Slytherin vẻ mặt đắc ý, trong lòng nói, Severus vốn là bậc thầy độc dược, y biết rất nhiều thứ!

Những người đàn ông và các cậu bé ở bên kia thì hăng hái bàn luận về độc dược, phu nhân Gryffindor và phu nhân Slytherin cảm thấy nhàm chán, hai vị phu nhân liền cùng phu nhân Ravenclaw và Rowena nhỏ giọng nói chuyện, bàn luận về thời các phu nhân, quý tiểu thư thường làm gì, nói về những thứ mới đang được nghiên cứu, chẳng hạn như loại đồ uống nào được ưa chuộng, loại món tráng miệng nào được ưu thích, loại quần áo nào được ưa chuộng,....

Trên thực tế, bởi vì Harry và những người khác xuyên qua thời gian và không gian này nên một số việc họ không biết nhiều, một ngàn năm trước, thế giới Muggle và thế giới phù thủy không có sự phân chia rõ ràng, ngoại trừ những gia tộc như Gryffindor, Slytherin, Ravenclaw hoặc Black, những gia tộc trong thời đại Merlin có lãnh thổ riêng và không sống chung Muggle, ngoài ra có rất nhiều phù thủy sống với Muggle. Vì vậy, rất nhiều phù thủy bị Giáo đình hại đều là những phù thủy bình thường, đương nhiên ngoại trừ gia tộc Black.

Ngay cả những phù thủy quý tộc thỉnh thoảng cũng cần tham gia một số dịp quan trọng, ví dụ như vũ hội do Đức vua tổ chức, để những người này có thể biết một số điều về xã hội thượng lưu. Phụ nữ từ xưa đến nay luôn yêu thích cái đẹp, cho nên bất kể là phu nhân hay tiểu thư, sự chú ý của họ cũng sẽ tập trung vào điều này.

Đương nhiên, những hiệp sĩ thích xen vào việc của Giáo đình không dám đánh chủ ý lên những phù thủy quý tộc đang phục vụ Đức vua, họ muốn loại bỏ cái gọi là thế lực tà ác, thiết lập quyền lực chính trị của riêng mình, nhưng bọn họ cũng muốn được sống trong hòa bình. Mà Ravenclaw là một trong những phù thủy cao quý mang dòng máu hoàng gia, trên thực tế, ngài Ravenclaw rất thân thiết với vị vua hiện tại, mà phu nhân Ravenclaw thỉnh thoảng sẽ dẫn theo con gái duy nhất của mình đi dự vũ hội của bệ hạ, cho nên nàng biết xu hướng thời trang trong xã hội thượng lưu.

Phụ nữ càng trò chuyện càng ăn ý, cùng trò chuyện càng thân thiết,  Rowena càng cảm thấy rất thích lâu đài này, nàng cảm thấy ở chỗ này có thể tìm được cảm giác như ở nhà. Không chỉ vậy, những người ở đây còn rất uyên bác và tài năng, không chỉ người lớn, ngay cả những đứa trẻ nhỏ tuổi hơn cô cũng rất uyên bác, điều này càng làm cho yêu thích nghiên cứu như Rowena cảm thấy rất hứng thú, nàng quyết định nhất định phải trở thành bạn tốt với những đứa trẻ này.

Gia đình Ravenclaw ở lại lâu đài Gryffindor ăn một bữa cơm trưa thịnh soạn trước khi rời đi, bọn họ hứa sẽ ghé thăm lần nữa khi họ trở về sau chuyến du lịch. Nhà Ravenclaw thật sự rất thích những người trong lâu đài này, họ tốt hơn rất nhiều lần những kẻ xấu luôn mưu mô bên ngoài!

Không nói nhà Ravenclaw nói về những người trong lâu đài Gryffindor, chỉ nói đến nhiều người trong lâu đài, bao gồm Salazar và Godric, đều cảm thấy nhà Ravenclaw rất tốt bụng và tài giỏi, rất lễ phép, làm bạn với gia đình bọn học rất tốt.

Tiểu Sirius đã hoàn toàn ổn định cuộc sống trong lâu đài Gryffindor, phòng của cậu ta nằm cạnh phòng Harry và Draco, mỗi ngày cậu ta đều theo Harry, Draco, Lucius và Severus học tập, cùng nhau chơi đùa, cùng nhau nghe ngài Gryffindor và ngài Slytherin cãi nhau, mỗi ngày trôi qua đều rất thoải mái.

Dần dần, Tiểu Sirius cũng hiểu được rằng chỉ có cuộc sống vui vẻ, vô tư như vậy, những người trong gia đình bên cạnh Merlin mới có thể thật sự hạnh phúc, đây mới là điều bọn họ muốn nhìn thấy. Sau khi hiểu được điều này, Tiểu Sirius từ trong ra ngoài đều trở nên vui vẻ hơn rất nhiều.

Harry và Draco rất vui vẻ với điều này, phải biết rằng, hai người bọn họ thật sự rất thích Tiểu Sirius, không phải vì cha đỡ đầu hóa chó mà còn vì họ có một cảm giác không thể giải thích được.

Tuy nhiên, gần đây có một chuyện khiến Harry bận tâm, cậu luôn cảm thấy trong khoảng một tuần này, ma lực của cậu đang tăng lên với tốc độ rất nhanh, giống như muốn tràn ra ngoài, có chút không khống chế được. Harry cảm thấy đây là một chuyện rất kỳ lạ, cho dù là kiếp trước, ma lực của cậu cũng chưa từng xuất hiện tình trạng như vậy.

——————
Lời của tác giả: Tiểu Harry đáng thương đã xảy ra chuyện ~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro