Chương 8: Điều ước nhỏ của mấy đứa trẻ (1) (đã sửa)
Sau khi Harry chân thành tiếp nhận quý tộc cộng thêm kế hoạch cải tạo thường thức của Godric và Salazar, cả người cậu đều trở nên khác biệt, khi giơ tay nhấc chân đều mang theo một tia phong thái quý tộc tao nhã.
Đương nhiên, đây cũng là điều mà Draco, Severus và Lucius, những người sinh hoạt chung với Harry có thể nhìn thấy được, con sư tử ngốc Gryffindor một thời đã quay ngoắt 360 độ hoàn hảo, thành công từ một con sư tử lỗ mãng thành một con rắn tao nhã, sự chuyển biến này khiến bọn họ rất hài lòng.
“Harry, anh nghĩ em sẽ làm tốt miễn em học tập chăm chỉ.”
Lucius hất cằm nhìn Harry như thường lệ, nhưng lại nhận được sự xem thường của Harry.
“Cảm ơn đã khích lệ Lucius, em sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ.” Harry nở một nụ cười giả tạo theo tiêu chuẩn quý tộc, xoay người ôm lấy Severus cọ cọ, sau đó bị Severus vô tình đạp qua một bên.
Nhưng biểu hiện của Harry trong mắt hầu hết mọi người trong nhà Slytherin và Gryffindor lại khác nhau, dù là Harry hay là ba tiểu bảo bảo khác, thì bọn họ cũng chỉ là một đứa nhỏ, hành động của bọn họ có tao nhã như thế nào, quý tộc ra sao, trong mắt những người kia, bọn họ cũng chỉ là tiểu bảo bảo tay ngắn chân ngắn, chỉ biết ăn và ngủ, còn cần một đoạn thời gian dài nữa bọn họ mới trưởng thành, trở thành những người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất.
Vì vậy, dù là cặp vợ chồng Gryffindor, vợ chồng Slytherin, hay là những người lớn tuổi trong nhà, yêu cầu của bọn họ đối với bốn đứa nhỏ cũng không nhiều lắm, bọn họ cho rằng, mặc dù linh hồn của bọn nhỏ là người trưởng thành nhưng mọi thứ cần thực hiện từng bước một, không thể dùng tiêu chuẩn của người lớn để yêu cầu bọn họ.
Nhà Gryffindor và nhà Slytherin đã nói rõ ràng với Harry rằng tất cả những gì bọn họ cần làm bây giờ là lớn lên khỏe mạnh, vui vẻ và vô tư, những thứ khác đều không nằm trong phạm vi suy nghĩ của bọn họ.
Sau khi sinh hoạt ở thời không này được một thời gian, bốn người cuối cùng cũng tỉnh táo, bọn họ không phải đang nằm mơ, bọn họ thật sự đã rời thế giới mà họ đã dày công xây dựng, thật sự rời xa những tranh chấp quyền lực, đi tới một thời không khác, ở cùng hai trong bốn người sáng lập lợi hại nhất, trở thành những người thân thiết nhất với bọn họ.
Sau khi trút bỏ gánh nặng trong lòng, nhận ra sự thật mình cần phải đối mặt, bốn người cuối cùng cũng ổn định cuộc sống, bắt đầu cuộc sống hoàn toàn mới.
Là những người đã sống một đời, mấy người thương lượng một chút, quyết định bù đắp những tiếc nuối trước đây của mình.
Chính Harry là người đưa ra đề nghị này, bởi vì kiếp trước cậu ngoại trừ được cụ Dumbledore huấn luyện và trở thành Cứu Thế Chủ, thì mỗi năm học cậu đều phải chiến đấu chống lại Chúa tể Hắc ám. Nếu Merlin đã cho cậu làm lại một lần nữa, đưa cậu đến một ngàn năm trước để sống cùng thời đại với bốn người sáng lập thì cậu nên tận dụng thật tốt điều này để thực hiện được điều ước của mình.
Ba người còn lại mặc dù giễu cợt đề nghị của Harry, nhưng trong lòng bọn họ đều đồng ý với ý kiến của Harry, trên thực tế, dù là Severus, Lucius hay Draco, hoàn cảnh lúc đó của bọn họ cũng rất đen tối, Draco thì khá hơn một chút, được cha mẹ yêu thương, mà Severus và Lucius cũng có tuổi thơ đen tối, một người lớn lên trong bạo lực gia đình, một người lớn lên dưới bóng ma của Chúa tể Hắc ám, vừa nhìn đã có thể thấy bọn họ có rất nhiều tiếc nuối.
“A? Thực hiện mong muốn dang dở của bọn em?” Godric nghe bọn họ thảo luận cũng cảm thấy rất hứng thú, cậu ấy lôi kéo Salazar, nhiệt tình tham gia, “Đây là một ý tưởng hay, Sala, em thích nó!”
“Vậy em còn có điều ước gì chưa thực hiện được, hãy nói cho chúng ta nghe?” Salazar nhướng mày, “Em chưa biến áo ngủ của trưởng lão Karlz thành một con rồng phun lửa, hay chưa biến hoa bồ nhung của Laurent thành một con thỏ tai dài mắt đỏ, để con thỏ kia ngồm xổm trên đầu Laurent làm tổ? Hay là…”
“Được rồi, Sala, đừng nói nữa!” Godric nhìn thấy bốn đứa nhỏ nhìn cậu ấy với vẻ mặt kinh ngạc, đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ, để cho các em trai mình biết mình là kẻ chơi khăm, đúng là không còn uy nghiêm của anh trai! Lỡ sau này bọn họ không sợ cậu ấy nữa, vậy thì không còn thú vị nữa. Vì thế, cậu ấy nhanh chóng bịt miệng Salazar, không cho anh ấy nói tiếp.
“Em biết xấu hổ à?” Salazar kéo tay Godric ra, vỗ đầu Godric, hơi nhướng mày, “Vậy nói cho ta biết, em có điều ước gì?”
“Em có điều ước gì…” Godric nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, rồi đột nhiên ôm lấy eo Salazar, cọ lên người anh ấy, “Chính là Sala đừng bỏ em lại rồi một mình ra ngoài mười mấy ngày.”
“Ta không đi một mình, ta được cha đưa ra ngoài du lịch! Nhưng lúc đó ta còn quá nhỏ, không nhớ gì cả!” Nghe thấy lời phàn nàn của Godric, Salazar cười khẽ, sờ sờ mái tóc vàng mềm mại của Godric, cúi đầu hôn một cái, “Được rồi, vì bù đắp cho những tiếc nuối và thiếu sót của em, anh sẽ xin cha đưa em đi cùng trong chuyến đi tiếp theo, dù sao em cũng đã trưởng thành, phải không?”
“Yay, Sala là tốt nhất!” Godric reo hò, nhảy ra khỏi phòng giường, quàng tay qua cổ Salazar và hôn mạnh vào mặt anh ấy.
Bốn tiểu bảo bảo mở to mắt nhìn cảnh tượng trước mặt, trong lòng lại một lần nữa nguyền rủa những kẻ tung tin đồn thất thiệt, tại sao Gryffindor và Slytherin lại không hợp nhau?
Salazar nhìn vẻ mặt sửng sốt của các em trai thì cười khẽ, ôm Godric ngồi xuống bên giường, đây là phòng ngủ của anh ấy và Godric, vốn anh ấy có phòng ngủ riêng nhưng đáng tiếc Godric nói với phu nhân Slytherin cậu ấy sợ bóng tối, nhất định phải ở cùng Salazar, phu nhân Slytherin ra lệnh, Salazar tội nghiệp liền mất đi phòng riêng của mình, bị ép ở chung với Godric.
“Harry, Harry!” Godric chọc vào khuôn mặt mũm mĩm của Harry, “Nào, nói cho anh biết đi, em có ước muốn gì?”
“Ừm, nếu nghĩ kỹ lại thì có rất nhiều!” Harry nằm trên gối mèo con, hai bàn tay nghịch mấy đầu ngón tay nhỏ bé. “Có lẽ, em ước tính hẳn là có hơn chục điều ước!”
“Wow, Harry, em tham lam quá, có nhiều nguyện vọng như vậy!”
“Gody, nếu anh là em, trong mười bảy năm chỉ làm có một việc, anh cũng sẽ có rất nhiều nguyện vọng.”
“Được rồi được rồi, ta đại khái có thể hiểu được.” Godric tiếp tục chọc khuôn mặt nhỏ nhắn của Harry, “Em đã có nhiều nguyện vọng như vậy, vậy nói cho chúng ta nghe đi, cái thứ nhất là gì?”
“Hmmm…” Harry lén nhìn Draco bên cạnh, phát hiện ra rằng anh dựa vào một cái đệm rồng lửa với đôi mắt khép hờ. Thấy đối phương không để ý tới mình, Harry nhẹ nhàng thở ra một hơi, nhỏ giọng nói: “Nguyện vọng thứ nhất của em là trở thành bạn tốt của Draco.”
Dù đã biến thành một đứa nhỏ chỉ biết ăn và ngủ, nhưng đôi tai thính của Draco không hề yếu đi, mặc dù Harry nói rất bé, anh vẫn có thể nghe rõ.
Draco đột nhiên mở mắt, ánh mắt sắc bén trực tiếp nhìn về phía Harry, người đã biến thành quả đào hồng vì những lời này, “Ồ, em muốn trở thành bạn tốt với ta?”
“Draco, giữa hai người có chuyện gì sao?” Lucius dựa vào người Severus, người vẫn đang cầm một cuốn sách độc dược dày đọc rất hăng hái, đưa tay chọc Severus, “Này, Sev, Sev, có chuyện gì mà ta không biết sao?”
Godric cũng có hứng thú nhìn Severus, cậu ấy cùng Salazar đều tò mò quan hệ giữa Harry và ba người kia, đôi khi hai người cảm thấy bọn họ rất hiểu nhau, có lúc lại cảm thấy bọn họ không ưa nhau. Đặc biệt là Harry và Draco, họ hơi giống oan gia ngõ hẹp.
Severus nhìn Lucius đang dựa vào người y, lại nhìn về phía Godric đang cười với y như một tên ngốc… không, cười rạng rỡ, cùng với Salazar tuy có vẻ không quan tâm nhưng lỗ tai đang dựng thẳng lên, Severus bất đắc dĩ nhún nhún vai, đặt cuốn sách đang lơ lửng trước mặt sang một bên, khẽ thở dài.
“Chắc là oan gia ngõ hẹp gì đó!”
“Ai oan gia ngõ hẹp với hắn!” Draco và Harry đồng thanh nói, hai người trừng mắt nhìn nhau, “Chúng ta là oan gia kẻ thù!”
“Không quan trọng là oan gia ngõ hẹp hay kẻ thù, dù sao cũng là oan gia, có đúng không?” Godric chọc chọc Draco, đặt hai đứa nhỏ lại với nhau, “Harry, em đã từng nói với ta, trước khi đến Hogwarts, có người nói với em, cả nhà Malfoy đều là phù thủy hắc ám, phải không? Vậy ta có thể đưa ra giả thiết, Draco muốn kết bạn với em, em…”
“Em đẩy tay anh ấy ra.” Harry thành thật xin lỗi nhìn Draco, “Em xin lỗi.”
“Chà, thấy em thành thật như vậy nên ta miễn cưỡng chấp nhận lời xin lỗi của em!” Draco nắm lấy bàn chân dang rộng của Harry, lắc lắc rồi kéo Harry vào lòng, “Từ hôm nay trở đi, Harry chính là bạn của ta!”
“Không không không!” Godric nhìn hai tiểu bảo bảo ôm nhau, nhẹ nhàng lắc đầu, “Các em không phải là bạn bè!” Godric thấy tiểu bảo bảo khó hiểu chớp mắt nhìn mình, Godric mỉm cười, “Các em ngươi là anh em, anh em nha!”
Draco và Harry nhìn nhau một cái, đồng thời gật đầu, không sai, một Gryffindor và một Slytherin, bọn họ không phải là anh em sao? Giống Godric và Salazar.
——————
Lời của tác giả: Cha có một mái tóc rất độc đáo ~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro