Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Kế hoạch cải tạo thường thức của Harry (1) (đã sửa)

Gia tộc Gryffindor và gia tộc Slytherin là hai gia tộc rất thân thiết, điều này có thể nhìn thấy được từ mối quan hệ giữa phu nhân Gryffindor và phu nhân Slytherin, hai vị phu nhân thật ra là một cặp chị em song sinh, gia đình của họ cũng là quý tộc như gia tộc Gryffindor và gia tộc Slytherin, chỉ tiếc là gia tộc của bọn họ đã bị xóa sổ hoàn toàn trong cuộc náo động mấy năm trước, nếu bọn họ chưa kết hôn, e rằng vận rủi cũng sẽ ập xuống đầu bọn họ.

Chính vì lý do này mà phu nhân Gryffindor đã đưa em gái mình đến lâu đài Gryffindor, nàng không muốn phải xa cách người thân mãi mãi. Ngài Gryffindor và các trưởng lão trong gia tộc hoàn toàn đồng ý với điều này, bọn họ không chỉ căn nhắc mối quan hệ gia đình mà còn cân nhắc về mặt chiến lược nếu chiến tranh lan đến lãnh thổ của bọn họ, sức mạnh của hai gia tộc sẽ mạnh hơn một gia tộc rất nhiều.

Đây là chuyện đầu tiên mà nhóm tiểu bảo bảo hiểu được sau khi tới thời đại này, bọn họ nghe được từ miệng Godric Gryffindor, Godric và Salazar đã nhận nhiệm vụ của cha mẹ mình, ngoài việc hoàn thành bài tập hàng ngày còn phải chăm sóc bốn đứa nhỏ, giáo dục họ về ý thức chung về cuộc sống trong thời đại này.

Phu nhân Gryffindor và phu nhân Slytherin rất hài lòng với việc có thêm mấy đứa nhỏ, các nàng nhanh chóng chỉ đạo các yêu tinh trong nhà chuẩn bị một căn phòng lớn cho trẻ sơ sinh, dù sao các tiểu bảo bảo không thể có phòng riêng, bọn họ cần ở cùng một chỗ, như vậy thuận tiện cho người lớn chăm sóc.

Trong phòng trẻ sơ sinh chuẩn bị một cái cũi lớn, có hàng rào, đủ để năm hoặc sáu em bé nằm, phía trên được trải ga giường và chăn có hình động vật nhỏ mà bọn trẻ thích.

Đối với việc này, Severus trong hình dạng em bé tỏ vẻ thật ấu trĩ, y kiên trì muốn chăn và ga giường màu đen, nhưng không được. Bởi vì phu nhân Slytherin nói, nếu Severus không chấp nhận loại ga giường này, sẽ đem toàn bộ áo choàng đen nhỏ trong tủ ném đi và đổi thành áo choàng vàng giống như Lucius.

Trong phòng trẻ sơ sinh còn có bốn tủ quần áo lớn bốn cửa, bên trong chứa đầy quần áo, giày dép, phụ kiện và các vật dụng khác của bọn nhỏ, từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới được chuẩn bị đầy đủ, Harry cảm thấy mấy trăm đôi giày, áo choàng kia đủ cho cậu mặc đến năm mười bảy tuổi.

Draco chỉ khịt mũi trước những lời phàn nàn của Harry, anh muốn Harry quen với cuộc sống của quý tộc, điều này sẽ rất lợi cho việc thay đổi thường thức của cậu.

Lucius cũng bày tỏ sự đồng ý mạnh mẽ của mình, hắn vẫn luôn không thích bộ quần áo Muggle rách nát của Harry, cùng với mái tóc rối bù như tổ chim và cặp kính to đùng của cậu, quả thật là sỉ nhục thân phận phù thủy.

Lần này hiếm khi Severus đứng về phía Lucius và Draco, mặc dù trong tủ quần áo của y ngoại trừ màu đen thì không còn màu nào khác, nhưng không có nghĩa là thường thức của anh có vấn đề. Là hậu duệ cuối cùng của gia tộc Prince, là bậc thầy độc dược trẻ tuổi nhất thời đại, chất lượng cuộc sống của y vô cùng tốt, mắt nhìn cũng độc đáo, cho nên đối với cách ăn mặc của Harry rất chướng mắt, lúc này liền nắm bắt cơ hội, phun nọc độc tương đối nhẹ, muốn Harry hoàn toàn thay đổi thường thức của mình.

Harry bé nhỏ bị ba người đồng thời ghét bỏ, vô cùng ủy khuất ngồi trong cũi, ôm chiếc gối hình mèo đen nhỏ của mình, nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề của bản thân. Hermione từng nói, nếu một trăm người chỉ có một người nói bạn có vấn đề thì người đó mới có vấn đề. Ngược lại, nếu trong một trăm người chỉ có một người cho rằng bạn không có vấn đề, phải sửa lại cho tốt. Harry cho rằng, nếu Draco, Lucius và Severus đều nghĩ rằng phong cách ăn mặc của cậu rất có vấn đề thì thật sự có vấn đề, cho nên cậu quyết định thay đổi nó.

Nhưng… Harry cảm thấy đau đầu, chuyện này nên thay đổi như thế nào? Cậu suy nghĩ suốt một ngày, rồi quyết định hỏi người rất am hiểu đối với chuyện này là Godric và Salazar.

Khi Godric và Salazar đến kể chuyện cho nhóm tiểu bảo bảo, Harry vừa mút ngón tay nhỏ bé của mình, vừa ôm chiếc gối mèo đen nhỏ lăn lộn trên đệm dựa, chớp đôi mắt màu ngọc lục bảo, trong lòng tính toán nên hỏi vấn đề này như thế nào, hỏi như thế nào mới không khiến bọn họ nghi ngờ.

Tuy nhiên, trẻ con không thể tập trung quá lâu trong một thời gian dài, trong chốc lát lực chú ý của cậu đã bị phân tán. Harry nhìn Draco đang ôm một cái gối hình rồng lửa, rồi nhìn Lucius đang bắt đầu ngáp, mèo đen nhỏ bĩu môi. Hừ, quý tộc thì sao, thường thức cao thì sao, khi còn nhỏ thì có khác gì những đứa trẻ bình thường!

“A ha, tiểu bảo bối Harry của chúng ta bị phân tâm rồi!” Godric thấy Harry bĩu môi, lại gần nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Harry, “Em có chuyện gì muốn nói với anh và Sala không?”

“A, Gody làm sao biết?” Harry bĩu môi, “Em có chuyện muốn nói với các anh, nhưng mà nói xong, các anh không được cười em!”

“Được rồi, chúng ta sẽ không cười em, nói đi!” Godric nhìn thấy Draco nháy mắt với mình, có lẽ cậu ấy biết đó là vấn đề bọn họ đã thảo luận trước đó.

Đúng vậy, Draco đã nói với Godric và Salazar về chuyện này, anh cảm thấy nếu muốn Potter… Không, hiện giờ anh nên gọi là Harry, thay đổi vấn đề thẩm mỹ của Harry, để biến cậu thành một Slytherin chân chính, chỉ sợ cần sức mạnh của mọi người hợp sức mới sữa được, để Harry không thể thất lễ trước mặt người khác.

Godric và Salazar đồng ý với vấn đề này, thường thức của quý tộc phải được bồi dưỡng từ nhỏ, Harry bây giờ vẫn còn là tiểu bảo bảo mấy tháng tuổi, vẫn còn thời gian để tiến hành cải tạo. Nếu không được, thì đem Harry ném cho hai bà mẹ, bọn họ nhất định sẽ lập ra một kế hoạch vô cùng nghiêm ngặt đối với Harry, đến lúc đó, Harry sẽ rất thống khổ.

“Ừm…” Harry đang ôm chiếc gối mèo đen xoay tới xoay lui, không cẩn thận ngã vào người Severus đang cầm một quyển sách đọc say sưa, Harry sợ hãi, nhanh chóng từ trên người Severus đứng dậy, lui đến góc giường, mím môi, vẻ mặt ủy khuất nhìn Severus.

Severus bất lực nhìn vẻ mặt sợ hãi, giống như mình sắp làm gì đó với Harry, đột nhiên cảm thấy rất buồn cười, sao y lại không biết vật nhỏ này lại dễ bị hù dọa như vậy? Chẳng phải Gryffindor đều là những cự quái thần kinh thô sao, không biết sợ hãi là gì? Chẳng lẽ cự quái này bị đột biến? Severus nhìn Harry, sau đó nhìn Godric và Salazar có chút bất mãn, cam chịu đặt cuốn sách xuống.

“Được rồi, Potter, à không, Harry.” Severus nghĩ rằng mình có vẻ là người thích nghi tốt nhất với môi trường trong số những người này, không có những tiểu quỷ đáng ghét, lãng phí tài liệu độc dược, không có Tử thần Thực tử hay lục đục nội bộ, không có Chúa tể Hắc ám đáng sợ, tất cả đều rất hoàn mỹ. Thật sự không hiểu ba người kia nghĩ gì, khó có chuyện tốt như vậy, tại sao vẻ mặt bọn họ luôn không tự nhiên vậy! “Hiện tại ta không còn là giáo sư Độc dược của ngươi nữa, ngươi cũng không phải là học sinh của ta, chúng ta là… anh em.” Severus có chút chán ghét khi nói ra từ này, y nhướng mày nhìn Harry, nở một nụ cười giả tạo tiêu chuẩn Slytherin, “Ngươi không cần sợ ta như vậy, được không?”

“Ồ, em có thể gọi anh là Sev được không?” Harry sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng phản ứng lại, bò ra khỏi góc nhỏ cậu đang trốn, ôm gối mèo nhỏ của mình lại gần Severus, “Có thể chứ? Có thể chứ? Có thể chứ?”

Vẻ mặt Severus giống như bị bắt ăn phân, mặc kệ cậu nhóc biến thành hình dạng gì, mặc kệ là mấy tháng, hay mười mấy tuổi thì vẫn là cự quái thôi!

“Này, Sev, ngươi đang nghĩ gì vậy?’ Lucius cười xấu xa đẩy Severus, “Em trai Harry đáng yêu của chúng ta đang hỏi ngươi đó, mau trả lời đi!”

“Khoan đã!” Harry bĩu môi, “Tại sao ta lại là em trai?”

“Bởi vì ngươi nhỏ nhất, em trai Harry thân mến!” Draco ôm gối rồng lửa cọ cọ, “Đây không phải là chúng ta nói, là cha Edmund và cha Alois nói, đúng không?” Anh nhìn về phía Godric và Salazar, Godric và Salazar nhẹ nhàng gật đầu. Draco chỉ hai người, ý là thấy chưa?

“Không công bằng!” Mèo đen nhỏ há miệng cắn cái gối, vẻ mặt bất mãn.

“Ừm, quả thật ngoại trừ tuổi tác của em nhỏ hơn bọn họ, còn một chuyện quan trọng nữa.” Godric đưa tay ôm lấy bé Harry lên, “Đó chính là em quá đáng yêu, khiến người ta yêu thích! Không như bọn họ…” Godric bất mãn nhìn ba đứa nhỏ còn lại ra vẻ người lớn, “Không đáng yêu chút nào, không đáng yêu!”

Salazar nhìn Godric như vậy, không nhịn được đưa tay sờ đầu Godric, “Không ai dễ thương bằng em, Gody.”

Bốn đứa nhỏ trừng to mắt nhìn cảnh tượng trước mặt, thật vi diệu, đây là cách mà Salazar và Godric ở chung đi, thật mập mờ!

Thấy mấy đứa nhỏ trừng to mắt nhìn mình, Godric xấu hổ gãi đầu.

“Khụ khụ, chúng ta trở lại chuyện chính, Harry, em muốn chúng ta giúp gì?”

“Ồ, Gody… Em có một vấn đề muốn hỏi anh.” Harry vô thức nắm chặt mái tóc màu vàng của Godric, “Các anh nhất định phải nói thật, không được nói dối! Mắt nhìn của em, không phải, gu ăn mặc của em có phải rất kỳ lạ không? Có thật sự phải thay đổi không?”

——————
Lời của tác giả: Cả ngày uể oải không thể vực dậy tinh thần, thực sự đã đến lúc ngủ đông rồi ~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro