Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 37: Trở về

Ngài Gryffindor và ngài Slytherin có chút dở khóc dở cười khi nghe Salazar nói như vậy, họ tự nhủ, Salazar là Salazar, và anh ấy không dễ bị lừa như Godric.

“Bọn họ đang ở một nơi rất an toàn, con không cần phải lo lắng.” Ngài Slytherin nhấp một ngụm cà phê, tiếp tục cúi đầu đọc sách của mình, “Không phải huyết thống của bọn họ đã thức tỉnh rồi sao? Như vậy, bọn họ phải chứng minh thực lực của mình rằng bọn họ là những pháp sư rất mạnh mẽ.”

“Các cha thật sự định ném cả hai vào chỗ đó à?”

“Thật ra, chẳng phải hai con đã đoán ra rồi sao?” Ngài Slytherin đặt cuốn sách trong tay xuống, nghiêm túc nhìn Godric và Salazar, “Hai con cũng đã trải qua rồi phải không? Sau khi phù thủy thức tỉnh huyết thống, nếu không hoàn thành thử thách tàn khốc, họ sẽ không thể sống sót đến khi trưởng thành, ta nghĩ đây là điều mà mọi pháp sư mang dòng máu sinh vật huyền bí đều phải biết. Gody, Sala, ta tin các con không ngu ngốc đến vậy?”

Godric sửng sốt, sau đó túm lấy áo choàng của ngài Gryffindor, lo lắng hét lên: “Suy nghĩ khác với việc chứng minh, vậy nếu chúng ta biết thì sao? Bọn họ còn nhỏ như vậy, sao có thể đi đến nơi nguy hiểm như vậy? Dù bọn họ có đến nơi khác với thung lũng chúng con đã đến, dù độ khó của bọn họ có thấp hơn con và Sala rất nhiều thì vẫn rất nguy hiểm đối với hai đứa trẻ mới năm tuổi, sao cha lại yên tâm và can đảm để họ đối mặt chuyện này một mình?”

“Gody!” Sắc mặt ngài Gryffindor hiếm khi nghiêm túc, nghiêm túc nhìn Godric, “Chú ý thái độ của con, đây chính là thái độ mà con nên có đối với người lớn tuổi sao? Lễ phép của con đã bị con nuốt vào bụng rồi à?”

“Con xin lỗi.” Godric buông tay xuống, nhẹ nhàng thở dài: “Được rồi được rồi, cho dù bọn họ đã đến đó nhưng lâu như vậy vẫn chưa quay lại, cha không hề lo lắng sao?”

“Con lo lắng cái gì?” Ngài Slytherin nhướng mày: “Bọn họ là pháp sư trưởng thành, sẽ chịu trách nhiệm về hành động của mình, tại sao chúng ta phải lo lắng? Hơn nữa, ai nói cho con biết bọn họ và hai con đến một nơi khác?” Ngài Slytherin nhìn sắc mặt thay đổi của Salazar và Godric, “Huyết thống của Điểu sư và Tinh linh Mặt trăng cũng mạnh không kém các con, tại sao chúng ta phải hạ độ khó xuống cho họ?  Hạ thấp độ khó đối với họ giống như không tin tưởng bọn họ, con nghĩ rằng họ sẽ vui mừng khi biết được sao?”

“Không giảm bớt độ khó…” Godric không thể tin được nhìn ngài Slytherin, cảm giác hơi choáng váng, cậu ấy ngả người ra sau và dựa vào vòng tay của Salazar, “Sao cha có thể… Cả con và Sala đều thoát chết trong gang tấc, làm sao bọn họ có thể nguyên vẹn trở về? Các người cũng quá…”

“Gody, đây là lựa chọn của Rồng nhỏ và Harry.” Phu nhân Gryffindor từ chỗ ngồi đi tới, ôm Godric vào lòng, nhẹ nhàng an ủi: “Trước khi đi, chúng ta đã hỏi ý kiến của bọn họ, hai người đều đồng ý chọn mức độ khó nhất.” Phu nhân Gryffindor chạm vào khuôn mặt của đứa con trai bé nhỏ của mình, “Bọn họ là những người đã trải qua những cuộc chiến tranh tàn khốc, chiến tranh bọn họ đã trải qua thậm chí còn đáng sợ cả những người trong Giáo đình, đó là cuộc đấu tranh sinh tử giữa phù thủy và phù thủy, không không không, là cá chết lưới rách giữa phù thủy và phù thủy, phù thủy và sinh vật huyền bí, người sống sót mới là người chiến thắng cuối cùng. Rồng nhỏ và Harry lúc trước đã trải qua nhiều hơn con và Sala nhiều, ít nhất trong quá trình trưởng thành của các con không đối đầu với quỷ khổng lồ hay một con rồng lửa trưởng thành, phải không?”

“Nhưng… Mẹ ơi, mẹ không lo lắng sao?”

“Tất nhiên là ta lo lắng, cha của con cũng lo lắng, cho nên bọn họ thức suốt đêm để nhìn ma trận khổng lồ dưới tầng hầm, con biết đấy, từ đó có thể nhìn thấy mọi thứ diễn ra trong thung lũng.”

“Bây giờ họ ổn chứ?” Godric và Salazar đồng thời nhìn ngài Slytherin và ngài Gryffindor, “Họ có bị thương không? Họ có đói không?”

“Dựa theo chuyện xảy ra ngày hôm qua, bọn họ sẽ sớm xuất hiện trước mặt các con.” Ngài Slytherin nhìn thấy ánh mắt háo hức của các con mình, không còn muốn giấu diếm điều gì nữa, “Ta phải thừa nhận rằng, Gody và Sala, nếu không phải hai người bọn họ còn nhỏ phải tốn một nửa thời gian, nhưng chúng ta đã rất hài lòng với tình hình hiện tại.”

“Điều đó có nghĩa là họ sắp về, phải không?”

“Đúng vậy, bọn họ sắp trở về.” Ngài Gryffindor nhẹ nhàng gật đầu, sờ sờ đầu con trai, lại sờ đầu Salazar, “Chúng ta rất vui khi các con quan tâm đến Harry với Rồng nhỏ, các con thật sự coi họ là người thân và anh em của mình, ta hy vọng các con cũng có thể làm được điều tương tự trong tương lai.”

“Tất nhiên, chúng con hứa.” Salazar và Godric nhìn nhau và đồng thanh nói: “CHúng con hứa rằng chúng con sẽ là anh em tốt.”

“Chúng ta cũng tin rằng các con sẽ là anh em tốt.” Vợ chồng Slytherin và vợ chồng Gryffindor rất hài lòng với lời nói của con trai mình.

“Nhưng Sala…” Godric thoát khỏi vòng tay của phu nhân Gryffindor, nhào về Salazar, “Em vẫn lo lắng, anh biết đấy, những sinh vật ở đó nổi tiếng hung dữ!”

“Hãy tin tưởng bọn họ, bọn họ sẽ bình an vô sự đi ra ngoài, Gody.” Salazar vỗ vai Godric, “Hãy nghĩ đến chuyện bọn họ đã trải qua trước đây, bọn họ gặp phải những thứ kia, chỉ sợ chúng ta cũng không thể dễ dàng xử lý những chuyện đó, phải không?”

“Đúng vậy.” Godric nhăn mũi, quay đầu nhìn ngài Gryffindor, lại nhìn ngài Slytherin, “Vì các cha giấu chúng ta đem Rồng nhỏ và Harry đến nơi đó, Lãnh chúa Godric hiện tại tuyên bố, tráng miệng bữa tối của hai cha bị hủy, món tráng miệng bữa tối của các cha sẽ thuộc về Lãnh chúa Godric và Lãnh chúa Salazar, các cha không được phản đối quyết định này hoặc đưa ra bất kỳ kháng nghị nào!”

“Vâng, thưa ngài Gody, chúng ta không phản đối.” Ngài Gryffindor bất lực lắc đầu, Godric nhà bọn họ chính là kẻ dở hơi, cho dù bầu không khí có căng thẳng như nào đều có thể trở nên thoải mái hơn, đây chính là thế mạnh của Godric nhà bọn họ, “Vì vậy, hãy thưởng thức món ăn ngon của con, Lãnh chúa Gody và Lãnh chúa Sala!”

“Ừm, con thích thái độ này.” Godric vẫy tay với Severus, Lucius và Sirius khi nhìn thấy ba đứa trẻ đến gần, Godric nói với họ: “Các em vừa nghe rồi, Harry và Rồng nhỏ đang trong quá trình huấn luyện đặc biệt, cho nên các em không cần phải lo lắng, bọn họ nhất định sẽ trở về an toàn. Bây giờ các em chỉ cần ăn xong bữa sáng và ngoan ngoãn đến lớp thôi, hy vọng hôm nay các em đừng để ta nghe thấy một trưởng lão nói rằng các em đến lớp muộn.”

“Nhưng mà…” Lucius lo lắng cho con trai mình, đau lòng nhìn mọi người: “Khi nào bọn họ mới về? Đã mấy ngày rồi.”

“Sẽ sớm thôi.” Salazar ôm Godric, vuốt ve lưng cậu ấy, “Em còn nhớ ta và Gody cũng biến mất mấy ngày không?”

“Nhớ ạ.” Severus là người bình tĩnh nhất trong ba người, gật đầu, “Em nhớ Rồng nhỏ và Harry cũng phải cãi nhau với cha như các anh, thời gian các anh biến mất cũng nhiều ngày như vậy.”

“Đúng vậy, những phù thủy thức tỉnh huyết thống đều phải trải qua chuyện này. Nếu không biến ma lực dư thừa thành một bộ phận trong cơ thể mình, sau này họ sẽ gặp khó khăn rất lớn, họ chắc chắn sẽ…”

Bởi vì Salazar muốn ôm Godric nên anh ấy là người duy nhất trong phòng ăn ngồi quay mặt ra cửa, vì vậy anh ấy là người đầu tiên nhìn thấy hai người khiến họ không thể quên xuất hiện ở cửa phòng ăn. Nhìn hai người tinh thần phấn chấn và hoàn toàn không có vẻ mệt mỏi xuất hiện trong tầm mắt mình, Salazar, người thường không thích để lộ cảm xúc của mình, đôi mắt không khỏi ươn ướt.

Godric phát hiện Salazar ngừng nói giữa chừng, cảm thấy kỳ lạ, cậu ấy ngẩng đầu lên nhìn Salazar, ngạc nhiên phát hiện người yêu thường ngày điềm tĩnh của mình lại rơi nước mắt. Godric nhìn theo ánh mắt của Salazar nhìn thấy…

“Rồng nhỏ?! Harry?!” Godric hét lên, đẩy Salazar đi mà không quan tâm đến hình tượng của mình , va vào ghế rồi đẩy chướng ngại vật cản đường sang một bên, lao thẳng về phía cửa phòng ăn, ôm hai cậu nhóc đang đứng ở cửa nhìn cậu ấy cười vào lòng, “Hai tên nhóc thúi chết tiệt này! Không biết chào chúng ta trước sao? Có coi chúng ta là anh trai không hả?”

“Tất nhiên là có rồi, Gody thân yêu của em.” Harry cọ cọ cơ thể Godric như một chú mèo con, cậu rất nhớ Godric sau nhiều ngày không gặp, “Chúng em rất nhớ anh, Gody và Sala cũng như mọi người ở nhà, nhưng chúng em phải hoàn thành nhiệm vụ trước khi có thể quay lại.”

Harry buông Godric ra, nhào về Salazar phía sau, cho Salazar một cái hôn ướt át, nhào về phía Severus sau khi Harry hôn mọi người trong phòng ăn, tâm trạng của Godric cuối cùng cũng dịu bớt khi nhìn thấy em trai yêu thích của mình nhìn mình với đôi mắt đỏ hoe, Harry và Draco liếc nhìn nhau, trong lòng có chút áy náy.

“Vì em đã làm chúng ta lo lắng…” Godric vừa nói vừa lau nước mắt, “Hình phạt của Lãnh chúa Gody dành cho em là… tịch thu món tráng miệng của em trong một tuần, không được phép phản đối!”

“Được rồi, được rồi, chúng em sẽ cho anh tất cả món tráng miệng, Gody.” Draco vỗ về Godric, người đang khóc, “Được rồi, được rồi, không phải chúng em đã trở về an toàn rồi sao? Anh đừng kích động như vậy nữa, được không?”

“Hãy để anh nhìn em thật kỹ.”

Salazar buông Godric ra, để cậu ấy có thể quan sát hai đứa nhỏ từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, rồi còn bóp tay, bóp chân chúng, nhìn tư thế kia như muốn lột cả quần áo của chúng ra để xem trên người chúng có vết thương nào không. Không đợi Godric làm thế thì Harry đã trốn sau lưng Draco.

“Chà, Gody, bây giờ trông anh như một ông chú kỳ quặc vậy.” Harry lè lưỡi với Godric, “Để bù đắp cho tâm hồn bé nhỏ bị tổn thương của em, Gody, anh phải bồi thường cho em loại pho mát mà anh yêu thích nhất!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro