Chương 34: Draco vs Sirius
"Sirius, nếu em nhìn thấy một người lạ hoặc một người mà em không thích đến gần Harry, em có cảm thấy trái tim mình như bị xé nát không? Hay em muốn dạy dỗ người đó một bài học?"
Tiểu Sirius nhìn Salazar, lại nhìn Godric, cúi đầu im lặng một lúc, trong đầu cậu ta tưởng tượng ra rất nhiều tình huống, nhưng đều không có tình huống nào như Godric nói. Sirius khẽ thở dài, trên thực tế, cậu ta ngoại trừ cảm thấy rất buồn khi thấy Harry và Draco rất thân thiết, những thứ khác cậu ta không có phản ứng gì.
"Nhìn dáng vẻ của em, ta liền biết chuyện gì đang xảy ra." Godric cầm lấy một chiếc bánh quy trên bàn trà nhét vào miệng, "Em cảm thấy không thoải mái khi nhìn thấy Draco và Harry ở cùng nhau, bởi vì em cảm thấy Rồng nhỏ đang cướp mất sự chú ý của Harry, em sợ rằng em sẽ không nhận được sự quan tâm và yêu thương của Harry nữa, phải không?"
Tiểu Sirius chớp chớp mắt, lời nói của Godric thật sự nói trúng tim đen của cậu ta, cậu ta đã quen với sự tồn tại của Harry trong cuộc sống của mình, nếu Harry không còn quan tâm đến mình, không hề chăm sóc, bảo vệ mình, Tiểu Sirius cảm giác như bị thế giới này vứt bỏ.
Godric nhìn thấy vẻ mặt của Tiểu Sirius biết mình đã đoán đúng, cậu đưa tay sờ đầu Sirius nhỏ, nói: "Để ta kể cho em nghe một câu chuyện nhé? Câu chuyện về Harry."
"Được rồi, Gody, em sẽ nghiêm túc lắng nghe anh."
Tiểu Sirius gật đầu, đôi mắt chớp chớp, nhìn Godric, khiến Godric và Salazar cảm thấy rất dễ thương, hai người nhìn nhau, quyết định sau này sẽ huấn luyện Tiểu Sirius thật tốt, đồng thời để cho cậu ta trở thành thành viên dễ thương thứ hai của gia tộc sau Harry.
"Em biết cha đỡ đầu của Harry ở kiếp trước phải không? Sirius Black, người đã rơi sau bức màn bí ẩn nào đó." Godric ngáp một cái, nhấp một ngụm trà đen, nhìn Tiểu Sirius nói.
"Em biết." Tiểu Sirius gật đầu, "Ngày đầu tiên em đến ngôi nhà này, Harry cũng đã nhắc tới, Sirius Black là hậu duệ của em, đồng thời là thành viên cuối cùng của gia tộc Black, nghe nói hắn là một anh hùng đã hy sinh khi chiến đấu chống lại thế lực tà ác, từ đó gia tộc Black đã hoàn toàn biến mất khỏi thế giới phù thủy."
"Đúng, chính là như vậy, chúng ta đã xem ký ức của Harry, Sirius Black này là một người rất dũng cảm, mặc dù ngàn năm sau thành viên của gia tộc Black đều tôn sùng thuần huyết và hắc phép thuật - đương nhiên ta không nói rằng tôn sùng thuần huyết và hắc phép thuật là không tốt, nhưng những thứ này đều phải có mức độ, không phải sao? Nếu quá cực đoan sẽ dẫn đi lên con đường hủy diệt. Đây là trường hợp của gia tộc Black, những người được cho là hậu duệ của Sala, một tên ngu xuẩn dám thí nghiệm linh hồn của chính mình, kẻ dám coi linh hồn của mình như những lát bánh mì, những kẻ dâng lòng trung thành với tên ngu xuẩn đó, trở thành một thành viên điên cuồng, ngu dốt từ bỏ niềm kiêu hãnh của giới quý tộc."
"Cắt linh hồn thành từng mảnh?" Tiểu Sirius kinh ngạc che miệng, cậu ta phát hiện trong buổi chiều, số lần mình kinh ngạc quá nhiều. Tiểu Sirius nặng nề thở dài, "Vậy cũng quá ngu ngốc rồi, yếu tố đầu tiên để theo đuổi trường sinh chính là bảo đảm linh hồn hoàn hảo và ổn định, chẳng lẽ không ai nói cho hắn biết sao?"
"Hắn là con lai và lớn lên ở..." Salazar suy nghĩ một lúc, "Thời đó nó được gọi là trại trẻ mồ côi, làm sao có ai có thể nói cho hắn biết điều này?"
"Đúng vậy." Godric gật đầu, "Nói cách khác, hậu duệ của em đã trở thành những kẻ cuồng nhiệt theo đuổi tên ngu ngốc đó. Mà cha đỡ đầu của Harry, không, hẳn là cha đỡ đầu trước đây, cha đỡ đầu hiện tại là cha thân yêu của ta, cha đỡ của của em ấy là người duy nhất trong gia tộc Black không bị đánh dấu, biến thành nô lệ cho tên ngu ngốc đó, hắn đã phản bội gia đình mình từ rất sớm."
"Tuy rằng em không tán thành việc hắn phản bội gia tộc, nhưng em rất hiểu cách làm của hắn, một mình hắn không thể lật ngược tình thế, đặc biệt là..." Tiểu Sirius cười lạnh, "Toàn bộ gia tộc đều như vậy, có thể bỏ đi có lẽ còn có cơ hội làm lại từ đầu."
"Đúng vậy, đó là những gì Sirius Black đã nói với Harry." Godric gật đầu, "Trong ký ức của Harry, em ấy và Sirius Black biết nhau không quá hai năm, trong hai năm từ mười ba đến mười lăm tuổi của Harry, hai người họ đã phát triển một mối quan hệ rất bền chặt, không phải tình yêu mà là người thân."
"Nhưng còn trước khi em ấy mười ba tuổi thì sao?" Tiểu Sirius khó hiểu hỏi: "Cha đỡ đầu của em ấy không đến gặp em ấy sao?"
"Sirius Black bị bắt vào nhà tù phù thủy vì những kẻ phản bội và nhiều vấn đề khác." Godric thở dài, "Em biết đấy, khi Harry còn rất nhỏ, ba mẹ em ấy đã mất khi em ấy còn là một đứa trẻ và em ấy bị đưa đến một gia đình Muggle. Mặc dù Muggle sau ngàn năm đã có những tiến bộ vượt bậc nhưng vẫn có những Muggle có tư tưởng bảo thủ, dì dượng của Harry tội nghiệp là những người Muggle có tư tưởng bảo thủ, cho rằng phù thủy không phải là thứ tốt đẹp gì. Vì vậy, họ đã ngược đãi Harry, theo lời Harry, có lẽ là muốn vắt kiệt ma thuật ra khỏi cơ thể em ấy."
"Không biết gì, Muggle ngu xuẩn." Salazar hừ lạnh một tiếng, không phải anh muốn chán ghét Muggle, mà là hành động của Muggle thật sự khiến anh cảm thấy chán ghét.
"Anh nói đúng, Sala, đó là sự thật!" Godric cũng có vẻ chán ghét khi nhắc đến Muggle, cậu ấy thật sự không hiểu làm thế ngàn năm sau có người truyền bá rằng cậu ấy thích Muggle, sau khi bị Giáo đình hãm hại, trừ khi là một phù thủy có vấn đề về não mới có thể thích Muggle! "Cho nên, Harry từ khi còn nhỏ đến nay chưa từng cảm nhận được ấm áp của gia đình, em ấy so với em còn bi thảm hơn, còn Harry cái gì cũng không có, em ấy khao khát mối quan hệ gia đình hơn bất kỳ ai. Trước khi nhận được thư từ Hogwarts... Ngôi trường phép thuật do ta, Sala, Rowena và một cô gái tên Helga Hufflepuff thành lập, Harry thậm chí còn không biết rằng mình là một phù thủy. Hãy nghĩ thử xem, vào thời điểm đó em ấy đã hạnh phúc biết bao khi biết mình vẫn còn một người thân còn sống!"
Godric không hề dấu diếm mà kể cho Tiểu Sirius nghe câu chuyện về kiếp trước của Harry, kể cả việc cụ Dumbledore đối xử với Harry, những gì xảy ra với Harry sau khi chiến tranh bắt đầu, chuyện Harry gặp phải, toàn bộ đều kể cho Sirius nghe. Đương nhiên, đây đều được Draco và Harry đồng ý, nếu không Godric sẽ không dám tùy tiện kể lại chuyện của Harry.
Trên thực tế, đây là yêu cầu của Draco, sau bữa trưa, Draco tìm Salazar và Godric, nói những chuyện mà anh đã thấy và chuyện Tiểu Sirius có thể thích Harry nói với Salazar và Godric, vốn Draco muốn nói chuyện trực tiếp với Sirius, nhưng bị Godric và Salazar ngăn lại, trong chuyện này, nên để anh trai ra mặt thì tốt hơn vì Harry không biết gì về nó.
"Harry..." Tiểu Sirius sau khi nghe Godric kể lại, trong mắt Tiểu Sirius đã ngấn nước, "Thì ra em ấy thật... Đáng thương, thậm chí còn đáng thương hơn cả em."
"Nói cách khác, đời trước em ấy và Rồng nhỏ đều có những tiếc nuối, Luci và Sev cũng vậy, vì vậy, ở kiếp này, bọn họ nỗ lực sống và làm cho cuộc sống của mình vui vẻ hơn, hạnh phúc hơn."
"Gody, em hiểu rồi." Tiểu Sirius gật đầu, "Harry nhìn em giống như nhìn cha đỡ đầu của em ấy, em ấy đang muốn bù đắp những tiếc nuối của mình, đúng không?"
"Mặc dù ta ghét phải thừa nhận điều đó, nhưng cảm giác của ta chính là như vậy, Harry coi em như gia đình của em ấy, loại gia đình có quan hệ huyết thống." Salazar ôm lấy Godric, người đang cuộn tròn bên cạnh anh ấy như một chú mèo con, nhìn Sirius nhỏ, "Em ấy đối xử tốt với em cũng như đối với chúng ta, bởi vì em ấy đối xử với tất cả chúng ta như những người trong gia đình. Mà Rồng nhỏ thì không giống vậy, em có thể thấy rằng hành động của em ấy đối với Rồng nhỏ, làm nũng, chơi xấu, vô thức bộc lộ thái độ trẻ con và ngây thơ, nó chỉ thể hiện với người yêu mà thôi, Sirius, em..."
"Sala, không cần phải nói, em hiểu rồi." Tiểu Sirius thở dài, chậm rãi nhắm mắt lại, "Thật xin lỗi, em sợ là không thể cùng các anh uống trà chiều, em nghĩ, em cần đi tìm Draco một chút."
"Hả? Tại sao lại tìm em ấy? Đấu tay đôi sao?" Godric có chút nghịch ngợm nói.
"Không, em cần em ấy hứa với em."
Khi Tiểu Sirius tìm thấy Draco và Harry, Draco và Harry đang tận hưởng buổi trà chiều ấm cúng trong thư phòng nhỏ của mình, nhìn thấy Tiểu Sirius bước vào, Harry nhiệt tình vẫy tay chào cậu ta.
"A, Sirius!" Harry chạy tới, nắm lấy tay Sirius nhỏ, dắt cậu ta đến ghế sô pha, "Nào, mau tới, em vừa kể cho Draco nghe về anh đấy!"
"Nói về ta?" Sirius nhướng mày, nhìn Draco, người đang cười như không cười nhìn mình, lại nhìn Harry đang cười tươi, "Em đã nói gì về ta?"
"Cả ngày hôm nay em không gặp anh, tất nhiên là em rất nhớ anh rồi!" Harry bĩu môi, dẫn Tiểu Sirius lên ghế sô pha, rồi chạy lại ngồi trong lòng Draco, "Anh đang làm gì? Anh có bận không?'
"Không có gì, ta đã nói chuyện với Sala và Gody, em biết đấy, ta vẫn rất hứng thú với sinh vật huyền bí nên đã hỏi họ về đặc điểm của sinh vật huyền bí."
Tiểu Sirius mỉm cười với Harry, sau đó đưa mắt nhìn Draco, nghiêm túc nhìn anh, Draco cũng dùng ánh mắt như vậy nhìn Sirius, mà Harry thì nhìn qua nhìn lại, hoàn toàn không biết hai người này đang làm gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro