Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 29: Chúng ta ở bên nhau đi!

“Trên thực tế, ngay từ đầu ta đã mơ ước thiếu gia Slytherin thân mến!” Tinh linh Mặt trăng nhỏ mỉm cười với bé Điểu sư, “Thế nào? ngài có hài lòng với đáp án này không, thiếu gia Slytherin?”

“Rất hài lòng, em cảm thấy rất hài lòng.” Lúc này bé Điểu sư nghiến răng nghiến lợi, “Vậy, ngay từ đầu là có ý gì… ý là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau sao?”

“Đương nhiên là lúc ở trong tiệm áo choàng của Madam Malkin ở Hẻm Xéo rồi!” Tinh linh Mặt trăng nhỏ gãi cái bụng mềm mại của bé Điểu sư, “Harry, em có biết cảm giác đầu tiên của ta khi nhìn thấy em là gì không?”

“Là gì?” Bé Điểu sư tò mò, coi như sau khi bọn họ bắt tay làm hòa, tên khốn Draco này cũng chưa từng nhắc đến điều này, mỗi khi mình hỏi tới, anh ấy luôn thay đổi chủ đề, không bao giờ đề cập đến nó, thật khó chịu. Không ngờ lần này anh ấy lại chủ động nhắc tới.

“Lúc đó ta đã nghĩ, nếu có thể bắt cóc một đứa nhỏ dễ thương như vậy về trang viên Malfoy thì tốt biết mấy!” Tinh linh Mặt trăng nhỏ cười xấu xa, “Em biết không, Harry, lúc ấy em mặc quần áo rộng thùng thình của Muggle, cặp kính rách nát, vẻ mặt bối rối, ta thật sự bị thu hút ngay lập tức, bởi vì ta chưa bao giờ nhìn thấy một người như vậy trước đây, giống như một nàng tiên không tì vết. Cho nên mới chủ động bắt chuyện với em. Nhưng em cũng biết, ta là người được giáo dục quý tộc, sẽ không giao tiếp với những đứa trẻ bình thường, cho nên ta đã gây ấn tượng xấu với em.”

“Đó không phải là một ấn tượng xấu, Draco, là một ấn tượng rất xấu.” Bé Điểu sư nhăn mũi, đuổi Tinh linh Mặt trăng nhỏ khỏi người mình, sau đó dùng tốc độ mắt người có thể nhìn thấy, lao thẳng vào lòng Tinh linh Mặt trăng nhỏ, tìm một tư thế thoải mái cọ cọ, “Giọng điệu trong lời nói của anh và cách anh thể hiện khiến em nhớ đến tuổi thơ bi thảm của mình, thật đấy. Lúc đó em không hiểu anh, không hiểu tình huống của thế giới phép thuật, em tưởng anh là một đứa trẻ hư hỏng giống như anh họ Dudley của em. Hơn nữa những người em gặp đều nói Slytherin và Malfoy đều là những phù thủy độc ác, đó là lý do tại sao em quyết định ghét anh.” Bé Điểu sư nhún vai, “Thành thật mà nói, em đã bị cảm xúc của chính mình làm cho mù quáng, nếu phải làm lại lần nữa, em tuyệt đối sẽ không làm như vậy.”

“Hối hận sao?” Tinh linh Mặt trăng nhỏ nhìn bé Điểu sư, “Em có hối hận vì đã gạt tay ta đi không?”

“Ừm, có chút.” Bé Điểu sư lầm bầm hai tiếng, “Nhưng rốt cuộc anh nghĩ như thế nào? Cãi nhau với em nhiều năm như vậy, ngay cả Ron cũng nói rằng chúng ta làm vậy thật ấu trĩ.”

“Hiếm khi Weasley tóc đỏ nói lời hay như vậy.” Tinh linh Mặt trăng nhỏ hừ lạnh một tiếng, “Quả thật rất trẻ con, Blaise cũng nói với ta như vậy, hắn nói ta thật sự không muốn cùng em biến thành kẻ thù không đội trời chung, nhưng…”

“Nhưng cái gì?”

“Giống như một cậu bé không nhận được món đồ chơi yêu quý của mình vậy.”

“Blaise chết tiệt!” Bé Điểu sư giận dữ nói, “Em là đồ chơi sao?”

“Bảo bối, em là người ta yêu nhất, làm sao có thể thành một món đồ chơi? Blaise chỉ ví dụ thôi.” Tinh linh Mặt trăng nhỏ vỗ bé Điểu sư trong lòng mình, “Thật ra, thành thật mà nói, cho dù ta không đi khiêu khích em, em cũng sẽ không trở thành bạn tốt với ta, Cứu Thế Chủ của thế giới phép thuật, Cậu bé Vàng Gryffindor, Dumbledore sẽ không để em làm bạn với Malfoy.”

“Thật ra… Mũ phân loại ban đầu muốn phân em vào Slytherin.” Bé Điểu sư lè lưỡi, “Tuy nhiên, em quyết định vào Gryffindor sau khi nghe được nhiều điều không hay về Slytherin.”

“Cho dù em không quyết định, cái mũ rách kia cũng sẽ không phân em vào Slytherin, như vậy nó sẽ không thể báo cáo kết quả công việc của nó cho Dumbledore.” Tinh linh Mặt trăng nhỏ hừ một tiếng, “Ta phải thừa nhận, Dumbledore là một chính trị gia xuất sắc, sự nhẫn nại, chiến lược và thủ đoạn của cụ giỏi hơn Chúa tể Hắc ám hàng trăm lần, nên việc Chúa tể Hắc ám thất bại cũng là điều hiển nhiên. Nhưng…” Tinh linh Mặt trăng nhỏ sờ cái đầu nhỏ màu vàng kim trong lòng mình, “Harry, ta không thể tha thứ chính là cụ đã lừa đối tất cả mọi người trong thế giới phù thủy. Em biết không? Sau khi gia đình em xảy ra chuyện, rất nhiều gia đình quý tộc thuần huyết muốn nhận em làm con nuôi, cha anh là người đầu tiên vội vã đến Bộ Pháp thuật để đưa ra yêu cầu này.”

“Có phải vì Sev không?” Bé Điểu sư cười khẽ, “Sev thật sự rất yêu mẹ của em!”

“Em sai rồi!” Tinh linh Mặt trăng nhỏ kiên định lắc đầu, “Cha đỡ đầu không yêu mẹ em, ông ấy đối với mẹ em chỉ là loại tình cảm rất trong sáng, cha đỡ đầu có tuổi thơ đen tối coi mẹ em như một loại cứu rỗi. Người ông ấy thật sự yêu chính là cha ta, chỉ có điều ông ấy đến bây giờ vẫn sợ…”

“Được rồi, chúng ta không bàn tới Sev yêu ai, đó là chủ đề khác.” Bé Điểu sư nhún vai, “Vậy Draco, anh có thể nói cho em biết, vì sao có nhiều quý tộc muốn nhận nuôi em như vậy, mà tất cả đều thất bị vì sự cản trở của cụ Dumbledore sao?”

“Em nghĩ sao?”

“Em cũng nghĩ như vậy.” Vẻ mặt Bé Điểu sư lạnh lùng, “Ý của cụ Dumbledore thật ra rất rõ ràng, ông ấy khiến em có một tuổi thơ bi thảm, để em nếm hết chua ngọt cay đắng của nhân gian, để cho em khát vọng ấm áp, khát vọng tình yêu của con người. Khi em trở lại thế giới phép thuật, ông ấy có thể cho em nếm thử thế nào là đam mê, đâu là sự quan tâm và tình yêu. Như vậy, em đương nhiên sẽ từ bỏ học viện em nên học, chuyển đến Gryffindor, như vậy ông ấy sẽ dễ kiểm soát em hơn, không phải sao? Cuối cùng, cụ đã đạt được mục đích của mình.” Bé Điểu sư tò mò nhìn Tinh linh Mặt trăng nhỏ, “Nói thật, Draco, em không tin chút nào, cụ Dumbledore không biết vết sẹo trên trán em có ý nghĩa gì, cụ mất đi Tom Riddle, sợ em biến thành Chúa tể Hắc ám thứ ba nên đã ra tay trước.”

“Cụ không phải mất đi Tom Riddle, bảo bối, mà chính tay cụ tạo ra Chúa tể Hắc ám đời thứ hai, nói thật, tố chất của phù thủy ngàn năm sau thật sự không được tốt lắm, chỉ là cắt xẻ linh hồn mà có thể trở thành Chúa tể Hắc ám, nếu để hắn sống ở thời gian và không gian này, hắn còn không bằng chúng ta nữa!”

“Đó là sự thật, nhưng thật đáng tiếc nếu chúng ta không tới đây thì sẽ không biết những chuyện này.” Bé Điểu sư gật đầu, “Nhưng anh nói lừa gạt là sao? Cụ Dumbledore đã nói dối anh cái gì?”

“Hừm, cụ nói với mọi người rằng vị Cứu Thế Chủ không hề mất tích mà chỉ sống như một hoàng tử ở một nơi.”

“Hahaha, hoàng tử sao?” Bé Điểu sư cười nhạo, “Cuộc sống hiện tại của em mới thật sự là hoàng tử đi?”

“Nói cách khác, quỷ còn không tin!” Tinh linh Mặt trăng nhỏ càng nói càng tức giận, “Em biết không, sau khi chúng ta cãi nhau trên tàu tốc hành Hogwarts, ta đã về toa Malfoy để viết thư cho cha ta.”

“Viết thư? Nội dung là gì? Phàn nàn Cứu Thế Chủ Harry Potter đã đẩy bàn tay hữu nghị của anh?”

“Đương nhiên là không.” Tinh linh Mặt trăng nhỏ lắc đầu, “Sao có thể như vậy? Ngoại trừ khi đối mặt với em ta mới trẻ con như vậy, những lúc khác ta vẫn rất bình tĩnh và lý trí, huống chi, ta đã sớm đoán được điểm này. Vừa rồi không phải ta đã nói rồi sao? Dumbledore sẽ không để chúng ta làm bạn bè, ngay cả khi ta có ý định đó, ta cũng phải thể hiện điều đó theo cách khác!”

“Cách của anh thật sự rất đặc biệt, Draco.” Bé Điểu sư cọ vào người Tinh linh Mặt trăng nhỏ, “Mỗi lần chúng ta gặp nhau sẽ cãi vã lớn, nếu không sẽ là quyết đấu bằng đũa phép, quả là phương thức thể hiện tình cảm tuyệt vời!”

“Ta cũng nghĩ như vậy.” Tinh linh Mặt trăng nhỏ hoàn toàn không có cảm giác được bé Điểu sư đang cười nhạo mình, chỉ nhéo bé Điểu sư, cười khẽ nói, “Ta viết thư cho cha ta, nói cha hỏi Dumbledore, cụ nói Cứu Thế Chủ Harry Potter sống giống như hoàng tử, tại sao lại đeo kính tồi tàn không chịu nổi, tại sao lại mặc quần áo như ăn mày Muggle, tại sao cậu bé mười một tuổi nhìn như bảy tuổi.”

“Chuyện gì xảy ra tiếp theo? Luci trả lời thế nào?”

“Thư hồi âm của cha viết như thế này, cụ Dumbledore không biết rõ tình tình của Harry Potter ở nhà họ hàng Muggle, cụ sẽ điều tra.”

“Sao cụ có thể không biết? Hàng xóm của dì em, bà Figg, là một Squib*, là gián điệp của Hội Phượng Hoàng.”

(*Squib: phù thủy đã mất phép thuật)

“Chuyện này về sau chúng ta mới biết.” Tinh linh Mặt trăng hôn nhẹ lên đầu bé Điểu sư, “Cho nên ta mới nói ông ấy là một tên lừa đảo.”

“Cụ không phải là tên lừa đảo, Draco, như anh đã nói, cụ ấy là một chính trị gia xuất sắc.” Bé Điểu sư ngẩng đầu, liếm má Tinh linh Mặt trăng nhỏ, “Mọi thứ đều vì lợi ích lớn hơn, đây là giấc mộng của cụ và Gellert Grindelwald, mặc dù Gellert Grindelwald bị giam ở Nurmengard nơi vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời, nhưng cụ Dumbledore vẫn không quên ý tưởng duy trí của cả đời cụ. Cho nên, cụ không phải là một hiệu trưởng đủ tư cách, cũng không phải một giáo sư đủ tư cách.”

“Đúng vậy! Từ việc cụ không ngần ngại khiêu khích mối quan hệ giữa Slytherin và ba nhà còn lại, nhất là nhà Gryffindor, có thể thấy thủ đoạn của cụ không hề tầm thường. Em cũng thấy đấy, quan hệ giữa Gody và Sala thân thiết cỡ nào, làm sao họ có thể cãi nhau vì quan niệm khác nhau được? Việc Sala tức giận rời đi càng không thể xảy ra, phải không?”

“Hahaha, nếu Hermione biết chuyện này, cô ấy chắc chắn sẽ nói rằng cô ấy sẽ không bao giờ tin vào bất kỳ phiên bản nào về Lịch sử Pháp thuật nữa!”

“Nếu là ta, ta cũng sẽ không tin.”

“Đừng nói chuyện nặng nề như vậy nữa, tâm trạng của em trở nên tệ quá!” Bé Điểu sư bĩu môi, “Nói cái gì thoải mái hơn đi.”

“Này, dù nặng nề hay thoải mái, trong bối cảnh này, chúng ta đều trông rất bi thảm, không phải sao?” Tinh linh Mặt trăng nhỏ siết chặt tay ôm bé Điểu sư, “Ở một mức độ nào đó, Dumbledore và Chúa tể Hắc ám là gậy đánh uyên ương, không phải sao?”

“Nói hay đấy, nhưng Draco, thật ra chúng ta cãi nhau nhiều năm như vậy cũng tốt, trong lúc cãi vã, chúng ta hoàn toàn có thể hiểu nhau, không phải sao?” Bé Điểu sư lại cọ cọ, “Thật ra, trên thế giới này, không ai giống chúng ta hiểu nhau như…”

“Bạn đời.” Tinh linh Mặt trăng nhỏ cười xấu xa nói.

“Được rồi, bạn đời, em tin rằng anh hiểu em hơn em biết chính mình, giống như em thật sự hiểu anh hơn so với chính mình, không phải sao?”

“Đúng vậy, ta hiểu em và em cũng hiểu ta rất rõ, em chỉ cần nhìn một cái, ta liền biết em muốn làm chuyện xấu gì.” Tinh linh Mặt trăng nhỏ mỉm cười, “Đúng không, thưa thiếu gia Slytherin thân mến.”

“Đúng vậy, chỉ cần anh mở miệng, em sẽ biết anh định nói gì, cậu Gryffindor thân mến.”

“Vì chúng ta đã hiểu nhau như vậy…”

“Nếu chúng ta đều sẵn lòng bù đắp những tiếc nuối trước kia…”

“Vậy thì…” Tinh linh Mặt trăng nhỏ nhìn bé Điểu sư trong ngực mình, nhẹ nhàng gật đầu, “Vậy thì, thiếu gia Gryffindor thân mến, xin hỏi ngài muốn cùng ta trải qua khoảng thời gian tuyệt vời nhất không?”

“Tất nhiên là rất sẵn lòng, cậu Gryffindor thân mến.”

“Đó là vinh hạnh của tôi, thưa thiếu gia Slytherin thân mến.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro