Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 26: Tinh linh Mặt trăng vs Điểu sư (2) (đã sửa)

Bé Điểu sư nhìn Tinh linh Mặt trăng nhỏ đang nắm lấy tay nhỏ của mình, đột nhiên mỉm cười.

"Em cười cái gì? Hửm?" Tinh linh Mặt trăng nhỏ nheo mắt lại, "Em đang suy nghĩ ý tưởng xấu gì phải không?"

"Làm gì có, em có bao giờ nghĩ ra ý tưởng xấu đâu!"

"Rất nhiều lần." Tinh linh Mặt trăng sờ đầu bé Điểu sư, "Nếu như em không nghĩ ra ý tưởng xấu, những sản phẩm đùa giỡn của tiệm đùa giỡn từ đâu ra? Harry thân mến, em có thể giải thích cho ta biết không?"

"Cái đó... Cái đó... Chỉ có thể chứng minh em có tư duy linh hoạt, không làm theo khuôn mẫu." Bé Điểu sư nói một cách tự tin, "Anh có nghĩ vậy không, Draco?"

"Đương nhiên là ta nghĩ như vậy, bảo bối Harry của chúng ta vẫn luôn rất thông minh!" Chỉ cần cậu dùng nó đúng chỗ, Tinh linh Mặt trăng nhỏ than phiền trong lòng, nhưng anh lại không dám nói ra, sợ mèo con giận sẽ đánh người, "Vậy vừa rồi em cười cái gì?"

"Em cười vì những gì anh vừa nói rất tuyệt vời, không phải là cười nhạo, đó là khen ngợi! Sau khi chúng ta trở thành những phù thủy nhỏ mạnh mẽ, chúng ta có thể chiến đấu để bảo vệ những người mà chúng ta coi trọng, chúng ta có thể xây dựng một nơi trú ẩn để họ tránh mưa tránh gió, tránh thiên tai, cũng không uổng công Merlin ban cho chúng ta dòng máu và sức mạnh mạnh mẽ, phải không?" Bé Điểu sư tự cho là đúng rất có khí thế vung móng vuốt nhỏ của mình, không biết trong mắt Tinh linh Mặt trăng nhỏ bản thân trông rất đáng yêu.

"Đúng vậy!" Tinh linh Mặt trăng nhỏ ngồi cạnh bé Điểu sư, "Nếu... Chúng ta có khả năng này, sẽ không có nhiều người chết dưới đũa phép của Chúa tể Hắc ám và tay sai của hắn." Vẻ mặt của anh có chút cô đơn, "Em biết đấy, Harry, chưa nói tới người khác, bạn của em, gia đình Weasley đã chịu tổn thất nặng nề nhất trong cuộc chiến này, mặc dù gia đình họ có nhiều con trai, nhưng cũng không chịu nổi khi mất ba người con, hơn nữa còn là ba người ưu tú nhất. Nói chi đến giáo sư Lupin, con của ông vừa ra đời"

"Teddy?" Bé Điểu sư thở dài, "Nói đến đây, em thật sự có lỗi với bé Teddy, em cũng rất tiếc cho Remus và Tonks, em đã hứa với họ sẽ làm cha đỡ đầu của Teddy, nhưng... Haiz, vậy bé Teddy sẽ sống sao?"

"Bà Weasley sẽ có cách, dù sao thì bà cũng đã nuôi dạy rất nhiều đứa trẻ, phải không?"

"Anh nói đúng, Draco, bà Weasley sẽ có cách." Bé Điểu sư đặt bốn móng vuốt nhỏ của mình lên người Tinh linh Mặt trăng nhỏ, "Draco, có việc em muốn thương lượng với anh, nhưng em vẫn chưa có cơ hội để nói."

"Nói đi, em có phải làm chuyện gì xấu sau lưng ta không?"

"Đừng lúc nào cũng coi em là đứa nhỏ hay làm chuyện xấu!" Bé Điểu sư vỗ móng vuốt của mình lên mặt Tinh linh Mặt trăng nhỏ nhưng lại không hề cảm thấy đau, còn cảm nhận được đệm thịt mềm mềm, rất thoải mái, nhìn biểu cảm thích thú trên mặt của Tinh linh Mặt trăng nhỏ liền biết, "Là như vầy, nếu chúng ta đến một thế giới song song, em muốn gửi một số tin tức đến không gian kia của chúng ta, anh nghĩ sao?"

"Đây là chuyện tốt, ta ủng hộ em. Ta, cha và cha đỡ đầu đột nhiên rời đi như vậy, mẹ ta nhất định sẽ hoảng sợ!" Tinh linh Mặt trăng nhỏ dựa vào người bé Điểu sư, "Harry, em biết đấy, gia tộc Malfoy có thể tồn tại hàng ngàn năm không chỉ dựa vào các gia chủ trong gia đình đều phục vụ Bộ Phép thuật."

"Em biết." Bé Điểu sư gật cái đầu nhỏ màu vàng kim của mình, "Gia tộc Malfoy còn có sản nghiệp khổng lồ, giống như gia tộc Black, những thứ này Sirius đã nói cho em biết, tuy nhiên, trước khi Sirius bị giam cầm, tài sản của gia tộc Black đã bị đám sâu mọt của Bộ Phép thuật lấy đi."

"Đúng vậy, mẹ ta từ trước đến nay cũng không để ý tới chuyện này." Tinh linh Mặt trăng nhỏ thở dài, "Em biết không, ta từ năm tư đã bắt đầu tiếp xúc với việc quản lý sản nghiệp gia tộc, nhưng trước khi đến đây, ta vẫn chưa hoàn toàn hiểu hết, có thể tưởng tượng được, mẹ ta đã phải vất vả như thế nào khi phải giải quyết những vấn đề của gia tộc trong khi lo lắng cho chúng ta. Nếu mẹ ta sớm thể biết được tin tức về chúng ta, gánh nặng trên vai nàng cũng sẽ nhẹ hơn một chút."

"Draco, anh thật hiếu thảo!"

"Tất nhiên, đây là điều cơ bản của một đứa trẻ, phải không?" Tinh linh Mặt trăng nhỏ cười khẽ, "Vậy em định làm gì? Muốn truyền thông tin của chúng ta đến không gian khác, nó sẽ là một công trình lớn, yêu cầu tối thiểu là chúng ta phải đạt đến trình độ bậc thầy đối với ma trận, thuật luyện kim và độc dược, Harry thân mến, việc này không thể hoàn thành trong thời gian ngắn được, nó sẽ phải mất một thời gian rất dài."

"A, em cũng đã nghĩ về điều này nên em dự định chúng ta sẽ làm cùng nhau, mỗi người chịu trách nhiệm về một khía cạnh chính." Bé Điểu sư ngáp một cái, "Chà, không cần phải nói về độc dược, Sev nhất định sẽ đảm nhiệm, chúng ta không có vấn đề gì với ma trận và bùa chú, còn thuật luyện kim cần phải nhờ đến sự trợ giúp từ bên ngoài."

"Vậy nên em mới chú ý tới Rowena Ravenclaw à?" Tinh linh Mặt trăng nhỏ nhướng mày, "Được rồi, em bị thu hút bởi một cô gái mà em chỉ mới gặp một lần, bảo bối Harry, em muốn trở thành Bress thứ hai không?"

"Đừng nói vậy, thái độ của em đối với Rowena rất đơn thuần, em chỉ đánh giá cao kiến thức của cô ấy thôi."

"Thật sao?"

"Đương nhiên là thật, em vẫn luôn cảm thấy, nếu Hermione vào Ravenclaw, cô ấy nhất định sẽ là Rowena thứ hai."

"Ừ, ta cũng nghĩ vậy." Nhìn thấy bé Điểu sư có chút cô đơn khi nghĩ đến bạn bè, Tinh linh Mặt trăng nhỏ xoa xoa đầu nhỏ của cậu, "Được rồi, đừng buồn nữa, mặc kệ là Granger hay Weasley, bọn họ nhất định sẽ sống một cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc."

"Ừm."

"Được rồi, bảo bối, anh đồng ý với kế hoạch này, nhưng chúng ta phải bàn bạc kỹ hơn, ít nhất chúng ta phải học những điều cơ bản nhất để có thể hiểu được khi nhờ giúp đỡ phải không? Chúng ta không thể không làm mà đòi có ăn được!" Khi nói điều này, Tinh linh Mặt trăng nhỏ nở một nụ cười rạng rỡ khác với thường ngày với bé Điểu sư.

"Draco..." Bé Điểu sư mím môi, si mê nhìn Tinh linh Mặt trăng nhỏ, "Em đã nói với anh chưa, anh thật sự rất đẹp."

"Bảo bối Harry, em phải nói anh rất đẹp trai, những từ đẹp và xinh đẹp thường dùng để miêu tả con gái."

"Nhưng..." Bé Điểu sư nhăn mũi nhỏ của mình, "Draco trong mắt em vẫn luôn là xinh đẹp nhất, từ ngày em gặp anh cho đến bây giờ, những nữ sinh ở Hogwarts, bao gồm cả nữ sinh trường Beauxbatons cũng không đẹp bằng Draco."

"Thật sao? Nêu em nghĩ vậy thì ta rất vui. Nhưng..." Tinh linh Mặt trăng nhỏ nhẹ nhàng nhảy lên bụng bé Điểu sư, "Bảo bối Harry, nếu ta nói, em mới là bé Điểu sư đáng yêu nhất trên thế giới này, không ai có thể so sánh với Harry Potter đáng yêu của chúng ta. Nhìn bộ lông vàng rực này, đôi mắt xanh lục ngấn nước này, à, nó làm ta nhớ đến bài thơ tình mà Ginny Weasley viết cho em hồi năm hai, mắt xanh như cóc ngâm?"

"A, không!" Bé Điểu sư bực bội dùng móng vuốt nhỏ của mình che mặt lại, "Draco, anh không thể quên bài thơ chết tiệt đó được à? Thật xấu hổ."

"Hahaha, thật thú vị, đây là điều ý nghĩa nhất mà tên ngốc của Lockhart đã làm ở Hogwarts, ta làm sao quên được? Hoàng tử mắt xanh bé nhỏ thân yêu của tôi?" Tinh linh Mặt trăng nhỏ thấy bé Điểu sư quơ móng vuốt nhỏ về phía mình, quyết định dừng lại khi còn kịp, phải biết rằng dù là mèo, sư tử hay sinh vật huyền bí như Điểu sư thì dù sao cũng đều là động vật họ mèo, chọc cho nó giận thì xui xẻo vẫn là bản thân mình! Tinh linh Mặt trăng nhỏ cười khẽ một tiếng, quyết định đổi chủ đề, "Xem ra đời này hình dạng Animagus của em chính là như này, thần hộ mệnh cũng có thể là như này."

"Đúng." Bé Điểu sư gật đầu, "Tuy nhiên, thần hộ mệnh không xác định, thần hộ mệnh sẽ thay đổi theo tâm trạng của phù thủy, kiếp trước, ngoại trừ một số vấn đề, thần hộ mệnh của em từ một con hươu biến thành một con gì đó dài dài, nó trông giống như là... là..."

"Là cái gì?" Tinh linh Mặt trăng nhỏ càng thêm tò mò.

"Là..." Bé Điểu sư đột nhiên đỏ mặt, khó hiểu trừng Tinh linh Mặt trăng, "Em cũng không biết nó là cái gì, dù sao nó cũng không có hình dạng!"

Tinh linh Mặt trăng nhỏ sửng sốt một chút, anh không biết tại sao Harry đột nhiên tức giận, anh nheo mắt lại, cẩn thận suy nghĩ về giai đoạn sau chiến tranh, đặc biệt là sau khi gia tộc Malfoy hoàn toàn đứng ở phe đối lập của Chúa tể Hắc ám, cùng Harry đồng cam cộng khổ trong một thời gian, trên mặt Tinh linh Mặt trăng nở một nụ cười quỷ dị.

"Anh... Sao anh cười nham hiểm như vậy?" Bé Điểu sư lập tức dùng móng vuốt che ngực mình, "Anh... Anh muốn làm gì?"

Tinh linh Mặt trăng thật muốn cười, nhưng anh phải nhịn xuống, anh ho nhẹ hai tiếng, sau đó giả bộ bình tĩnh cúi người, nheo đôi mắt dài nhỏ, "Bảo bối, em biết chúng ta cùng nhau thức tỉnh huyết thống có ý nghĩa gì không?"

"Hả?" Bé Điểu sư bị anh dẫn khỏi chủ đề ban đầu, nghiêm túc suy nghĩ, nhưng suy nghĩ hồi lâu, cậu vẫn không thể nghĩ ra, nên chớp mắt khó hiểu, "Draco, đây là ý gì? Điều này có nghĩa là gì?"

"Chính là..." Tinh linh Mặt trăng nhỏ đầu càng ngày càng cúi thấp, cuối cùng, trán của anh trực tiếp áp vào trán của bé Điểu sư, "Bảo bối, chúng ta được Merlin chúc phúc, là bạn đời định mệnh."

"Bạn... Bạn đời?" Bé Điểu sư nghe xong đột nhiên mặt đỏ lên, cậu nói lắp bắp, đôi mắt xanh lục nhìn quanh, nhìn trời nhìn đất, nhìn trái nhìn phải nhưng không nhìn Tinh linh Mặt trăng nhỏ, "Định mệnh... Bạn đời định mệnh, hahaha, hóa ra... hóa ra... Chính là nó?"

------
Lời của tác giả: Ôi, bé Điểu sư đang nghĩ gì vậy??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro