Chương 2 : Xấu hổ
Seamus không hài lòng về tôi chút nào , bây giờ cậu ấy đang bị mắc kẹt cùng Pansy bên lọ thuốc .
"Mình làm tất cả điều đó cho cả hai chúng ta thôi" tôi giải thích "Cả hai chúng ta đều được ghép với Slytherin , không đời nào giáo sư Snape có thể làm chúng ta thất vọng" Tôi cầu xin sự tha thứ .
"Sao cũng được . Lexi , cậu chỉ muốn được ghép đôi với Malfoy , vì cậu thích cậu ta . Mình đã nhìn thấy cậu lén nhìn hắn" Seamus khoảnh tay trước ngực với vẻ cáu kỉnh . Một chút ghen tị trong đôi mắt nâu của cậu ấy .
Tôi rất vui vì không ai khác ở trong phòng sinh hoạt chung với chúng tôi .
Đúng hay không, những kẻ khác sẽ không đánh giá cao bất kì Gryffindor nào 'thích' một Slytherin đặc biệt đó còn là Draco Malfoy ...
"Mình không thích cậu ta , cậu ta là một tên ngốc " . Tôi đảo mắt nhìn vào lò sưởi rực cháy .
Nghĩ ai đó dễ thương và thích một ai đó là hai chuyện khác nhau hoàn toàn . Tôi tự thuyết phục chính mình .
Tôi nhìn lại Seamus . Hai tay vẫn khoanh trước ngực , cậu ấy cũng đang nhìn chằm chằm vào lò sưởi dường như đang chìm sâu vào suy nghĩ như thể cậu ấy đã ngừng nghe tôi nói rồi.
Tôi thật sự hy vọng , tôi có thể hợp tác với Draco vì cậu ấy không làm tổn hại gì đến tình bạn của chúng tôi và cậu ấy sẽ thấy lí do đằng sau nó .
Seamus là người bạn tốt nhất của tôi ở Hogwarts , và tôi cần nó để duy trì như vậy .
Cậu ấy đã khiến tôi cười không giống ai . Cậu ấy luôn nói về môn thể thao Muggle , bóng đá .
Tuy nhiên , tôi không bận tâm , tôi thích nghe cậu ấy giải thích trò chơi cho tôi. Cậu ấy luôn rất phấn khích.
"Dàn?" Tôi hỏi bước lại gần cậu ấy "Mình thật sự xin lỗi "
Cậu ấy bật ra khỏi dòng suy nghĩ của mình khi nghe thấy giọng nói của tôi.
"Được thôi , Charmaine , mình tha thứ cho cậu" cậu ấy bước đến và ôm lấy tôi "Chỉ một lần này thôi"
Tôi mĩm cười và ôm lại cậu ấy "Mình nghĩ tốt hơn hết là bây giờ chúng ta nên đi ngủ , khá muộn rồi"
Chúng tôi nói chúc ngủ ngon với nhau trước khi chia tay . Tôi đi lên cầu thang dẫn đến kí túc xá nữ .
Tất cả các cô gái đều đã ngủ.
Tôi nhảy lên giường và kéo rèm ngủ quanh mình .
Tôi yêu chiếc giường này . Thực sự nó rất thoải mái , nhưng tôi vẫn nhớ phòng tôi của tôi ở nhà mình hơn . Lần duy nhất bạn cảm thấy có chút riêng tư ở trường này là khi bạn vào nhà vệ sinh , và đó chỉ là khi không có một đám nữ sinh cuối cấp kiểm tra lớp trang điểm của họ trong lúc không có tiết .
Âm thanh của các cô gái trò chuyện và mặc quần áo đã đánh thức tôi vào sáng hôm sau .
"Ngươi có thể nhịn xuống được không?" Tôi rên rỉ khi nắm lấy cái gối của mình từ bên dưới đặt lên đỉnh đầu .
Tôi cảm thấy có thứ gì đó đập vào lưng mình và tôi nhìn lên .
Ai đó đã ném cái gối của họ vào tôi .
Tôi nhìn vào giường và nhận thấy chiếc gối bị thiếu trên giường của Lavender Brown .
Không cần một thiên tài để tìm ra điều đó .
Tôi nắm lấy cái gối của cô ấy và ném nó vào đầu của cô ấy .
Cô ré lên , đưa tay lên che mặt .
Tôi bật cười khi nó đập vào đầu cô ấy .
Các cô gái khác cũng cười theo tôi .
Bây giờ thì tôi đã thức , gương mặt tỉnh bơ , tôi rời khỏi giường .
Tôi mặc một chiếc quần jean đen ống rộng rãi với một chiếc áo phông trắng quý tộc .
GenZ nhập :))
Hôm nay là thứ bảy nên chúng tôi không có bất kỳ một buổi học nào .
Đó là ngày cuối tuần đầu tiên của chúng tôi ở Hogwarts và tôi không biết mọi người đến đây để vui chơi gì .
Tôi gặp Seamus trong phòng sinh hoạt chung và chúng tôi đi xuống đại sảnh đường để ăn sáng cùng nhau .
"Chúng ta có lẽ không nên thức khuya như vậy nữa" Seamus nói khi chúng tôi ngồi xuống dãy bàn Gryffindor.
"Mmm" tôi ngáp lấy tay che miệng lại
"Hôm nay là tối thứ bảy . Hôm nay chúng ta không phải có lớp đâu" tôi trả lời .
"Ừ, cậu nói đúng" cái ngáp của Seamus làm cho tôi ngáp theo.
"Đừng ngáp nữa các cậu" Neville rên rỉ ngáp từ phía đối diện chúng tôi .
"Bạn bắt tôi ngáp khi thậm chí tôi còn không mệt"
Tôi cười với Neville , cậu ấy thật là một đứa trẻ ngớ ngẩn .
"Xin lỗi , Neville" tôi mĩm cười ngọt ngào với cậu ấy .
Neville chấp nhận lời xin lỗi của tôi " Vậy cậu định làm gì trong ngày hôm nay?"
Tôi nhìn qua Seamus , cậu ấy nhìn tôi nhún vai.
"Không có ý kiến gì" tôi nói trong khi lấy một miếng bánh mì nướng bơ đậu phộng.
"Tránh ra khỏi Moodblood !"
Mọi người nhìn lên sau bữa ăn sáng của họ. Draco Malfoy vừa bước vào sảnh , lao qua Hermione như cậu đã làm .
Mắt tôi bắt gặp Draco khi cậu nhìn qua mọi biểu hiện tức giận của Gryffindor .
Tôi không biết tại sao, nhưng tôi đã mĩm cười với cậu ấy khi mắt chúng tôi chạm nhau.
"Lexi , sao cậu mỉm cười với tên ngốc đó" Seamus hỏi khi mắt tôi nhìn qua Draco .
Tôi dứt khỏi dòng suy nghĩ của mình và nụ cười của tôi tắt ngấm "Mình không mỉm cười với cậu ấy" tôi nói dối. "Mình chỉ đang nghĩ về bài học bay đầu tiên của chúng ta vào thứ hai. Mình không thể chờ đợi được"
Seamus không tin lời nói dối của tôi nhưng dù sao cũng không thúc ép chủ đề . Chúng tôi ăn sáng xong và quyết định đi theo Dean và Neville sau đó.
"Mình có một ý tưởng" Seamus mỉm cười "Gặp mình ngoài sân cỏ ở gần khu rừng cấm"
Nhắc đến cái tên của khu rừng , Neville tái mặt "Chúng ta không vào đó phải không? " Cậu hỏi Seamus đồng thời nắm chặt lấy cánh tay của tôi nhìn qua vai như thể sắp có thứ gì đó khủng khiếp từ đâu đó nhào ra bắt lấy cậu ấy vậy.
"Không đừng ngớ ngẩn, Neville. Chúng ta chỉ chơi bóng ở sân cỏ gần đó . Mình cần đi lấy bóng"
Seamus bỏ chạy về phía tầng 4 . Tôi lắc đầu , tin tưởng cậu ấy nghĩ ra một cái gì đó như thế để làm .
Tôi kéo cánh tay của mình ra khỏi cái kẹp đang thư giãn của Neville.
"Các cậu , mình thật sự cảm thấy không thích chơi thể thao vào ngày nghỉ của mình . Vì vậy mình sẽ nói chuyện với tất cả các cậu sau"
Tôi rời đi theo hướng ngược lại .
Rượt đuổi theo một quả bóng với một đám con trai dường như không phải cách thú vị để trải qua một ngày nghỉ của tôi. Và nếu tôi thực sự trung thực , tôi thực sự lười biếng và hoàn toàn không thích hợp .
Tôi chỉ có thể tưởng tượng ra vết khâu bênh hông mà tôi mắc phải dù chút chạy trong vài phút .
Mặc khác , tôi có thể thấy mình hoàn toàn thích hợp để chơi Quidditch .
Ý tôi là sau cùng thì cây chổi đã làm tất cả các công việc di chuyển cho bạn .
... Không liên quan đến việc chạy trốn.
Tôi bước ra ngoài sân lát đá .
Xung quanh có rất đông các học sinh bàn tán xôn xao .
Tôi phát hiện Lavender cùng một số cô gái khác , từ những nhà khác ở góc xa.
Tôi quyết định sẽ kiểm tra xem họ đang nói về điều gì , có lẽ sẽ là một ý kiến hay nếu là về các chàng trai chơi thể thao .
Khi tôi đến gần , chân tôi vướng phải một thứ gì đó , khiến tôi loạn choạng và ngã sấp về phía trước .
Tôi sượt qua tất cả các cánh tay của mình và chúng bắt đầu đau nhói.
Tôi rên rỉ , lăng quay lưng ngồi dậy để xem mình vấp phải cái gì.
Vẻ mặt bàng hoàng bao trùm lên vẻ đau đớn của tôi khi tôi thấy Draco Malfoy đang ngồi trên mặt đất bên cạnh tôi và đưa chân ra ngoài cản đường tôi .
Những người bạn Slytherin của cậu ta đang cười và vỗ nhẹ vào lưng cậu .
Cậu ta đã đưa chân ra ngoài để cố tình làm vấp ngã tôi.
Cậu ta có một cái nhìn mãng nghiện trên khuôn mặt của mình.
Tôi không thể tin rằng cậu ấy làm điều đó với tôi .
Mặc dù cậu ấy là một Slytherin , tôi nghĩ ít nhất chúng tôi cũng có thể thân thiện với nhau , vì chúng tôi đã khá thân trọng lớp Độc dược của mình. Nhưng không phải sau ngày hôm nay.
Tôi có thể cảm thấy sự căm ghét đối với cậu ta đang xuất hiện trong bụng.
Tôi muốn đấm cậu ta , muốn đấm vào khuôn mặt ngu ngốc của cậu ta.
Nhưng sự bối rối của tình huống bất đầu , bắt đầu với tôi .
Tôi có thể cảm thấy mắt mình đang bắt đầu cay nhoè khi nước mắt bắt đầu trào ra.
"Mày thực sự nên quan sát xem , mày đang đi đâu , kẻ phản bội dòng máu" Malfoy rú lên trong tiếng cười cùng các Slytherin khác .
Tôi đứng dậy khi các giọt nước mắt cuối cùng cũng lăn dài trên má .
Tôi có thể cảm thấy máu chảy dài trên cánh tay bị sượt qua của mình khi tôi chạy đi , trở lại lâu đài .
Hết .
Sao vàng chứ :33
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro