Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương hai mươi mốt: lời mời kết bạn của Draco

Trong lúc Sarah đi từng toa tìm một con ếch thì chiếc xe lửa đã đưa họ ra khỏi Luân Đôn. Bây giờ nó đang lao vun vút qua những cánh đồng nhởn nhơ những đàn cừu và bò thong thả gặm cỏ

Sarah nhìn nhìn một chốc rồi lại thu hồi tầm mắt, gõ cửa toa tiếp theo

Ái chà, lại gặp Pansy Parkinson, khéo chừng cô nàng lại là định mệnh đời cô mất

" Lại là mày à Bonita" Pansy cũng cáu gắt lên khi nhìn thấy Sarah " Mày dai như một con đĩa vậy"

" Nếu tao là đĩa thì tao cũng sẽ không cắn mày đâu" Sarah mỉm cười " Sợ máu mày tởm quá, sẽ chết vì ngộ độc thực phẩm mất"

" Mày!!!" Pansy giận dữ

" Dừng lại đi Pansy, thật không quý tộc" Draco liếc cô nàng một cái " Cậu cần gì ở đây, Bonita?"

" Các cậu có thấy một con cóc không? Neville làm mất nó rồi"

" Eo, mày nghĩ sao lại đi nhắc về con vật dơ bẩn kia ở đây, thật kinh tởm" Pansy rùng mình, có lẽ cô nàng sợ hãi những con vật nhơ nhớp như thế lắm

" À thế à"

Sarah nhìn quanh, đảo mắt một lượt vẫn không thấy con cóc đâu bèn xoay người rời khỏi. Nào ngờ chưa kịp đi đã nghe giọng điệu chất vấn của Malfoy

" Potter đâu? Nó không ở cùng cậu à?"

" Phải rồi, quên mất thằng nhỏ" Sarah sực nhớ. Hèn gì nãy giờ cứ thấy thiếu thiếu cái gì

" Đầu óc mày thật đãng trí đó Bonita" Pansy nhịn không được lần nữa chế giễu

" Nhớ rõ mặt mày là được rồi" Sarah nhìn cô nàng rồi bật ra lời châm chọc, không nghĩ tới lời này vào tai vài người sẽ bị biến tấu sự thật

" Mày!!!" Pansy á khẩu, mặt đỏ phừng lên, hừ một tiếng quay ra ngoài cửa sổ không thèm nói chuyện với cô nữa

" Đi, đi tìm Potter, mình đi với cậu" Malfoy kinh ngạc tới mức há hốc mồm, vội vàng kéo Sarah đi về phía trước.

Crabbe và Goyle vội vàng chạy theo hai người

Pansy và Blaise bị bỏ lại ngơ ngác nhìn nhau

[...]

Ron ra sức giải thích cho Harry nghe về bốn trái banh, về vị trí bảy cầu thủ, thuật lại những trận đấu nổi tiếng mà cậu từng đi xem với các anh mình.

Harry ngồi nghe cực chăm chú, đôi mắt xanh biếc sáng ngời sự vui vẻ. Ron còn nói về những cán chồi thần mà cậu ao ước mua được nếu một ngày kia rủng rẻng tiền. Ron đang dẫn giải tới những điều tinh vi hơn của trò chơi cho Harry nghe thì cánh cửa toa xe lại mở ra, nhưng lần này không phải thằng bé mất cóc hay con bé Hermione lách chách nữa.

Bước vào lần này là ba thằng bé khác, và một cô bé xinh đẹp

Harry nhận ra cô bé này, đó là Sarah_ chị họ yêu quý của cậu

" Harry, ơn Merlin em đây rồi, chị tìm em suốt" Sarah thở ra một hơi

" Sarah, lạy chúa, cậu đổ mồ hôi nhiều quá" Harry móc trong túi áo ra cái khăn tay lau mồ hôi cho cô

Harry nhận ra ngay đứa đi giữa là thằng mặt nhợt nhạt cậu đã gặp ở tiệm quần áo của bà Malkin trong khu Hẻm Xéo. Cậu nhìn Harry với vẻ hứng thú hơn lần gặp gỡ trước. Draco hỏi:

"Đúng không đây? Tụi nó nói um khắp tàu là có huyền thoại Potter đang ở trong toa này. Vậy ra là mày đó hả?"

"Phải."

Harry nói và nhìn hai đứa đi cùng. Cả hai trông to lớn và hung tợn. Tụi nó đứng hai bên thằng đầu trắng mặt nhợt nhạt trông cứ như là vệ sĩ của cậu

Thấy Harry nhìn hai đứa kia, thằng đầu trắng nhợt nhạt hờ hững giới thiệu:

" À, đây là Crabbe, còn đây là Goyle. Tao là Malfoy, Draco Malfoy"

Ron ho khẽ mấy tiếng, chắc là để ém tiếng cười khẩy. Malfoy ngó Ron:

"Bộ thấy tên tao buồn cười lắm hả? Tên mày tao chưa thèm hỏi nha! Ba tao đã nói cho tao biết hết về tụi tóc đỏ Weasley nhà mày rồi, mặt đầy tàn nhang, con thì đông đến nổi nuôi không xuể chứ gì!"

Cậu quay lại Harry và Sarah, lòng bỗng hối hận muốn rút lại lời nói vừa nãy khi thấy Sarah hơi nhíu mày không vui( cô nàng có linh hồn của người lớn, và người lớn không thích trẻ hư). Nhưng rồi cậu buộc mình nói tiếp:

"Potter à, rồi mày sẽ thấy là có những gia đình phù thủy sang hơn. Mày đừng vội kết bạn với đám tầm thường. Với mày, Sarah, thì lại càng cần thiết làm như vậy. Chuyện đó Draco Malfoy này giúp hai người được."

Malfoy giơ tay để bắt tay Harry, nhưng Harry không thèm nắm lấy. Harry chỉ lạnh nhạt nói:

"Cám ơn. Tao nghĩ tự tao cũng biết được đứa nào tầm thường, đứa nào không rồi!" và càng quan trọng hơn là, loại người nào cậu an tâm để cho Sarah tiếp xúc, cậu tự biết.

Nghe đến đó. Malfoy không đến nỗi đỏ mặt, hai gò má cậu ta cũng hơi đổi màu. Cậu chậm rãi nói, ánh mắt như có như không ẩn nhẫn một tia buồn bực đảo qua Sarah:

"Nếu tao là mày, Potter, tao sẽ cẩn thận hơn một chút. Mày rồi sẽ đi vào vết xe đổ của cha mẹ mày nếu không biết lễ phép hơn, thậm chí là làm liên lụy đến chị họ mày. Tại cha mẹ mày hồi đó cũng không biết điều gì là tốt cho họ. Mày mà cứ để mày và chị mày giao du với đám giẻ rách như bọn Weasley và lão Hagrid ấy thì có ngày cũng tiêu ma. Mày không muốn hủy hoại tương lai của cả hai đấy chứ?"

Cả Harry và Ron cùng đứng bật dậy. Mặt Ron đỏ ké như tóc trên đầu của nó

"Mày nói lại coi!"

Malfoy khịt mũi nhạo báng:

"Chà, muốn đánh lộn với tụi tao hả?"

"Ừ, nếu mày không cút ra khỏi chỗ này ngay."

Harry nói, giọng can đảm nhưng trong lòng cũng có hơi run vì Crabbe và Goyle đều bự hơn cậu và Ron rất nhiều. Nhưng mà bởi vì đứng trước Sarah, cậu tự nhiên không để chút run sợ ấy và mắt

"Không được đánh nhau Harry. Mẹ bảo chị phải quản em" Cô nghiêm khắc kéo cậu ra sau lưng, lại ngẩng đầu nhìn Malfoy " Malfoy, hãy giữ lễ nghi của một quý tộc, cậu đang làm sai đấy"

" Phải đấy, cút đi đi Malfoy" Ron sợ lửa không đủ to mà thêm củi, thêm dầu vào, muốn đám cháy còn bùng to hơn nữa

"Nhưng mà tụi tao chưa muốn đi ra, phải không tụi bây? Tụi tao ăn hết đồ của tụi tao rồi, mà tụi mày ở đây có vẻ còn dư đồ ăn đấy." Lúc này Malfoy lờ đi ánh mắt của Sarah, cậu đang tức giận vô cùng vì lời đề nghị của cậu không được để vào tai

Goyle thò tay định lấy mấy gói sôcôla Ếch nhái bên cạnh Ron. Ron nhảy tới trước, nhưng trước khi cậu chụp được Goyle thì thằng này đã rú lên một tiếng đau đớn: con chuột Scabbers đang đeo lủng lẳng nơi đầu ngón tay thằng Goyle, mấy chiếc răng chuột nhọn hoắt cắm sâu vào da thịt Goyle. Goyle la hét, vun vẫy con chuột vòng vòng, nhưng con chuột vẫn không chịu nhả ra. Cuối cùng, khi con chuột văng ra và bay tới cửa sổ thì cả Crabbe và Malfoy đều hoảng hốt nhảy ra.

"Này có sao không?" Sarah phản ứng đầu tiên. Cô đang chuẩn bị tiến lên thì một giọng trầm mang chút vội vã vang lên:

"Không cần lo lắng, Bonita." Malfoy vừa lùi xuống lúc này đã đứng chắn ngang khoảng trống giữa Hannah và Goyle. Cho đến lúc cậu nhận ra hành động hơi lộ liễu của mình thì lập tức nói nhanh

"Thằng Goyle không sao cả, cũng không cần xin lỗi, đấy không phải lỗi của cậu." rồi hơi ngưng lại, Malfoy nói nhanh "Cậu sẽ không ghét tôi như em họ cậu chứ?"

Harry tính ngăn cản hai người làm quen nhau thì Sarah đã mở miệng trước, cô nói

" Tôi là một phù thuỷ không thuần huyết, Malfoy, còn cậu thì chúa ghét những kẻ như vậy"

" Sao?" Malfoy Draco ngẩn người, hoàn toàn không thể tin vào tai mình " Ý mình là mái tóc cậu, đôi mắt cậu, muggle không bao giờ có nó"

" Tôi là một phù thuỷ lai" Sarah nói

Thật sự thì cô đúng là phù thuỷ thuần chủng, lai giữa tiên nữ và phù thuỷ, nhưng nói không đầu không đuôi vậy để Malfoy hiểu lầm thì tốt hơn

Harry không thích cậu, cậu cũng không thích thằng nhỏ, thân là một người chị tốt, Sarah chọn đứng về phía Harry

Vậy nên thật xin lỗi, Malfoy...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro