Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương hai mươi ba: lễ phân loại

Cánh cửa lâu đài tức thì mở ra. Một bà phù thủy cao lêu nghêu, tóc đen mướt, mặc áo dài màu xanh ngọc bích đang đứng chờ sẵn ngay cửa. Bà có một gương mặt nghiêm nghị đến nỗi ý tưởng đầu tiên nảy ra trong đầu đám trẻ là chớ có mà lôi thôi với bà

Sarah so với mấy đứa trẻ lùn hơn một khúc nên cô phải nhún chân lên mới thấy được vị nữ giáo sư kia

Vẻ mặt của bà ấy vô cùng nghiêm túc, tư thế đứng thẳng tắp, đúng tiêu chuẩn của các huấn luyện viên trong quân đội!

Đột nhiên nhớ lúc huấn luyện quân sự khắc nghiệt kiếp trước quá đi mất

Lão Hagrid giới thiệu "Các học sinh năm thứ nhất đây thưa giáo sư McGonagall"

"Cám ơn bác Hagrid. Bác để chúng lại cho tôi được rồi"

Những vách tường đá được chiếu sáng bằng những bó đuốc to giống như ở nhà băng Gringotts, trần lâu đài cao vời vợi và cả một chiếc cầu thang bằng cẩm thạch duy nhất trong sảnh đẹp lung linh. Trần nhà cao đến mức không thể thấy được đỉnh

Sarah có thể nghe âm âm tiếng của hàng trăm giọng nói vang sau cánh cửa bên phải – có lẽ cả trường đang tập trung đâu đây. Nhưng giáo sư McGonagall lại đưa đám trẻ năm thứ nhất vào một căn phòng nhỏ trống rỗng ở cuối hành lang

Tất cả mọi người đều muốn vào cái phòng nhỏ này, chen chúc với nhau, gấp gáp nhìn khắp nơi nghểnh cổ ngóng chờ một cách hồi hộp lo âu

Riêng Sarah thì không, tất nhiên là cô đang hưng phấn hết chỗ nói!

Lâu đài này...cảm giác này thật sự chân thật vô cùng!...

Lần đầu tiên trong suốt chừng ấy năm, cô như lãng quên đi kiếp trước của mình...

Cảm thấy, hết thảy đều không phải là một giấc mơ!

Tân sinh của cô thời khắc này mới chính thức bắt đầu...

"Chào mừng các trò đến với Hogwart" Giáo sư McGonagall nói "Buổi tiệc khai giảng sẽ bắt đầu, nhưng mà các trò vào ngồi vị trí trước nhà ăn, đầu tiên là phải xác định nhà mà các em sẽ học cho đến khi tốt nghiệp. Phân loại nhà là nghi thức quan trọng nhất, bởi vì trong thời gian học ở đây, nhà sẽ giống như gia đình của các em ở Hogwart vậy. Các em sẽ cùng những người trong nhà học chung một khóa, cùng nhà ở cùng ký túc xá, cùng nhau vượt qua thời gian chơi đùa"

"Học viện chia thành bốn nhà khác nhau là: Gryffindor, Hufflepuff, Ravenclaw và Slytherin. Mỗi nhà đều có một lịch sử vinh quang riêng, đều đào tạo ra những phù thủy tuyệt vời nhất. Trong thời gian các trò học ở Hogwart, tùy vào biểu hiện của các trò mà tính điểm cho nhà. Cuối năm sẽ đem điểm cộng và trừ của nhà đó ra so sánh để xem nhà nào đạt hạng nhất, đó là vinh dự cao nhất. Cô hi vọng các trò có thể làm vẻ vang nhà của mình"

"Vài phút nữa, nghi thức phân nhà sẽ cử hành trước mặt các giáo viên và học sinh. Trước khi vào nghi thức, cô mong các trò sửa sang lại bản thân"

Ánh mắt bà chần chừ trên chiếc áo choàng cột ẩu tả của Neville; chót mũi nhọ nhem của Ron cũng có vẻ khiến giáo sư không hài lòng. Harry cố hết sức vuốt cho mái tóc bù xù của mình nằm ẹp xuống

"Ta sẽ trở lại khi nào các con chuẩn bị xong và hãy nhớ giữ trật tự!"

Bà đi ra khỏi phòng. Harry vừa vuốt tóc đang tính hỏi Sarah về vụ phân loại nhà nhưng cậu chợt sực nghĩ ra Sarah cũng như mình, biết gì đâu mà hỏi, nên đành quay sang Ron kế bên:

"Phân loại vô các nhà là sao?"

" Chắc là họ cho mình làm kiểm tra gì đó. Anh Fred nói đau lắm, nhưng chắc là ảnh nói chơi."

Sarah liếc nhìn hai người, không xen vào cuộc nói chuyện, chỉ im lặng đứng một bên cắn miếng socola mà bà Violet đút vào túi áo cho cô

Bỗng nhiên một luồng không khí lạnh lùa tới, mang đến một sự âm u buốt giá làm Harry có cảm giác ơn ớn, chưa tới một khắc, liền kéo Sarah lại gần mình.

Hành động đột ngột của cậu làm cô giật thót, xém chút nữa đánh rớt miếng kẹo

Bọn trẻ xung quanh cũng kêu thét lên

"Ối! Cái... cái gì...?"

Harry há hốc mồm ra. Tất cả đám trẻ cũng đều há hốc mồm kinh hãi

Khoảng hai chục con ma vừa trườn ra từ bức tường phía sau, lướt ngang qua phòng, trò chuyện với nhau, và không thèm để mắt tới bọn học sinh năm thứ nhất. Hình như chúng đang gây gổ nhau. Một con ma trông giống một thầy tu tròn trĩnh đang nói

"Tha thứ và quên đi, hãy nghe ta nói, chúng ta hãy cho hắn một cơ hội thứ hai..."

"Đó là cái gì?" Harry nhỏ giọng hỏi

"Linh hồn, những linh hồn sống ở Hogwarts" Sarah nuốt hết miếng sô cô la, dùng giấy lau tay và miệng thật sạch

" Thưa huynh, chẳng phải chúng ta đã cho Peeves quá nhiều cơ hội sao? Thế mà hắn vẫn đi bêu riếu chúng ta đủ điều và huynh cũng biết đấy, nó đâu phải là một con ma thực sự... Ê, mà này! Cả lũ chúng bây làm gì ở đây hử?"

Con ma mặt đồ bó sát mình đang nói chợt nhận ra sự hiện diện của bọn trẻ. Nó hỏi nhưng không nhóc nào dám trả lời. Con ma thầy tu mới nhìn quanh mìm cười:

"Học sinh mới đây. Chắc là sắp được phân loại phải không?"

Vài đứa trẻ gật đầu nhưng vẫn im lặng. Thầy tu béo tiếp:

"Hy vọng gặp lại các em trong nhà Hufflepuff, nhà cũ của anh ấy mà."

"Bây giờ nên đi tới trước đi" Một linh hồn lên tiếng "Nghi thức phân viện sắp bắt đầu"

Chợt vang lên một giọng sắc lạnh:

"Tiến tới trước lễ phân loại sắp bắt đầu."

Giáo sư McGonagall đã quay trở lại, Những con ma vội lặng lẽ trôi tọt vào bức tường đối diện, từng con một. Giáo sư McGonagall ra lệnh:

"Bây giờ các con sắp hàng một và đi theo ta."

Sarah bị đùn đẩy thế nào lại đứng ngay đầu hàng

Harry đứng sau lưng cô, và cả bọn nối đuôi ra khỏi phòng, băng ngang hành lang, xuyên qua vài cánh cửa đôi nũa rồi mới bước vào đại sảnh đường

Sarah chưa từng tưởng tượng nổi có một nơi nào lạ lùng và lộng lẫy đến như vậy

Gian phòng rộng mênh mông được chiếu sáng bằng hàng ngàn hàng vạn ngọn nến, lơ lửng trên không trung phía trên bốn dãy bàn dài, nơi tất cả học sinh của trường đang ngồi. Trên mặt bàn là những dĩa vàng và cốc vàng lóng lánh. Ở đầu đại sảnh đường là một cái bàn dài khác dành cho giáo sư. Giáo sư McGonagall dẫn đám học sinh năm thứ nhất về phía chiếc bàn này, để chúng đứng thành hàng đối diện với những học sinh khác, có các thầy cô ở sau lưng.

Hàng trăm gương mặt chăm chú nhìn Sarah, cô vẫn cảm thấy vô cùng bình tĩnh, chuyện này ngày trước xảy ra nhiều như cơm bữa

Cũng chịu thôi

Sarah nói một cách khiêm tốn chính là đẹp.

Một đầu tóc bạc vừa dài vừa thẳng buông thõng trên vai, làn da trắng hồng mịn màng, thân hình nhỏ nhắn nhưng có da có thịt đầy đủ, nhìn đâu cũng thấy đẹp, và đặc biệt là đôi mắt màu xanh kia, trong vắt như nước hồ mùa thu, bao dung như bầu trời rộng lớn

Bởi mới nói con người sinh thời ai cũng thích cái đẹp, lại thêm Sarah đi đầu hàng, không bị nhìn mới là lạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro